Thuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí…
Chương 445
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Hứa Diệu Nhi nói: "Không phải kẻ đó đã thay đổi rồi sao?""Đây là trong sách. Trên thực tế, chó không thể bỏ được thói ăn phân đâu." Lúc đó anh ta đã thay Phùng Học Minh vào đó nên anh ta không có tòng tin rằng Phùng Học Minh có thể cải tà quy chính.“Tôi tuyệt đối không đọc dưa chuột thối.” Phàn Kỳ quyết định bỏ qua quyển sách đó.Lúc đó anh ta đã hỏi Phàn Kỳ: "Dưa chuột thối là cái gì?"Phàn Kỳ giải thích với anh ta rằng cô không thể chấp nhận việc nam chính không biết cách cư xử. Cô cho rằng bất kỳ thứ gì không biết cư xử đều là dưa chuột thối."Chẳng lẽ chồng cô biết hả?""Anh hỏi vậy không thấy vô nghĩa sao? Chúng tôi là thanh mai trúc mã, anh ấy không an phận chỗ nào chứ?" Cô trả lời anh ta như thế. Phàn Kỳ tẩy não Hứa Diệu Nhi: "Đừng tin những kẻ đào hoa sẽ quay đầu vì cô ..."Lúc ấy Liêu Nhã Triết đã phải suy nghĩ rất nhiều. Anh ta đã từng có bạn gái nhưng sau đó cô ta đã tìm được một người bạn trai khác không giàu bằng anh ta nhưng lại thú vị hơn anh ta. Thế nên họ đã chia tay. Vậy không lẽ anh ta là một quả dưa chuột thối sao?Việc anh ta có phải là dưa chuột thối hay không thì để sau hẵng nói, nhưng Phùng Học Minh là một quả dưa chuột thối từ đầu đến chân thì chắc chắn chính xác.Nghĩ tới đây, anh ta lại nói: "Tôi không nói đâu, anh tự đi theo đuổi đi."“Liêu Nhã Triết!” Phùng Học Minh tức giận hét lên: "Chúng ta là bạn nhiều năm như vậy, không thể trêu chọc vợ của bạn bè đấy anh hiểu không vậy?”"Tôi không có nói muốn theo đuổi Diệu Nhi, tôi chỉ cảm thấy việc giúp anh làm cầu nối khiến tôi rất áy náy, nhưng tôi sẽ không ngăn cản anh theo đuổi cô ấy."Phùng Học Minh cúp điện thoại. Liêu Nhã Triết nhìn vào loa điện thoại, nhận ra mình đã từ chối Phùng Học Minh, điều này khiến anh ta cảm thấy thật nhẹ nhõm, hòn đá đè nặng trong lòng anh ta cũng đã được hạ xuống. Lúc này điện thoại lại vang lên, anh ta nhận điện thoại: "Phùng Học Minh, tôi nói cho anh biết, tôi thật sự không thể thuyết phục Diệu Nhi giúp anh..."Anh ta nghe thấy tiếng cười, Liêu Nhã Triết nhận ra rằng anh ta đã quá vội vàng khi bắt máy, cho nên xấu hổ nói: "Diệu Nhi, có chuyện gì vậy?""Sáng mai tôi muốn nhờ anh giúp một việc. Tôi đã chuẩn bị rất nhiều thứ, hơn nữa còn đông lạnh hết để không bị hỏng cho nên mọi thứ đều rất nặng. Ngày mai anh đón tôi rồi cùng đi bến tàu Trung Hoàn có được không?"Hứa Diệu Nhi nói rằng anh ta là thuận đường nhất."Được! Hẹn cô bảy giờ sáng, sáu giờ rưỡi tôi sẽ chạy qua, được không?""Ừm."“Còn gì nữa không?” Liêu Nhã Triết hỏi.“Phùng Học Minh đã gọi cho anh sao?” Hứa Diệu Nhi hỏi.Vân Mộng Hạ VũLiêu Nhã Triết nghe cô ta hỏi vậy nên nghĩ rằng cô ta còn đọc những tiểu thuyết có thể loại lãng tử quay đầu gì đó.Anh ta vội nói: "Tôi từ chối anh ta rồi. Diệu Nhi, tôi nói thật cô đừng buồn, người thích chơi đùa rất khó để hoàn toàn hồi tâm chuyển ý. Giống như người nghiện t.h.u.ố.c lá rất khó cai. Tôi không thể nói không có nhưng thật sự rất ít."Khi ở cùng Hứa Diệu Nhi trước đây, Phùng Học Minh từng nói Liêu Nhã Triết rất đơn thuần, tính tình thẳng như ruột ngựa. Người ở bên cạnh anh ta không có chút áp lực nào cả càng không có mấy chuyện quanh co phức tạp.Lúc đó gặp được anh ta vài lần, cô ta cảm thấy người này có chút ngu ngốc nên không thích kết bạn với loại người như vậy.Hiện tại, cô ta đồng ý với lời nói của Phùng Học Minh, không có áp lực gì khi chơi thân với Liêu Nhã Triết, hơn nữa anh ta còn suy nghĩ thay cho mình.Thật ra Liêu Nhã Triết không ngốc, khả năng học tập của anh ta về cổ phiếu không tệ. Có điều anh ta là một người không tập trung còn làm việc qua loa, cẩu thả.Đôi khi cô ta cảm thấy nên học hỏi cách anh ta lập tức tha thứ cho bản thân khi làm gì đó sai, vậy thì không có nhiều áp lực như thế.
Hứa Diệu Nhi nói: "Không phải kẻ đó đã thay đổi rồi sao?"
"Đây là trong sách. Trên thực tế, chó không thể bỏ được thói ăn phân đâu." Lúc đó anh ta đã thay Phùng Học Minh vào đó nên anh ta không có tòng tin rằng Phùng Học Minh có thể cải tà quy chính.
“Tôi tuyệt đối không đọc dưa chuột thối.” Phàn Kỳ quyết định bỏ qua quyển sách đó.
Lúc đó anh ta đã hỏi Phàn Kỳ: "Dưa chuột thối là cái gì?"
Phàn Kỳ giải thích với anh ta rằng cô không thể chấp nhận việc nam chính không biết cách cư xử. Cô cho rằng bất kỳ thứ gì không biết cư xử đều là dưa chuột thối.
"Chẳng lẽ chồng cô biết hả?"
"Anh hỏi vậy không thấy vô nghĩa sao? Chúng tôi là thanh mai trúc mã, anh ấy không an phận chỗ nào chứ?" Cô trả lời anh ta như thế. Phàn Kỳ tẩy não Hứa Diệu Nhi: "Đừng tin những kẻ đào hoa sẽ quay đầu vì cô ..."
Lúc ấy Liêu Nhã Triết đã phải suy nghĩ rất nhiều. Anh ta đã từng có bạn gái nhưng sau đó cô ta đã tìm được một người bạn trai khác không giàu bằng anh ta nhưng lại thú vị hơn anh ta. Thế nên họ đã chia tay. Vậy không lẽ anh ta là một quả dưa chuột thối sao?
Việc anh ta có phải là dưa chuột thối hay không thì để sau hẵng nói, nhưng Phùng Học Minh là một quả dưa chuột thối từ đầu đến chân thì chắc chắn chính xác.
Nghĩ tới đây, anh ta lại nói: "Tôi không nói đâu, anh tự đi theo đuổi đi."
“Liêu Nhã Triết!” Phùng Học Minh tức giận hét lên: "Chúng ta là bạn nhiều năm như vậy, không thể trêu chọc vợ của bạn bè đấy anh hiểu không vậy?”
"Tôi không có nói muốn theo đuổi Diệu Nhi, tôi chỉ cảm thấy việc giúp anh làm cầu nối khiến tôi rất áy náy, nhưng tôi sẽ không ngăn cản anh theo đuổi cô ấy."
Phùng Học Minh cúp điện thoại. Liêu Nhã Triết nhìn vào loa điện thoại, nhận ra mình đã từ chối Phùng Học Minh, điều này khiến anh ta cảm thấy thật nhẹ nhõm, hòn đá đè nặng trong lòng anh ta cũng đã được hạ xuống.
