Thuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí…
Chương 21
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Phàn Kỳ cúi đầu, đôi tay che kín mặt, trong lòng tràn đầy những ưu phiền không thể vơi đi.“Trong cuộc đời có niềm vui, cũng thường khó tránh khỏi nước mắt.Chúng ta và mọi người, gặp nhau dưới núi Sư Tử.Cuối cùng là cười vui nhiều hơn thổn thức, cuộc đời không tránh khỏi gập ghềnh, khó có thể đoạn tuyệt lo lắng…”Bên cạnh có một ca sĩ lang thang đánh guita và hát bài “Dưới núi Sư Tử”.Phàn Kỳ đứng lên, có lẽ cô thật sự thành danh quá sớm, ông trời muốn cô trải qua một chút gập ghềnh của cuộc đời?Vân Mộng Hạ VũNghe anh ta hát xong, Phàn Kỳ lấy ra một tờ tiền năm tệ, để vào hộp đàn guita trước mặt anh ta, xoay người đi về phía trạm tàu điện ngầm, tại quầy báo trước lối vào trạm tàu điện ngầm, mua một vài tờ báo của hôm nay.Đứng trong toa tàu điện ngầm, Phàn Kỳ mở một tờ báo chiều, đọc tin tức kinh tế tài chính hôm nay, cô nghe bên cạnh có người đọc: “Ngôi sao cảnh nóng Phàn Kỳ cầm hai mươi ngàn tệ, chỉ đích danh muốn người đại diện vương bài của Trường Hưng phục vụ. ”“Ngực to ngu ngốc! Mới vừa nổi lên một chút, đã cho rằng bản thân ghê gớm lắm. ”“Xem này, cô ta còn nói rằng không thèm hào môn ở Hồng Kông. Cô ta thật sự cho rằng mình có thể vào hào môn dựa vào khoe dáng sao?”Phàn Kỳ buông tờ báo xuống, nghiêng đầu nhìn hai vị đang xem báo bên cạnh, cô vừa thấy tiêu đề báo chí nên mua, cô tìm ra tờ báo này đang muốn lật đến trang báo giải trí, nghe thấy người bên cạnh kêu lên: “Phàn Kỳ?”“Là Phàn Kỳ đó!” Trong xe có người nhận ra cô, lúc này có rất nhiều người nhìn lại về phía cô, bao gồm cả hai vị hành khách đang đọc báo bên cạnh, Phàn Kỳ gật đầu mỉm cười: “Ngại quá, để tôi đọc thử bản tin phiếm này để hiểu tình huống một chút. ”Trong tin tức nói cô cầm hai mươi ngàn tệ đi đến công ty môi giới chứng khoán Trường Hưng nổi tiếng, yêu cầu người đại diện vương bài cung cấp phục vụ cho cô, còn phát ngôn bừa bãi tại chỗ rằng cô không hiếm lạ bất cứ hào môn nào ở Hồng Kông.Hôm nay cô và người môi giới chứng khoán của Trường Hưng chỉ nói đôi câu vài lời, trong thời gian ngắn như vậy đã lên báo chính thống của Hồng Kông rồi sao?Phàn Kỳ xem xong ngẩng đầu lên, một hành khách bên cạnh hỏi cô: “Cô thật sự lấy hai mươi ngàn tệ yêu cầu người đại diện vương bài phục vụ cho cô sao?”Gì? Cái người môi giới chứng khoán mặc đồ Chanel đồ, lòng dạ hẹp hòi quả thật là xưa nay cô ít thấy.Phàn Kỳ lắc đầu: “Tôi biểu diễn cho mọi người tới một màn ngẫu hứng vậy!”Nghe được lời này, có người nói: “Được!”“Tiếng Quảng Đông của tôt rất kém, mong mọi người thông cảm nhiều hơn. ”Phàn Kỳ bắt đầu biểu diễn từ lúc ấn chuông cửa, một mình cô diễn hai vai, diễn lại biểu cảm khinh thường của người môi giới cổ phiếu kia giống như đúc, đến lúc cuối cùng nói chính mình sẽ không gả vào hào môn, còn yêu cầu cô ta dùng nước súc miệng rửa lại miệng, biểu diễn xong, cô nhún vai: “Tiền căn hậu quả là như vậy, tôi không biết vị tiểu thư đó là người đại diện vương bài, cô ấy không thể nói chuyện đàng hoàng được sao? Tại sao bài báo sẽ bị viết thành như vậy, còn xuyên tạc đến mức như thế?”“Nếu là thật sự, vậy không liên quan gì đến cô nha! Là cô gái kia không lịch sự. ”“Đúng vậy! Sao người môi giới cổ phiếu đó lại có thái độ kém như vậy? Còn tìm tới chó săn tin nữa?”
