Thuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí…
Chương 242
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… "Nói không đúng à? Cũng tới lúc rồi, tôi phải vào trong học lái xe. " Phàn Kỳ đẩy cửa xuống xe, đi vào trong. Trần Chí Khiêm gọi cô lại: "Mấy tiếng nữa em với Chu Nhã Lan xong, vừa đúng lúc chúng ta đi ăn cơm tối. Lần này đại lý kinh doanh ở Mỹ của tôi đã nhìn thấy một số thay đối của ngành kinh doanh bán lẻ, tôi muốn nói chuyện với cô ấy. ""Bốn giờ. ""Được, bốn giờ, tôi đến viện thể hình tìm hai người. "Phàn Kỳ đi vào trong, Trần Chí Khiêm thở ra một hơi, nhìn bàn tay mình một chút, cũng may vừa rồi do dự một chút…Phàn Kỳ đi vào trong, cô xoay người tại, thấy Trần Chí Khiêm đã lái xe rời đi. Đúng là! Người với người khác người với lợn nhiều, dùng suy nghĩ của Liêu Nhã Triết để áp đặt lên Trần Chí Khiêm đúng là làm nhục anh mà. Phàn Kỳ tự trách mình, theo tiểu thuyết thì Trần Chí Khiêm chưa từng trải qua những chuyện đó là chính nhân quân tử, anh sẽ nhân cơ hội cướp công sao? Phàn Kỳ luyện tập hai tiếng ở trường dạy lái xe, hôm nay cô tiến bộ rất nhanh. Sau khi Trần Chí Khiêm nói cho cô nghe điểm yếu của mình, Phàn Kỳ đã cải thiện khá nhiều. Cô chưa từng lái xe số tay trước đây nên việc đạp côn để chuyển số là trở ngại lớn nhất của cô, còn việc lái tiến lùi không thành vấn đề gì cả.Sau khi tập lái xe rồi về nhà ăn cơm nghỉ ngơi một hồi, cô đến phòng tập thể hình để tập thể dục với Chu Nhã Lan.Các cô luyện tập nửa tiếng thì Trần Chí Khiêm đến. Anh đi vào phòng tập thể hình, nhìn cô đang đầm đìa mồ hôi khi thực hiện động tác nâng tạ. Lúc này huấn luyện viên của cô không ở đây nên cô bắt đầu tập qua loa lấy lệ, Trần Chí Khiêm đi tới: “Động tác này của em không…”Anh vừa nói vừa chỉnh động tác cho cô. Phàn Kỳ đã tập nửa tiếng nên tập đúng tư thế rất tốn sức. Bị anh nhìn chằm chằm đánh giá với ánh mắt như vậy, cô không dám lười biếng chút nào. Sao huấn luyện viên vẫn chưa đến vậy? Táo bón à? Cô đổi động tác, Trần Chí Khiêm lại sửa tiếp. Xong chưa thế? Chu Nhã Lan thì đứng bên cạnh cười. Hay quá huấn luyện viên tới rồi, nhưng mà anh vẫn đứng bên cạnh không hề rời mắt. Phàn Kỳ chỉ cần định thả lỏng là anh lại lắc đầu, cô đành phải thay đổi động tác của mình.Đến lúc cô hoàn thành buổi tập hôm nay như con ch.ó c.h.ế.t xong xuôi, trong phòng tắm Chu Nhã Lan nói rằng: “Kỳ à, chồng của cô đối xử với cô tốt thật đó. Anh ấy thương cô ghê. ”Bây giờ tay chân cô rất đau nhức, sắp sống không nổi rồi. Đúng là tập luyện một tiếng với ngủ một tiếng hoàn toàn là hai khái niệm không giống nhau mà. Hôm nay anh tới sớm vậy làm gì chứ? Hỏi xem có ai đang gầy dựng sự nghiệp mà rảnh rỗi như anh không?Phàn Kỳ muốn mắng Trần Chí Khiêm không phải người, nhưng bên ngoài họ phải diễn vai vợ chồng son nên cùng lắm cô chỉ quở trách vài