Tác giả:

Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…

Chương 1854: Khải Niên tiểu tổ ai lên đường nấy 1

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑"Xe ngựa chở thức ăn là của Kiểm Sơ ti, các ngươi vào đây bằng cách nào?"Phạm Nhàn chợt nghĩ tới vấn đề này, ánh mắt nghiêm nghị, có phần lo lắng."Đới Chấn trở lại Kiểm Sơ ti rồi." Vị quan viên kia cười đáp.Phạm Nhàn cũng mỉm cười, Đới công công một lần nữa làm lãnh đạo tháigiám, tiếp đó cháu trai nhà họ Đới cũng quay lại chức vụ Kiểm Sơ ti. Dựa vàothủ đoạn năm xưa Giám Sát viện lợi dụng hai ông cháu nhà họ Đới, giữ lại mộtđầu dây. Lúc này tận dụng, tất nhiên rất nhẹ nhàng.o O oVào ngày thu ở kinh đô, bầu trời cao vút và xa xăm. Nước mưa rơi từ nhữngđám mây như vệt chì, làm cho cảnh vật xung quanh trở nên mơ hồ nhưng lạicàng thêm lay động lòng người. Phạm phủ và hoàng cung đã liên tục đối chọisuốt bảy ngày trời. Đặc biệt là trong bảy ngày ấy Tiểu Phạm đại nhân đã khôngngần ngại quét sạch lực lượng ngầm phía ngoài cửa phủ, làm giá lạnh phần lớnnhững mật thám trong cung. Họ cảm thấy những đồng liêu của mình đã chếtoan chết uổng. Có vẻ như, vị bệ hạ trong cung sẽ không bao giờ thực sự trừngtrị đứa con tư sinh của mình để trả thù cho những đồng liêu ấyDo đó, tấm lưới của Phạm phủ bên ngoài đã vô tình trở nên lỏng lẻo, để lạimột số kẽ hở có thể bị lợi dụng. Chiếc xe ngựa của Kiểm Sơ ti, tưởng chừngkhông mảy may khác thường đã lẻn ra từ những kẽ hở nàyỞ một nơi yên tĩnh nào đó của kinh đô, nơi có dãy nhà giản dị, không phảibiệt thự lớn của gia đình quyền quý, trong một gian nhà nhỏ nằm lặng lẽ tại cuốicon hẻm. Tiếng người bán hàng rong ngoài ngõ vẫn rõ ràng vang đến đây. Tuynhiên, đã nhiều năm trôi qua, chẳng ai biết rốt cuộc ngôi nhà nhỏ này đại diệncho điều gì.Dưới những hạt mưa thu, lớp phấn son giả trang trên mặt Phạm Nhàn dần bịxóa đi. Y lẹ làng bay vào tiểu viện, rồi thấy những gương mặt quen thuộc. Nhìnthấy niềm vui sướng lẫn nỗi buồn sau niềm vui ấy trên gương mặt họ, tronglòng Phạm Nhàn cảm động, nhưng trên mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào.Nơi đây chính là trụ sở bí ẩn nhất của Khải Niên tiểu tổ, và cũng là nơi ẩnnáu của các quan viên trung thành nhất dưới trướng Phạm Nhàn thuộc Giám Sátviện. Khi kinh đô có dấu hiệu khác thường, đặc biệt là trong Giám Sát viện xuấthiện một số dấu hiệu rất vi diệu, những