Phàn Kỳ cúi đầu, đôi tay che kín mặt, trong lòng tràn đầy những ưu phiền không thể vơi đi.
“Trong cuộc đời có niềm vui, cũng thường khó tránh khỏi nước mắt.
Chúng ta và mọi người, gặp nhau dưới núi Sư Tử.
Cuối cùng là cười vui nhiều hơn thổn thức, cuộc đời không tránh khỏi gập ghềnh, khó có thể đoạn tuyệt lo lắng…”
Bên cạnh có một ca sĩ lang thang đánh guita và hát bài “Dưới núi Sư Tử”.
Phàn Kỳ đứng lên, có lẽ cô thật sự thành danh quá sớm, ông trời muốn cô trải qua một chút gập ghềnh của cuộc đời?
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghe anh ta hát xong, Phàn Kỳ lấy ra một tờ tiền năm tệ, để vào hộp đàn guita trước mặt anh ta, xoay người đi về phía trạm tàu điện ngầm, tại quầy báo trước lối vào trạm tàu điện ngầm, mua một vài tờ báo của hôm nay.
Đứng trong toa tàu điện ngầm, Phàn Kỳ mở một tờ báo chiều, đọc tin tức kinh tế tài chính hôm nay, cô nghe bên cạnh có người đọc: “Ngôi sao cảnh nóng Phàn Kỳ cầm hai mươi ngàn tệ, chỉ đích danh muốn người đại diện vương bài của Trường Hưng phục vụ. ”
“Ngực to ngu ngốc! Mới vừa nổi lên một chút, đã cho rằng bản thân ghê gớm lắm. ”
“Xem này, cô ta còn nói rằng không thèm hào môn ở Hồng Kông. Cô ta thật sự cho rằng mình có thể vào hào môn dựa vào khoe dáng sao?”
Phàn Kỳ buông tờ báo xuống, nghiêng đầu nhìn hai vị đang xem báo bên cạnh, cô vừa thấy tiêu đề báo chí nên mua, cô tìm ra tờ báo này đang muốn lật đến trang báo giải trí, nghe thấy người bên cạnh kêu lên: “Phàn Kỳ?”
“Là Phàn Kỳ đó!” Trong xe có người nhận ra cô, lúc này có rất nhiều người nhìn lại về phía cô, bao gồm cả hai vị hành khách đang đọc báo bên cạnh, Phàn Kỳ gật đầu mỉm cười: “Ngại quá, để tôi đọc thử bản tin phiếm này để hiểu tình huống một chút. ”
Trong tin tức nói cô cầm hai mươi ngàn tệ đi đến công ty môi giới chứng khoán Trường Hưng nổi tiếng, yêu cầu người đại diện vương bài cung cấp phục vụ cho cô, còn phát ngôn bừa bãi tại chỗ rằng cô không hiếm lạ bất cứ hào môn nào ở Hồng Kông.
Hôm nay cô và người môi giới chứng khoán của Trường Hưng chỉ nói đôi câu vài lời, trong thời gian ngắn như vậy đã lên báo chính thống của Hồng Kông rồi sao?
Phàn Kỳ xem xong ngẩng đầu lên, một hành khách bên cạnh hỏi cô: “Cô thật sự lấy hai mươi ngàn tệ yêu cầu người đại diện vương bài phục vụ cho cô sao?”
Gì? Cái người môi giới chứng khoán mặc đồ Chanel đồ, lòng dạ hẹp hòi quả thật là xưa nay cô ít thấy.
Phàn Kỳ lắc đầu: “Tôi biểu diễn cho mọi người tới một màn ngẫu hứng vậy!”
Nghe được lời này, có người nói: “Được!”
“Tiếng Quảng Đông của tôt rất kém, mong mọi người thông cảm nhiều hơn. ”
Phàn Kỳ bắt đầu biểu diễn từ lúc ấn chuông cửa, một mình cô diễn hai vai, diễn lại biểu cảm khinh thường của người môi giới cổ phiếu kia giống như đúc, đến lúc cuối cùng nói chính mình sẽ không gả vào hào môn, còn yêu cầu cô ta dùng nước súc miệng rửa lại miệng, biểu diễn xong, cô nhún vai: “Tiền căn hậu quả là như vậy, tôi không biết vị tiểu thư đó là người đại diện vương bài, cô ấy không thể nói chuyện đàng hoàng được sao? Tại sao bài báo sẽ bị viết thành như vậy, còn xuyên tạc đến mức như thế?”
“Nếu là thật sự, vậy không liên quan gì đến cô nha! Là cô gái kia không lịch sự. ”
“Đúng vậy! Sao người môi giới cổ phiếu đó lại có thái độ kém như vậy? Còn tìm tới chó săn tin nữa?”