Lúc này điện thoại lại vang lên, anh ta nhận điện thoại: "Phùng Học Minh, tôi nói cho anh biết, tôi thật sự không thể thuyết phục Diệu Nhi giúp anh..."
Anh ta nghe thấy tiếng cười, Liêu Nhã Triết nhận ra rằng anh ta đã quá vội vàng khi bắt máy, cho nên xấu hổ nói: "Diệu Nhi, có chuyện gì vậy?"
"Sáng mai tôi muốn nhờ anh giúp một việc. Tôi đã chuẩn bị rất nhiều thứ, hơn nữa còn đông lạnh hết để không bị hỏng cho nên mọi thứ đều rất nặng. Ngày mai anh đón tôi rồi cùng đi bến tàu Trung Hoàn có được không?"
Hứa Diệu Nhi nói rằng anh ta là thuận đường nhất."Được! Hẹn cô bảy giờ sáng, sáu giờ rưỡi tôi sẽ chạy qua, được không?"
"Ừm."
“Còn gì nữa không?” Liêu Nhã Triết hỏi.“Phùng Học Minh đã gọi cho anh sao?” Hứa Diệu Nhi hỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Liêu Nhã Triết nghe cô ta hỏi vậy nên nghĩ rằng cô ta còn đọc những tiểu thuyết có thể loại lãng tử quay đầu gì đó.
Anh ta vội nói: "Tôi từ chối anh ta rồi. Diệu Nhi, tôi nói thật cô đừng buồn, người thích chơi đùa rất khó để hoàn toàn hồi tâm chuyển ý. Giống như người nghiện t.h.u.ố.c lá rất khó cai. Tôi không thể nói không có nhưng thật sự rất ít."
Khi ở cùng Hứa Diệu Nhi trước đây, Phùng Học Minh từng nói Liêu Nhã Triết rất đơn thuần, tính tình thẳng như ruột ngựa. Người ở bên cạnh anh ta không có chút áp lực nào cả càng không có mấy chuyện quanh co phức tạp.
Lúc đó gặp được anh ta vài lần, cô ta cảm thấy người này có chút ngu ngốc nên không thích kết bạn với loại người như vậy.
Hiện tại, cô ta đồng ý với lời nói của Phùng Học Minh, không có áp lực gì khi chơi thân với Liêu Nhã Triết, hơn nữa anh ta còn suy nghĩ thay cho mình.
Thật ra Liêu Nhã Triết không ngốc, khả năng học tập của anh ta về cổ phiếu không tệ. Có điều anh ta là một người không tập trung còn làm việc qua loa, cẩu thả.
Đôi khi cô ta cảm thấy nên học hỏi cách anh ta lập tức tha thứ cho bản thân khi làm gì đó sai, vậy thì không có nhiều áp lực như thế.
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Hứa Diệu Nhi nói: "Không phải kẻ đó đã thay đổi rồi sao?""Đây là trong sách. Trên thực tế, chó không thể bỏ được thói ăn phân đâu." Lúc đó anh ta đã thay Phùng Học Minh vào đó nên anh ta không có tòng tin rằng Phùng Học Minh có thể cải tà quy chính.“Tôi tuyệt đối không đọc dưa chuột thối.” Phàn Kỳ quyết định bỏ qua quyển sách đó.Lúc đó anh ta đã hỏi Phàn Kỳ: "Dưa chuột thối là cái gì?"Phàn Kỳ giải thích với anh ta rằng cô không thể chấp nhận việc nam chính không biết cách cư xử. Cô cho rằng bất kỳ thứ gì không biết cư xử đều là dưa chuột thối."Chẳng lẽ chồng cô biết hả?""Anh hỏi vậy không thấy vô nghĩa sao? Chúng tôi là thanh mai trúc mã, anh ấy không an phận chỗ nào chứ?" Cô trả lời anh ta như thế. Phàn Kỳ tẩy não Hứa Diệu Nhi: "Đừng tin những kẻ đào hoa sẽ quay đầu vì cô ..."Lúc ấy Liêu Nhã Triết đã phải suy nghĩ rất nhiều. Anh ta