Tác giả:

Ta xuyên qua, trở thành một tú nương có chút tiếng tăm ở thành Trường An. Vì để cuộc sống trở nên thoải mái hơn, phu quân ta nói đã tìm được một công việc ở phủ Vinh Vương, canh giữ một biệt viện, mỗi đêm có thể kiếm được một hoặc hai lượng bạc. Ban đầu ta không đồng ý. Công việc này rất vất vả, một khi có sai sót không chỉ không nhận được bạc, mà còn có thể bị phạt trượng. Nhưng phu quân ta vẫn đi. Chàng nói muốn tiết kiệm một ít bạc, sau này có con cái thì không để bọn nhỏ phải chịu khổ cùng bọn ta. Đêm đầu tiên phu quân ta đi. Ta chờ từ lúc xế chiều cho đến sáng sớm, chàng vẫn chưa trở về. Sau đó có người nói với ta, trong phủ Vinh Vương đang giam giữ một cô nương. Đương kim Tam hoàng tử phẫn nộ, vì hồng nhan mà cầm kiếm xông vào phủ Vinh Vương giải cứu cô nương đó. Mà phu quân của ta, liền trở thành vong hồn dưới kiếm của Tam hoàng tử, khi hắn phẫn nộ cứu hồng nhan. Mỗi bước mỗi xa 1. Ta là người xuyên không. Bước vào thế giới khác, không có được cái gọi là "bàn tay vàng". Ở sườn…

