Tác giả:

Thuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí…

Chương 442

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Trương Nguyệt Cầm nhìn ra ghế sofa, nhất định là đứa nhỏ nhà mình quá trớn, nói: “Con đừng chuyện gì cũng chiều theo ý nó, đôi khi nếu nó làm bừa thì con muốn nói gì cũng phải nói ra.”“Mẹ, không sao mà, Kỳ Kỳ thích vờn đánh con, bọn con vẫn rất tốt mà.” Nghe lời này chẳng khác gì cách nói của con bé nhà mình.Nghe thấy nhắc tên mình, Phàn Kỳ từ trên ghế sô pha đứng lên: “Anh gọi em gì đó?”“Con xem lại mình đi, sao lại làm A Khiêm ra nông nỗi này?”Phàn Kỳ nhìn thấy Trần Chí Khiêm mặc áo phông cổ tròn ăn sáng, còn chiếc áo sơ mi thì vắt trên ghế sô pha.Thường ngày anh luôn mặc quần áo ở trên lầu, nhưng hôm nay anh xuống lầu rồi mới mặc? Dựa vào biểu hiện ngày thường của anh, Phàn Kỳ chắc chắn tên này cố ý làm vậy, cô nhìn anh bằng ánh mắt hình viên đạn.Còn Trần Chí Khiêm đưa tay véo nhẹ mặt cô.Trương Nguyệt Cầm nhìn thấy biểu hiện của con gái và con rể. Ổn mà! Hai vợ chồng nhỏ chí choé nhau cũng không sao đâu.Trần Chí Khiêm ăn sáng, tráng miệng xong, anh đi tới mặc áo sơ mi, cúi đầu cài khuy. Phàn Kỳ vươn tay nhặt chiếc cà vạt trên ghế sô pha, cười nhạt: “Để em thắt cà vạt cho anh.”Trần Chí Khiêm vui vẻ ra mặt. Phàn Kỳ đưa tay vòng cà vạt quanh cổ anh, cô nghe thấy anh hỏi: “Biết thắt không đó?”Cô chỉ biết cách thắt khăn quàng đỏ, sau một hồi thắt buộc, cô đã thắt xong. Trần Chí Khiêm cúi đầu, nhẹ giọng hỏi cô: “Em định g.i.ế.c chồng mình sao?”“Em không cố ý, không cố ý mà.” Phàn Kỳ tròn mắt.“Mẹ tưởng em bị anh bắt nạt nên anh cố tình cho mẹ xem. Thấy anh bị em nhéo đau như thế, mẹ sẽ không thương em nhiều như vậy nữa.” Trần Chí Khiêm thì thầm vào tai cô.“Em đã nói rõ với mẹ rồi mà anh vẫn cố tình làm vậy à?”Trương Nguyệt Cầm đứng từ xa nhìn đôi vợ chồng trẻ, cúi đầu mỉm cười, hai đứa trẻ này! Còn tưởng bọn chúng sẽ không ở bên nhau cơ đấy! Không ngờ sẽ có một ngày gắn bó như keo với sơn như vậy.Lúc đôi vợ chồng trẻ đi làm, Phàn Kỳ ngồi ở ghế phụ lái và nghe tin tức. Đám tang của bà Lưu Tương Niên cũng là một điểm nóng. Người dẫn chương trình nói: “Thông báo tin buồn xưng Ngô Mỹ Vân là ‘vợ yêu’ Lưu Tương Niên sẽ tổ chức tang lễ cho bà với danh nghĩa là vợ của mình, tiễn biệt Ngô Mỹ Vân, hơn 40 năm chung sống cuối cùng bà đã đợi được trái ngọt…”Nghe vậy, Phàn Kỳ tròn mắt: “Lưu Tương Niên luôn miệng gọi bà anh là vợ của ông ta, mà mới gặp chút áp lực vậy đã chịu không nổi rồi ư?”