Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…
Chương 1877: Quân thần gặp gỡ có an lành? 1
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Nhưng trong hoàng cung thì khác, người đông chuyện nhiều, lập tức bàn tánsôi nổi. Con người luôn dễ quên, có lẽ các thái giám cung nữ trong cung đãquên mất cơn bão táp Khánh Lịch năm thứ bảy, quên đi vụ huyết tẩy khiến cungđình lênh láng máu mà lao vào công việc đàm tiếu vĩ đại.Có lẽ vì ba năm trước người chết quá nhiều nên gần đây trong cung bù đắpthêm khá nhiều thái giám, cung nữ mới. Họ không biết sát khí tiềm ẩn trong khíđộ hoàng gia. Có lẽ vì thái độ của Hoàng đế bệ hạ đối với tiểu thư nhà họ Phạmkhiến người ta khó hiểu, nên tin đồn về Ngự Thư phòng dần lan truyền khắp nơitrong cung.Hoàng đế bệ hạ là vị minh quân ít mặn mà với nữ sắc, càng không phải là vịchủ nhân phóng đãng. Những năm gần đây, trong cung chỉ có mười mấy nữ chủnhân, và chỉ có bốn người sinh con. Vốn không ai nghĩ đến những chuyện phiêulưu tình ái, nhưng thái độ đối xử đặc biệt của Hoàng đế bệ hạ với tiểu thư nhàhọ Phạm thật sự khác thường. Hơn nữa, mấy ngày qua trong cung còn xảy ramột việc lớn khác, khiến nhiều người bắt đầu suy đoán.Đó chính là việc tuyển chọn cung nữ, bắt đầu từ ba ngày trước. Hoạt độngtuyển chọn cung nữ đã ngừng hoạt động hàng chục năm ở hoàng cung KhánhQuốc giờ đây được khởi động trở lại.Không ai hiểu tại sao trong hoàn cảnh này Hoàng đế bệ hạ lại có ý định bổsung hậu cung, hay đó là khủng hoảng tuổi trung niên khiến vị quân chủ bỗngnảy sinh ý định phóng túng?Từ ba ngày trước, công việc tuyển chọn do Thái Thường tự chủ trì, cungđình và bộ Lễ hỗ trợ đã bắt đầu. Do đã lâu không thực hiện nên bộ Lễ hơi lúngtúng. Có lẽ bảy châu quận còn chưa nhận chỉ dụ, các thiếu nữ xinh đẹp maymắn được chọn vào cung vẫn chưa hề hay biết, nên những người đầu tiên hưởngứng vẫn là trong kinh đô.Đây là cơ hội hiếm có, các vương công quý tộc, đại thần danh sĩ đã ở ẩntrong kinh đô quá lâu, ai cũng muốn nắm lấy cơ hội này. Trong đợt tuyển chọnhỗn loạn đó, đã có nhóm thiếu nữ nhà quan vừa đủ tuổi được đưa vào cung tốihôm trước.Sau nhiều năm yên bình, sự xuất hiện của những thiếu nữ trẻ trung xinh đẹpkhiến không khí hoàng cung bỗng nhiên trở nên náo nhiệt, tràn ngập sức sốngtuổi trẻ. Dù đã khuya, tiếng cười vẫn vang lên từ nơi ở của các cô gái.Xuân tình nồng nàn, lan tỏa khắp hoàng cung giữa đầu thu, khiến mọi ngườikhông khỏi tò mò về tiểu thư họ Phạm ở Ngự Thư phòng. Nếu thực sự là thánhtâm xao động, vị tiểu thư được sủng ái sâu nặng kia sẽ được sắp đặt ra sao?o O o"Đều là một đám ngu xuẩn." Nghi Quý tần mí mắt hơi rũ xuống, nhẹ nhàngkéo tay Tam hoàng tử cười lạnh nói: "Bệ hạ là người như thế nào, thấy của conlà ai? Trong cung này sao lại có thể đồn đại những lời hoang đường như vậy.""