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Phàn Kỳ cúi đầu, đôi tay che kín mặt, trong lòng tràn đầy những ưu phiền không thể vơi đi.“Trong cuộc đời có niềm vui, cũng thường khó tránh khỏi nước mắt.Chúng ta và mọi người, gặp nhau dưới núi Sư Tử.Cuối cùng là cười vui nhiều hơn thổn thức, cuộc đời không tránh khỏi gập ghềnh, khó có thể đoạn tuyệt lo lắng…”Bên cạnh có một ca sĩ lang thang đánh guita và hát bài “Dưới núi Sư Tử”.Phàn Kỳ đứng lên, có lẽ cô thật sự thành danh quá sớm, ông trời muốn cô trải qua một chút gập ghềnh của cuộc đời?Vân Mộng Hạ VũNghe anh ta hát xong, Phàn Kỳ lấy ra một tờ tiền năm tệ, để vào hộp đàn guita trước mặt anh ta, xoay người đi về phía trạm tàu điện ngầm, tại quầy báo trước lối vào trạm tàu điện ngầm, mua một vài tờ báo của hôm nay.Đứng trong toa tàu điện ngầm, Phàn Kỳ mở một tờ báo chiều, đọc tin tức kinh tế tài chính hôm nay, cô nghe bên cạnh có người đọc: “Ngôi sao cảnh nóng Phàn Kỳ cầm hai mươi ngàn tệ, chỉ đích danh muốn người đại diện vương bài của Trường Hưng phục vụ. ”“Ngực to ngu ngốc! Mới vừa nổi lên một chút, đã cho rằng bản thân ghê gớm lắm. ”“Xem này, cô ta còn nói rằng không thèm hào môn ở Hồng Kông. Cô ta thật sự cho rằng mình có thể vào hào môn dựa vào khoe dáng sao?”Phàn Kỳ buông tờ báo xuống, nghiêng đầu nhìn hai vị đang xem báo bên cạnh, cô vừa thấy tiêu đề báo chí nên mua, cô tìm ra tờ báo này đang muốn lật đến trang báo giải trí, nghe thấy người bên cạnh kêu lên: “Phàn Kỳ?”“Là Phàn Kỳ đó!” Trong xe có người nhận ra cô, lúc này có rất nhiều người nhìn lại về phía cô, bao gồm cả hai vị hành khách đang đọc báo bên cạnh, Phàn Kỳ gật đầu mỉm cười: “Ngại quá, để tôi đọc thử bản tin phiếm này để hiểu tình huống một chút. ”Trong tin tức nói cô cầm hai mươi ngàn tệ đi đến công ty môi giới chứng khoán Trường Hưng nổi tiếng, yêu cầu người đại diện vương bài cung cấp phục vụ cho cô, còn phát ngôn bừa bãi tại chỗ rằng cô không hiếm lạ bất cứ hào môn nào ở Hồng Kông.Hôm nay cô và người môi giới chứng khoán của Trường Hưng chỉ nói đôi câu vài lời, trong thời gian ngắn như vậy đã lên báo chính thống của Hồng Kông rồi sao?Phàn Kỳ xem xong ngẩng đầu lên, một hành khách bên cạnh hỏi cô: “Cô thật sự lấy hai mươi ngàn tệ yêu cầu người đại diện vương bài phục vụ cho cô sao?”Gì? Cái người môi giới chứng khoán mặc đồ Chanel đồ, lòng dạ hẹp hòi quả thật là xưa nay cô ít thấy.Phàn Kỳ lắc đầu: “Tôi biểu diễn cho mọi người tới một màn ngẫu hứng vậy!”Nghe được lời này, có người nói: “Được!”“Tiếng Quảng Đông của tôt rất kém, mong mọi người thông cảm nhiều hơn. ”Phàn Kỳ bắt đầu biểu diễn từ lúc ấn chuông cửa, một mình cô diễn hai vai, diễn lại biểu cảm khinh thường của người môi giới cổ phiếu kia giống như đúc, đến lúc cuối cùng nói chính mình sẽ không gả vào hào môn, còn yêu cầu cô ta dùng nước súc miệng rửa lại miệng, biểu diễn xong, cô nhún vai: “Tiền căn hậu quả là như vậy, tôi không biết vị tiểu thư đó là người đại diện vương bài, cô ấy không thể nói chuyện đàng hoàng được sao? Tại sao bài báo sẽ bị viết thành như vậy, còn xuyên tạc đến mức như thế?”“Nếu là thật sự, vậy không liên quan gì đến cô nha! Là cô gái kia không lịch sự. ”“Đúng vậy! Sao người môi giới cổ phiếu đó lại có thái độ kém như vậy? Còn tìm tới chó săn tin nữa?”