Tác giả:

Một quý nhân trong cung gặp nạn. Nàng ta mặc y phục tả tơi, mấy ngày rồi chưa được ăn gì, cuối cùng ngất xỉu trước cửa nhà ta. Ta cứu nàng, còn chia nửa cái bánh màn thầu cho nàng ta ăn. Nhưng khi tắm rửa, nhân lúc ta và tỷ tỷ không để ý, nàng ta lấy tấm tơ lụa mà chúng ta khó khăn lắm mới dệt được để lau người. Không có tấm tơ lụa để giao hàng, Vương viên ngoại bắt tỷ tỷ của ta đi, coi như là trả nợ. Quý nhân lại nói tỷ tỷ của ta số tốt, một cô nương nhà nghèo lại có thể làm thiếp cho nhà giàu, sau này tỷ tỷ của ta nhất định sẽ không lo ăn mặc. Không chỉ vậy, khi được đón về cung, nàng ta nói cảm động và nhớ ân nghĩa của ta và tỷ tỷ, không màng đến việc ta đã có người ý trung nhân, nàng ta tự ý gả ta cho một vị Thừa tướng hơn năm mươi tuổi làm thiếp. Nàng ta nói như vậy là vì tốt cho ta. Nhưng thực tế, chỉ vì vị phò mã tương lai của nàng ta đã nhìn ta thêm vài lần mà thôi. Mà phu nhân của Thừa tướng lại hay ghen, dù ta có cẩn thận thế nào, cuối cùng cũng bị vu oan thông dâm với gã…

Chương 7

Chìm Trong Váy - Nguyệt LộcTác giả: Nguyệt LộcTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhMột quý nhân trong cung gặp nạn. Nàng ta mặc y phục tả tơi, mấy ngày rồi chưa được ăn gì, cuối cùng ngất xỉu trước cửa nhà ta. Ta cứu nàng, còn chia nửa cái bánh màn thầu cho nàng ta ăn. Nhưng khi tắm rửa, nhân lúc ta và tỷ tỷ không để ý, nàng ta lấy tấm tơ lụa mà chúng ta khó khăn lắm mới dệt được để lau người. Không có tấm tơ lụa để giao hàng, Vương viên ngoại bắt tỷ tỷ của ta đi, coi như là trả nợ. Quý nhân lại nói tỷ tỷ của ta số tốt, một cô nương nhà nghèo lại có thể làm thiếp cho nhà giàu, sau này tỷ tỷ của ta nhất định sẽ không lo ăn mặc. Không chỉ vậy, khi được đón về cung, nàng ta nói cảm động và nhớ ân nghĩa của ta và tỷ tỷ, không màng đến việc ta đã có người ý trung nhân, nàng ta tự ý gả ta cho một vị Thừa tướng hơn năm mươi tuổi làm thiếp. Nàng ta nói như vậy là vì tốt cho ta. Nhưng thực tế, chỉ vì vị phò mã tương lai của nàng ta đã nhìn ta thêm vài lần mà thôi. Mà phu nhân của Thừa tướng lại hay ghen, dù ta có cẩn thận thế nào, cuối cùng cũng bị vu oan thông dâm với gã… Hắn ta gật đầu, ánh mắt vẫn luôn dừng trên mặt ta, không hề rời đi dù chỉ một lần.Ánh mắt trần trụi.Nếu như lúc này Chiêu Dương ở đây, chắc chắn nàng ta sẽ ghen tuông phát điên, ta vẫn sẽ không thể thoát khỏi.Dù đã sống lại một đời, hắn ta vẫn cứ vô thức hãm hại ta như vậy.Hắn ta nói thích ta, nhưng lại vô tình hại ta.Ta cố gắng kìm nén sự oán hận trong lòng, từng chữ từng chữ nói: "Mấy hôm trước ta cứu một cô nương tên là Chiêu Dương. Nhưng mà ngươi đến không đúng lúc, hôm nay cô nương ấy đã g.i.ế.c người ở nhà ta, lại vừa hay bị người ta nhìn thấy, nên bây giờ đã bị đưa đi, đang ở trong tù."Nghe ta nói vậy, ánh mắt phức tạp của Hứa Tiễn An cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh.Đây là tình huống khác hẳn so với kiếp trước.Đủ để hắn ta chắc chắn rằng, ta thực sự đã sống lại và đang chuẩn bị báo thù.Hứa Tiễn An tìm một cái cớ, bảo những người đi cùng mình đến phủ nha trước, còn chúng ta đi sau cùng. Khi xung quanh không có ai, hắn ta cố gắng nắm lấy tay ta.Ta lùi lại một bước: "Hứa Tiễn An, ngươi còn muốn hại c.h.ế.t ta lần nữa à?"Nghe ta nói vậy, bàn tay đang đưa ra của hắn ta khựng lại, trong mắt hiện lên sự tự trách và hối hận rất lớn, rồi liên tục lắc đầu."Linh Nhi, ta không muốn hại nàng mất mạng, ta chỉ là...""Chỉ là không kiềm chế được lòng mình?"Ta cười nhạt, bổ sung câu nói chưa dứt của hắn ta.Ta nhìn Hứa Tiễn An trước mặt, hắn ta chắc hẳn rất yêu ta, nhưng cuối cùng ta vẫn không thể sánh bằng sự giàu sang quyền lực của hắn ta. Với sự hổ thẹn của hắn ta với ta ở kiếp trước, trong trường hợp không ảnh hưởng đến sự nghiệp của hắn ta, có lẽ ta có thể lợi dụng hắn ta...Nghĩ đến đây, ta cố gắng khiến ánh mắt của mình trông không quá lạnh lùng."Nếu lần này ngươi muốn ta sống tốt, thì đừng biểu lộ bất kỳ tình cảm nào dành cho ta trước mặt Chiêu Dương.""Thế nhưng ta muốn ở bên nàng."Hứa Tiễn An lắc đầu, ánh mắt hắn ta có chút tổn thương, trông rất cô đơn.Ta cố gắng kìm nén sự ghê tởm, rồi nắm lấy tay hắn ta: "Chuyện này cần phải từ từ, lần trước ta từ chối ngươi, chỉ là muốn bảo vệ tính mạng. Dù sao tính cách của Công chúa Chiêu Dương, ngươi cũng biết mà. Nếu ngươi muốn ở bên ta, thì phải kiềm chế bản thân trước đã, được không?"Nghe ta nói vậy, Hứa Tiễn An kích động nắm chặt lấy tay ta, trong mắt lóe lên tia si mê."Linh Nhi, hóa ra nàng cũng yêu ta?""......"Ta nói nhiều như vậy mà hắn ta chỉ nắm bắt được câu đó thôi sao?Trong lòng ta trào lên một cảm giác bất lực.Thôi vậy.Ta hít một hơi thật sâu, dùng tay véo vào chân mình, dưới cơn đau dữ dội, đôi mắt ta lập tức đỏ hoe, mang dáng vẻ vô cùng đáng thương."An lang, ta muốn sống bên ngươi mãi mãi.""Nhưng kiếp trước, những người đó đã bắt nạt và sỉ nhục ta, ta không muốn dễ dàng tha thứ như thế. Ngươi có thể giúp ta một tay không? Khi mọi chuyện đã thành, chúng ta sẽ có thể ở bên nhau mãi mãi."Hắn ta biết ta đã bị bắt nạt như thế nào.Vì vậy, khi nghe ta nói vậy, Hứa Tiễn An lập tức gật đầu."Chỉ cần được ở bên Linh Nhi, những thù hận này ta sẽ giúp nàng báo!"5Mang danh phận Công chúa nhưng Chiêu Dương g.i.ế.c người, vậy thì chỉ có thể là Vương viên ngoại đã mạo phạm, dù ông ta c.h.ế.t cũng không đáng tiếc.Khi Hứa Tiễn An nhìn thấy Chiêu Dương bước ra khỏi nhà tù, cả người hắn ta đều cứng đờ tại chỗ.Chiêu Dương cũng vậy.Từ khi nàng ta bị hủy dung, ngày nào nàng ta cũng đeo khăn che mặt, nhưng khi nàng vào trong nhà tù thì khăn che mặt đã bị mất.