“Tình cảm của ông ta luôn đi liền với lợi ích.” Trần Chí Khiêm chế nhạo: “Em nghĩ kỹ xem, để xoá bỏ những tin đồn xấu mà ông ta sẵn sàng diễn kịch trong tang lễ.”Quả nhiên Trần Chí Khiêm đã đoán đúng.Một tuần sau, đám tang của bà Lưu rất long trọng. Trong đám tang, Lưu Tương Niên dâng hoa vẩy rượu, lúc phát biểu, ông ta vừa đọc bản thảo vừa lấy khăn tay lau nước mắt, giọng run rẩy vô cùng buồn thảm.Cuối cùng, bà Lưu được chôn cất trong nghĩa trang của gia đình họ Lưu cùng với con trai và con dâu đã khuất của bà, bên cạnh ngôi mộ của bà vẫn còn một chỗ trống của Lưu Tương Niên.Chuyện này coi như là đã có kết thúc, Lưu Tương Niên ngồi trên ghế tựa trong phòng làm việc hỏi cháu trai: “Ông đã làm hết những gì cháu yêu cầu, bây giờ cháu đã hài lòng chưa? Cháu quay về Thiên Hoà được chưa?”Phùng Học Minh cúi đầu: “Ông ngoại, cháu chưa từng giao kèo với ông rằng cháu sẽ quay lại Thiên Hoà nếu ông thực hiện quy trình tang lễ của bà. Ông cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc dùng cách này làm trao đổi để cháu quay trở về. Tổ chức tang lễ như vậy cho bà ngoại là để xoa dịu những tin đồn đang lan truyền ngoài kia, vì để ổn định giá cổ phiếu của Thiên Hoà, cho nên ông muốn cháu quay lại là một yêu cầu bổ sung, cháu sẽ không đồng ý, càng không thể đồng ý.” 

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Trương Nguyệt Cầm nhìn ra ghế sofa, nhất định là đứa nhỏ nhà mình quá trớn, nói: “Con đừng chuyện gì cũng chiều theo ý nó, đôi khi nếu nó làm bừa thì con muốn nói gì cũng phải nói ra.”“Mẹ, không sao mà, Kỳ Kỳ thích vờn đánh con, bọn con vẫn rất tốt mà.” Nghe lời này chẳng khác gì cách nói của con bé nhà mình.Nghe thấy nhắc tên mình, Phàn Kỳ từ trên ghế sô pha đứng lên: “Anh gọi em gì đó?”“Con xem lại mình đi, sao lại làm A Khiêm ra nông nỗi này?”Phàn Kỳ nhìn thấy Trần Chí Khiêm mặc áo phông cổ tròn ăn sáng, còn chiếc áo sơ mi thì vắt trên ghế sô pha.Thường ngày anh luôn mặc quần áo ở trên lầu, nhưng hôm nay anh xuống lầu rồi mới mặc? Dựa vào biểu hiện ngày thường của anh, Phàn Kỳ chắc chắn tên này cố ý làm vậy, cô nhìn anh bằng ánh mắt hình viên đạn.Còn Trần Chí Khiêm đưa tay véo nhẹ mặt cô.Trương Nguyệt Cầm nhìn thấy biểu hiện của con gái và con rể. Ổn mà! Hai vợ chồng nhỏ chí choé nhau cũng không sao đâu.Trần Chí Khiêm ăn sáng, tráng miệng xong, anh đi tới mặc áo sơ mi, cúi đầu cài khuy. Phàn Kỳ vươn tay nhặt chiếc cà vạt trên ghế sô pha, cười nhạt: “Để em thắt cà vạt cho anh.”Trần Chí Khiêm vui vẻ ra mặt. Phàn Kỳ đưa tay vòng cà vạt quanh cổ anh, cô nghe thấy anh hỏi: “Biết thắt không đó?”Cô chỉ biết cách thắt khăn quàng đỏ, sau một hồi thắt buộc, cô đã thắt xong. Trần Chí Khiêm cúi đầu, nhẹ giọng hỏi cô: “Em định g.i.ế.c chồng mình sao?”“Em không cố ý, không cố ý mà.” Phàn Kỳ tròn mắt.“Mẹ tưởng em bị anh bắt nạt nên anh cố tình cho mẹ xem. Thấy anh bị em nhéo đau như thế, mẹ sẽ không thương em nhiều như vậy nữa.” Trần Chí Khiêm thì thầm vào tai cô.