Chương 22: Hoàn

Tú Nương - Cửu NiênTác giả: Cửu NiênTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTa xuyên qua, trở thành một tú nương có chút tiếng tăm ở thành Trường An. Vì để cuộc sống trở nên thoải mái hơn, phu quân ta nói đã tìm được một công việc ở phủ Vinh Vương, canh giữ một biệt viện, mỗi đêm có thể kiếm được một hoặc hai lượng bạc. Ban đầu ta không đồng ý. Công việc này rất vất vả, một khi có sai sót không chỉ không nhận được bạc, mà còn có thể bị phạt trượng. Nhưng phu quân ta vẫn đi. Chàng nói muốn tiết kiệm một ít bạc, sau này có con cái thì không để bọn nhỏ phải chịu khổ cùng bọn ta. Đêm đầu tiên phu quân ta đi. Ta chờ từ lúc xế chiều cho đến sáng sớm, chàng vẫn chưa trở về. Sau đó có người nói với ta, trong phủ Vinh Vương đang giam giữ một cô nương. Đương kim Tam hoàng tử phẫn nộ, vì hồng nhan mà cầm kiếm xông vào phủ Vinh Vương giải cứu cô nương đó. Mà phu quân của ta, liền trở thành vong hồn dưới kiếm của Tam hoàng tử, khi hắn phẫn nộ cứu hồng nhan. Mỗi bước mỗi xa 1. Ta là người xuyên không. Bước vào thế giới khác, không có được cái gọi là "bàn tay vàng". Ở sườn… 33.Vinh Vương là người đầu tiên bị dọa chết.Tay hắn dính m.á.u tươi của phụ thân Tuyết Nhi, vì vậy từng chút bị Tuyết Nhi hành hạ, nỗi đau và tra tấn đã khiến hắn sợ hãi đến chết."Không có chút tác dụng nào, mang đi cho chó ăn đi."Tuyết Nhi quỳ xuống đất, nhìn xác c.h.ế.t đã không còn tiếng động. Dường như vẫn chưa thỏa mãn, lại đ.â.m thêm hai dao.Sau đó mới để thị vệ kéo xác hắn đi.Còn về Chu Sở Chi và Lâm Nguyệt, trên người đã đầy thương tích. Chỉ còn lại một hơi cuối cùng, ta đã để người ta dùng xe đưa bọn họ đi, để bọn họ quỳ trước mộ phu quân của ta mà sám hối.Rồi tự tay ta, dùng m.á.u của bọn họ để tế lễ cho phu quân ta.34.Cuối cùng ta cũng đã báo được thù.Trận báo thù kéo dài một năm, ta cuối cùng cũng có thể đưa cho phu quân một lời giải thích.Chu Thượng Chi lại ban cho ta một đạo thánh chỉ.Nhận ta làm nghĩa muội, lại phong ta làm công chúa.Sau đó chiêu cáo thiên hạ.Hoài Nhất, phu quân của ta.Là phò mã. Dù đã biến thành một đống tro bụi, cũng sẽ không còn ai coi thường chàng.Mỗi bước mỗi xaPhu quân quan trọng nhất của ta.Cuối cùng cũng có thể nhắm mắt.Chu Thượng Chi đã xây cho ta một phủ công chúa ở trong thành Trường An, nhưng ta vẫn chọn rời đi.Trên triền núi, là tất cả những kỷ niệm của ta với phu quân.Đến thế giới này vốn không phải ý nguyện của ta, ta vẫn không muốn có bất kỳ liên quan nào với thế giới này, đặc biệt là khi thế gian không còn phu quân.Ta đã không còn chút lưu luyến nào.Trước khi ra khỏi thành, Lâm Muội, Tuyết Nhi và Hồng Nguyên đều đã đến gặp ta.Lâm Muội giữ dáng vẻ tiểu thư tôn quý: "Tình yêu trên thế gian thật hư vô mờ mịt, còn không bằng phượng vị hấp dẫn hơn. Ba tháng nữa là đại điển phong hậu của ta, nếu ngươi muốn có thể trở lại tham dự."Tuyết Nhi: "Phụ thân của ta để lại cho ta một gia sản lớn như thế, đương kim thánh thượng lại ban cho ta làm huyện chủ, sau này trưởng lão trong tộc chắc chắn sẽ không dám làm khó ta, ta nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của phụ thân, đưa hiệu buôn của ngài ấy càng lớn mạnh."Hồng Nguyên cũng nắm tay ta: "Mấy năm trước bị ép vào cung làm nô làm tì, giờ đây bệ hạ ân điển, ta cuối cùng có thể về nhà. Ta sẽ mang theo bài vị của muội muội về Giang Nam, đó vẫn luôn là tâm nguyện của muội ấy."Ta chào từ biệt từng người bọn họ.Rồi một mình bước lên con đường lên núi.Một năm trước, mọi người đều cho rằng phu quân không quan trọng, c.h.ế.t dưới kiếm của Tam hoàng tử, đó là đáng tội.Nhưng ta nhất định phải đòi lại công bằng cho chàng!May mắn thay, ta cuối cùng đã làm được."Phu quân, ta đã báo thù được cho chàng rồi."35.Ta tên là Hứa Nhu.Vô tình đến thế giới này, lấy tên là Nhu Nương.Yêu đương cùng thiếu niên Hoài Nhất, nhưng số phận trêu ngươi, chàng vô tội mà qua đời.Nhưng người đã c.h.ế.t thì cuối cùng sẽ không quay lại.Nếu có kiếp sau, hy vọng ta còn có thể gặp lại Hoài Nhất.Thiếu niên kia rất ngại ngùng, nhưng lại rất yêu ta.

33.

Vinh Vương là người đầu tiên bị dọa chết.

Tay hắn dính m.á.u tươi của phụ thân Tuyết Nhi, vì vậy từng chút bị Tuyết Nhi hành hạ, nỗi đau và tra tấn đã khiến hắn sợ hãi đến chết.

"Không có chút tác dụng nào, mang đi cho chó ăn đi."

Tuyết Nhi quỳ xuống đất, nhìn xác c.h.ế.t đã không còn tiếng động. Dường như vẫn chưa thỏa mãn, lại đ.â.m thêm hai dao.

Sau đó mới để thị vệ kéo xác hắn đi.

Còn về Chu Sở Chi và Lâm Nguyệt, trên người đã đầy thương tích. Chỉ còn lại một hơi cuối cùng, ta đã để người ta dùng xe đưa bọn họ đi, để bọn họ quỳ trước mộ phu quân của ta mà sám hối.

Rồi tự tay ta, dùng m.á.u của bọn họ để tế lễ cho phu quân ta.

34.

Cuối cùng ta cũng đã báo được thù.

Trận báo thù kéo dài một năm, ta cuối cùng cũng có thể đưa cho phu quân một lời giải thích.

Chu Thượng Chi lại ban cho ta một đạo thánh chỉ.

Nhận ta làm nghĩa muội, lại phong ta làm công chúa.

Sau đó chiêu cáo thiên hạ.

