Thuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí…
Chương 490
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Vì để có sức cho buổi tối Phàn Kỳ đem váy cưới và sườn xám để ra ngoài sô pha sau đó thay quần áo ngủ rồi cầm Christine trên tay.Vì không muốn chiếm nhiều chỗ vali, cô cầm Clristine nói: "Haizz, nếu sớm biết muốn biến thành đêm tân hôn, em cũng mang cả ki ki theo, dù sao cũng sẽ cho thành một đôi."Trần Chí Khiêm ôm lấy Phàn Kỳ, làm cô ngẩng đầu nhìn, sau đó giống như chó con vùi đầu vào n.g.ự.c anh.“Làm gì?”Vân Mộng Hạ Vũ"Ngửi đi, cho dễ ngủ!"Được rồi! Trần Chí Khiêm hôn lên môi cô: "Ngoan."Nghỉ trưa trong khoảng một giờ, cả người lẫn tinh thần đều vô cùng thoải mái. Phàn Kỳ xuống khỏi giường đi lấy cái váy cưới, Trần Chí Khiêm đến giúp cô mặc vào.Thân váy cưới bao phủ vô cùng phù hợp với dáng người cô, chuỗi vòng cổ kim cương lóng lánh cùng với phỉ thúy đeo trên làn da trắng như tuyết càng tôn lên vẻ đẹp của cô. Nhìn xuống là những đường cong thật hoàn mỹ đến khó tả.Phàn Kỳ cúi đầu nhìn xuống ngực, cô thấy hơi khó chịu. Ngày thường cô bảo anh chú ý đến, đều bị anh nói đến mức khiến cô chọn quần áo đều phải chọn loại có cổ áo tương đối cao. Nhưng hai tháng gần đây đã không còn như vậy thì ra là để làm cái váy cưới này, cũng thật là làm khó anh.Trần Chí Khiêm đeo hoa tai lên cho cô, rồi lại lấy một đôi giày da màu trắng từ trong ngăn tủ ra, anh ngồi xổm trên mặt đất cầm lấy chân cô đeo giày vào.Phàn Kỳ đứng trước gương, thì ra cô không phải là không hoa lệ mà là không thích cùng một kiểu hoa lệ, Trần Chí Khiêm cũng thay lễ phục kiểu Tây.Cô hỏi: "Anh có gọi người chụp ảnh không? Em muốn làm một bộ album váy cưới." "Đã hẹn rồi."Đã đến ba giờ, Trang Linh Linh và Dung Viễn đến, Trang Linh Linh nhìn Phàn Kỳ đã mặc váy cưới, cô ôm lấy Phàn Kỳ nói: "Ngày hôm nay thật là một ngày tàn nhẫn, phải nhìn vợ của mình mặc váy cưới gả cho người khác. Rõ ràng chúng ta là một cặp trời sinh mà."Phàn Kỳ ôm lấy Trang Linh Linh nhớ lại đời trước hai người bị diễn đàn cắn cp, Dung Viễn kéo Trang Linh Linh ra: "Được rồi, em đừng phá nữa."Trần Chí Khiêm cũng ôm lấy Phàn Kỳ, Trang Linh Linh vừa rồi ôm lấy Phàn Kỳ rất nhanh, rõ ràng đây là vợ của anh. Tiếng chuông cửa vang lên, là nhân viên trang điểm đến.Phàn Kỳ trang điểm xong, môi đỏ liễm diễm, sóng mắt lưu chuyển, Trang Linh Linh giúp Phàn Kỳ đội khăn lên. Bốn người cùng nhau đi thang máy tầng cao nhất.Tầng cao nhất của khách sạn này có nhà ăn ngắm cảnh, nhìn qua cửa kính pha lê lớn có thể quan sát toàn bộ thành phố, nhà ăn hôm nay chỉ thuộc về hai người họ.Mặc dù chỉ có hai vị khách nhưng lễ cưới vẫn được tổ chức cẩn thận, hoa tươi tạo thành một hành lang dài, cánh hoa hồng rải đầy trên mặt đất.Không phức tạp giống như hôn lễ đời trước, chỉ giữ lại phần thề nguyện kết hôn, Phàn Kỳ nói với Trần Chí Khiêm: "Em đồng ý!"Anh kéo tấm vải che, cúi đầu ôm hôn cô, cô là người xuyên không, lúc anh mất tinh thần đã được cô giúp đỡ để cho anh có được hạnh phúc, vui vẻ đời này.Trán hai người chạm nhau, anh điều chỉnh lại hô hấp muốn cố gắng bình phục nội tâm đang kích động.Phàn Kỳ tay đặt ở ngực: "Nếu như những nhà báo Cảng Thành chụp được thì nhất định sẽ trở thành tin hot." A này! Trần Chí Khiêm lại lần nữa hôn cô, miệng cô trong trường hợp này chỉ thích hợp để hôn chứ không thích hợp nói chuyện.Trang Linh Linh chống cằm nhìn hai người, sau đó nói với Dung Viễn: "Anh yêu em không đủ sâu, nhà người ta kết hôn đã hôn hai lần, anh chỉ có một lần.""Em tự nói muốn nhiều hay ít."Trang Linh Linh cúi đầu nhìn xuống bụng còn chưa nghĩ đến, hôn quá kích động, lại nghĩ đến con đối với nó và mình đều là dày vò.Kết thúc nghi thức, Phàn Kỳ đi xuống tầng thay bộ sườn xám đỏ thẫm hoa văn ở trên là rồng và phượng.
Vì để có sức cho buổi tối Phàn Kỳ đem váy cưới và sườn xám để ra ngoài sô pha sau đó thay quần áo ngủ rồi cầm Christine trên tay.
Vì không muốn chiếm nhiều chỗ vali, cô cầm Clristine nói: "Haizz, nếu sớm biết muốn biến thành đêm tân hôn, em cũng mang cả ki ki theo, dù sao cũng sẽ cho thành một đôi."
Trần Chí Khiêm ôm lấy Phàn Kỳ, làm cô ngẩng đầu nhìn, sau đó giống như chó con vùi đầu vào n.g.ự.c anh.
“Làm gì?”
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ngửi đi, cho dễ ngủ!"
Được rồi! Trần Chí Khiêm hôn lên môi cô: "Ngoan."
Nghỉ trưa trong khoảng một giờ, cả người lẫn tinh thần đều vô cùng thoải mái. Phàn Kỳ xuống khỏi giường đi lấy cái váy cưới, Trần Chí Khiêm đến giúp cô mặc vào.
Thân váy cưới bao phủ vô cùng phù hợp với dáng người cô, chuỗi vòng cổ kim cương lóng lánh cùng với phỉ thúy đeo trên làn da trắng như tuyết càng tôn lên vẻ đẹp của cô. Nhìn xuống là những đường cong thật hoàn mỹ đến khó tả.
Phàn Kỳ cúi đầu nhìn xuống ngực, cô thấy hơi khó chịu. Ngày thường cô bảo anh chú ý đến, đều bị anh nói đến mức khiến cô chọn quần áo đều phải chọn loại có cổ áo tương đối cao. Nhưng hai tháng gần đây đã không còn như vậy thì ra là để làm cái váy cưới này, cũng thật là làm khó anh.
Trần Chí Khiêm đeo hoa tai lên cho cô, rồi lại lấy một đôi giày da màu trắng từ trong ngăn tủ ra, anh ngồi xổm trên mặt đất cầm lấy chân cô đeo giày vào.
Phàn Kỳ đứng trước gương, thì ra cô không phải là không hoa lệ mà là không thích cùng một kiểu hoa lệ, Trần Chí Khiêm cũng thay lễ phục kiểu Tây.Cô hỏi: "Anh có gọi người chụp ảnh không? Em muốn làm một bộ album váy cưới."
"Đã hẹn rồi."Đã đến ba giờ, Trang Linh Linh và Dung Viễn đến, Trang Linh Linh nhìn Phàn Kỳ đã mặc váy cưới, cô ôm lấy Phàn Kỳ nói: "Ngày hôm nay thật là một ngày tàn nhẫn, phải nhìn vợ của mình mặc váy cưới gả cho người khác. Rõ ràng chúng ta là một cặp trời sinh mà."
