Thuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí…
Chương 158
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Mặc kệ lời cằn nhằn của Trần Chí Khiêm, Phàn Kỳ vẫn cầm gấu bông trắng úp lên mặt, “Anh đi một mình đi. Tôi ngủ thêm một lát nữa, còn hoành thánh thì lát nữa tôi chiên lại cũng được. ”“Em không đi thật à?”“Không đi đâu! Anh này, anh để tôi ngủ đi được không?”“Có một nhà hàng Đức có đặc sản chân giò quay giòn bì ngon lắm, em có muốn ăn không?” Trần Chí Khiêm hỏi cô.Phàn Kỳ lấy gấu bông ra, dụi mắt nhìn Trần Chí Khiêm đang đứng bên thành giường.“Em đi đánh golf với tôi, tối nay tôi dẫn em đi ăn chân giò quay giòn bì. ” Trần Chí Khiêm ra điều kiện.Phàn Kỳ híp mắt nhìn Trần Chí Khiêm thêm vài giây, cuối cùng cũng ngồi dậy.Vân Mộng Hạ VũPhàn Kỳ đánh răng rửa mặt, thay quần áo xong rồi ngồi vào bàn ăn. Cô lấy bình dấm đến, múc một thìa dấm cho vào bát hoành thánh, từ tốn ăn từng miếng. Trần Chí Khiêm vươn tay xoa đầu cô, “Ăn từ từ thôi. ”Phàn Kỳ ngửa đầu, tức giận trừng mắt với anh, giống như một chú cún con đang nhe nanh trợn mắt vậy.Sau khi ăn sáng xong, hai người lên xe ngồi. Trần Chí Khiêm còn đang suy nghĩ xem phải trêu cô như thế nào thì nghe thấy radio xe phát một bài hát. Phàn Kỳ bắt đầu ngân nga theo bài hát, mặc dù có hơi lệch tông. Trần Chí Khiêm mỉm cười, đúng là tính trẻ con, dễ đến dễ đi. Qua một ngã rẽ, cô đột nhiên không ngân nga nữa. Trần Chí Khiêm nghiêng đầu nhìn cô, thấy cô đang mê mẩn nhìn ra ngoài cửa sổ. Hóa ra bên kia núi có khu vui chơi của công viên Hải Dương. Xe vẫn chạy về phía trước, cô nhìn cả một đoạn đường, tới tận khi xe rẽ rồi cô vẫn ngoái lại nhìn thêm một lúc. Đến khi công viên Hải Dương hoàn toàn khuất đi, cô mới quay đầu lại, tiếp tục ngân nga bài ca lúc nãy, và vẫn tiếp tục lệch tông.Xe chạy cửa câu lạc bộ, bảo vệ tới hỏi han rồi mở cửa cho xe đi vào. Đây là lần thứ hai Phàn Kỳ tới đây. Lần đầu cô hào hứng lắm, nhưng lần này thì bớt rồi, có thể là vì cô đã từng nhìn thấy tòa nhà của nhà họ Viên. Đối với cô, nơi này cũng có chất riêng, nhưng cái chất đó không được tự nhiên cho lắm, vẫn còn dấu vết sắp xếp của con người. Trần Chí Khiêm dừng xe lại, hai người sóng vai đi bên nhau. Trần Chí Khiêm thấy Viên Hải đứng trước cửa bèn lên tiếng chào hỏi, “Chào chú hai ạ. ”“Chào Chí Kiêm, chào Tiểu Kỳ”. Viên Hải tới đón hai người.“Ông nội Viên đến chưa ạ?”“Đến rồi, đang ở bên trong ấy!” Viên Hải dẫn họ đi vào. Hai người đi theo Viên Hải vào trong. Ông nội Viên đang nói chuyện với một ông cụ khác. Trần Chí Khiêm bước lại gần, “Chào ông nội Viên. ”Ông cụ bèn giới thiệu, “Chí Khiêm, để ông giới thiệu cho cháu, đây là ông chủ Phó của tập đoàn Cẩm Thành. Cháu biết siêu thị Huệ Thiên Gia chứ?”