Chìm Trong Váy - Nguyệt LộcTác giả: Nguyệt LộcTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhMột quý nhân trong cung gặp nạn. Nàng ta mặc y phục tả tơi, mấy ngày rồi chưa được ăn gì, cuối cùng ngất xỉu trước cửa nhà ta. Ta cứu nàng, còn chia nửa cái bánh màn thầu cho nàng ta ăn. Nhưng khi tắm rửa, nhân lúc ta và tỷ tỷ không để ý, nàng ta lấy tấm tơ lụa mà chúng ta khó khăn lắm mới dệt được để lau người. Không có tấm tơ lụa để giao hàng, Vương viên ngoại bắt tỷ tỷ của ta đi, coi như là trả nợ. Quý nhân lại nói tỷ tỷ của ta số tốt, một cô nương nhà nghèo lại có thể làm thiếp cho nhà giàu, sau này tỷ tỷ của ta nhất định sẽ không lo ăn mặc. Không chỉ vậy, khi được đón về cung, nàng ta nói cảm động và nhớ ân nghĩa của ta và tỷ tỷ, không màng đến việc ta đã có người ý trung nhân, nàng ta tự ý gả ta cho một vị Thừa tướng hơn năm mươi tuổi làm thiếp. Nàng ta nói như vậy là vì tốt cho ta. Nhưng thực tế, chỉ vì vị phò mã tương lai của nàng ta đã nhìn ta thêm vài lần mà thôi. Mà phu nhân của Thừa tướng lại hay ghen, dù ta có cẩn thận thế nào, cuối cùng cũng bị vu oan thông dâm với gã… Hắn ta gật đầu, ánh mắt vẫn luôn dừng trên mặt ta, không hề rời đi dù chỉ một lần.Ánh mắt trần trụi.Nếu như lúc này Chiêu Dương ở đây, chắc chắn nàng ta sẽ ghen tuông phát điên, ta vẫn sẽ không thể thoát khỏi.Dù đã sống lại một đời, hắn ta vẫn cứ vô thức hãm hại ta như vậy.Hắn ta nói thích ta, nhưng lại vô tình hại ta.Ta cố gắng kìm nén sự oán hận trong lòng, từng chữ từng chữ nói: "Mấy hôm trước ta cứu một cô nương tên là Chiêu Dương. Nhưng mà ngươi đến không đúng lúc, hôm nay cô nương ấy đã g.i.ế.c người ở nhà ta, lại vừa hay bị người ta nhìn thấy, nên bây giờ đã bị đưa đi, đang ở trong tù."Nghe ta nói vậy, ánh mắt phức tạp của Hứa Tiễn An cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh.Đây là tình huống khác hẳn so với kiếp trước.Đủ để hắn ta chắc chắn rằng, ta thực sự đã sống lại và đang chuẩn bị báo thù.Hứa Tiễn An tìm một cái cớ, bảo những người đi cùng mình đến phủ nha trước, còn chúng ta đi sau cùng. Khi xung quanh không có ai, hắn ta cố gắng nắm lấy tay ta.Ta lùi lại một bước: "Hứa Tiễn An, ngươi còn muốn hại c.h.ế.t ta lần nữa à?"Nghe ta nói vậy, bàn tay đang đưa ra của hắn ta khựng lại, trong mắt hiện lên sự tự trách và hối hận rất lớn, rồi liên tục lắc đầu."Linh Nhi, ta không muốn hại nàng mất mạng, ta chỉ là...""Chỉ là không kiềm chế được lòng mình?"Ta cười nhạt, bổ sung câu nói chưa dứt của hắn ta.Ta nhìn Hứa Tiễn An trước mặt, hắn ta chắc hẳn rất yêu ta, nhưng cuối cùng ta vẫn không thể sánh bằng sự giàu sang quyền lực của hắn ta. Với sự hổ thẹn của hắn ta với ta ở kiếp trước, trong trường hợp không ảnh hưởng đến sự nghiệp của hắn ta, có lẽ ta có thể lợi dụng hắn ta...Nghĩ đến đây, ta cố gắng khiến ánh mắt của mình trông không quá lạnh lùng."Nếu lần này ngươi muốn ta sống tốt, thì đừng biểu lộ bất kỳ tình cảm nào dành cho ta trước mặt Chiêu Dương.""Thế nhưng ta muốn ở bên nàng."Hứa Tiễn An lắc đầu, ánh mắt hắn ta có chút tổn thương, trông rất cô đơn.Ta cố gắng kìm nén sự ghê tởm, rồi nắm lấy tay hắn ta: "Chuyện này cần phải từ từ, lần trước ta từ chối ngươi, chỉ là muốn bảo vệ tính mạng. Dù sao tính cách của Công chúa Chiêu Dương, ngươi cũng biết mà. Nếu ngươi muốn ở bên ta, thì phải kiềm chế bản thân trước đã, được không?"Nghe ta nói vậy, Hứa Tiễn An kích động nắm chặt lấy tay ta, trong mắt lóe lên tia si mê."Linh Nhi, hóa ra nàng cũng yêu ta?""