Thuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí…
Chương 483
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Phàn Kỳ không quan tâm đến chuyện này, buổi tối nay cô đã rất mệt mỏi nên khi về đến nhà đã ngủ liền một mạch đến trưa hôm sau mới dậy.Trần Chí Khiêm thứ bảy vẫn đi làm, bình thường cậu mợ hai người thường ăn cơm lúc 11 giờ nên lúc này chỉ có một mình cô ngồi ăn.Cô nhìn qua cửa kính thấy cậu đang ngồi trên ghế chỉ huy mợ làm việc.Thân thể của cậu hồi phục rất tốt, chỉ là Trần Chí Khiêm lo lắng sự an toàn của cậu khi đi máy bay thời điểm hiện tại nên bảo cậu ở lại thêm một thời gian, để đến cuối tháng rồi về cũng yên tâm hơn.Mấy ngày trước, trong lúc ăn cơm cậu cẩn thận hỏi cô: “Niếp Viên, sau vườn có một chỗ đất trống mọc đầy cỏ dại, có muốn trồng một chút rau hay không? Cậu nói chuyện với lão Ngô trồng hoa mấy câu, có thể nhờ ông ấy mua hạt giống giúp."Hoa vương nhà bọn họ cùng Hứa Huy, Trang Linh Linh dùng chung một cái, hàng ngày đều qua cắt tỉa hoa cỏ cây cối trong nhà, vị hoa vương này đến từ Tô Châu, Thượng Hải và Tô Châu giáp nhau nên có thể hiểu được tiếng, lâu ngày tiếp xúc nên quen thuộc.Phàn Kỳ biết cậu mợ không phải người thích nhàn rỗi, thân thể của cậu cô chưa hồi phục lại không quen tiếng ở đây nên không có gì để giải toả . Cô và Trần Chí Khiêm bình thường cũng đều bận công việc.Hai người họ ở nhà thật sự rất chán.Mợ nói với cậu: “Ông không cần lấy hạt giống đến, biệt thự cao cấp như vậy ông lại nghĩ ra để trồng rau."“Không sao đâu mợ, cháu cũng muốn thêm một chút hành tỏi gì đó, mợ không biết nha! Lúc nấu ăn cho thêm lá cây tỏi vào canh, màu lá xanh biếc, đã đẹp mà lại còn rất thơm." Phàn Kỳ quay đầu hỏi: “Cậu thích mảnh đất nào?”Cậu biết A Khiêm sẽ không ghét trồng rau, cháu gái vẫn luôn ở thành phố, còn không phân biệt được lúa mì và hành lá hẳn là sẽ ngại bẩn, ghét bỏ.Không nghĩ tới khi nói với cô, cô sẽ đáp ứng ngay lập tức, sau đó một mặt vui vẻ dắt Phàn Kỳ ra một mảnh cỏ ở góc tường đằng sau vườn nói: “Ở góc tường này không có ảnh hưởng gì nha!” “Vậy dùng chỗ này đi." Phàn Kỳ sau khi đáp ứng muốn đưa tiền cho cậu để nhờ người mua đồ cần thiết.Xem ra hoa vương sẽ giúp cậu cầm hạt giống và công cụ đến.Phàn Kỳ ăn cơm xong, đi ra sau vườn, mợ cô đang đào đất, Phàn Kỳ ngồi xổm một bên xem một lúc cảm thấy ngứa tay nên cũng giúp mợ đào.Cô chưa từng làm nên không quen với công việc, được cậu mợ sửa cho rất nhiều lần mới có thể làm được, cô cũng thành nghiện đào đất.“Niếp Niếp! Tỏi, hành lá trồng ở dưới bùn sẽ phát triển tốt." Thấy Phàn Kỳ thích thú như vậy, hai vợ chồng già cũng rất vui vẻ.Cậu còn nói: “Ông lão tưới hoa nói, rau ô liu ở đây chính là dế tuyết, chỉ là cách gọi của mỗi vùng khác nhau. Cậu trồng cho cháu, đến lúc đó cháu dùng một cái bình, ướp một vò đàn, cũng đủ bọn cháu ăn."