“Đương nhiên là cháu biết rồi ạ, cháu cũng đã nghe danh ông chủ Phó từ lâu. ” Trần Chí Khiêm nói. Ông nội Viên cười, “Ông đã cho ông chủ Phó xem qua hai nhân vật trong trò chơi của cháu rồi, ông ấy thích lắm.Thế giới đồ chơi thuộc tập đoàn Cẩm Thành muốn hợp tác với cháu để phát triển hai nhân vật trong trò chơi này. ”Đây chính là ông chủ của Thế giới đồ chơi ư? Phàn Kỳ vốn tưởng rằng cô chỉ là thành phần hóng chuyện trong trận chiến giữa Thế giới đồ chơi và Thế giới trẻ em thôi, bây giờ nghe có vẻ Trần Chí Khiêm cũng liên quan đến chuyện này?Ông chủ Phó nói với Trần Chí Khiêm, “Tôi đã xem qua mấy nhân vật này rồi. Nghe nói cậu muốn hợp tác với ông chủ Viên để quay phim hoạt hình, cũng có ý định kết hợp với mô hình để bán máy điều khiển trò chơi điện tử. Tôi nghĩ chúng ta có thể hợp tác chặt chẽ với nhau, không chỉ để tiêu thụ máy điều khiển trò chơi điện tử ở các đại lý bán hàng mà còn để phát triển nhân vật nữa. ”“Cảm ơn lời đề nghị của ông chủ Phó. Trước kia tôi cũng đã từng có ý tưởng này, nhưng Cẩm Thành là tập đoàn lớn với vốn đầu tư quốc nội, còn Thiên Thược chỉ là một xí nghiệp mới thành lập mà thôi, tôi sợ ông chủ Phó không thích. ”
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Mặc kệ lời cằn nhằn của Trần Chí Khiêm, Phàn Kỳ vẫn cầm gấu bông trắng úp lên mặt, “Anh đi một mình đi. Tôi ngủ thêm một lát nữa, còn hoành thánh thì lát nữa tôi chiên lại cũng được. ”“Em không đi thật à?”“Không đi đâu! Anh này, anh để tôi ngủ đi được không?”“Có một nhà hàng Đức có đặc sản chân giò quay giòn bì ngon lắm, em có muốn ăn không?” Trần Chí Khiêm hỏi cô.Phàn Kỳ lấy gấu bông ra, dụi mắt nhìn Trần Chí Khiêm đang đứng bên thành giường.“Em đi đánh golf với tôi, tối nay tôi dẫn em đi ăn chân giò quay giòn bì. ” Trần Chí Khiêm ra điều kiện.Phàn Kỳ híp mắt nhìn Trần Chí Khiêm thêm vài giây, cuối cùng cũng ngồi dậy.Vân Mộng Hạ VũPhàn Kỳ đánh răng rửa mặt, thay quần áo xong rồi ngồi vào bàn ăn. Cô lấy bình dấm đến, múc một thìa dấm cho vào bát hoành thánh, từ tốn ăn từng miếng. Trần Chí Khiêm vươn tay xoa đầu cô, “Ăn từ từ thôi. ”Phàn Kỳ ngửa đầu, tức giận trừng mắt với anh, giống như một chú cún con đang nhe nanh trợn mắt vậy.Sau khi ăn sáng xong, hai người lên xe ngồi. Trần Chí Khiêm còn đang suy nghĩ xem phải trêu cô như thế nào thì nghe thấy radio xe phát một bài hát. Phàn Kỳ bắt đầu ngân nga theo bài hát, mặc dù có hơi lệch tông. Trần Chí Khiêm mỉm cười, đúng là tính trẻ con, dễ đến dễ đi. Qua một ngã rẽ, cô đột nhiên không ngân nga nữa. Trần Chí Khiêm nghiêng đầu nhìn cô, thấy cô đang mê mẩn nhìn ra ngoài cửa sổ. Hóa ra bên kia núi có khu vui chơi của công viên Hải Dương. Xe vẫn chạy về phía trước, cô nhìn cả một đoạn đường, tới tận khi xe rẽ rồi cô vẫn ngoái lại nhìn thêm một lúc. Đến khi công viên Hải Dương hoàn toàn khuất đi, cô mới quay đầu lại, tiếp tục ngân nga bài ca lúc nãy, và vẫn tiếp tục lệch tông.Xe chạy cửa câu lạc bộ, bảo vệ tới hỏi han rồi mở cửa cho xe đi vào. Đây là lần thứ hai Phàn Kỳ tới đây. Lần đầu cô hào hứng lắm, nhưng lần này thì bớt rồi, có thể là vì cô đã từng nhìn thấy tòa nhà của nhà họ Viên. Đối với cô, nơi này cũng có chất riêng, nhưng cái chất đó không được tự nhiên cho lắm, vẫn còn dấu vết sắp xếp của con người. Trần Chí Khiêm dừng xe lại, hai người sóng vai đi bên nhau. Trần Chí Khiêm thấy Viên Hải đứng trước cửa bèn lên tiếng chào hỏi, “Chào chú hai ạ. ”“Chào Chí Kiêm, chào Tiểu Kỳ”. Viên Hải tới đón hai người.