......"Ta nói nhiều như vậy mà hắn ta chỉ nắm bắt được câu đó thôi sao?Trong lòng ta trào lên một cảm giác bất lực.Thôi vậy.Ta hít một hơi thật sâu, dùng tay véo vào chân mình, dưới cơn đau dữ dội, đôi mắt ta lập tức đỏ hoe, mang dáng vẻ vô cùng đáng thương."An lang, ta muốn sống bên ngươi mãi mãi.""Nhưng kiếp trước, những người đó đã bắt nạt và sỉ nhục ta, ta không muốn dễ dàng tha thứ như thế. Ngươi có thể giúp ta một tay không? Khi mọi chuyện đã thành, chúng ta sẽ có thể ở bên nhau mãi mãi."Hắn ta biết ta đã bị bắt nạt như thế nào.Vì vậy, khi nghe ta nói vậy, Hứa Tiễn An lập tức gật đầu."Chỉ cần được ở bên Linh Nhi, những thù hận này ta sẽ giúp nàng báo!"5Mang danh phận Công chúa nhưng Chiêu Dương g.i.ế.c người, vậy thì chỉ có thể là Vương viên ngoại đã mạo phạm, dù ông ta c.h.ế.t cũng không đáng tiếc.Khi Hứa Tiễn An nhìn thấy Chiêu Dương bước ra khỏi nhà tù, cả người hắn ta đều cứng đờ tại chỗ.Chiêu Dương cũng vậy.Từ khi nàng ta bị hủy dung, ngày nào nàng ta cũng đeo khăn che mặt, nhưng khi nàng vào trong nhà tù thì khăn che mặt đã bị mất.

Chìm Trong Váy - Nguyệt LộcTác giả: Nguyệt LộcTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhMột quý nhân trong cung gặp nạn. Nàng ta mặc y phục tả tơi, mấy ngày rồi chưa được ăn gì, cuối cùng ngất xỉu trước cửa nhà ta. Ta cứu nàng, còn chia nửa cái bánh màn thầu cho nàng ta ăn. Nhưng khi tắm rửa, nhân lúc ta và tỷ tỷ không để ý, nàng ta lấy tấm tơ lụa mà chúng ta khó khăn lắm mới dệt được để lau người. Không có tấm tơ lụa để giao hàng, Vương viên ngoại bắt tỷ tỷ của ta đi, coi như là trả nợ. Quý nhân lại nói tỷ tỷ của ta số tốt, một cô nương nhà nghèo lại có thể làm thiếp cho nhà giàu, sau này tỷ tỷ của ta nhất định sẽ không lo ăn mặc. Không chỉ vậy, khi được đón về cung, nàng ta nói cảm động và nhớ ân nghĩa của ta và tỷ tỷ, không màng đến việc ta đã có người ý trung nhân, nàng ta tự ý gả ta cho một vị Thừa tướng hơn năm mươi tuổi làm thiếp. Nàng ta nói như vậy là vì tốt cho ta. Nhưng thực tế, chỉ vì vị phò mã tương lai của nàng ta đã nhìn ta thêm vài lần mà thôi. Mà phu nhân của Thừa tướng lại hay ghen, dù ta có cẩn thận thế nào, cuối cùng cũng bị vu oan thông dâm với gã… Hắn ta gật đầu, ánh mắt vẫn luôn dừng trên mặt ta, không hề rời đi dù chỉ một lần.Ánh mắt trần trụi.Nếu như lúc này Chiêu Dương ở đây, chắc chắn nàng ta sẽ ghen tuông phát điên, ta vẫn sẽ không thể thoát khỏi.Dù đã sống lại một đời, hắn ta vẫn cứ vô thức hãm hại ta như vậy.Hắn ta nói thích ta, nhưng lại vô tình hại ta.Ta cố gắng kìm nén sự oán hận trong lòng, từng chữ từng chữ nói: "Mấy hôm trước ta cứu một cô nương tên là Chiêu Dương. Nhưng mà ngươi đến không đúng lúc, hôm nay cô nương ấy đã g.i.