“Còn có đồ ăn lạnh nữa sao? Có rau mùi cùng thảo đầu gì đó không? Cháu muốn ăn bánh bao có nhân rau mùi và thảo đầu."Trần Chí Khiêm từ công ty trở về, thấy mọi người đang bận làm việc ở sau vườn, anh cũng vén tay áo lên đi ra giúp, nghe thấy cô vẫn còn nhắc mãi về bánh bao nhân rau mùi và thảo đầu, cô cố chấp đối với đồ ăn thật sự là không ai bằng.Anh nói: “Đừng nghĩ nữa, ở đây thời tiết nóng rau mùi mọc cũng đều bị hỏng, không có ai ăn đâu." Nghe vậy mợ đáp lại: “Chờ tết âm lịch các con về nhà rau mùi cùng thảo đầu ở nhà cũng là mùa ngon nhất, chắc chắn để các con ăn no."Trần Chí Khiêm cũng làm giúp, cô thấy anh làm được việc chứ không giống mình nên không có vui vẻ: “Anh ra làm gì, cũng sắp xong hết việc rồi."“Anh viết tờ giấy hỏi hoa vương nhìn xem có cây húng quế, tía tô, bạc hà cùng hương thảo hay không? Là cái loại làm gà xào ba ly hay nướng bò bít tết đều được." Trần Chí Khiêm nhắc nhở cô: “Để hơn hai ngày là phải bỏ."
Phàn Kỳ không quan tâm đến chuyện này, buổi tối nay cô đã rất mệt mỏi nên khi về đến nhà đã ngủ liền một mạch đến trưa hôm sau mới dậy.
Trần Chí Khiêm thứ bảy vẫn đi làm, bình thường cậu mợ hai người thường ăn cơm lúc 11 giờ nên lúc này chỉ có một mình cô ngồi ăn.
Cô nhìn qua cửa kính thấy cậu đang ngồi trên ghế chỉ huy mợ làm việc.
Thân thể của cậu hồi phục rất tốt, chỉ là Trần Chí Khiêm lo lắng sự an toàn của cậu khi đi máy bay thời điểm hiện tại nên bảo cậu ở lại thêm một thời gian, để đến cuối tháng rồi về cũng yên tâm hơn.
Mấy ngày trước, trong lúc ăn cơm cậu cẩn thận hỏi cô: “Niếp Viên, sau vườn có một chỗ đất trống mọc đầy cỏ dại, có muốn trồng một chút rau hay không? Cậu nói chuyện với lão Ngô trồng hoa mấy câu, có thể nhờ ông ấy mua hạt giống giúp."
Hoa vương nhà bọn họ cùng Hứa Huy, Trang Linh Linh dùng chung một cái, hàng ngày đều qua cắt tỉa hoa cỏ cây cối trong nhà, vị hoa vương này đến từ Tô Châu, Thượng Hải và Tô Châu giáp nhau nên có thể hiểu được tiếng, lâu ngày tiếp xúc nên quen thuộc.
Phàn Kỳ biết cậu mợ không phải người thích nhàn rỗi, thân thể của cậu cô chưa hồi phục lại không quen tiếng ở đây nên không có gì để giải toả . Cô và Trần Chí Khiêm bình thường cũng đều bận công việc.
Hai người họ ở nhà thật sự rất chán.
Mợ nói với cậu: “Ông không cần lấy hạt giống đến, biệt thự cao cấp như vậy ông lại nghĩ ra để trồng rau."
“Không sao đâu mợ, cháu cũng muốn thêm một chút hành tỏi gì đó, mợ không biết nha! Lúc nấu ăn cho thêm lá cây tỏi vào canh, màu lá xanh biếc, đã đẹp mà lại còn rất thơm." Phàn Kỳ quay đầu hỏi: “Cậu thích mảnh đất nào?”
Cậu biết A Khiêm sẽ không ghét trồng rau, cháu gái vẫn luôn ở thành phố, còn không phân biệt được lúa mì và hành lá hẳn là sẽ ngại bẩn, ghét bỏ.
