Tác giả:

Thuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí…

Chương 560

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… “Cháu lớn lên trong tiếng cãi nhau chói tai của ba mẹ, trước giờ ba đều xem thường mẹ, mẹ vẫn hận ba nhưng lại không có can đảm rời đi, hơn nữa phần lớn thời gian bà ấy sẽ nói với cháu rằng bà ấy là vì cháu.Khi còn bé, cháu cực kì hâm mộ Phùng Học Kiệt, cậu ta có thể được ba ôm ấp, cậu ta đàn dương cầm hay sẽ được ba khích lệ, còn cháu, cho dù cháu được toàn bộ , dù cho kỹ thuật cưỡi ngựa của cháu có đạt giải thì ba chỉ nói một câu: “Không tệ”.Sau này thì cháu đã hiểu, cháu chỉ là kết quả thông gia của nhà họ Lưu và nhà họ Phùng, hai bên cũng không yêu thương cháu. Sau đó cậu có chuyện, cháu được ngài dẫn theo bên cạnh, được ngài bồi dưỡng, sau đó ngài chỉ định Diệu Nhi làm vị hôn thê của cháu."Phùng Học Minh quay người, nhìn Lưu Tương Niên: "Cô ấy đi tới nước Anh với cháu, hầu hạ cuộc sống hàng ngày của cháu, lại giống như ba cháu cưới mẹ của cháu, đương nhiên cháu cũng ở cùng một chỗ với cô ấy, ở cùng với cô ấy cũng không gây trở ngại cháu ở cùng với người phụ nữ khác.Dần dần, cô ấy đã trở thành một người phụ nữ giống mẹ cháu, tâm trạng không ổn định khiến người ta căm ghét đến mức không muốn cư xử nhiều với cô ấy. Đối với cháu thì đây không coi là chuyện, sau đó cháu và cô ấy tách ra ở là tốt rồi.Cháu là cháu, cô ấy là cô ấy. Mãi đến tận khi cháu gặp Phàn Kỳ, cô ấy đặc biệt như vậy. Hứa Diệu Nhi đi tìm Phàn Kỳ, làm ra nhiều chuyện mất mặt như vậy, cháu không biết là vì sao một người phụ nữ lại có thể không có đầu óc như thế.Khi đó cháu điên cuồng muốn vứt bỏ Hứa Diệu Nhi. Sau khi vứt bỏ thì sao? Cô ấy cách xa cháu, đồng thời cô ấy cũng qua tại với Phàn Kỳ, cả người cô ấy nhã nhặn, bắt đầu có hào quang. Khi đó cháu mới biết rằng, không phải là cô ấy không tốt, mà bởi vì cô ấy đi cùng với cháu nên mới trở thành đáng vẻ đó." Lưu Tương Niên không biết vì sao lại nói nhiều như vậy? Đàn ông có tiền có mấy người phụ nữ không phải là rất bình thường sao?Phùng Học Minh ngồi xuống: "Rất buồn cười là cháu nói với Diệu Nhi rằng cháu sẽ thay đổi, nhưng mà sau khi cô ấy ở chung với Liêu Nhã Triết thì cháu lại hơi nhẹ nhõm. Cháu phát hiện là dường như rất khó để bỏ thói quen tìm phụ nữ bên ngoài.Vì thế nên phụ nữ ở cùng với cháu, trừ khi không có tình cảm với cháu, nếu không thì chắc chắn sẽ chịu tổn thương. Ông và ba cháu đều như vậy, muốn tài hoa có tài hoa, muốn nhan sắc có nhan sắc, phải được giáo dục tốt như Trần Uyển Âm, bà ngoại cháu như vậy, mẹ của cháu cũng như vậy, dì hai của cháu như vậy, Hứa Diệu Nhi cũng như vậy.Mà con cái của họ, ngoài Trần Uyển Âm kiên cường và cởi mở từ trong xương ra, vì thế nên con cháu của nhà họ Trần cũng không tệ lắm. Mẹ của cháu, cậu của cháu, cháu và Tuyết Nghi, thậm chí là Phùng Học Kiệt và hai người em gái, cho dù không thiếu tiền, nhưng nói chung trôi qua cũng không ra làm sao. Vì thế nên nhà họ Lưu đang truyền thừa cái gì? Nhà họ Phùng lại muốn truyền thừa cái gì? Cháu cảm thấy không cần thiết. Ông ngoại, cháu có thể kết hôn vì ngài, để ngài nhắm mắt, nhưng mà sẽ không vì ngài mà sinh một đứa bé, đây chính là đáp án mà ngài muốn."Nghe thấy cháu ngoại nói như vậy, Lưu Tương Niên tuyệt vọng từng chút một, cũng dần dần không còn tiếng, Phùng Học Minh đứng lên: "Ông ngoại, ngài nghỉ ngơi đi, cháu đi đây."Lưu Tương Niên nhìn cháu ngoại rời đi, nhìn anh ta đóng cửa lại, dường như đã cắt đứt hi vọng cuối cùng, bây giờ ông ta nằm ở trong căn phòng này, căn phòng này cô đơn giống như là một cái hầm.Giữa tháng sáu, Phùng Học Minh đưa WO ra thị trường, bởi vì thành tích ấn tượng vào năm ngoái và sự bùng nổ của thị trường hiện tại, WO vừa lên thị trường là đã được bán ra vượt mức, tổng giá trị hàng hóa cao tới hơn ba trăm triệu, Phùng Học Minh là phú hào ngàn tỉ khi anh ta 28 tuổi. 

