Tác giả:

Thời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ…

Chương 902

Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam ChủTác giả: Đào Hoa LộTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ… Mùa gặt lúa mì đến, khắp nơi rực vàng một màu lúa chín. Các xã viên tất bật thu hoạch, nhưng nhờ có máy nông nghiệp hỗ trợ, công việc trở nên nhẹ nhàng hơn. Những cánh đồng rộng chỉ cần khoảng mười người làm việc, phần còn lại đã chuyển sang công tác ở xưởng thảo dược.Các bác sĩ trong bệnh viện không còn phải tham gia lao động ngoài đồng, chỉ cần tập trung vào công việc chuyên môn.Thời gian trôi qua, hai đứa trẻ lên thủ đô đã được hai tháng.Trưa hôm đó, bưu tá mang đến hai bao hàng cùng một lá thư dày cộp gửi về từ thủ đô. Lâm Uyển dùng xe đẩy mang bao hàng về, rủ chị cả Lục và chị hai Lục cùng mở ra.Lục Nhất và lũ trẻ trong nhà cũng háo hức vây quanh. Khi Lâm Uyển mở bao hàng, cô lấy kẹo ra chia cho bọn trẻ, còn mình thì cùng hai chị dâu đọc thư.Bức thư này do hai anh em cùng viết. Lục Minh Quang kể về chuyện học tập và việc giúp đỡ ông cụ Cố, còn Lục Minh Lương thì viết về những chuyện ăn uống và vui chơi.Trong thư, Lục Minh Quang nói rằng cậu bé đang theo học tại đại học Thủ đô, đồng thời thực tập ở một phòng nghiên cứu máy tính hợp tác giữa viện Khoa học Hoa Quốc, đại học Thủ đô và một xưởng sản xuất vô tuyến.Lục Minh Lương ban đầu không biết chọn chuyên ngành gì, nhưng thấy máy tính cũng thú vị nên quyết định học theo anh trai. Tuy không tham gia phòng thí nghiệm, nhưng hai anh em vẫn có thể học chung. Lục Minh Lương viết:"Anh trai và con ngoài học máy tính, còn học cả ngoại ngữ nữa. Con học tiếng Anh và tiếng Đức, còn anh trai học tiếng Anh. Bọn con cùng nhau lên lớp, quen được rất nhiều bạn học và giáo viên. Sau giờ học, mọi người thường rủ nhau đi đạp xe, xem phim, tham quan công xưởng... Cuộc sống ở đây rất thú vị!""À, anh trai còn kết bạn với một đầu bếp ở tiệm cơm Hữu Nghị. Cuối tuần, anh ấy được mời tới làm đầu bếp, nhờ vậy mà bọn con và các bạn học có thể ăn cơm miễn phí!" "Ở trường, anh trai hay mượn bếp của nhà ăn để nấu cho các bạn ăn, ai cũng thích và rất quý mến bọn con. Bạn bè ở đây rất thân thiện, có người còn mời bọn con đến nhà chơi.""Mọi người không cần nhớ bọn con đâu, bọn con rất khỏe, sẽ cố gắng học tập. Tương lai nhất định sẽ thiết kế ra máy tính nhỏ gọn với vi mạch tiên tiến nhất!"Cuối thư, hai anh em không quên nhắn nhủ Lục Nhất:"Tuấn Tuấn, bọn anh đã mua sách cho em, nhớ đọc đấy nhé! Sau này, khi em lớn hơn và cũng lên đây học, bọn anh sẽ đợi em!"Lá thư dài đầy ắp tình cảm khiến cả nhà ai cũng vui mừng, trong lòng tràn ngập tự hào về hai đứa trẻ. 

Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam ChủTác giả: Đào Hoa LộTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ… Mùa gặt lúa mì đến, khắp nơi rực vàng một màu lúa chín. Các xã viên tất bật thu hoạch, nhưng nhờ có máy nông nghiệp hỗ trợ, công việc trở nên nhẹ nhàng hơn. Những cánh đồng rộng chỉ cần khoảng mười người làm việc, phần còn lại đã chuyển sang công tác ở xưởng thảo dược.Các bác sĩ trong bệnh viện không còn phải tham gia lao động ngoài đồng, chỉ cần tập trung vào công việc chuyên môn.Thời gian trôi qua, hai đứa trẻ lên thủ đô đã được hai tháng.Trưa hôm đó, bưu tá mang đến hai bao hàng cùng một lá thư dày cộp gửi về từ thủ đô. Lâm Uyển dùng xe đẩy mang bao hàng về, rủ chị cả Lục và chị hai Lục cùng mở ra.Lục Nhất và lũ trẻ trong nhà cũng háo hức vây quanh. Khi Lâm Uyển mở bao hàng, cô lấy kẹo ra chia cho bọn trẻ, còn mình thì cùng hai chị dâu đọc thư.Bức thư này do hai anh em cùng viết. Lục Minh Quang kể về chuyện học tập và việc giúp đỡ ông cụ Cố, còn Lục Minh Lương thì viết về những chuyện ăn uống và vui chơi.Trong thư, Lục Minh Quang nói rằng cậu bé đang theo học tại đại học Thủ đô, đồng thời thực tập ở một phòng nghiên cứu máy tính hợp tác giữa viện Khoa học Hoa Quốc, đại học Thủ đô và một xưởng sản xuất vô tuyến.Lục Minh Lương ban đầu không biết chọn chuyên ngành gì, nhưng thấy máy tính cũng thú vị nên quyết định học theo anh trai. Tuy không tham gia phòng thí nghiệm, nhưng hai anh em vẫn có thể học chung. Lục Minh Lương viết:"Anh trai và con ngoài học máy tính, còn học cả ngoại ngữ nữa. Con học tiếng Anh và tiếng Đức, còn anh trai học tiếng Anh. Bọn con cùng nhau lên lớp, quen được rất nhiều bạn học và giáo viên. Sau giờ học, mọi người thường rủ nhau đi đạp xe, xem phim, tham quan công xưởng... Cuộc sống ở đây rất thú vị!""À, anh trai còn kết bạn với một đầu bếp ở tiệm cơm Hữu Nghị. Cuối tuần, anh ấy được mời tới làm đầu bếp, nhờ vậy mà bọn con và các bạn học có thể ăn cơm miễn phí!" "Ở trường, anh trai hay mượn bếp của nhà ăn để nấu cho các bạn ăn, ai cũng thích và rất quý mến bọn con. Bạn bè ở đây rất thân thiện, có người còn mời bọn con đến nhà chơi.""Mọi người không cần nhớ bọn con đâu, bọn con rất khỏe, sẽ cố gắng học tập. Tương lai nhất định sẽ thiết kế ra máy tính nhỏ gọn với vi mạch tiên tiến nhất!"Cuối thư, hai anh em không quên nhắn nhủ Lục Nhất:"Tuấn Tuấn, bọn anh đã mua sách cho em, nhớ đọc đấy nhé! Sau này, khi em lớn hơn và cũng lên đây học, bọn anh sẽ đợi em!"Lá thư dài đầy ắp tình cảm khiến cả nhà ai cũng vui mừng, trong lòng tràn ngập tự hào về hai đứa trẻ. 

Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam ChủTác giả: Đào Hoa LộTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ… Mùa gặt lúa mì đến, khắp nơi rực vàng một màu lúa chín. Các xã viên tất bật thu hoạch, nhưng nhờ có máy nông nghiệp hỗ trợ, công việc trở nên nhẹ nhàng hơn. Những cánh đồng rộng chỉ cần khoảng mười người làm việc, phần còn lại đã chuyển sang công tác ở xưởng thảo dược.Các bác sĩ trong bệnh viện không còn phải tham gia lao động ngoài đồng, chỉ cần tập trung vào công việc chuyên môn.Thời gian trôi qua, hai đứa trẻ lên thủ đô đã được hai tháng.Trưa hôm đó, bưu tá mang đến hai bao hàng cùng một lá thư dày cộp gửi về từ thủ đô. Lâm Uyển dùng xe đẩy mang bao hàng về, rủ chị cả Lục và chị hai Lục cùng mở ra.Lục Nhất và lũ trẻ trong nhà cũng háo hức vây quanh. Khi Lâm Uyển mở bao hàng, cô lấy kẹo ra chia cho bọn trẻ, còn mình thì cùng hai chị dâu đọc thư.Bức thư này do hai anh em cùng viết. Lục Minh Quang kể về chuyện học tập và việc giúp đỡ ông cụ Cố, còn Lục Minh Lương thì viết về những chuyện ăn uống và vui chơi.Trong thư, Lục Minh Quang nói rằng cậu bé đang theo học tại đại học Thủ đô, đồng thời thực tập ở một phòng nghiên cứu máy tính hợp tác giữa viện Khoa học Hoa Quốc, đại học Thủ đô và một xưởng sản xuất vô tuyến.Lục Minh Lương ban đầu không biết chọn chuyên ngành gì, nhưng thấy máy tính cũng thú vị nên quyết định học theo anh trai. Tuy không tham gia phòng thí nghiệm, nhưng hai anh em vẫn có thể học chung. Lục Minh Lương viết:"Anh trai và con ngoài học máy tính, còn học cả ngoại ngữ nữa. Con học tiếng Anh và tiếng Đức, còn anh trai học tiếng Anh. Bọn con cùng nhau lên lớp, quen được rất nhiều bạn học và giáo viên. Sau giờ học, mọi người thường rủ nhau đi đạp xe, xem phim, tham quan công xưởng... Cuộc sống ở đây rất thú vị!""À, anh trai còn kết bạn với một đầu bếp ở tiệm cơm Hữu Nghị. Cuối tuần, anh ấy được mời tới làm đầu bếp, nhờ vậy mà bọn con và các bạn học có thể ăn cơm miễn phí!" "Ở trường, anh trai hay mượn bếp của nhà ăn để nấu cho các bạn ăn, ai cũng thích và rất quý mến bọn con. Bạn bè ở đây rất thân thiện, có người còn mời bọn con đến nhà chơi.""Mọi người không cần nhớ bọn con đâu, bọn con rất khỏe, sẽ cố gắng học tập. Tương lai nhất định sẽ thiết kế ra máy tính nhỏ gọn với vi mạch tiên tiến nhất!"Cuối thư, hai anh em không quên nhắn nhủ Lục Nhất:"Tuấn Tuấn, bọn anh đã mua sách cho em, nhớ đọc đấy nhé! Sau này, khi em lớn hơn và cũng lên đây học, bọn anh sẽ đợi em!"Lá thư dài đầy ắp tình cảm khiến cả nhà ai cũng vui mừng, trong lòng tràn ngập tự hào về hai đứa trẻ. 

Chương 902