Không nghĩ tới khi nói với cô, cô sẽ đáp ứng ngay lập tức, sau đó một mặt vui vẻ dắt Phàn Kỳ ra một mảnh cỏ ở góc tường đằng sau vườn nói: “Ở góc tường này không có ảnh hưởng gì nha!”
“Vậy dùng chỗ này đi." Phàn Kỳ sau khi đáp ứng muốn đưa tiền cho cậu để nhờ người mua đồ cần thiết.
Xem ra hoa vương sẽ giúp cậu cầm hạt giống và công cụ đến.
Phàn Kỳ ăn cơm xong, đi ra sau vườn, mợ cô đang đào đất, Phàn Kỳ ngồi xổm một bên xem một lúc cảm thấy ngứa tay nên cũng giúp mợ đào.
Cô chưa từng làm nên không quen với công việc, được cậu mợ sửa cho rất nhiều lần mới có thể làm được, cô cũng thành nghiện đào đất.
“Niếp Niếp! Tỏi, hành lá trồng ở dưới bùn sẽ phát triển tốt." Thấy Phàn Kỳ thích thú như vậy, hai vợ chồng già cũng rất vui vẻ.
Cậu còn nói: “Ông lão tưới hoa nói, rau ô liu ở đây chính là dế tuyết, chỉ là cách gọi của mỗi vùng khác nhau. Cậu trồng cho cháu, đến lúc đó cháu dùng một cái bình, ướp một vò đàn, cũng đủ bọn cháu ăn."
“Còn có đồ ăn lạnh nữa sao? Có rau mùi cùng thảo đầu gì đó không? Cháu muốn ăn bánh bao có nhân rau mùi và thảo đầu."
Trần Chí Khiêm từ công ty trở về, thấy mọi người đang bận làm việc ở sau vườn, anh cũng vén tay áo lên đi ra giúp, nghe thấy cô vẫn còn nhắc mãi về bánh bao nhân rau mùi và thảo đầu, cô cố chấp đối với đồ ăn thật sự là không ai bằng.
Anh nói: “Đừng nghĩ nữa, ở đây thời tiết nóng rau mùi mọc cũng đều bị hỏng, không có ai ăn đâu."
Nghe vậy mợ đáp lại: “Chờ tết âm lịch các con về nhà rau mùi cùng thảo đầu ở nhà cũng là mùa ngon nhất, chắc chắn để các con ăn no."
Trần Chí Khiêm cũng làm giúp, cô thấy anh làm được việc chứ không giống mình nên không có vui vẻ: “Anh ra làm gì, cũng sắp xong hết việc rồi."
“Anh viết tờ giấy hỏi hoa vương nhìn xem có cây húng quế, tía tô, bạc hà cùng hương thảo hay không? Là cái loại làm gà xào ba ly hay nướng bò bít tết đều được." Trần Chí Khiêm nhắc nhở cô: “Để hơn hai ngày là phải bỏ."
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Phàn Kỳ không quan tâm đến chuyện này, buổi tối nay cô đã rất mệt mỏi nên khi về đến nhà đã ngủ liền một mạch đến trưa hôm sau mới dậy.Trần Chí Khiêm thứ bảy vẫn đi làm, bình thường cậu mợ hai người thường ăn cơm lúc 11 giờ nên lúc này chỉ có một mình cô ngồi ăn.Cô nhìn qua cửa kính thấy cậu đang ngồi trên ghế chỉ huy mợ làm việc.Thân thể của cậu hồi phục rất tốt, chỉ là Trần Chí Khiêm lo lắng sự an toàn của cậu khi đi máy bay thời điểm hiện tại nên bảo cậu ở lại thêm một thời gian, để đến cuối tháng rồi về cũng yên tâm hơn.Mấy ngày trước, trong lúc ăn cơm cậu cẩn thận hỏi cô: “Niếp Viên, sau vườn có một chỗ đất trống mọc đầy cỏ dại, có muốn trồng một chút rau hay không? Cậu nói chuyện với lão Ngô trồng hoa mấy câu, có thể nhờ ông ấy mua hạt giống giúp."Hoa vương nhà bọn họ cùng Hứa Huy, Trang Linh Linh dùng chung