Đa phần trong cung đều là ngu xuẩn, mà người mới quá nhiều, có lẽ bọn họđã quên rất nhiều chuyện." Tam hoàng tử Lý Thừa Bình mỉm cười, nhưng nụcười của vị hoàng tử thiếu niên này có phần gượng gạo, đôi mắt thanh tú ẩnchứa nỗi lo âu.Nghi Quý tần nhìn đứa con trai, thở dài nói: "Bệ hạ là minh quân, tất nhiênsẽ không làm những điều hoang đường. Lần tuyển tú nữ này cũng không liênquan gì đến vị trong Ngự Thư phòng, phụ hoàng con chỉ là... "Cô chưa dứt lời, Lý Thừa Bình ngẩng đầu lên, u buồn nói: "Con nghe nóingày mai phụ hoàng sẽ triệu tiên sinh vào cung, nhưng việc tuyển tú nữ... chỉ sợphụ hoàng không thể tin tưởng tiên sinh như xưa được nữa."๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Nghe đến đây, Nghi Quý tần hơi bất đắc dĩ lắc đầu, nâng đầu ngón tay nhưngọc lên, nhẹ nhàng day vầng trán có phần mệt mỏi, không biết nên nói sao chophải. Đương nhiên cô hiểu rõ ý của Lý Thừa Bình, nhưng với thân phận phi tửcủa Hoàng đế bệ hạ, một người con gái tính tình thẳng thắn như cô, có thể ởvững trong cung điện cho đến bây giờ cũng nhờ lời khuyên nhủ của Liễu thịtrước kia về hai chữ an phận. Giữa lúc hỗn loạn này, cô cũng không biết phảinói sao cho phải.Gần đây cung đình đã hoàn toàn thay đổi bố cục, kể từ ba năm trước, Tháihậu đã băng hà, Hoàng hậu cũng đã qua đời, Trưởng công chúa cũng đã mất,Thục Quý phi bị giam lỏng trong lãnh cung; còn Nghi Quý tần sinh hạ Tamhoàng tử, Ninh Tài nhân sinh Đại hoàng tử, trong biến cố kinh đô phản loạntrước kia, đứng về phe Thánh thượng cùng Phạm Nhàn và Đại hoàng tử, khiếnđịa vị hai người này nâng cao. Ninh Tài nhân được phong lên một bậc, cònNghi Quý tần theo thời gian cũng sẽ dần được phong Quý phi.Trong cung, việc gì cũng do Nghi Quý tần và Ninh Tài nhân quyết định,Nghi Quý tần tính tình ôn hòa, Ninh Tài nhân lại không hay can thiệp việc gì,nên trong cung rất hòa thuận yên ổn. Nhưng sau tiếng nổ lớn tại Ngự Thưphòng tám ngày trước, thời gian an nhàn đã kết thúc.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nhưng trong hoàng cung thì khác, người đông chuyện nhiều, lập tức bàn tán
sôi nổi. Con người luôn dễ quên, có lẽ các thái giám cung nữ trong cung đã
quên mất cơn bão táp Khánh Lịch năm thứ bảy, quên đi vụ huyết tẩy khiến cung
đình lênh láng máu mà lao vào công việc đàm tiếu vĩ đại.
Có lẽ vì ba năm trước người chết quá nhiều nên gần đây trong cung bù đắp
thêm khá nhiều thái giám, cung nữ mới. Họ không biết sát khí tiềm ẩn trong khí
độ hoàng gia. Có lẽ vì thái độ của Hoàng đế bệ hạ đối với tiểu thư nhà họ Phạm
khiến người ta khó hiểu, nên tin đồn về Ngự Thư phòng dần lan truyền khắp nơi
trong cung.
Hoàng đế bệ hạ là vị minh quân ít mặn mà với nữ sắc, càng không phải là vị
chủ nhân phóng đãng. Những năm gần đây, trong cung chỉ có mười mấy nữ chủ
nhân, và chỉ có bốn người sinh con. Vốn không ai nghĩ đến những chuyện phiêu
lưu tình ái, nhưng thái độ đối xử đặc biệt của Hoàng đế bệ hạ với tiểu thư nhà
họ Phạm thật sự khác thường. Hơn nữa, mấy ngày qua trong cung còn xảy ra
một việc lớn khác, khiến nhiều người bắt đầu suy đoán.