thành viên Khải Niên tiểu tổ này đã lẳnglặng rời khỏi chức vị, thông qua những con đường khác biệt trở lại gian nhà này,chờ đợi lệnh triệu tập từ Phạm Nhàn.Nhiều năm về trước, khi Khải Niên tiểu tổ mới chỉ gồm hai người, PhạmNhàn và Vương Khải Niên, một già một trẻ, chính Vương Khải Niên đã chi mộtsố bạc nhỏ để mua lấy ngôi nhà này. Những thành viên Khải Niên tiểu tổ nàynhư con mắt và cánh tay của Phạm Nhàn. Bây giờ Phạm Nhàn muốn huy độnglực lượng phân tán khắp thiên hạ của mình, nhất định phải thông qua những conmắt và cánh tay trung thành nhất này, truyền đạt ý chí của mình ra ngoài.Đây cũng là nguyên nhân vì sao y bỏ nhiều tâm tư, tốn nhiều công sức nhưvậy cũng phải đích thân tới đây.๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Không hề có những lời hàn huyên biệt ly dư thừa, không hề có những lễthỉnh an thừa thãi, cũng không chứa đựng nhiều bi ai hay phẫn nộ, các thànhviên của Khải Niên tiểu tổ ở khoảng sân nhỏ tĩnh lặng này rất bình thản hành lễvới Phạm Nhàn rồi trong thời gian ngắn nhất báo cáo tình hình nội bộ Giám Sátviện mà họ nắm giữ. Trong bảy ngày này, lực lượng quân đội của Khu Mật việnđóng quanh Giám Sát viện đã rút lui không ít, công tác thanh lọc và thay mới tạiGiám Sát viện, dưới sự ép buộc của ý chỉ từ trong cung và sự phối hợp củaNgôn Băng Vân, đã được triển khai một cách nhanh chóng và hiệu quả.Những tin tức tình báo này vô cùng nhạy cảm và quan trọng. Tuy nhiên,những thành viên Khải Niên tiểu tổ tại ngôi nhà này, từ thời điểm ban đầu đã làcác quan chức tài ba trong Giám Sát viện. Trong bảy ngày này, họ cố gắng tậnlực hỏi thăm tin tức cho Phạm Nhàn đang bị giam lỏng trong phủ, và thực sựthu thập được không ít thông tin.Phạm Nhàn lắng nghe trong im lặng, nhẹ nhàng gật đầu. Sau cái chết củaTrần Bình Bình, chính mình bị loại bỏ triệt để khỏi chức vụ Viện trưởng, hoàngđế biến hóa lại tiến hành thay máu và bổ sung nhân sự đối với Giám Sát viện,đây đều là những sự kiện nằm trong dự liệu. Với sự giúp đỡ của Ngôn BăngVân cùng với uy quyền của quân vương, Giám Sát viện như rắn mất đầu, khôngai có thể thay đổi xu thế này."Tuy Ngôn Băng Vân không biết về căn nhà này, nhưng dù sao hắn cũngthường theo sát bên đại nhân trong những năm qua, chúng ta có phần lo ngại."Một thành viên Khải Niên tiểu tổ nhìn Phạm Nhàn nói: "Cần lựa chọn một địađiểm tập hợp mới trong kinh đô."