đã từng có bạn gái nhưng sau đó cô ta đã tìm được một người bạn trai khác không giàu bằng anh ta nhưng lại thú vị hơn anh ta. Thế nên họ đã chia tay. Vậy không lẽ anh ta là một quả dưa chuột thối sao?Việc anh ta có phải là dưa chuột thối hay không thì để sau hẵng nói, nhưng Phùng Học Minh là một quả dưa chuột thối từ đầu đến chân thì chắc chắn chính xác.Nghĩ tới đây, anh ta lại nói: "Tôi không nói đâu, anh tự đi theo đuổi đi."“Liêu Nhã Triết!” Phùng Học Minh tức giận hét lên: "Chúng ta là bạn nhiều năm như vậy, không thể trêu chọc vợ của bạn bè đấy anh hiểu không vậy?”"Tôi không có nói muốn theo đuổi Diệu Nhi, tôi chỉ cảm thấy việc giúp anh làm cầu nối khiến tôi rất áy náy, nhưng tôi sẽ không ngăn cản anh theo đuổi cô ấy."Phùng Học Minh cúp điện thoại. Liêu Nhã Triết nhìn vào loa điện thoại, nhận ra mình đã từ chối Phùng Học Minh, điều này khiến anh ta cảm thấy thật nhẹ nhõm, hòn đá đè nặng trong lòng anh ta cũng đã được hạ xuống. Lúc này điện thoại lại vang lên, anh ta nhận điện thoại: "Phùng Học Minh, tôi nói cho anh biết, tôi thật sự không thể thuyết phục Diệu Nhi giúp anh..."Anh ta nghe thấy tiếng cười, Liêu Nhã Triết nhận ra rằng anh ta đã quá vội vàng khi bắt máy, cho nên xấu hổ nói: "Diệu Nhi, có chuyện gì vậy?""Sáng mai tôi muốn nhờ anh giúp một việc. Tôi đã chuẩn bị rất nhiều thứ, hơn nữa còn đông lạnh hết để không bị hỏng cho nên mọi thứ đều rất nặng. Ngày mai anh đón tôi rồi cùng đi bến tàu Trung Hoàn có được không?"Hứa Diệu Nhi nói rằng anh ta là thuận đường nhất."Được! Hẹn cô bảy giờ sáng, sáu giờ rưỡi tôi sẽ chạy qua, được không?""Ừm."“Còn gì nữa không?” Liêu Nhã Triết hỏi.“Phùng Học Minh đã gọi cho anh sao?” Hứa Diệu Nhi hỏi.Vân Mộng Hạ VũLiêu Nhã Triết nghe cô ta hỏi vậy nên nghĩ rằng cô ta còn đọc những tiểu thuyết có thể loại lãng tử quay đầu gì đó.Anh ta vội nói: "Tôi từ chối anh ta rồi. Diệu Nhi, tôi nói thật cô đừng buồn, người thích chơi đùa rất khó để hoàn toàn hồi tâm chuyển ý. Giống như người nghiện t.h.u.ố.c lá rất khó cai. Tôi không thể nói không có nhưng thật sự rất ít."Khi ở cùng Hứa Diệu Nhi trước đây, Phùng Học Minh từng nói Liêu Nhã Triết rất đơn thuần, tính tình thẳng như ruột ngựa. Người ở bên cạnh anh ta không có chút áp lực nào cả càng không có mấy chuyện quanh co phức tạp.Lúc đó gặp được anh ta vài lần, cô ta cảm thấy người này có chút ngu ngốc nên không thích kết bạn với loại người như vậy.Hiện tại, cô ta đồng ý với lời nói của Phùng Học Minh, không có áp lực gì khi chơi thân với Liêu Nhã Triết, hơn nữa anh ta còn suy nghĩ thay cho mình.Thật ra Liêu Nhã Triết không ngốc, khả năng học tập của anh ta về cổ phiếu không tệ. Có điều anh ta là một người không tập trung còn làm việc qua loa, cẩu thả.Đôi khi cô ta cảm thấy nên học hỏi cách anh ta lập tức tha thứ cho bản thân khi làm gì đó sai, vậy thì không có nhiều áp lực như thế.