“Em đã nói rõ với mẹ rồi mà anh vẫn cố tình làm vậy à?”Trương Nguyệt Cầm đứng từ xa nhìn đôi vợ chồng trẻ, cúi đầu mỉm cười, hai đứa trẻ này! Còn tưởng bọn chúng sẽ không ở bên nhau cơ đấy! Không ngờ sẽ có một ngày gắn bó như keo với sơn như vậy.Lúc đôi vợ chồng trẻ đi làm, Phàn Kỳ ngồi ở ghế phụ lái và nghe tin tức. Đám tang của bà Lưu Tương Niên cũng là một điểm nóng. Người dẫn chương trình nói: “Thông báo tin buồn xưng Ngô Mỹ Vân là ‘vợ yêu’ Lưu Tương Niên sẽ tổ chức tang lễ cho bà với danh nghĩa là vợ của mình, tiễn biệt Ngô Mỹ Vân, hơn 40 năm chung sống cuối cùng bà đã đợi được trái ngọt…”Nghe vậy, Phàn Kỳ tròn mắt: “Lưu Tương Niên luôn miệng gọi bà anh là vợ của ông ta, mà mới gặp chút áp lực vậy đã chịu không nổi rồi ư?”“Tình cảm của ông ta luôn đi liền với lợi ích.” Trần Chí Khiêm chế nhạo: “Em nghĩ kỹ xem, để xoá bỏ những tin đồn xấu mà ông ta sẵn sàng diễn kịch trong tang lễ.”Quả nhiên Trần Chí Khiêm đã đoán đúng.Một tuần sau, đám tang của bà Lưu rất long trọng. Trong đám tang, Lưu Tương Niên dâng hoa vẩy rượu, lúc phát biểu, ông ta vừa đọc bản thảo vừa lấy khăn tay lau nước mắt, giọng run rẩy vô cùng buồn thảm.Cuối cùng, bà Lưu được chôn cất trong nghĩa trang của gia đình họ Lưu cùng với con trai và con dâu đã khuất của bà, bên cạnh ngôi mộ của bà vẫn còn một chỗ trống của Lưu Tương Niên.Chuyện này coi như là đã có kết thúc, Lưu Tương Niên ngồi trên ghế tựa trong phòng làm việc hỏi cháu trai: “Ông đã làm hết những gì cháu yêu cầu, bây giờ cháu đã hài lòng chưa? Cháu quay về Thiên Hoà được chưa?”Phùng Học Minh cúi đầu: “Ông ngoại, cháu chưa từng giao kèo với ông rằng cháu sẽ quay lại Thiên Hoà nếu ông thực hiện quy trình tang lễ của bà. Ông cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc dùng cách này làm trao đổi để cháu quay trở về. Tổ chức tang lễ như vậy cho bà ngoại là để xoa dịu những tin đồn đang lan truyền ngoài kia, vì để ổn định giá cổ phiếu của Thiên Hoà, cho nên ông muốn cháu quay lại là một yêu cầu bổ sung, cháu sẽ không đồng ý, càng không thể đồng ý.” 

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Trương Nguyệt Cầm nhìn ra ghế sofa, nhất định là đứa nhỏ nhà mình quá trớn, nói: “Con đừng chuyện gì cũng chiều theo ý nó, đôi khi nếu nó làm bừa thì con muốn nói gì cũng phải nói ra.”“Mẹ, không sao mà, Kỳ Kỳ thích vờn đánh con, bọn con vẫn rất tốt mà.” Nghe lời này chẳng khác gì cách nói của con bé nhà mình.Nghe thấy nhắc tên mình, Phàn Kỳ từ trên ghế sô pha đứng lên: “Anh gọi em gì đó?”“Con xem lại mình đi, sao lại làm A Khiêm ra nông nỗi này?”Phàn Kỳ nhìn thấy Trần Chí Khiêm mặc áo phông cổ tròn ăn sáng, còn chiếc áo sơ mi thì vắt trên ghế sô pha.Thường ngày anh luôn mặc quần áo ở trên lầu, nhưng hôm nay anh xuống lầu rồi mới mặc? Dựa vào biểu hiện ngày thường của anh, Phàn Kỳ chắc chắn tên này cố ý làm vậy, cô nhìn anh bằng ánh mắt hình viên đạn.Còn Trần Chí Khiêm đưa tay véo nhẹ mặt cô.Trương Nguyệt Cầm nhìn thấy biểu hiện của con