một cái, hàng ngày đều qua cắt tỉa hoa cỏ cây cối trong nhà, vị hoa vương này đến từ Tô Châu, Thượng Hải và Tô Châu giáp nhau nên có thể hiểu được tiếng, lâu ngày tiếp xúc nên quen thuộc.Phàn Kỳ biết cậu mợ không phải người thích nhàn rỗi, thân thể của cậu cô chưa hồi phục lại không quen tiếng ở đây nên không có gì để giải toả . Cô và Trần Chí Khiêm bình thường cũng đều bận công việc.Hai người họ ở nhà thật sự rất chán.Mợ nói với cậu: “Ông không cần lấy hạt giống đến, biệt thự cao cấp như vậy ông lại nghĩ ra để trồng rau."“Không sao đâu mợ, cháu cũng muốn thêm một chút hành tỏi gì đó, mợ không biết nha! Lúc nấu ăn cho thêm lá cây tỏi vào canh, màu lá xanh biếc, đã đẹp mà lại còn rất thơm." Phàn Kỳ quay đầu hỏi: “Cậu thích mảnh đất nào?”Cậu biết A Khiêm sẽ không ghét trồng rau, cháu gái vẫn luôn ở thành phố, còn không phân biệt được lúa mì và hành lá hẳn là sẽ ngại bẩn, ghét bỏ.Không nghĩ tới khi nói với cô, cô sẽ đáp ứng ngay lập tức, sau đó một mặt vui vẻ dắt Phàn Kỳ ra một mảnh cỏ ở góc tường đằng sau vườn nói: “Ở góc tường này không có ảnh hưởng gì nha!” “Vậy dùng chỗ này đi." Phàn Kỳ sau khi đáp ứng muốn đưa tiền cho cậu để nhờ người mua đồ cần thiết.Xem ra hoa vương sẽ giúp cậu cầm hạt giống và công cụ đến.Phàn Kỳ ăn cơm xong, đi ra sau vườn, mợ cô đang đào đất, Phàn Kỳ ngồi xổm một bên xem một lúc cảm thấy ngứa tay nên cũng giúp mợ đào.Cô chưa từng làm nên không quen với công việc, được cậu mợ sửa cho rất nhiều lần mới có thể làm được, cô cũng thành nghiện đào đất.“Niếp Niếp! Tỏi, hành lá trồng ở dưới bùn sẽ phát triển tốt." Thấy Phàn Kỳ thích thú như vậy, hai vợ chồng già cũng rất vui vẻ.Cậu còn nói: “Ông lão tưới hoa nói, rau ô liu ở đây chính là dế tuyết, chỉ là cách gọi của mỗi vùng khác nhau. Cậu trồng cho cháu, đến lúc đó cháu dùng một cái bình, ướp một vò đàn, cũng đủ bọn cháu ăn."“Còn có đồ ăn lạnh nữa sao? Có rau mùi cùng thảo đầu gì đó không? Cháu muốn ăn bánh bao có nhân rau mùi và thảo đầu."Trần Chí Khiêm từ công ty trở về, thấy mọi người đang bận làm việc ở sau vườn, anh cũng vén tay áo lên đi ra giúp, nghe thấy cô vẫn còn nhắc mãi về bánh bao nhân rau mùi và thảo đầu, cô cố chấp đối với đồ ăn thật sự là không ai bằng.Anh nói: “Đừng nghĩ nữa, ở đây thời tiết nóng rau mùi mọc cũng đều bị hỏng, không có ai ăn đâu." Nghe vậy mợ đáp lại: “Chờ tết âm lịch các con về nhà rau mùi cùng thảo đầu ở nhà cũng là mùa ngon nhất, chắc chắn để các con ăn no."Trần Chí Khiêm cũng làm giúp, cô thấy anh làm được việc chứ không giống mình nên không có vui vẻ: “Anh ra làm gì, cũng sắp xong hết việc rồi."“Anh viết tờ giấy hỏi hoa vương nhìn xem có cây húng quế, tía tô, bạc hà cùng hương thảo hay không? Là cái loại làm gà xào ba ly hay nướng bò bít tết đều được." Trần Chí Khiêm nhắc nhở cô: “Để hơn hai ngày là phải bỏ."