ế.c người ở nhà ta, lại vừa hay bị người ta nhìn thấy, nên bây giờ đã bị đưa đi, đang ở trong tù."Nghe ta nói vậy, ánh mắt phức tạp của Hứa Tiễn An cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh.Đây là tình huống khác hẳn so với kiếp trước.Đủ để hắn ta chắc chắn rằng, ta thực sự đã sống lại và đang chuẩn bị báo thù.Hứa Tiễn An tìm một cái cớ, bảo những người đi cùng mình đến phủ nha trước, còn chúng ta đi sau cùng. Khi xung quanh không có ai, hắn ta cố gắng nắm lấy tay ta.Ta lùi lại một bước: "Hứa Tiễn An, ngươi còn muốn hại c.h.ế.t ta lần nữa à?"Nghe ta nói vậy, bàn tay đang đưa ra của hắn ta khựng lại, trong mắt hiện lên sự tự trách và hối hận rất lớn, rồi liên tục lắc đầu."Linh Nhi, ta không muốn hại nàng mất mạng, ta chỉ là...""Chỉ là không kiềm chế được lòng mình?"Ta cười nhạt, bổ sung câu nói chưa dứt của hắn ta.Ta nhìn Hứa Tiễn An trước mặt, hắn ta chắc hẳn rất yêu ta, nhưng cuối cùng ta vẫn không thể sánh bằng sự giàu sang quyền lực của hắn ta. Với sự hổ thẹn của hắn ta với ta ở kiếp trước, trong trường hợp không ảnh hưởng đến sự nghiệp của hắn ta, có lẽ ta có thể lợi dụng hắn ta...Nghĩ đến đây, ta cố gắng khiến ánh mắt của mình trông không quá lạnh lùng."Nếu lần này ngươi muốn ta sống tốt, thì đừng biểu lộ bất kỳ tình cảm nào dành cho ta trước mặt Chiêu Dương.""Thế nhưng ta muốn ở bên nàng."Hứa Tiễn An lắc đầu, ánh mắt hắn ta có chút tổn thương, trông rất cô đơn.Ta cố gắng kìm nén sự ghê tởm, rồi nắm lấy tay hắn ta: "Chuyện này cần phải từ từ, lần trước ta từ chối ngươi, chỉ là muốn bảo vệ tính mạng. Dù sao tính cách của Công chúa Chiêu Dương, ngươi cũng biết mà. Nếu ngươi muốn ở bên ta, thì phải kiềm chế bản thân trước đã, được không?"Nghe ta nói vậy, Hứa Tiễn An kích động nắm chặt lấy tay ta, trong mắt lóe lên tia si mê."Linh Nhi, hóa ra nàng cũng yêu ta?""......"Ta nói nhiều như vậy mà hắn ta chỉ nắm bắt được câu đó thôi sao?Trong lòng ta trào lên một cảm giác bất lực.Thôi vậy.Ta hít một hơi thật sâu, dùng tay véo vào chân mình, dưới cơn đau dữ dội, đôi mắt ta lập tức đỏ hoe, mang dáng vẻ vô cùng đáng thương."An lang, ta muốn sống bên ngươi mãi mãi.""Nhưng kiếp trước, những người đó đã bắt nạt và sỉ nhục ta, ta không muốn dễ dàng tha thứ như thế. Ngươi có thể giúp ta một tay không? Khi mọi chuyện đã thành, chúng ta sẽ có thể ở bên nhau mãi mãi."Hắn ta biết ta đã bị bắt nạt như thế nào.Vì vậy, khi nghe ta nói vậy, Hứa Tiễn An lập tức gật đầu."Chỉ cần được ở bên Linh Nhi, những thù hận này ta sẽ giúp nàng báo!"5Mang danh phận Công chúa nhưng Chiêu Dương g.i.ế.c người, vậy thì chỉ có thể là Vương viên ngoại đã mạo phạm, dù ông ta c.h.ế.t cũng không đáng tiếc.Khi Hứa Tiễn An nhìn thấy Chiêu Dương bước ra khỏi nhà tù, cả người hắn ta đều cứng đờ tại chỗ.Chiêu Dương cũng vậy.Từ khi nàng ta bị hủy dung, ngày nào nàng ta cũng đeo khăn che mặt, nhưng khi nàng vào trong nhà tù thì khăn che mặt đã bị mất.

Chương 7