Thuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí…
Chương 124
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Tiết Hiểu Tĩnh cũng biết không được, có thể suy nghĩ thay nhà họ Phàn một chút, thật sự rất phiền phức: "Con không biết đâu, có rất nhiều người già không tìm được nhà, nhưng mà lại không có quá nhiều trai già không tìm được vợ. " Câu này cũng là sự thật, không nói tới việc có con, chỉ tính việc kết hôn mà nhét một gia đình năm miệng ăn vào cùng một chồ thì sao hai vợ chồng trẻ trải qua được cuộc sống vợ chồng?Trong trí nhớ của nguyên chủ thì quả thật ở Hồng Kông rất khó khăn, vậy mà cô lại vươn tay đòi tiền trong nhà, nói thật là rất quá đáng.Phàn Kỳ ghi nhớ những lời này trong lòng, và xem xem mình có thể kiếm được bao nhiêu tiền sau tết, vào lúc đó thì giá phòng ở Thượng Hải cũng không cao nhỉ?Nhìn thấy tiệm bánh đang xếp hàng ở đằng trước thì Phàn Kỳ cũng đến xếp hàng: "Mẹ, bánh của bà chủ tiệm này ăn rất ngon. Mẹ mua một ít về chia cho đồng nghiệp trong đơn vị đi. "Tiết Hiểu Tĩnh nhìn túi mỹ phẩm trên đất, lại nhìn con gái nhiệt tình mua đồ, tự nói với mình rằng đây là tấm lòng của con, không được mất hứng.Hai ba con nhìn mẹ chồng con dâu cầm bao lớn bao nhỏ vào cửa, Trần Khâm Hiền cười nói: "Đây là được mùa lớn rồi. "Tiết Hiểu Tĩnh ngồi kế bên cạnh Trần Khâm Hiền, rất đắc ý: "Niếp Niếp mua mỹ phẩm thoa mặt cho em. ""Em lại thoa cho mềm thêm chút nữa thì chúng ta sẽ trở thành hai thế hệ mất. "Tiết Hiểu Tĩnh sờ tóc của người đàn ông: "Thật ra lúc nãy em tính mua thuốc nhuộm tóc cho anh!”“Không muốn. Anh như vậy rất tốt. Em đừng để bị lừa. "Trần Chí Khiêm đứng lên: "Hai người về rồi thì đi ăn cơm tối nào!"Mới bước ra cửa khách sạn, Phàn Kỳ muốn đi về phía bên tay phải nhưng bị Trần Chí Khiêm một kéo qua, đi về phía con hẻm nhỏ bên cạnh, vừa nãy còn âm thầm nói rằng ba mẹ đã đến đây thì phải dẫn bọn họ đi ăn món Quảng Đông chính gốc mà? Sao bây giờ lại dẫn đi ăn thịt nướng ở một tiệm trong hẻm nhỏ?Mùi vị ngon, nhưng mà ăn cơm ở ven đường, hoàn cảnh chênh lệch, hai người bọn họ ăn thì thôi đi, nhưng dẫn ba mẹ đến thì có phải là không được tốt lắm không?Ba Trần mẹ Trần hoàn toàn không thèm để ý, mẹ Trần mẹ gắp một cái chân vịt cho Phàn Kỳ: "Niếp Niếp, A Khiêm, ngày mai ba mẹ có chuyến bay lúc mười một giờ nên sáng sớm đã ra sân bay rồi, các con cũng đừng chạy tới tiễn ba mẹ. Các con cứ bận chuyện của mình, chờ đến tết lại quay về nhà. "Ăn cơm với ba Trần mẹ Trần mẹ xong thì hai người cùng nhau về nhà, Phàn Kỳ oán giận: "Không phải đã nói sẽ tới tiệm rượu Vân Nguyệt sao? Hiếm khi ba mẹ tới đây một lần. ”“Cô có biết mẹ tôi gọi tôi đi vào làm gì không?"Vân Mộng Hạ VũPhàn Kỳ nghiêng đầu nghi ngờ nhìn anh, Trần Chí Khiêm bị vẻ mặt của cô làm cho tức cười: "Bà ấy cho anh tôi lăm nghìn, nói rằng cô mua rất nhiều, có điều là tấm lòng