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

"Xe ngựa chở thức ăn là của Kiểm Sơ ti, các ngươi vào đây bằng cách nào?"

Phạm Nhàn chợt nghĩ tới vấn đề này, ánh mắt nghiêm nghị, có phần lo lắng.

"Đới Chấn trở lại Kiểm Sơ ti rồi." Vị quan viên kia cười đáp.

Phạm Nhàn cũng mỉm cười, Đới công công một lần nữa làm lãnh đạo thái

giám, tiếp đó cháu trai nhà họ Đới cũng quay lại chức vụ Kiểm Sơ ti. Dựa vào

thủ đoạn năm xưa Giám Sát viện lợi dụng hai ông cháu nhà họ Đới, giữ lại một

đầu dây. Lúc này tận dụng, tất nhiên rất nhẹ nhàng.

o O o

Vào ngày thu ở kinh đô, bầu trời cao vút và xa xăm. Nước mưa rơi từ những

đám mây như vệt chì, làm cho cảnh vật xung quanh trở nên mơ hồ nhưng lại

càng thêm lay động lòng người. Phạm phủ và hoàng cung đã liên tục đối chọi

suốt bảy ngày trời. Đặc biệt là trong bảy ngày ấy Tiểu Phạm đại nhân đã không

ngần ngại quét sạch lực lượng ngầm phía ngoài cửa phủ, làm giá lạnh phần lớn

những mật thám trong cung. Họ cảm thấy những đồng liêu của mình đã chết

oan chết uổng. Có vẻ như, vị bệ hạ trong cung sẽ không bao giờ thực sự trừng

trị đứa con tư sinh của mình để trả thù cho những đồng liêu ấy

Do đó, tấm lưới của Phạm phủ bên ngoài đã vô tình trở nên lỏng lẻo, để lại

một số kẽ hở có thể bị lợi dụng. Chiếc xe ngựa của Kiểm Sơ ti, tưởng chừng

không mảy may khác thường đã lẻn ra từ những kẽ hở này

Ở một nơi yên tĩnh nào đó của kinh đô, nơi có dãy nhà giản dị, không phải

biệt thự lớn của gia đình quyền quý, trong một gian nhà nhỏ nằm lặng lẽ tại cuối

con hẻm. Tiếng người bán hàng rong ngoài ngõ vẫn rõ ràng vang đến đây. Tuy

nhiên, đã nhiều năm trôi qua, chẳng ai biết rốt cuộc ngôi nhà nhỏ này đại diện

cho điều gì.

Dưới những hạt mưa thu, lớp phấn son giả trang trên mặt Phạm Nhàn dần bị

xóa đi. Y lẹ làng bay vào tiểu viện, rồi thấy những gương mặt quen thuộc. Nhìn

thấy niềm vui sướng lẫn nỗi buồn sau niềm vui ấy trên gương mặt họ, trong

lòng Phạm Nhàn cảm động, nhưng trên mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào.

Nơi đây chính là trụ sở bí ẩn nhất của Khải Niên tiểu tổ, và cũng là nơi ẩn

náu của các quan viên trung thành nhất dưới trướng Phạm Nhàn thuộc Giám Sát

viện. Khi kinh đô có dấu hiệu khác thường, đặc biệt là trong Giám Sát viện xuất

hiện một số dấu hiệu rất vi diệu, những thành viên Khải Niên tiểu tổ này đã lẳng

lặng rời khỏi chức vị, thông qua những con đường khác biệt trở lại gian nhà này,

chờ đợi lệnh triệu tập từ Phạm Nhàn.

Nhiều năm về trước, khi Khải Niên tiểu tổ mới chỉ gồm hai người, Phạm

Nhàn và Vương Khải Niên, một già một trẻ, chính Vương Khải Niên đã chi một

số bạc nhỏ để mua lấy ngôi nhà này. Những thành viên Khải Niên tiểu tổ này

như con mắt và cánh tay của Phạm Nhàn. Bây giờ Phạm Nhàn muốn huy động

lực lượng phân tán khắp thiên hạ của mình, nhất định phải thông qua những con

mắt và cánh tay trung thành nhất này, truyền đạt ý chí của mình ra ngoài.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao y bỏ nhiều tâm tư, tốn nhiều công sức như

vậy cũng phải đích thân tới đây.

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Không hề có những lời hàn huyên biệt ly dư thừa, không hề có những lễ

thỉnh an thừa thãi, cũng không chứa đựng nhiều bi ai hay phẫn nộ, các thành

viên của Khải Niên tiểu tổ ở khoảng sân nhỏ tĩnh lặng này rất bình thản hành lễ

với Phạm Nhàn rồi trong thời gian ngắn nhất báo cáo tình hình nội bộ Giám Sát

viện mà họ nắm giữ. Trong bảy ngày này, lực lượng quân đội của Khu Mật viện

đóng quanh Giám Sát viện đã rút lui không ít, công tác thanh lọc và thay mới tại

Giám Sát viện, dưới sự ép buộc của ý chỉ từ trong cung và sự phối hợp của

Ngôn Băng Vân, đã được triển khai một cách nhanh chóng và hiệu quả.