Phàn Kỳ ôm lấy Trang Linh Linh nhớ lại đời trước hai người bị diễn đàn cắn cp, Dung Viễn kéo Trang Linh Linh ra: "Được rồi, em đừng phá nữa."
Trần Chí Khiêm cũng ôm lấy Phàn Kỳ, Trang Linh Linh vừa rồi ôm lấy Phàn Kỳ rất nhanh, rõ ràng đây là vợ của anh. Tiếng chuông cửa vang lên, là nhân viên trang điểm đến.
Phàn Kỳ trang điểm xong, môi đỏ liễm diễm, sóng mắt lưu chuyển, Trang Linh Linh giúp Phàn Kỳ đội khăn lên. Bốn người cùng nhau đi thang máy tầng cao nhất.
Tầng cao nhất của khách sạn này có nhà ăn ngắm cảnh, nhìn qua cửa kính pha lê lớn có thể quan sát toàn bộ thành phố, nhà ăn hôm nay chỉ thuộc về hai người họ.
Mặc dù chỉ có hai vị khách nhưng lễ cưới vẫn được tổ chức cẩn thận, hoa tươi tạo thành một hành lang dài, cánh hoa hồng rải đầy trên mặt đất.
Không phức tạp giống như hôn lễ đời trước, chỉ giữ lại phần thề nguyện kết hôn, Phàn Kỳ nói với Trần Chí Khiêm: "Em đồng ý!"
Anh kéo tấm vải che, cúi đầu ôm hôn cô, cô là người xuyên không, lúc anh mất tinh thần đã được cô giúp đỡ để cho anh có được hạnh phúc, vui vẻ đời này.Trán hai người chạm nhau, anh điều chỉnh lại hô hấp muốn cố gắng bình phục nội tâm đang kích động.
Phàn Kỳ tay đặt ở ngực: "Nếu như những nhà báo Cảng Thành chụp được thì nhất định sẽ trở thành tin hot." A này! Trần Chí Khiêm lại lần nữa hôn cô, miệng cô trong trường hợp này chỉ thích hợp để hôn chứ không thích hợp nói chuyện.
Trang Linh Linh chống cằm nhìn hai người, sau đó nói với Dung Viễn: "Anh yêu em không đủ sâu, nhà người ta kết hôn đã hôn hai lần, anh chỉ có một lần."
"Em tự nói muốn nhiều hay ít."
Trang Linh Linh cúi đầu nhìn xuống bụng còn chưa nghĩ đến, hôn quá kích động, lại nghĩ đến con đối với nó và mình đều là dày vò.Kết thúc nghi thức, Phàn Kỳ đi xuống tầng thay bộ sườn xám đỏ thẫm hoa văn ở trên là rồng và phượng.
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… Vì để có sức cho buổi tối Phàn Kỳ đem váy cưới và sườn xám để ra ngoài sô pha sau đó thay quần áo ngủ rồi cầm Christine trên tay.Vì không muốn chiếm nhiều chỗ vali, cô cầm Clristine nói: "Haizz, nếu sớm biết muốn biến thành đêm tân hôn, em cũng mang cả ki ki theo, dù sao cũng sẽ cho thành một đôi."Trần Chí Khiêm ôm lấy Phàn Kỳ, làm cô ngẩng đầu nhìn, sau đó giống như chó con vùi đầu vào n.g.ự.c anh.“Làm gì?”Vân Mộng Hạ Vũ"Ngửi đi, cho dễ ngủ!"Được rồi! Trần Chí Khiêm hôn lên môi cô: "Ngoan."Nghỉ trưa trong khoảng một giờ, cả người lẫn tinh thần đều vô cùng thoải mái. Phàn Kỳ xuống khỏi giường đi lấy cái váy cưới, Trần Chí Khiêm đến giúp cô mặc vào.Thân váy cưới bao phủ vô cùng phù hợp với dáng người cô, chuỗi vòng cổ kim cương lóng lánh cùng với phỉ thúy đeo trên làn da trắng như tuyết càng tôn lên vẻ đẹp của cô. Nhìn xuống là những đường cong thật hoàn mỹ đến khó tả.Phàn Kỳ cúi đầu nhìn xuống ngực, cô thấy hơi khó chịu. Ngày thường cô bảo anh chú ý đến, đều bị anh nói đến mức khiến cô chọn quần áo đều phải chọn loại có cổ áo tương đối cao. Nhưng hai tháng gần đây đã không còn như vậy thì ra là để làm cái váy cưới này, cũng thật là làm khó anh.Trần Chí Khiêm đeo hoa tai lên cho cô, rồi lại lấy một đôi giày da màu trắng từ trong ngăn tủ ra, anh ngồi xổm trên mặt đất cầm lấy chân cô đeo giày vào.Phàn Kỳ đứng trước gương, thì ra cô không phải là không hoa lệ mà là không thích cùng một kiểu hoa lệ, Trần Chí Khiêm cũng thay lễ phục kiểu Tây.Cô hỏi: "Anh có gọi người chụp ảnh không? Em muốn làm một bộ album váy cưới." "Đã hẹn rồi."Đã đến ba giờ, Trang Linh Linh và Dung Viễn đến, Trang Linh Linh nhìn Phàn Kỳ đã mặc váy cưới, cô ôm lấy Phàn Kỳ nói: "Ngày hôm nay thật là một ngày tàn nhẫn, phải nhìn vợ của mình mặc váy cưới gả cho người khác. Rõ ràng chúng ta là một cặp trời sinh mà."Phàn Kỳ ôm lấy Trang Linh Linh nhớ lại đời trước hai người bị diễn đàn cắn cp, Dung Viễn kéo Trang Linh Linh ra: "Được rồi, em đừng phá nữa."Trần Chí Khiêm cũng ôm lấy Phàn Kỳ, Trang Linh Linh vừa rồi ôm lấy Phàn Kỳ rất nhanh, rõ ràng đây là vợ của anh. Tiếng chuông cửa vang lên, là nhân viên trang điểm đến.Phàn Kỳ trang điểm xong, môi đỏ liễm diễm, sóng mắt lưu chuyển, Trang Linh Linh giúp Phàn Kỳ đội khăn lên. Bốn người cùng nhau đi thang máy tầng cao nhất.Tầng cao nhất của khách sạn này có nhà ăn ngắm cảnh, nhìn qua cửa kính pha lê lớn có thể quan sát toàn bộ thành phố, nhà ăn hôm nay chỉ thuộc về hai người họ.Mặc dù chỉ có hai vị khách nhưng lễ cưới vẫn được tổ chức cẩn thận, hoa tươi tạo thành một hành lang dài, cánh hoa hồng rải đầy trên mặt đất.Không phức tạp giống như hôn lễ đời trước, chỉ giữ lại phần thề nguyện kết hôn, Phàn Kỳ nói với Trần Chí Khiêm: "Em đồng ý!"Anh kéo tấm vải che, cúi đầu ôm hôn cô, cô là người xuyên không, lúc anh mất tinh thần đã được cô giúp đỡ để cho anh có được hạnh phúc, vui vẻ đời này.Trán hai người chạm nhau, anh điều chỉnh lại hô hấp muốn cố gắng bình phục nội tâm đang kích động.Phàn Kỳ tay đặt ở ngực: "Nếu như những nhà báo Cảng Thành chụp được thì nhất định sẽ trở thành tin hot." A này! Trần Chí Khiêm lại lần nữa hôn cô, miệng cô trong trường hợp này chỉ thích hợp để hôn chứ không thích hợp nói chuyện.Trang Linh Linh chống cằm nhìn hai người, sau đó nói với Dung Viễn: "Anh yêu em không đủ sâu, nhà người ta kết hôn đã hôn hai lần, anh chỉ có một lần.""Em tự nói muốn nhiều hay ít."Trang Linh Linh cúi đầu nhìn xuống bụng còn chưa nghĩ đến, hôn quá kích động, lại nghĩ đến con đối với nó và mình đều là dày vò.Kết thúc nghi thức, Phàn Kỳ đi xuống tầng thay bộ sườn xám đỏ thẫm hoa văn ở trên là rồng và phượng.