lời: “Anh ấy phiền thế đấy. ”Vân Mộng Hạ Vũ“Phiền gì chứ? Anh ấy đối xử với cô tốt như thế, ngay cả người như tôi cũng đột nhiên thấy có niềm tin với hôn nhân rồi này. ”Lòng tin cái gì chứ? Bọn họ vốn không phải vợ chồng thấy, vợ chồng giả thân mật với nhau còn hơn vợ chồng thật nữa, chẳng lẽ đây không phải là nầm mồ hôn nhân à?Phàn Kỳ và Chu Nhã Lan đi ra ngoài, Trần Chí Khiêm nói với cô rằng: “Nhìn đi, anh không thể không coi chừng em được mà, em lười biếng quá. ”Thế là anh cũng làm một cái thẻ, Phàn Kỳ tức giận: Cái tên đàn ông phá hoại này!Chu Nhã Lan đã nhậm chức ở Cẩm thành, có điều chỉnh một chút về cửa hàng thế giới trẻ em nên muốn xem hiệu quả đôi chút, ba người cùng nhau đi ăn.Sau khi ăn xong, Chu Nhã Lan dẫn bọn họ đến cửa tiệm xem thử một chút.Đi tới cửa, vẫn chưa có nhân vật hoạt hình đón khách nhưng mà nhân viên đứng trước cửa tiệm mỉm cười đưa giỏ mua đồ cho khách hàng. Bên trong giỏ mua đồ có một tờ giấy, trên đó ghi thông tin về mức giảm giá của các sản phẩm tháng này.
"Nói không đúng à? Cũng tới lúc rồi, tôi phải vào trong học lái xe. " Phàn Kỳ đẩy cửa xuống xe, đi vào trong. Trần Chí Khiêm gọi cô lại: "Mấy tiếng nữa em với Chu Nhã Lan xong, vừa đúng lúc chúng ta đi ăn cơm tối. Lần này đại lý kinh doanh ở Mỹ của tôi đã nhìn thấy một số thay đối của ngành kinh doanh bán lẻ, tôi muốn nói chuyện với cô ấy. "
"Bốn giờ. "
"Được, bốn giờ, tôi đến viện thể hình tìm hai người. "
Phàn Kỳ đi vào trong, Trần Chí Khiêm thở ra một hơi, nhìn bàn tay mình một chút, cũng may vừa rồi do dự một chút…
Phàn Kỳ đi vào trong, cô xoay người tại, thấy Trần Chí Khiêm đã lái xe rời đi. Đúng là! Người với người khác người với lợn nhiều, dùng suy nghĩ của Liêu Nhã Triết để áp đặt lên Trần Chí Khiêm đúng là làm nhục anh mà. Phàn Kỳ tự trách mình, theo tiểu thuyết thì Trần Chí Khiêm chưa từng trải qua những chuyện đó là chính nhân quân tử, anh sẽ nhân cơ hội cướp công sao? Phàn Kỳ luyện tập hai tiếng ở trường dạy lái xe, hôm nay cô tiến bộ rất nhanh. Sau khi Trần Chí Khiêm nói cho cô nghe điểm yếu của mình, Phàn Kỳ đã cải thiện khá nhiều. Cô chưa từng lái xe số tay trước đây nên việc đạp côn để chuyển số là trở ngại lớn nhất của cô, còn việc lái tiến lùi không thành vấn đề gì cả.
Sau khi tập lái xe rồi về nhà ăn cơm nghỉ ngơi một hồi, cô đến phòng tập thể hình để tập thể dục với Chu Nhã Lan.
Các cô luyện tập nửa tiếng thì Trần Chí Khiêm đến. Anh đi vào phòng tập thể hình, nhìn cô đang đầm đìa mồ hôi khi thực hiện động tác nâng tạ. Lúc này huấn luyện viên của cô không ở đây nên cô bắt đầu tập qua loa lấy lệ, Trần Chí Khiêm đi tới: “Động tác này của em không…”
Anh vừa nói vừa chỉnh động tác cho cô. Phàn Kỳ đã tập nửa tiếng nên tập đúng tư thế rất tốn sức. Bị anh nhìn chằm chằm đánh giá với ánh mắt như vậy, cô không dám lười biếng chút nào.