gái và con rể. Ổn mà! Hai vợ chồng nhỏ chí choé nhau cũng không sao đâu.Trần Chí Khiêm ăn sáng, tráng miệng xong, anh đi tới mặc áo sơ mi, cúi đầu cài khuy. Phàn Kỳ vươn tay nhặt chiếc cà vạt trên ghế sô pha, cười nhạt: “Để em thắt cà vạt cho anh.”Trần Chí Khiêm vui vẻ ra mặt. Phàn Kỳ đưa tay vòng cà vạt quanh cổ anh, cô nghe thấy anh hỏi: “Biết thắt không đó?”Cô chỉ biết cách thắt khăn quàng đỏ, sau một hồi thắt buộc, cô đã thắt xong. Trần Chí Khiêm cúi đầu, nhẹ giọng hỏi cô: “Em định g.i.ế.c chồng mình sao?”“Em không cố ý, không cố ý mà.” Phàn Kỳ tròn mắt.“Mẹ tưởng em bị anh bắt nạt nên anh cố tình cho mẹ xem. Thấy anh bị em nhéo đau như thế, mẹ sẽ không thương em nhiều như vậy nữa.” Trần Chí Khiêm thì thầm vào tai cô.“Em đã nói rõ với mẹ rồi mà anh vẫn cố tình làm vậy à?”Trương Nguyệt Cầm đứng từ xa nhìn đôi vợ chồng trẻ, cúi đầu mỉm cười, hai đứa trẻ này! Còn tưởng bọn chúng sẽ không ở bên nhau cơ đấy! Không ngờ sẽ có một ngày gắn bó như keo với sơn như vậy.Lúc đôi vợ chồng trẻ đi làm, Phàn Kỳ ngồi ở ghế phụ lái và nghe tin tức. Đám tang của bà Lưu Tương Niên cũng là một điểm nóng. Người dẫn chương trình nói: “Thông báo tin buồn xưng Ngô Mỹ Vân là ‘vợ yêu’ Lưu Tương Niên sẽ tổ chức tang lễ cho bà với danh nghĩa là vợ của mình, tiễn biệt Ngô Mỹ Vân, hơn 40 năm chung sống cuối cùng bà đã đợi được trái ngọt…”Nghe vậy, Phàn Kỳ tròn mắt: “Lưu Tương Niên luôn miệng gọi bà anh là vợ của ông ta, mà mới gặp chút áp lực vậy đã chịu không nổi rồi ư?”“Tình cảm của ông ta luôn đi liền với lợi ích.” Trần Chí Khiêm chế nhạo: “Em nghĩ kỹ xem, để xoá bỏ những tin đồn xấu mà ông ta sẵn sàng diễn kịch trong tang lễ.”Quả nhiên Trần Chí Khiêm đã đoán đúng.Một tuần sau, đám tang của bà Lưu rất long trọng. Trong đám tang, Lưu Tương Niên dâng hoa vẩy rượu, lúc phát biểu, ông ta vừa đọc bản thảo vừa lấy khăn tay lau nước mắt, giọng run rẩy vô cùng buồn thảm.Cuối cùng, bà Lưu được chôn cất trong nghĩa trang của gia đình họ Lưu cùng với con trai và con dâu đã khuất của bà, bên cạnh ngôi mộ của bà vẫn còn một chỗ trống của Lưu Tương Niên.Chuyện này coi như là đã có kết thúc, Lưu Tương Niên ngồi trên ghế tựa trong phòng làm việc hỏi cháu trai: “Ông đã làm hết những gì cháu yêu cầu, bây giờ cháu đã hài lòng chưa? Cháu quay về Thiên Hoà được chưa?”Phùng Học Minh cúi đầu: “Ông ngoại, cháu chưa từng giao kèo với ông rằng cháu sẽ quay lại Thiên Hoà nếu ông thực hiện quy trình tang lễ của bà. Ông cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc dùng cách này làm trao đổi để cháu quay trở về. Tổ chức tang lễ như vậy cho bà ngoại là để xoa dịu những tin đồn đang lan truyền ngoài kia, vì để ổn định giá cổ phiếu của Thiên Hoà, cho nên ông muốn cháu quay lại là một yêu cầu bổ sung, cháu sẽ không đồng ý, càng không thể đồng ý.” 

Chương 442