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… “Cháu lớn lên trong tiếng cãi nhau chói tai của ba mẹ, trước giờ ba đều xem thường mẹ, mẹ vẫn hận ba nhưng lại không có can đảm rời đi, hơn nữa phần lớn thời gian bà ấy sẽ nói với cháu rằng bà ấy là vì cháu.Khi còn bé, cháu cực kì hâm mộ Phùng Học Kiệt, cậu ta có thể được ba ôm ấp, cậu ta đàn dương cầm hay sẽ được ba khích lệ, còn cháu, cho dù cháu được toàn bộ , dù cho kỹ thuật cưỡi ngựa của cháu có đạt giải thì ba chỉ nói một câu: “Không tệ”.Sau này thì cháu đã hiểu, cháu chỉ là kết quả thông gia của nhà họ Lưu và nhà họ Phùng, hai bên cũng không yêu thương cháu. Sau đó cậu có chuyện, cháu được ngài dẫn theo bên cạnh, được ngài bồi dưỡng, sau đó ngài chỉ định Diệu Nhi làm vị hôn thê của cháu."Phùng Học Minh quay người, nhìn Lưu Tương Niên: "Cô ấy đi tới nước Anh với cháu, hầu hạ cuộc sống hàng ngày của cháu, lại giống như ba cháu cưới mẹ của cháu, đương nhiên cháu cũng ở cùng một chỗ với cô ấy, ở cùng với cô ấy cũng không gây trở ngại cháu ở cùng với người phụ nữ khác.Dần dần, cô ấy đã trở thành một người phụ nữ giống mẹ cháu, tâm trạng không ổn định khiến người ta căm ghét đến mức không muốn cư xử nhiều với cô ấy. Đối với cháu thì đây không coi là chuyện, sau đó cháu và cô ấy tách ra ở là tốt rồi.Cháu là cháu, cô ấy là cô ấy. Mãi đến tận khi cháu gặp Phàn Kỳ, cô ấy đặc biệt như vậy. Hứa Diệu Nhi đi tìm Phàn Kỳ, làm ra nhiều chuyện mất mặt như vậy, cháu không biết là vì sao một người phụ nữ lại có thể không có đầu óc như thế.Khi đó cháu điên cuồng muốn vứt bỏ Hứa Diệu Nhi. Sau khi vứt bỏ thì sao? Cô ấy cách xa cháu, đồng thời cô ấy cũng qua tại với Phàn Kỳ, cả người cô ấy nhã nhặn, bắt đầu có hào quang. Khi đó cháu mới biết rằng, không phải là cô ấy không tốt, mà bởi vì cô ấy đi cùng với cháu nên mới trở thành đáng vẻ đó." Lưu Tương Niên không biết vì sao lại nói nhiều như vậy? Đàn ông có tiền có mấy người phụ nữ không phải là rất bình thường sao?Phùng Học Minh ngồi xuống: "Rất buồn cười là cháu nói với Diệu Nhi rằng cháu sẽ thay đổi, nhưng mà sau khi cô ấy ở chung với Liêu Nhã Triết thì cháu lại hơi nhẹ nhõm. Cháu phát hiện là dường như rất khó để bỏ thói quen tìm phụ nữ bên ngoài.Vì thế nên phụ nữ ở cùng với cháu, trừ khi không có tình cảm với cháu, nếu không thì chắc chắn sẽ chịu tổn thương. Ông và ba cháu đều như vậy, muốn tài hoa có tài hoa, muốn nhan sắc có nhan sắc, phải được giáo dục tốt như Trần Uyển Âm, bà ngoại cháu như vậy, mẹ của cháu cũng như vậy, dì hai của cháu như vậy, Hứa Diệu Nhi cũng như vậy.Mà con cái của họ, ngoài Trần Uyển Âm kiên cường và cởi mở từ trong xương ra, vì thế nên con cháu của nhà họ Trần cũng không tệ lắm. Mẹ của cháu, cậu của cháu, cháu và Tuyết Nghi, thậm chí là Phùng Học Kiệt và hai người em gái, cho dù không thiếu tiền, nhưng nói chung trôi qua cũng không ra làm sao. Vì thế nên nhà họ Lưu đang