"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi…

Chương 6: Đường Khê, Cậu Chuyển Tới Ở Nhà Hoang Đấy À?

Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Cô mở miệng, ngắt lời giọng líu lo như chim sẻ của đối phương."Được rồi, Tiểu Thủy! Tớ đang ở căn nhà nhỏ mà bố mẹ để lại. Tớ có một món đồ cũ, cậu qua đây giúp tớ xem được không?"Đầu dây bên kia ngớ người một lúc: "Được, cậu gửi địa chỉ cho tớ đi! Tớ đến ngay!"Nói dứt câu, đối phương cúp máy luôn, chẳng nói thêm lời nào.Đường Khê rút điện thoại ra, gửi địa chỉ cho cậu ấy."Ôi, sao mạng chập chờn thế này..." Cô nhìn chằm chằm vào khung chat cứ xoay tròn mãi không chịu gửi đi.Đường Khê chợt nhận ra chỗ này vốn chưa lắp đặt Wi-Fi.Xem ra phải lắp mạng rồi, lại tốn thêm một khoản nữa...Đường Khê thở dài, sao cái gì cũng phải tốn tiền thế nhỉ? Sao cô không thể một đêm mà trúng số, đổi đời được cơ chứ?Trên đời này biết bao người giàu lên chỉ sau một đêm, tại sao lại không có tên cô trong số đó?Trong lúc chờ bạn tới, ánh mắt cô lướt qua cánh cửa gỗ trước nhà. Trên đó dán đủ loại quảng cáo.Có quảng cáo lắp Wi-Fi, lắp điều hòa, thậm chí cả phá khóa...Đường Khê liền bấm số của dịch vụ lắp Wi-Fi, đặt lịch họ đến lắp mạng vào buổi chiều.Giờ thì trời vẫn còn tờ mờ sáng. Đường Khê bước vào căn nhà hai tầng trước mắt.Tối qua vì đến muộn, ánh đèn lại lờ mờ nên cô chưa kịp nhìn kỹ nơi mình sẽ sống trong tương lai trông như thế nào.Vừa mới bước chân vào, cô đã nghe thấy tiếng động cơ xe hơi vọng lại.Đường Khê không cần quay đầu cũng biết đó là chiếc xe của người bạn thích phô trương Tiểu Thủy.Quả nhiên, khi cô quay lại, một chiếc Maybach màu đỏ rực đỗ ngay trước cửa nhà.Từ trên xe bước xuống một người đàn ông mặc bộ đồ trắng kiểu Trung Sơn, đeo kính râm, trên tay cầm chuỗi hạt bồ đề ngọc trai trông đặc biệt nổi bật.Anh ta bước tới trước căn nhà, cẩn thận quan sát, đến mức kinh ngạc mà tháo cả kính râm ra.Anh nhìn Đường Khê, không giấu nổi vẻ khó tin: "Đường Khê, cậu chuyển tới ở nhà hoang đấy à?"Căn nhà quả thật quá tồi tàn. Tường ngoài bong tróc một nửa, mạng nhện giăng kín mọi góc. Tối qua cô lại chưa kịp dọn dẹp.Trông chẳng khác gì căn nhà trong mấy trò chơi trốn thoát khỏi phòng kín mà họ thường chơi.Đường Khê bực mình, lên tiếng: "Quách Miểu Miểu! Cậu không muốn sống nữa hả?"Quách Miểu Miểu là một trong số ít bạn thân của Đường Khê. Vì ngũ hành của cậu thiếu nước nghiêm trọng nên người lớn trong nhà đặt cho cậu cái tên khá nữ tính này.

Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Cô mở miệng, ngắt lời giọng líu lo như chim sẻ của đối phương."Được rồi, Tiểu Thủy! Tớ đang ở căn nhà nhỏ mà bố mẹ để lại. Tớ có một món đồ cũ, cậu qua đây giúp tớ xem được không?"Đầu dây bên kia ngớ người một lúc: "Được, cậu gửi địa chỉ cho tớ đi! Tớ đến ngay!"Nói dứt câu, đối phương cúp máy luôn, chẳng nói thêm lời nào.Đường Khê rút điện thoại ra, gửi địa chỉ cho cậu ấy."Ôi, sao mạng chập chờn thế này..." Cô nhìn chằm chằm vào khung chat cứ xoay tròn mãi không chịu gửi đi.Đường Khê chợt nhận ra chỗ này vốn chưa lắp đặt Wi-Fi.Xem ra phải lắp mạng rồi, lại tốn thêm một khoản nữa...Đường Khê thở dài, sao cái gì cũng phải tốn tiền thế nhỉ? Sao cô không thể một đêm mà trúng số, đổi đời được cơ chứ?Trên đời này biết bao người giàu lên chỉ sau một đêm, tại sao lại không có tên cô trong số đó?Trong lúc chờ bạn tới, ánh mắt cô lướt qua cánh cửa gỗ trước nhà. Trên đó dán đủ loại quảng cáo.Có quảng cáo lắp Wi-Fi, lắp điều hòa, thậm chí cả phá khóa...Đường Khê liền bấm số của dịch vụ lắp Wi-Fi, đặt lịch họ đến lắp mạng vào buổi chiều.Giờ thì trời vẫn còn tờ mờ sáng. Đường Khê bước vào căn nhà hai tầng trước mắt.Tối qua vì đến muộn, ánh đèn lại lờ mờ nên cô chưa kịp nhìn kỹ nơi mình sẽ sống trong tương lai trông như thế nào.Vừa mới bước chân vào, cô đã nghe thấy tiếng động cơ xe hơi vọng lại.Đường Khê không cần quay đầu cũng biết đó là chiếc xe của người bạn thích phô trương Tiểu Thủy.Quả nhiên, khi cô quay lại, một chiếc Maybach màu đỏ rực đỗ ngay trước cửa nhà.Từ trên xe bước xuống một người đàn ông mặc bộ đồ trắng kiểu Trung Sơn, đeo kính râm, trên tay cầm chuỗi hạt bồ đề ngọc trai trông đặc biệt nổi bật.Anh ta bước tới trước căn nhà, cẩn thận quan sát, đến mức kinh ngạc mà tháo cả kính râm ra.Anh nhìn Đường Khê, không giấu nổi vẻ khó tin: "Đường Khê, cậu chuyển tới ở nhà hoang đấy à?"Căn nhà quả thật quá tồi tàn. Tường ngoài bong tróc một nửa, mạng nhện giăng kín mọi góc. Tối qua cô lại chưa kịp dọn dẹp.Trông chẳng khác gì căn nhà trong mấy trò chơi trốn thoát khỏi phòng kín mà họ thường chơi.Đường Khê bực mình, lên tiếng: "Quách Miểu Miểu! Cậu không muốn sống nữa hả?"Quách Miểu Miểu là một trong số ít bạn thân của Đường Khê. Vì ngũ hành của cậu thiếu nước nghiêm trọng nên người lớn trong nhà đặt cho cậu cái tên khá nữ tính này.

Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Cô mở miệng, ngắt lời giọng líu lo như chim sẻ của đối phương."Được rồi, Tiểu Thủy! Tớ đang ở căn nhà nhỏ mà bố mẹ để lại. Tớ có một món đồ cũ, cậu qua đây giúp tớ xem được không?"Đầu dây bên kia ngớ người một lúc: "Được, cậu gửi địa chỉ cho tớ đi! Tớ đến ngay!"Nói dứt câu, đối phương cúp máy luôn, chẳng nói thêm lời nào.Đường Khê rút điện thoại ra, gửi địa chỉ cho cậu ấy."Ôi, sao mạng chập chờn thế này..." Cô nhìn chằm chằm vào khung chat cứ xoay tròn mãi không chịu gửi đi.Đường Khê chợt nhận ra chỗ này vốn chưa lắp đặt Wi-Fi.Xem ra phải lắp mạng rồi, lại tốn thêm một khoản nữa...Đường Khê thở dài, sao cái gì cũng phải tốn tiền thế nhỉ? Sao cô không thể một đêm mà trúng số, đổi đời được cơ chứ?Trên đời này biết bao người giàu lên chỉ sau một đêm, tại sao lại không có tên cô trong số đó?Trong lúc chờ bạn tới, ánh mắt cô lướt qua cánh cửa gỗ trước nhà. Trên đó dán đủ loại quảng cáo.Có quảng cáo lắp Wi-Fi, lắp điều hòa, thậm chí cả phá khóa...Đường Khê liền bấm số của dịch vụ lắp Wi-Fi, đặt lịch họ đến lắp mạng vào buổi chiều.Giờ thì trời vẫn còn tờ mờ sáng. Đường Khê bước vào căn nhà hai tầng trước mắt.Tối qua vì đến muộn, ánh đèn lại lờ mờ nên cô chưa kịp nhìn kỹ nơi mình sẽ sống trong tương lai trông như thế nào.Vừa mới bước chân vào, cô đã nghe thấy tiếng động cơ xe hơi vọng lại.Đường Khê không cần quay đầu cũng biết đó là chiếc xe của người bạn thích phô trương Tiểu Thủy.Quả nhiên, khi cô quay lại, một chiếc Maybach màu đỏ rực đỗ ngay trước cửa nhà.Từ trên xe bước xuống một người đàn ông mặc bộ đồ trắng kiểu Trung Sơn, đeo kính râm, trên tay cầm chuỗi hạt bồ đề ngọc trai trông đặc biệt nổi bật.Anh ta bước tới trước căn nhà, cẩn thận quan sát, đến mức kinh ngạc mà tháo cả kính râm ra.Anh nhìn Đường Khê, không giấu nổi vẻ khó tin: "Đường Khê, cậu chuyển tới ở nhà hoang đấy à?"Căn nhà quả thật quá tồi tàn. Tường ngoài bong tróc một nửa, mạng nhện giăng kín mọi góc. Tối qua cô lại chưa kịp dọn dẹp.Trông chẳng khác gì căn nhà trong mấy trò chơi trốn thoát khỏi phòng kín mà họ thường chơi.Đường Khê bực mình, lên tiếng: "Quách Miểu Miểu! Cậu không muốn sống nữa hả?"Quách Miểu Miểu là một trong số ít bạn thân của Đường Khê. Vì ngũ hành của cậu thiếu nước nghiêm trọng nên người lớn trong nhà đặt cho cậu cái tên khá nữ tính này.

Chương 6: Đường Khê, Cậu Chuyển Tới Ở Nhà Hoang Đấy À?