của cô nên mẹ cũng không thể từ chối được. Bà ấy đau lòng lắm rồi. "Đúng vậy! Gần đây mình kiếm được tiền nên thói quen xa hoa lúc trước đã quay lại rồi. Phàn Kỳ: "Anh không lấy tiền của mẹ chứ chứ? Thật ra gần đây tôi kiếm được rất nhiều tiền. ""Tôi đẩy tiền ra, mẹ nói với anh rằng nếu như hai chúng ta thật sự dư dả thì tích góp một ít tiền, đến lúc thì mua một căn hộ cho ba mẹ cô. Chắc chắn ba mẹ cô sẽ không chịu vào ở trong vườn hoa của nhà họ Trần. Bởi vì anh là con trai nuôi của bọn họ, lại còn là con rể, em thì là con gái, nếu như hai chúng ta mua nhà thì chắc chắn ba mẹ sẽ đồng ý dọn vào ở. Bọn họ có chỗ ở rồi thì tặng cho anh trai căn nhà hiện tại để kết hôn là có thể giải quyết vấn đề. "Phàn Kỳ gật đầu: "Tôi cũng nghĩ như vậy, giá phòng bây giờ của Thượng Hải có mắc không?""Bởi vì nhà đều do đơn vị phân phối nên người bình thường cũng sẽ không muốn mua. Ở khu vực của tôi thì một mét vuông giá bốn, năm trăm còn không có người mua. "
Tiết Hiểu Tĩnh cũng biết không được, có thể suy nghĩ thay nhà họ Phàn một chút, thật sự rất phiền phức: "Con không biết đâu, có rất nhiều người già không tìm được nhà, nhưng mà lại không có quá nhiều trai già không tìm được vợ. " Câu này cũng là sự thật, không nói tới việc có con, chỉ tính việc kết hôn mà nhét một gia đình năm miệng ăn vào cùng một chồ thì sao hai vợ chồng trẻ trải qua được cuộc sống vợ chồng?
Trong trí nhớ của nguyên chủ thì quả thật ở Hồng Kông rất khó khăn, vậy mà cô lại vươn tay đòi tiền trong nhà, nói thật là rất quá đáng.
Phàn Kỳ ghi nhớ những lời này trong lòng, và xem xem mình có thể kiếm được bao nhiêu tiền sau tết, vào lúc đó thì giá phòng ở Thượng Hải cũng không cao nhỉ?
Nhìn thấy tiệm bánh đang xếp hàng ở đằng trước thì Phàn Kỳ cũng đến xếp hàng: "Mẹ, bánh của bà chủ tiệm này ăn rất ngon. Mẹ mua một ít về chia cho đồng nghiệp trong đơn vị đi. "
Tiết Hiểu Tĩnh nhìn túi mỹ phẩm trên đất, lại nhìn con gái nhiệt tình mua đồ, tự nói với mình rằng đây là tấm lòng của con, không được mất hứng.
Hai ba con nhìn mẹ chồng con dâu cầm bao lớn bao nhỏ vào cửa, Trần Khâm Hiền cười nói: "Đây là được mùa lớn rồi. "
Tiết Hiểu Tĩnh ngồi kế bên cạnh Trần Khâm Hiền, rất đắc ý: "Niếp Niếp mua mỹ phẩm thoa mặt cho em. "
"Em lại thoa cho mềm thêm chút nữa thì chúng ta sẽ trở thành hai thế hệ mất. "
Tiết Hiểu Tĩnh sờ tóc của người đàn ông: "Thật ra lúc nãy em tính mua thuốc nhuộm tóc cho anh!”
“Không muốn. Anh như vậy rất tốt. Em đừng để bị lừa. "
Trần Chí Khiêm đứng lên: "Hai người về rồi thì đi ăn cơm tối nào!"Mới bước ra cửa khách sạn, Phàn Kỳ muốn đi về phía bên tay phải nhưng bị Trần Chí Khiêm một kéo qua, đi về phía con hẻm nhỏ bên cạnh, vừa nãy còn âm thầm nói rằng ba mẹ đã đến đây thì phải dẫn bọn họ đi ăn món Quảng Đông chính gốc mà? Sao bây giờ lại dẫn đi ăn thịt nướng ở một tiệm trong hẻm nhỏ?