Đó chính là việc tuyển chọn cung nữ, bắt đầu từ ba ngày trước. Hoạt động
tuyển chọn cung nữ đã ngừng hoạt động hàng chục năm ở hoàng cung Khánh
Quốc giờ đây được khởi động trở lại.
Không ai hiểu tại sao trong hoàn cảnh này Hoàng đế bệ hạ lại có ý định bổ
sung hậu cung, hay đó là khủng hoảng tuổi trung niên khiến vị quân chủ bỗng
nảy sinh ý định phóng túng?
Từ ba ngày trước, công việc tuyển chọn do Thái Thường tự chủ trì, cung
đình và bộ Lễ hỗ trợ đã bắt đầu. Do đã lâu không thực hiện nên bộ Lễ hơi lúng
túng. Có lẽ bảy châu quận còn chưa nhận chỉ dụ, các thiếu nữ xinh đẹp may
mắn được chọn vào cung vẫn chưa hề hay biết, nên những người đầu tiên hưởng
ứng vẫn là trong kinh đô.
Đây là cơ hội hiếm có, các vương công quý tộc, đại thần danh sĩ đã ở ẩn
trong kinh đô quá lâu, ai cũng muốn nắm lấy cơ hội này. Trong đợt tuyển chọn
hỗn loạn đó, đã có nhóm thiếu nữ nhà quan vừa đủ tuổi được đưa vào cung tối
hôm trước.
Sau nhiều năm yên bình, sự xuất hiện của những thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp
khiến không khí hoàng cung bỗng nhiên trở nên náo nhiệt, tràn ngập sức sống
tuổi trẻ. Dù đã khuya, tiếng cười vẫn vang lên từ nơi ở của các cô gái.
Xuân tình nồng nàn, lan tỏa khắp hoàng cung giữa đầu thu, khiến mọi người
không khỏi tò mò về tiểu thư họ Phạm ở Ngự Thư phòng. Nếu thực sự là thánh
tâm xao động, vị tiểu thư được sủng ái sâu nặng kia sẽ được sắp đặt ra sao?
o O o
"Đều là một đám ngu xuẩn." Nghi Quý tần mí mắt hơi rũ xuống, nhẹ nhàng
kéo tay Tam hoàng tử cười lạnh nói: "Bệ hạ là người như thế nào, thấy của con
là ai? Trong cung này sao lại có thể đồn đại những lời hoang đường như vậy."
"Đa phần trong cung đều là ngu xuẩn, mà người mới quá nhiều, có lẽ bọn họ
đã quên rất nhiều chuyện." Tam hoàng tử Lý Thừa Bình mỉm cười, nhưng nụ
cười của vị hoàng tử thiếu niên này có phần gượng gạo, đôi mắt thanh tú ẩn
chứa nỗi lo âu.
Nghi Quý tần nhìn đứa con trai, thở dài nói: "Bệ hạ là minh quân, tất nhiên
sẽ không làm những điều hoang đường. Lần tuyển tú nữ này cũng không liên
quan gì đến vị trong Ngự Thư phòng, phụ hoàng con chỉ là... "
Cô chưa dứt lời, Lý Thừa Bình ngẩng đầu lên, u buồn nói: "Con nghe nói
ngày mai phụ hoàng sẽ triệu tiên sinh vào cung, nhưng việc tuyển tú nữ... chỉ sợ
phụ hoàng không thể tin tưởng tiên sinh như xưa được nữa."
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nghe đến đây, Nghi Quý tần hơi bất đắc dĩ lắc đầu, nâng đầu ngón tay như
ngọc lên, nhẹ nhàng day vầng trán có phần mệt mỏi, không biết nên nói sao cho
phải. Đương nhiên cô hiểu rõ ý của Lý Thừa Bình, nhưng với thân phận phi tử
của Hoàng đế bệ hạ, một người con gái tính tình thẳng thắn như cô, có thể ở
vững trong cung điện cho đến bây giờ cũng nhờ lời khuyên nhủ của Liễu thị
trước kia về hai chữ an phận. Giữa lúc hỗn loạn này, cô cũng không biết phải
nói sao cho phải.