Hoài Nhất, phu quân của ta.

Là phò mã. Dù đã biến thành một đống tro bụi, cũng sẽ không còn ai coi thường chàng.

Mỗi bước mỗi xa

Phu quân quan trọng nhất của ta.

Cuối cùng cũng có thể nhắm mắt.

Chu Thượng Chi đã xây cho ta một phủ công chúa ở trong thành Trường An, nhưng ta vẫn chọn rời đi.

Trên triền núi, là tất cả những kỷ niệm của ta với phu quân.

Đến thế giới này vốn không phải ý nguyện của ta, ta vẫn không muốn có bất kỳ liên quan nào với thế giới này, đặc biệt là khi thế gian không còn phu quân.

Ta đã không còn chút lưu luyến nào.

Trước khi ra khỏi thành, Lâm Muội, Tuyết Nhi và Hồng Nguyên đều đã đến gặp ta.

Lâm Muội giữ dáng vẻ tiểu thư tôn quý: "Tình yêu trên thế gian thật hư vô mờ mịt, còn không bằng phượng vị hấp dẫn hơn. Ba tháng nữa là đại điển phong hậu của ta, nếu ngươi muốn có thể trở lại tham dự."

Tuyết Nhi: "Phụ thân của ta để lại cho ta một gia sản lớn như thế, đương kim thánh thượng lại ban cho ta làm huyện chủ, sau này trưởng lão trong tộc chắc chắn sẽ không dám làm khó ta, ta nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của phụ thân, đưa hiệu buôn của ngài ấy càng lớn mạnh."

Hồng Nguyên cũng nắm tay ta: "Mấy năm trước bị ép vào cung làm nô làm tì, giờ đây bệ hạ ân điển, ta cuối cùng có thể về nhà. Ta sẽ mang theo bài vị của muội muội về Giang Nam, đó vẫn luôn là tâm nguyện của muội ấy."

Ta chào từ biệt từng người bọn họ.

Rồi một mình bước lên con đường lên núi.

Một năm trước, mọi người đều cho rằng phu quân không quan trọng, c.h.ế.t dưới kiếm của Tam hoàng tử, đó là đáng tội.

Nhưng ta nhất định phải đòi lại công bằng cho chàng!

May mắn thay, ta cuối cùng đã làm được.

"Phu quân, ta đã báo thù được cho chàng rồi."

35.

Ta tên là Hứa Nhu.

Vô tình đến thế giới này, lấy tên là Nhu Nương.

Yêu đương cùng thiếu niên Hoài Nhất, nhưng số phận trêu ngươi, chàng vô tội mà qua đời.

Nhưng người đã c.h.ế.t thì cuối cùng sẽ không quay lại.

Nếu có kiếp sau, hy vọng ta còn có thể gặp lại Hoài Nhất.

Thiếu niên kia rất ngại ngùng, nhưng lại rất yêu ta.