Mùi vị ngon, nhưng mà ăn cơm ở ven đường, hoàn cảnh chênh lệch, hai người bọn họ ăn thì thôi đi, nhưng dẫn ba mẹ đến thì có phải là không được tốt lắm không?Ba Trần mẹ Trần hoàn toàn không thèm để ý, mẹ Trần mẹ gắp một cái chân vịt cho Phàn Kỳ: "Niếp Niếp, A Khiêm, ngày mai ba mẹ có chuyến bay lúc mười một giờ nên sáng sớm đã ra sân bay rồi, các con cũng đừng chạy tới tiễn ba mẹ. Các con cứ bận chuyện của mình, chờ đến tết lại quay về nhà. "
Ăn cơm với ba Trần mẹ Trần mẹ xong thì hai người cùng nhau về nhà, Phàn Kỳ oán giận: "Không phải đã nói sẽ tới tiệm rượu Vân Nguyệt sao? Hiếm khi ba mẹ tới đây một lần. ”
“Cô có biết mẹ tôi gọi tôi đi vào làm gì không?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Phàn Kỳ nghiêng đầu nghi ngờ nhìn anh, Trần Chí Khiêm bị vẻ mặt của cô làm cho tức cười: "Bà ấy cho anh tôi lăm nghìn, nói rằng cô mua rất nhiều, có điều là tấm lòng của cô nên mẹ cũng không thể từ chối được. Bà ấy đau lòng lắm rồi. "Đúng vậy! Gần đây mình kiếm được tiền nên thói quen xa hoa lúc trước đã quay lại rồi. Phàn Kỳ: "Anh không lấy tiền của mẹ chứ chứ? Thật ra gần đây tôi kiếm được rất nhiều tiền. "
"Tôi đẩy tiền ra, mẹ nói với anh rằng nếu như hai chúng ta thật sự dư dả thì tích góp một ít tiền, đến lúc thì mua một căn hộ cho ba mẹ cô. Chắc chắn ba mẹ cô sẽ không chịu vào ở trong vườn hoa của nhà họ Trần. Bởi vì anh là con trai nuôi của bọn họ, lại còn là con rể, em thì là con gái, nếu như hai chúng ta mua nhà thì chắc chắn ba mẹ sẽ đồng ý dọn vào ở. Bọn họ có chỗ ở rồi thì tặng cho anh trai căn nhà hiện tại để kết hôn là có thể giải quyết vấn đề. "Phàn Kỳ gật đầu: "Tôi cũng nghĩ như vậy, giá phòng bây giờ của Thượng Hải có mắc không?"
"Bởi vì nhà đều do đơn vị phân phối nên người bình thường cũng sẽ không muốn mua. Ở khu vực của tôi thì một mét vuông giá bốn, năm trăm còn không có người mua. "
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Tiết Hiểu Tĩnh cũng biết không được, có thể suy nghĩ thay nhà họ Phàn một chút, thật sự rất phiền phức: "Con không biết đâu, có rất nhiều người già không tìm được nhà, nhưng mà lại không có quá nhiều trai già không tìm được vợ. " Câu này cũng là sự thật, không nói tới việc có con, chỉ tính việc kết hôn mà nhét một gia đình năm miệng ăn vào cùng một chồ thì sao hai vợ chồng trẻ trải qua được cuộc sống vợ chồng?Trong trí nhớ của nguyên chủ thì quả thật ở Hồng Kông rất khó khăn, vậy mà cô lại vươn tay đòi tiền trong nhà, nói thật là rất quá đáng.Phàn Kỳ ghi nhớ những lời này trong lòng, và xem xem mình có thể kiếm được bao nhiêu tiền sau tết, vào lúc đó thì giá phòng ở Thượng Hải cũng không cao nhỉ?Nhìn thấy tiệm bánh đang xếp hàng ở đằng trước thì Phàn Kỳ cũng đến xếp hàng: "Mẹ, bánh của bà chủ tiệm này ăn rất ngon. Mẹ mua một ít về chia cho đồng nghiệp