Những tin tức tình báo này vô cùng nhạy cảm và quan trọng. Tuy nhiên,

những thành viên Khải Niên tiểu tổ tại ngôi nhà này, từ thời điểm ban đầu đã là

các quan chức tài ba trong Giám Sát viện. Trong bảy ngày này, họ cố gắng tận

lực hỏi thăm tin tức cho Phạm Nhàn đang bị giam lỏng trong phủ, và thực sự

thu thập được không ít thông tin.

Phạm Nhàn lắng nghe trong im lặng, nhẹ nhàng gật đầu. Sau cái chết của

Trần Bình Bình, chính mình bị loại bỏ triệt để khỏi chức vụ Viện trưởng, hoàng

đế biến hóa lại tiến hành thay máu và bổ sung nhân sự đối với Giám Sát viện,

đây đều là những sự kiện nằm trong dự liệu. Với sự giúp đỡ của Ngôn Băng

Vân cùng với uy quyền của quân vương, Giám Sát viện như rắn mất đầu, không

ai có thể thay đổi xu thế này.

"Tuy Ngôn Băng Vân không biết về căn nhà này, nhưng dù sao hắn cũng

thường theo sát bên đại nhân trong những năm qua, chúng ta có phần lo ngại."

Một thành viên Khải Niên tiểu tổ nhìn Phạm Nhàn nói: "Cần lựa chọn một địa

điểm tập hợp mới trong kinh đô."