Gần đây cung đình đã hoàn toàn thay đổi bố cục, kể từ ba năm trước, Thái
hậu đã băng hà, Hoàng hậu cũng đã qua đời, Trưởng công chúa cũng đã mất,
Thục Quý phi bị giam lỏng trong lãnh cung; còn Nghi Quý tần sinh hạ Tam
hoàng tử, Ninh Tài nhân sinh Đại hoàng tử, trong biến cố kinh đô phản loạn
trước kia, đứng về phe Thánh thượng cùng Phạm Nhàn và Đại hoàng tử, khiến
địa vị hai người này nâng cao. Ninh Tài nhân được phong lên một bậc, còn
Nghi Quý tần theo thời gian cũng sẽ dần được phong Quý phi.
Trong cung, việc gì cũng do Nghi Quý tần và Ninh Tài nhân quyết định,
Nghi Quý tần tính tình ôn hòa, Ninh Tài nhân lại không hay can thiệp việc gì,
nên trong cung rất hòa thuận yên ổn. Nhưng sau tiếng nổ lớn tại Ngự Thư
phòng tám ngày trước, thời gian an nhàn đã kết thúc.
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Nhưng trong hoàng cung thì khác, người đông chuyện nhiều, lập tức bàn tánsôi nổi. Con người luôn dễ quên, có lẽ các thái giám cung nữ trong cung đãquên mất cơn bão táp Khánh Lịch năm thứ bảy, quên đi vụ huyết tẩy khiến cungđình lênh láng máu mà lao vào công việc đàm tiếu vĩ đại.Có lẽ vì ba năm trước người chết quá nhiều nên gần đây trong cung bù đắpthêm khá nhiều thái giám, cung nữ mới. Họ không biết sát khí tiềm ẩn trong khíđộ hoàng gia. Có lẽ vì thái độ của Hoàng đế bệ hạ đối với tiểu thư nhà họ Phạmkhiến người ta khó hiểu, nên tin đồn về Ngự Thư phòng dần lan truyền khắp nơitrong cung.Hoàng đế bệ hạ là vị minh quân ít mặn mà với nữ sắc, càng không phải là vịchủ nhân phóng đãng. Những năm gần đây, trong cung chỉ có mười mấy nữ chủnhân, và chỉ có bốn người sinh con. Vốn không ai nghĩ đến những chuyện phiêulưu tình ái, nhưng thái độ đối xử đặc biệt của Hoàng đế bệ hạ với tiểu thư nhàhọ Phạm thật sự khác thường. Hơn nữa, mấy ngày qua trong cung còn xảy ramột việc lớn khác, khiến nhiều người bắt đầu suy đoán.Đó chính là việc tuyển chọn cung nữ, bắt đầu từ ba ngày trước. Hoạt độngtuyển chọn cung nữ đã ngừng hoạt động hàng chục năm ở hoàng cung KhánhQuốc giờ đây được khởi động trở lại.Không ai hiểu tại sao trong hoàn cảnh này Hoàng đế bệ hạ lại có ý định bổsung hậu cung, hay đó là khủng hoảng tuổi trung niên khiến vị quân chủ bỗngnảy sinh ý định phóng túng?Từ ba ngày trước, công việc tuyển chọn do Thái Thường tự chủ trì, cungđình và bộ Lễ hỗ trợ đã bắt đầu. Do đã lâu không thực hiện nên bộ Lễ hơi lúngtúng. Có lẽ bảy châu quận còn chưa nhận chỉ dụ, các thiếu nữ xinh đẹp maymắn được chọn vào cung vẫn chưa hề hay biết, nên những người đầu tiên hưởngứng vẫn là trong kinh đô.