“Ông nội Viên đến chưa ạ?”“Đến rồi, đang ở bên trong ấy!” Viên Hải dẫn họ đi vào. Hai người đi theo Viên Hải vào trong. Ông nội Viên đang nói chuyện với một ông cụ khác. Trần Chí Khiêm bước lại gần, “Chào ông nội Viên. ”Ông cụ bèn giới thiệu, “Chí Khiêm, để ông giới thiệu cho cháu, đây là ông chủ Phó của tập đoàn Cẩm Thành. Cháu biết siêu thị Huệ Thiên Gia chứ?”“Đương nhiên là cháu biết rồi ạ, cháu cũng đã nghe danh ông chủ Phó từ lâu. ” Trần Chí Khiêm nói. Ông nội Viên cười, “Ông đã cho ông chủ Phó xem qua hai nhân vật trong trò chơi của cháu rồi, ông ấy thích lắm.Thế giới đồ chơi thuộc tập đoàn Cẩm Thành muốn hợp tác với cháu để phát triển hai nhân vật trong trò chơi này. ”Đây chính là ông chủ của Thế giới đồ chơi ư? Phàn Kỳ vốn tưởng rằng cô chỉ là thành phần hóng chuyện trong trận chiến giữa Thế giới đồ chơi và Thế giới trẻ em thôi, bây giờ nghe có vẻ Trần Chí Khiêm cũng liên quan đến chuyện này?Ông chủ Phó nói với Trần Chí Khiêm, “Tôi đã xem qua mấy nhân vật này rồi. Nghe nói cậu muốn hợp tác với ông chủ Viên để quay phim hoạt hình, cũng có ý định kết hợp với mô hình để bán máy điều khiển trò chơi điện tử. Tôi nghĩ chúng ta có thể hợp tác chặt chẽ với nhau, không chỉ để tiêu thụ máy điều khiển trò chơi điện tử ở các đại lý bán hàng mà còn để phát triển nhân vật nữa. ”“Cảm ơn lời đề nghị của ông chủ Phó. Trước kia tôi cũng đã từng có ý tưởng này, nhưng Cẩm Thành là tập đoàn lớn với vốn đầu tư quốc nội, còn Thiên Thược chỉ là một xí nghiệp mới thành lập mà thôi, tôi sợ ông chủ Phó không thích. ”
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Mặc kệ lời cằn nhằn của Trần Chí Khiêm, Phàn Kỳ vẫn cầm gấu bông trắng úp lên mặt, “Anh đi một mình đi. Tôi ngủ thêm một lát nữa, còn hoành thánh thì lát nữa tôi chiên lại cũng được. ”“Em không đi thật à?”“Không đi đâu! Anh này, anh để tôi ngủ đi được không?”“Có một nhà hàng Đức có đặc sản chân giò quay giòn bì ngon lắm, em có muốn ăn không?” Trần Chí Khiêm hỏi cô.Phàn Kỳ lấy gấu bông ra, dụi mắt nhìn Trần Chí Khiêm đang đứng bên thành giường.