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑"Xe ngựa chở thức ăn là của Kiểm Sơ ti, các ngươi vào đây bằng cách nào?"Phạm Nhàn chợt nghĩ tới vấn đề này, ánh mắt nghiêm nghị, có phần lo lắng."Đới Chấn trở lại Kiểm Sơ ti rồi." Vị quan viên kia cười đáp.Phạm Nhàn cũng mỉm cười, Đới công công một lần nữa làm lãnh đạo tháigiám, tiếp đó cháu trai nhà họ Đới cũng quay lại chức vụ Kiểm Sơ ti. Dựa vàothủ đoạn năm xưa Giám Sát viện lợi dụng hai ông cháu nhà họ Đới, giữ lại mộtđầu dây. Lúc này tận dụng, tất nhiên rất nhẹ nhàng.o O oVào ngày thu ở kinh đô, bầu trời cao vút và xa xăm. Nước mưa rơi từ nhữngđám mây như vệt chì, làm cho cảnh vật xung quanh trở nên mơ hồ nhưng lạicàng thêm lay động lòng người. Phạm phủ và hoàng cung đã liên tục đối chọisuốt bảy ngày trời. Đặc biệt là trong bảy ngày ấy Tiểu Phạm đại nhân đã khôngngần ngại quét sạch lực lượng ngầm phía ngoài cửa phủ, làm giá lạnh phần lớnnhững mật thám trong cung. Họ cảm thấy những đồng liêu của mình đã chếtoan chết uổng. Có vẻ như, vị bệ hạ trong cung sẽ không bao giờ thực sự trừngtrị đứa con tư sinh của mình để trả thù cho những đồng liêu ấyDo đó, tấm lưới của Phạm phủ bên ngoài đã vô tình trở nên lỏng lẻo, để lạimột số kẽ hở có thể bị lợi dụng. Chiếc xe ngựa của Kiểm Sơ ti, tưởng chừngkhông mảy may khác thường đã lẻn ra từ những kẽ hở nàyỞ một nơi yên tĩnh nào đó của kinh đô, nơi có dãy nhà giản dị, không phảibiệt thự lớn của gia đình quyền quý, trong một gian nhà nhỏ nằm lặng lẽ tại cuốicon hẻm. Tiếng người bán hàng rong ngoài ngõ vẫn rõ ràng vang đến đây. Tuynhiên, đã nhiều năm trôi qua, chẳng ai biết rốt cuộc ngôi nhà nhỏ này đại diệncho điều gì.Dưới những hạt mưa thu, lớp phấn son giả trang trên mặt Phạm Nhàn dần bịxóa đi. Y lẹ làng bay vào tiểu viện, rồi thấy những gương mặt quen thuộc. Nhìnthấy niềm vui sướng lẫn nỗi buồn sau niềm vui ấy trên gương mặt họ, tronglòng Phạm Nhàn cảm động, nhưng trên mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào.Nơi đây chính là trụ sở bí ẩn nhất của Khải Niên tiểu tổ, và cũng là nơi ẩnnáu của các quan viên trung thành nhất dưới trướng Phạm Nhàn thuộc Giám Sátviện. Khi kinh đô có dấu hiệu khác thường, đặc biệt là trong Giám Sát viện xuấthiện một số dấu hiệu rất vi diệu, những thành viên Khải Niên tiểu tổ này đã lẳnglặng rời khỏi chức vị, thông qua những con đường khác biệt trở lại gian nhà này,chờ đợi lệnh triệu tập từ Phạm Nhàn.Nhiều năm về trước, khi Khải Niên tiểu tổ mới chỉ gồm hai người, PhạmNhàn và Vương Khải Niên, một già một trẻ, chính Vương Khải Niên đã chi mộtsố bạc nhỏ để mua lấy ngôi nhà này. Những thành viên Khải Niên tiểu tổ nàynhư con mắt và cánh tay của Phạm Nhàn. Bây giờ Phạm Nhàn muốn huy độnglực lượng phân tán khắp thiên hạ của mình, nhất định phải thông qua những conmắt và cánh tay trung thành nhất này, truyền đạt ý chí của mình ra ngoài.Đây cũng là nguyên nhân vì sao y bỏ nhiều tâm tư, tốn nhiều công sức nhưvậy cũng phải đích thân tới đây.๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Không hề có những lời hàn huyên biệt ly dư thừa, không hề có những lễthỉnh an thừa thãi, cũng không chứa đựng nhiều bi ai hay phẫn nộ, các thànhviên của Khải Niên tiểu tổ ở khoảng sân nhỏ tĩnh lặng này rất bình thản hành lễvới Phạm Nhàn rồi trong thời gian ngắn nhất báo cáo tình hình nội bộ Giám Sátviện mà họ nắm giữ. Trong bảy ngày này, lực lượng quân đội của Khu Mật việnđóng quanh Giám Sát viện đã rút lui không ít, công tác thanh lọc và thay mới tạiGiám Sát viện, dưới sự ép buộc của ý chỉ từ trong cung và sự phối hợp củaNgôn Băng Vân, đã được triển khai một cách nhanh chóng và hiệu quả.Những tin tức tình báo này vô cùng nhạy cảm và quan trọng. Tuy nhiên,những thành viên Khải Niên tiểu tổ tại ngôi nhà này, từ thời điểm ban đầu đã làcác quan chức tài ba trong Giám Sát viện. Trong bảy ngày này, họ cố gắng tậnlực hỏi thăm tin tức cho Phạm Nhàn đang bị giam lỏng trong phủ, và thực sựthu thập được không ít thông tin.Phạm Nhàn lắng nghe trong im lặng, nhẹ nhàng gật đầu. Sau cái chết củaTrần Bình Bình, chính mình bị loại bỏ triệt để khỏi chức vụ Viện trưởng, hoàngđế biến hóa lại tiến hành thay máu và bổ sung nhân sự đối với Giám Sát viện,đây đều là những sự kiện nằm trong dự liệu. Với sự giúp đỡ của Ngôn BăngVân cùng với uy quyền của quân vương, Giám Sát viện như rắn mất đầu, khôngai có thể thay đổi xu thế này."Tuy Ngôn Băng Vân không biết về căn nhà này, nhưng dù sao hắn cũngthường theo sát bên đại nhân trong những năm qua, chúng ta có phần lo ngại."Một thành viên Khải Niên tiểu tổ nhìn Phạm Nhàn nói: "Cần lựa chọn một địađiểm tập hợp mới trong kinh đô."

Chương 1854: Khải Niên tiểu tổ ai lên đường nấy 1