Tú Nương - Cửu NiênTác giả: Cửu NiênTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTa xuyên qua, trở thành một tú nương có chút tiếng tăm ở thành Trường An. Vì để cuộc sống trở nên thoải mái hơn, phu quân ta nói đã tìm được một công việc ở phủ Vinh Vương, canh giữ một biệt viện, mỗi đêm có thể kiếm được một hoặc hai lượng bạc. Ban đầu ta không đồng ý. Công việc này rất vất vả, một khi có sai sót không chỉ không nhận được bạc, mà còn có thể bị phạt trượng. Nhưng phu quân ta vẫn đi. Chàng nói muốn tiết kiệm một ít bạc, sau này có con cái thì không để bọn nhỏ phải chịu khổ cùng bọn ta. Đêm đầu tiên phu quân ta đi. Ta chờ từ lúc xế chiều cho đến sáng sớm, chàng vẫn chưa trở về. Sau đó có người nói với ta, trong phủ Vinh Vương đang giam giữ một cô nương. Đương kim Tam hoàng tử phẫn nộ, vì hồng nhan mà cầm kiếm xông vào phủ Vinh Vương giải cứu cô nương đó. Mà phu quân của ta, liền trở thành vong hồn dưới kiếm của Tam hoàng tử, khi hắn phẫn nộ cứu hồng nhan. Mỗi bước mỗi xa 1. Ta là người xuyên không. Bước vào thế giới khác, không có được cái gọi là "bàn tay vàng". Ở sườn… 33.Vinh Vương là người đầu tiên bị dọa chết.Tay hắn dính m.á.u tươi của phụ thân Tuyết Nhi, vì vậy từng chút bị Tuyết Nhi hành hạ, nỗi đau và tra tấn đã khiến hắn sợ hãi đến chết."Không có chút tác dụng nào, mang đi cho chó ăn đi."Tuyết Nhi quỳ xuống đất, nhìn xác c.h.ế.t đã không còn tiếng động. Dường như vẫn chưa thỏa mãn, lại đ.â.m thêm hai dao.Sau đó mới để thị vệ kéo xác hắn đi.Còn về Chu Sở Chi và Lâm Nguyệt, trên người đã đầy thương tích. Chỉ còn lại một hơi cuối cùng, ta đã để người ta dùng xe đưa bọn họ đi, để bọn họ quỳ trước mộ phu quân của ta mà sám hối.Rồi tự tay ta, dùng m.á.u của bọn họ để tế lễ cho phu quân ta.34.Cuối cùng ta cũng đã báo được thù.Trận báo thù kéo dài một năm, ta cuối cùng cũng có thể đưa cho phu quân một lời giải thích.Chu Thượng Chi lại ban cho ta một đạo thánh chỉ.Nhận ta làm nghĩa muội, lại phong ta làm công chúa.Sau đó chiêu cáo thiên hạ.Hoài Nhất, phu quân của ta.Là phò mã. Dù đã biến thành một đống tro bụi, cũng sẽ không còn ai coi thường chàng.Mỗi bước mỗi xaPhu quân quan trọng nhất của ta.Cuối cùng cũng có thể nhắm mắt.Chu Thượng Chi đã xây cho ta một phủ công chúa ở trong thành Trường An, nhưng ta vẫn chọn rời đi.Trên triền núi, là tất cả những kỷ niệm của ta với phu quân.Đến thế giới này vốn không phải ý nguyện của ta, ta vẫn không muốn có bất kỳ liên quan nào với thế giới này, đặc biệt là khi thế gian không còn phu quân.Ta đã không còn chút lưu luyến nào.Trước khi ra khỏi thành, Lâm Muội, Tuyết Nhi và Hồng Nguyên đều đã đến gặp ta.Lâm Muội giữ dáng vẻ tiểu thư tôn quý: "Tình yêu trên thế gian thật hư vô mờ mịt, còn không bằng phượng vị hấp dẫn hơn. Ba tháng nữa là đại điển phong hậu của ta, nếu ngươi muốn có thể trở lại tham dự."Tuyết Nhi: "Phụ thân của ta để lại cho ta một gia sản lớn như thế, đương kim thánh thượng lại ban cho ta làm huyện chủ, sau này trưởng lão trong tộc chắc chắn sẽ không dám làm khó ta, ta nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của phụ thân, đưa hiệu buôn của ngài ấy càng lớn mạnh."Hồng Nguyên cũng nắm tay ta: "Mấy năm trước bị ép vào cung làm nô làm tì, giờ đây bệ hạ ân điển, ta cuối cùng có thể về nhà. Ta sẽ mang theo bài vị của muội muội về Giang Nam, đó vẫn luôn là tâm nguyện của muội ấy."Ta chào từ biệt từng người bọn họ.Rồi một mình bước lên con đường lên núi.Một năm trước, mọi người đều cho rằng phu quân không quan trọng, c.h.ế.t dưới kiếm của Tam hoàng tử, đó là đáng tội.Nhưng ta nhất định phải đòi lại công bằng cho chàng!May mắn thay, ta cuối cùng đã làm được."Phu quân, ta đã báo thù được cho chàng rồi."35.Ta tên là Hứa Nhu.Vô tình đến thế giới này, lấy tên là Nhu Nương.Yêu đương cùng thiếu niên Hoài Nhất, nhưng số phận trêu ngươi, chàng vô tội mà qua đời.Nhưng người đã c.h.ế.t thì cuối cùng sẽ không quay lại.Nếu có kiếp sau, hy vọng ta còn có thể gặp lại Hoài Nhất.Thiếu niên kia rất ngại ngùng, nhưng lại rất yêu ta.

Chương 22: Hoàn