truyền thừa cái gì? Nhà họ Phùng lại muốn truyền thừa cái gì? Cháu cảm thấy không cần thiết. Ông ngoại, cháu có thể kết hôn vì ngài, để ngài nhắm mắt, nhưng mà sẽ không vì ngài mà sinh một đứa bé, đây chính là đáp án mà ngài muốn."Nghe thấy cháu ngoại nói như vậy, Lưu Tương Niên tuyệt vọng từng chút một, cũng dần dần không còn tiếng, Phùng Học Minh đứng lên: "Ông ngoại, ngài nghỉ ngơi đi, cháu đi đây."Lưu Tương Niên nhìn cháu ngoại rời đi, nhìn anh ta đóng cửa lại, dường như đã cắt đứt hi vọng cuối cùng, bây giờ ông ta nằm ở trong căn phòng này, căn phòng này cô đơn giống như là một cái hầm.Giữa tháng sáu, Phùng Học Minh đưa WO ra thị trường, bởi vì thành tích ấn tượng vào năm ngoái và sự bùng nổ của thị trường hiện tại, WO vừa lên thị trường là đã được bán ra vượt mức, tổng giá trị hàng hóa cao tới hơn ba trăm triệu, Phùng Học Minh là phú hào ngàn tỉ khi anh ta 28 tuổi. 

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão ĐạiTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThuyết phục, tham gia bộ phim này. Cảng Thành nơi ngành điện ảnh và truyền hình cực kỳ phồn vinh, đa số phim thương mại được quay cực nhanh, hai tuần đã quay xong, một tháng sau chiếu phim. Trong phim nguyên chủ áo nhẹ voan mỏng, phong tình vạn chủng, lụa mỏng rơi xuống lộ tấm lưng xinh đẹp trên màn ảnh, khiến người ta mơ tưởng viễn vong. Trích từ lời một vị tài tử nói: “Gặp Phàn Kỳ rồi mới có thể hiểu được Chu U Vương Phong Hỏa Hý Chư Hầu, Ngô Tam Quế anh hùng giận dữ vì hồng nhan, thật đúng là sự kết hợp vừa phải giữa gợi cảm và thanh thuần. ” Vị này thậm chí ăn nói bậy bạ, chỉ cần cô chịu cởi chắc chắn chấn động Châu Á. Nguyên chủ can đảm chụp tấm này, lại sợ chuyện quay phim phong nguyệt bị chồng trên danh nghĩa của cô biết, nhưng giấy sao có thể gói được lửa? Vừa rồi Trần Chí Khiêm ném quyển tạp chí cho cô, chất vấn cô lại sao lại phải đóng phim phong nguyệt này, tại sao lại phải quay chụp kiểu tả thực này, vì thế hai người bọn họ cãi lớn, Trần Chí Khiêm đập cửa rời đi. Trần Chí… “Cháu lớn lên trong tiếng cãi nhau chói tai của ba mẹ, trước giờ ba đều xem thường mẹ, mẹ vẫn hận ba nhưng lại không có can đảm rời đi, hơn nữa phần lớn thời gian bà ấy sẽ nói với cháu rằng bà ấy là vì cháu.Khi còn bé, cháu cực kì hâm mộ Phùng Học Kiệt, cậu ta có thể được ba ôm ấp, cậu ta đàn dương cầm hay sẽ được ba khích lệ, còn cháu, cho dù cháu được toàn bộ , dù cho kỹ thuật cưỡi ngựa của cháu có đạt giải thì ba chỉ nói một câu: “Không tệ”.Sau này thì cháu đã hiểu, cháu chỉ là kết quả thông gia của nhà họ Lưu và nhà họ Phùng, hai bên cũng không yêu thương cháu. Sau đó cậu có chuyện, cháu được ngài dẫn theo bên cạnh, được ngài bồi dưỡng, sau đó ngài chỉ định Diệu Nhi làm vị hôn thê của cháu."Phùng Học Minh quay người, nhìn Lưu Tương Niên: "Cô ấy đi tới nước Anh với cháu, hầu hạ cuộc sống hàng ngày của cháu, lại giống như ba cháu cưới mẹ của cháu, đương nhiên cháu cũng ở cùng một chỗ với cô ấy, ở cùng với cô ấy cũng không gây trở ngại cháu ở cùng với người phụ nữ khác.Dần dần, cô ấy đã trở thành một người phụ nữ giống mẹ cháu, tâm trạng không ổn định khiến người ta căm ghét đến mức không muốn cư xử nhiều với cô ấy. Đối với cháu thì đây không coi là chuyện, sau đó cháu và cô ấy tách ra ở là tốt rồi.Cháu là cháu, cô ấy là cô ấy. Mãi đến tận khi cháu gặp Phàn Kỳ, cô ấy đặc biệt như vậy. Hứa Diệu Nhi đi tìm Phàn Kỳ, làm ra nhiều chuyện mất mặt như vậy, cháu không biết là vì sao một người phụ nữ lại có thể không có đầu óc như thế.Khi đó cháu điên cuồng muốn vứt bỏ Hứa Diệu Nhi. Sau khi vứt bỏ thì sao? Cô ấy cách xa cháu, đồng thời cô ấy cũng qua tại với Phàn Kỳ, cả người cô ấy nhã nhặn, bắt đầu có hào quang. Khi đó cháu mới biết rằng, không phải là cô ấy không tốt, mà bởi vì cô ấy đi cùng với cháu nên mới trở thành đáng vẻ đó." Lưu Tương Niên không biết vì sao lại nói nhiều như vậy? Đàn ông có tiền có mấy người phụ nữ không phải là rất bình thường sao?Phùng Học Minh ngồi xuống: "Rất buồn cười là cháu nói với Diệu Nhi rằng cháu sẽ thay đổi, nhưng mà sau khi cô ấy ở chung với Liêu Nhã Triết thì cháu lại hơi nhẹ nhõm. Cháu phát hiện là dường như rất khó để bỏ thói quen tìm phụ nữ bên ngoài.Vì thế nên phụ nữ ở cùng với cháu, trừ khi không có tình cảm với cháu, nếu không thì chắc chắn sẽ chịu tổn thương. Ông và ba cháu đều như vậy, muốn tài hoa có tài hoa, muốn nhan sắc có nhan sắc, phải được giáo dục tốt như Trần Uyển Âm, bà ngoại cháu như vậy, mẹ của cháu cũng như vậy, dì hai của cháu như vậy, Hứa Diệu Nhi cũng như vậy.Mà con cái của họ, ngoài Trần Uyển Âm kiên cường và cởi mở từ trong xương ra, vì thế nên con cháu của nhà họ Trần cũng không tệ lắm. Mẹ của cháu, cậu của cháu, cháu và Tuyết Nghi, thậm chí là Phùng Học Kiệt và hai người em gái, cho dù không thiếu tiền, nhưng nói chung trôi qua cũng không ra làm sao. Vì thế nên nhà họ Lưu đang truyền thừa cái gì? Nhà họ Phùng lại muốn truyền thừa cái gì? Cháu cảm thấy không cần thiết. Ông ngoại, cháu có thể kết hôn vì ngài, để ngài nhắm mắt, nhưng mà sẽ không vì ngài mà sinh một đứa bé, đây chính là đáp án mà ngài muốn."Nghe thấy cháu ngoại nói như vậy, Lưu Tương Niên tuyệt vọng từng chút một, cũng dần dần không còn tiếng, Phùng Học Minh đứng lên: "Ông ngoại, ngài nghỉ ngơi đi, cháu đi đây."Lưu Tương Niên nhìn cháu ngoại rời đi, nhìn anh ta đóng cửa lại, dường như đã cắt đứt hi vọng cuối cùng, bây giờ ông ta nằm ở trong căn phòng này, căn phòng này cô đơn giống như là một cái hầm.Giữa tháng sáu, Phùng Học Minh đưa WO ra thị trường, bởi vì thành tích ấn tượng vào năm ngoái và sự bùng nổ của thị trường hiện tại, WO vừa lên thị trường là đã được bán ra vượt mức, tổng giá trị hàng hóa cao tới hơn ba trăm triệu, Phùng Học Minh là phú hào ngàn tỉ khi anh ta 28 tuổi. 

Chương 560