Sao huấn luyện viên vẫn chưa đến vậy? Táo bón à? Cô đổi động tác, Trần Chí Khiêm lại sửa tiếp. Xong chưa thế? Chu Nhã Lan thì đứng bên cạnh cười. Hay quá huấn luyện viên tới rồi, nhưng mà anh vẫn đứng bên cạnh không hề rời mắt. Phàn Kỳ chỉ cần định thả lỏng là anh lại lắc đầu, cô đành phải thay đổi động tác của mình.
Đến lúc cô hoàn thành buổi tập hôm nay như con ch.ó c.h.ế.t xong xuôi, trong phòng tắm Chu Nhã Lan nói rằng: “Kỳ à, chồng của cô đối xử với cô tốt thật đó. Anh ấy thương cô ghê. ”Bây giờ tay chân cô rất đau nhức, sắp sống không nổi rồi. Đúng là tập luyện một tiếng với ngủ một tiếng hoàn toàn là hai khái niệm không giống nhau mà. Hôm nay anh tới sớm vậy làm gì chứ? Hỏi xem có ai đang gầy dựng sự nghiệp mà rảnh rỗi như anh không?
Phàn Kỳ muốn mắng Trần Chí Khiêm không phải người, nhưng bên ngoài họ phải diễn vai vợ chồng son nên cùng lắm cô chỉ quở trách vài lời: “Anh ấy phiền thế đấy. ”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Phiền gì chứ? Anh ấy đối xử với cô tốt như thế, ngay cả người như tôi cũng đột nhiên thấy có niềm tin với hôn nhân rồi này. ”
Lòng tin cái gì chứ? Bọn họ vốn không phải vợ chồng thấy, vợ chồng giả thân mật với nhau còn hơn vợ chồng thật nữa, chẳng lẽ đây không phải là nầm mồ hôn nhân à?Phàn Kỳ và Chu Nhã Lan đi ra ngoài, Trần Chí Khiêm nói với cô rằng: “Nhìn đi, anh không thể không coi chừng em được mà, em lười biếng quá. ”
Thế là anh cũng làm một cái thẻ, Phàn Kỳ tức giận: Cái tên đàn ông phá hoại này!
Chu Nhã Lan đã nhậm chức ở Cẩm thành, có điều chỉnh một chút về cửa hàng thế giới trẻ em nên muốn xem hiệu quả đôi chút, ba người cùng nhau đi ăn.
Sau khi ăn xong, Chu Nhã Lan dẫn bọn họ đến cửa tiệm xem thử một chút.
Đi tới cửa, vẫn chưa có nhân vật hoạt hình đón khách nhưng mà nhân viên đứng trước cửa tiệm mỉm cười đưa giỏ mua đồ cho khách hàng. Bên trong giỏ mua đồ có một tờ giấy, trên đó ghi thông tin về mức giảm giá của các sản phẩm tháng này.
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… "Nói không đúng à? Cũng tới lúc rồi, tôi phải vào trong học lái xe. " Phàn Kỳ đẩy cửa xuống xe, đi vào trong. Trần Chí Khiêm gọi cô lại: "Mấy tiếng nữa em với Chu Nhã Lan xong, vừa đúng lúc chúng ta đi ăn cơm tối. Lần này đại lý kinh doanh ở Mỹ của tôi đã nhìn thấy một số thay đối của ngành kinh doanh bán lẻ, tôi muốn nói chuyện với cô ấy. ""Bốn giờ. ""Được, bốn giờ, tôi đến viện thể hình tìm hai người. "Phàn Kỳ đi vào trong, Trần Chí Khiêm thở ra một hơi, nhìn bàn tay mình một chút, cũng may vừa rồi do dự một chút…Phàn Kỳ đi vào trong, cô xoay người tại, thấy Trần Chí Khiêm đã lái xe rời đi. Đúng là! Người với người khác người với lợn nhiều, dùng suy nghĩ của Liêu Nhã Triết để áp đặt lên Trần Chí Khiêm đúng là làm nhục anh mà. Phàn Kỳ tự trách mình, theo tiểu thuyết thì Trần Chí Khiêm chưa từng trải qua những chuyện đó