“Em đi đánh golf với tôi, tối nay tôi dẫn em đi ăn chân giò quay giòn bì. ” Trần Chí Khiêm ra điều kiện.Phàn Kỳ híp mắt nhìn Trần Chí Khiêm thêm vài giây, cuối cùng cũng ngồi dậy.Vân Mộng Hạ VũPhàn Kỳ đánh răng rửa mặt, thay quần áo xong rồi ngồi vào bàn ăn. Cô lấy bình dấm đến, múc một thìa dấm cho vào bát hoành thánh, từ tốn ăn từng miếng. Trần Chí Khiêm vươn tay xoa đầu cô, “Ăn từ từ thôi. ”Phàn Kỳ ngửa đầu, tức giận trừng mắt với anh, giống như một chú cún con đang nhe nanh trợn mắt vậy.Sau khi ăn sáng xong, hai người lên xe ngồi. Trần Chí Khiêm còn đang suy nghĩ xem phải trêu cô như thế nào thì nghe thấy radio xe phát một bài hát. Phàn Kỳ bắt đầu ngân nga theo bài hát, mặc dù có hơi lệch tông. Trần Chí Khiêm mỉm cười, đúng là tính trẻ con, dễ đến dễ đi. Qua một ngã rẽ, cô đột nhiên không ngân nga nữa. Trần Chí Khiêm nghiêng đầu nhìn cô, thấy cô đang mê mẩn nhìn ra ngoài cửa sổ. Hóa ra bên kia núi có khu vui chơi của công viên Hải Dương. Xe vẫn chạy về phía trước, cô nhìn cả một đoạn đường, tới tận khi xe rẽ rồi cô vẫn ngoái lại nhìn thêm một lúc. Đến khi công viên Hải Dương hoàn toàn khuất đi, cô mới quay đầu lại, tiếp tục ngân nga bài ca lúc nãy, và vẫn tiếp tục lệch tông.Xe chạy cửa câu lạc bộ, bảo vệ tới hỏi han rồi mở cửa cho xe đi vào. Đây là lần thứ hai Phàn Kỳ tới đây. Lần đầu cô hào hứng lắm, nhưng lần này thì bớt rồi, có thể là vì cô đã từng nhìn thấy tòa nhà của nhà họ Viên. Đối với cô, nơi này cũng có chất riêng, nhưng cái chất đó không được tự nhiên cho lắm, vẫn còn dấu vết sắp xếp của con người. Trần Chí Khiêm dừng xe lại, hai người sóng vai đi bên nhau. Trần Chí Khiêm thấy Viên Hải đứng trước cửa bèn lên tiếng chào hỏi, “Chào chú hai ạ. ”“Chào Chí Kiêm, chào Tiểu Kỳ”. Viên Hải tới đón hai người.“Ông nội Viên đến chưa ạ?”“Đến rồi, đang ở bên trong ấy!” Viên Hải dẫn họ đi vào. Hai người đi theo Viên Hải vào trong. Ông nội Viên đang nói chuyện với một ông cụ khác. Trần Chí Khiêm bước lại gần, “Chào ông nội Viên. ”Ông cụ bèn giới thiệu, “Chí Khiêm, để ông giới thiệu cho cháu, đây là ông chủ Phó của tập đoàn Cẩm Thành. Cháu biết siêu thị Huệ Thiên Gia chứ?”“Đương nhiên là cháu biết rồi ạ, cháu cũng đã nghe danh ông chủ Phó từ lâu. ” Trần Chí Khiêm nói. Ông nội Viên cười, “Ông đã cho ông chủ Phó xem qua hai nhân vật trong trò chơi của cháu rồi, ông ấy thích lắm.Thế giới đồ chơi thuộc tập đoàn Cẩm Thành muốn hợp tác với cháu để phát triển hai nhân vật trong trò chơi này. ”Đây chính là ông chủ của Thế giới đồ chơi ư? Phàn Kỳ vốn tưởng rằng cô chỉ là thành phần hóng chuyện trong trận chiến giữa Thế giới đồ chơi và Thế giới trẻ em thôi, bây giờ nghe có vẻ Trần Chí Khiêm cũng liên quan đến chuyện này?Ông chủ Phó nói với Trần Chí Khiêm, “Tôi đã xem qua mấy nhân vật này rồi. Nghe nói cậu muốn hợp tác với ông chủ Viên để quay phim hoạt hình, cũng có ý định kết hợp với mô hình để bán máy điều khiển trò chơi điện tử. Tôi nghĩ chúng ta có thể hợp tác chặt chẽ với nhau, không chỉ để tiêu thụ máy điều khiển trò chơi điện tử ở các đại lý bán hàng mà còn để phát triển nhân vật nữa. ”“Cảm ơn lời đề nghị của ông chủ Phó. Trước kia tôi cũng đã từng có ý tưởng này, nhưng Cẩm Thành là tập đoàn lớn với vốn đầu tư quốc nội, còn Thiên Thược chỉ là một xí nghiệp mới thành lập mà thôi, tôi sợ ông chủ Phó không thích. ”