trong đơn vị đi. "Tiết Hiểu Tĩnh nhìn túi mỹ phẩm trên đất, lại nhìn con gái nhiệt tình mua đồ, tự nói với mình rằng đây là tấm lòng của con, không được mất hứng.Hai ba con nhìn mẹ chồng con dâu cầm bao lớn bao nhỏ vào cửa, Trần Khâm Hiền cười nói: "Đây là được mùa lớn rồi. "Tiết Hiểu Tĩnh ngồi kế bên cạnh Trần Khâm Hiền, rất đắc ý: "Niếp Niếp mua mỹ phẩm thoa mặt cho em. ""Em lại thoa cho mềm thêm chút nữa thì chúng ta sẽ trở thành hai thế hệ mất. "Tiết Hiểu Tĩnh sờ tóc của người đàn ông: "Thật ra lúc nãy em tính mua thuốc nhuộm tóc cho anh!”“Không muốn. Anh như vậy rất tốt. Em đừng để bị lừa. "Trần Chí Khiêm đứng lên: "Hai người về rồi thì đi ăn cơm tối nào!"Mới bước ra cửa khách sạn, Phàn Kỳ muốn đi về phía bên tay phải nhưng bị Trần Chí Khiêm một kéo qua, đi về phía con hẻm nhỏ bên cạnh, vừa nãy còn âm thầm nói rằng ba mẹ đã đến đây thì phải dẫn bọn họ đi ăn món Quảng Đông chính gốc mà? Sao bây giờ lại dẫn đi ăn thịt nướng ở một tiệm trong hẻm nhỏ?Mùi vị ngon, nhưng mà ăn cơm ở ven đường, hoàn cảnh chênh lệch, hai người bọn họ ăn thì thôi đi, nhưng dẫn ba mẹ đến thì có phải là không được tốt lắm không?Ba Trần mẹ Trần hoàn toàn không thèm để ý, mẹ Trần mẹ gắp một cái chân vịt cho Phàn Kỳ: "Niếp Niếp, A Khiêm, ngày mai ba mẹ có chuyến bay lúc mười một giờ nên sáng sớm đã ra sân bay rồi, các con cũng đừng chạy tới tiễn ba mẹ. Các con cứ bận chuyện của mình, chờ đến tết lại quay về nhà. "Ăn cơm với ba Trần mẹ Trần mẹ xong thì hai người cùng nhau về nhà, Phàn Kỳ oán giận: "Không phải đã nói sẽ tới tiệm rượu Vân Nguyệt sao? Hiếm khi ba mẹ tới đây một lần. ”“Cô có biết mẹ tôi gọi tôi đi vào làm gì không?"Vân Mộng Hạ VũPhàn Kỳ nghiêng đầu nghi ngờ nhìn anh, Trần Chí Khiêm bị vẻ mặt của cô làm cho tức cười: "Bà ấy cho anh tôi lăm nghìn, nói rằng cô mua rất nhiều, có điều là tấm lòng của cô nên mẹ cũng không thể từ chối được. Bà ấy đau lòng lắm rồi. "Đúng vậy! Gần đây mình kiếm được tiền nên thói quen xa hoa lúc trước đã quay lại rồi. Phàn Kỳ: "Anh không lấy tiền của mẹ chứ chứ? Thật ra gần đây tôi kiếm được rất nhiều tiền. ""Tôi đẩy tiền ra, mẹ nói với anh rằng nếu như hai chúng ta thật sự dư dả thì tích góp một ít tiền, đến lúc thì mua một căn hộ cho ba mẹ cô. Chắc chắn ba mẹ cô sẽ không chịu vào ở trong vườn hoa của nhà họ Trần. Bởi vì anh là con trai nuôi của bọn họ, lại còn là con rể, em thì là con gái, nếu như hai chúng ta mua nhà thì chắc chắn ba mẹ sẽ đồng ý dọn vào ở. Bọn họ có chỗ ở rồi thì tặng cho anh trai căn nhà hiện tại để kết hôn là có thể giải quyết vấn đề. "Phàn Kỳ gật đầu: "Tôi cũng nghĩ như vậy, giá phòng bây giờ của Thượng Hải có mắc không?""Bởi vì nhà đều do đơn vị phân phối nên người bình thường cũng sẽ không muốn mua. Ở khu vực của tôi thì một mét vuông giá bốn, năm trăm còn không có người mua. "