Đây là cơ hội hiếm có, các vương công quý tộc, đại thần danh sĩ đã ở ẩntrong kinh đô quá lâu, ai cũng muốn nắm lấy cơ hội này. Trong đợt tuyển chọnhỗn loạn đó, đã có nhóm thiếu nữ nhà quan vừa đủ tuổi được đưa vào cung tốihôm trước.Sau nhiều năm yên bình, sự xuất hiện của những thiếu nữ trẻ trung xinh đẹpkhiến không khí hoàng cung bỗng nhiên trở nên náo nhiệt, tràn ngập sức sốngtuổi trẻ. Dù đã khuya, tiếng cười vẫn vang lên từ nơi ở của các cô gái.Xuân tình nồng nàn, lan tỏa khắp hoàng cung giữa đầu thu, khiến mọi ngườikhông khỏi tò mò về tiểu thư họ Phạm ở Ngự Thư phòng. Nếu thực sự là thánhtâm xao động, vị tiểu thư được sủng ái sâu nặng kia sẽ được sắp đặt ra sao?o O o"Đều là một đám ngu xuẩn." Nghi Quý tần mí mắt hơi rũ xuống, nhẹ nhàngkéo tay Tam hoàng tử cười lạnh nói: "Bệ hạ là người như thế nào, thấy của conlà ai? Trong cung này sao lại có thể đồn đại những lời hoang đường như vậy.""Đa phần trong cung đều là ngu xuẩn, mà người mới quá nhiều, có lẽ bọn họđã quên rất nhiều chuyện." Tam hoàng tử Lý Thừa Bình mỉm cười, nhưng nụcười của vị hoàng tử thiếu niên này có phần gượng gạo, đôi mắt thanh tú ẩnchứa nỗi lo âu.Nghi Quý tần nhìn đứa con trai, thở dài nói: "Bệ hạ là minh quân, tất nhiênsẽ không làm những điều hoang đường. Lần tuyển tú nữ này cũng không liênquan gì đến vị trong Ngự Thư phòng, phụ hoàng con chỉ là... "Cô chưa dứt lời, Lý Thừa Bình ngẩng đầu lên, u buồn nói: "Con nghe nóingày mai phụ hoàng sẽ triệu tiên sinh vào cung, nhưng việc tuyển tú nữ... chỉ sợphụ hoàng không thể tin tưởng tiên sinh như xưa được nữa."๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Nghe đến đây, Nghi Quý tần hơi bất đắc dĩ lắc đầu, nâng đầu ngón tay nhưngọc lên, nhẹ nhàng day vầng trán có phần mệt mỏi, không biết nên nói sao chophải. Đương nhiên cô hiểu rõ ý của Lý Thừa Bình, nhưng với thân phận phi tửcủa Hoàng đế bệ hạ, một người con gái tính tình thẳng thắn như cô, có thể ởvững trong cung điện cho đến bây giờ cũng nhờ lời khuyên nhủ của Liễu thịtrước kia về hai chữ an phận. Giữa lúc hỗn loạn này, cô cũng không biết phảinói sao cho phải.Gần đây cung đình đã hoàn toàn thay đổi bố cục, kể từ ba năm trước, Tháihậu đã băng hà, Hoàng hậu cũng đã qua đời, Trưởng công chúa cũng đã mất,Thục Quý phi bị giam lỏng trong lãnh cung; còn Nghi Quý tần sinh hạ Tamhoàng tử, Ninh Tài nhân sinh Đại hoàng tử, trong biến cố kinh đô phản loạntrước kia, đứng về phe Thánh thượng cùng Phạm Nhàn và Đại hoàng tử, khiếnđịa vị hai người này nâng cao. Ninh Tài nhân được phong lên một bậc, cònNghi Quý tần theo thời gian cũng sẽ dần được phong Quý phi.Trong cung, việc gì cũng do Nghi Quý tần và Ninh Tài nhân quyết định,Nghi Quý tần tính tình ôn hòa, Ninh Tài nhân lại không hay can thiệp việc gì,nên trong cung rất hòa thuận yên ổn. Nhưng sau tiếng nổ lớn tại Ngự Thưphòng tám ngày trước, thời gian an nhàn đã kết thúc.