là chính nhân quân tử, anh sẽ nhân cơ hội cướp công sao? Phàn Kỳ luyện tập hai tiếng ở trường dạy lái xe, hôm nay cô tiến bộ rất nhanh. Sau khi Trần Chí Khiêm nói cho cô nghe điểm yếu của mình, Phàn Kỳ đã cải thiện khá nhiều. Cô chưa từng lái xe số tay trước đây nên việc đạp côn để chuyển số là trở ngại lớn nhất của cô, còn việc lái tiến lùi không thành vấn đề gì cả.Sau khi tập lái xe rồi về nhà ăn cơm nghỉ ngơi một hồi, cô đến phòng tập thể hình để tập thể dục với Chu Nhã Lan.Các cô luyện tập nửa tiếng thì Trần Chí Khiêm đến. Anh đi vào phòng tập thể hình, nhìn cô đang đầm đìa mồ hôi khi thực hiện động tác nâng tạ. Lúc này huấn luyện viên của cô không ở đây nên cô bắt đầu tập qua loa lấy lệ, Trần Chí Khiêm đi tới: “Động tác này của em không…”Anh vừa nói vừa chỉnh động tác cho cô. Phàn Kỳ đã tập nửa tiếng nên tập đúng tư thế rất tốn sức. Bị anh nhìn chằm chằm đánh giá với ánh mắt như vậy, cô không dám lười biếng chút nào. Sao huấn luyện viên vẫn chưa đến vậy? Táo bón à? Cô đổi động tác, Trần Chí Khiêm lại sửa tiếp. Xong chưa thế? Chu Nhã Lan thì đứng bên cạnh cười. Hay quá huấn luyện viên tới rồi, nhưng mà anh vẫn đứng bên cạnh không hề rời mắt. Phàn Kỳ chỉ cần định thả lỏng là anh lại lắc đầu, cô đành phải thay đổi động tác của mình.Đến lúc cô hoàn thành buổi tập hôm nay như con ch.ó c.h.ế.t xong xuôi, trong phòng tắm Chu Nhã Lan nói rằng: “Kỳ à, chồng của cô đối xử với cô tốt thật đó. Anh ấy thương cô ghê. ”Bây giờ tay chân cô rất đau nhức, sắp sống không nổi rồi. Đúng là tập luyện một tiếng với ngủ một tiếng hoàn toàn là hai khái niệm không giống nhau mà. Hôm nay anh tới sớm vậy làm gì chứ? Hỏi xem có ai đang gầy dựng sự nghiệp mà rảnh rỗi như anh không?Phàn Kỳ muốn mắng Trần Chí Khiêm không phải người, nhưng bên ngoài họ phải diễn vai vợ chồng son nên cùng lắm cô chỉ quở trách vài lời: “Anh ấy phiền thế đấy. ”Vân Mộng Hạ Vũ“Phiền gì chứ? Anh ấy đối xử với cô tốt như thế, ngay cả người như tôi cũng đột nhiên thấy có niềm tin với hôn nhân rồi này. ”Lòng tin cái gì chứ? Bọn họ vốn không phải vợ chồng thấy, vợ chồng giả thân mật với nhau còn hơn vợ chồng thật nữa, chẳng lẽ đây không phải là nầm mồ hôn nhân à?Phàn Kỳ và Chu Nhã Lan đi ra ngoài, Trần Chí Khiêm nói với cô rằng: “Nhìn đi, anh không thể không coi chừng em được mà, em lười biếng quá. ”Thế là anh cũng làm một cái thẻ, Phàn Kỳ tức giận: Cái tên đàn ông phá hoại này!Chu Nhã Lan đã nhậm chức ở Cẩm thành, có điều chỉnh một chút về cửa hàng thế giới trẻ em nên muốn xem hiệu quả đôi chút, ba người cùng nhau đi ăn.Sau khi ăn xong, Chu Nhã Lan dẫn bọn họ đến cửa tiệm xem thử một chút.Đi tới cửa, vẫn chưa có nhân vật hoạt hình đón khách nhưng mà nhân viên đứng trước cửa tiệm mỉm cười đưa giỏ mua đồ cho khách hàng. Bên trong giỏ mua đồ có một tờ giấy, trên đó ghi thông tin về mức giảm giá của các sản phẩm tháng này.