"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi…
Chương 9: Không Phải Cô Đang Mơ Chứ?
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Đường Khê sững người. Một món đồ bé tí lại đáng giá đến thế sao?Tối qua cô còn đoán nó chỉ tầm ba, bốn vạn tệ, vậy mà đã vui đến phát điên rồi.Bây giờ lại nghe nó trị giá tận hai trăm vạn, cứng rắn tăng thêm một số 0 so với suy nghĩ của cô.Vậy chẳng phải nói cô đã giàu to rồi sao?Không phải mình đang mơ chứ?Đường Khê mạnh tay véo một cái vào bắp tay mình: “Á! Đau quá…”Không phải mơ, thật sự là hai trăm vạn!Quách Miểu Miểu nhìn dáng vẻ hưng phấn đến điên cuồng của cô, đành cố giữ biểu cảm nghiêm túc, sợ lỡ nói thêm điều gì lại khiến cô kích động đến phát khùng.“Đường Khê, bán chiếc vòng này cho tớ đi. Tớ sẽ đưa nó cho chuyên gia thẩm định, sau đó đem đấu giá. Nếu giá trị thực tế cao hơn thì phần chênh lệch chúng ta chia đôi, thế nào?”Đường Khê nhìn vẻ mặt "gian thương" của cậu bạn, liền bật lại: “Cậu có liêm sỉ không vậy? Đây là đồ của tớ mà cậu cũng muốn kiếm chác một mớ? Cậu đã giàu sụ rồi, còn ham hố mấy đồng tiền lẻ của tớ làm gì?”Quách Miểu Miểu không nao núng, trả lời tỉnh bơ: “Ai lại chê tiền bao giờ? Hơn nữa, chúng ta có thể thiết lập quan hệ hợp tác lâu dài mà. Sau này nếu ở đây còn món gì giá trị, đưa cho anh trai này còn hơn để người khác lấy, đúng không?”Đường Khê ngẫm nghĩ một lúc, thấy cũng có lý.Hiện tại, có quá nhiều người đang nhắm vào cô. Cô còn đang nợ đến 500 vạn, công ty thì phá sản, lượng fan ít ỏi cũng gần như bỏ đi hết.Giao cho Quách Miểu Miểu vẫn tốt hơn giao cho người ngoài.Ít nhất Quách Miểu Miểu sẽ không lừa cô, cũng không cố tình ép giá, giá trị thật bao nhiêu thì chính là bấy nhiêu.Đường Khê rất rõ ràng điều này.Nghĩ vậy, cô hắng giọng, quyết định:“Được, bán cho cậu!”Chỉ thấy Quách Miểu Miểu cười đến mức gần như méo cả mặt.Anh ta lấy điện thoại ra: “Hai trăm vạn, tớ chuyển khoản cho cậu nhé.”“Đinh—”Đường Khê mở điện thoại, nhìn con số trong tài khoản ngân hàng mà đầu óc quay cuồng.“Đơn vị hàng chục, trăm, nghìn, vạn… Hai trăm vạn! Trời ơi…”Lần đầu tiên Đường Khê nhìn thấy số tiền lớn như vậy.Trước đây, dù có công ty, nhưng cô chỉ là người đứng tên pháp lý, mọi việc đều giao cho vị hôn phu của mình xử lý.Cô chẳng hề biết dòng tiền của công ty nhiều ít ra sao, nếu không đã chẳng để cặp đôi "tra nam tiện nữ" đó lừa sạch.Bình thường cô livestream nấu ăn, fan donate chỉ được chút ít cỏn con.
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Đường Khê sững người. Một món đồ bé tí lại đáng giá đến thế sao?Tối qua cô còn đoán nó chỉ tầm ba, bốn vạn tệ, vậy mà đã vui đến phát điên rồi.Bây giờ lại nghe nó trị giá tận hai trăm vạn, cứng rắn tăng thêm một số 0 so với suy nghĩ của cô.Vậy chẳng phải nói cô đã giàu to rồi sao?Không phải mình đang mơ chứ?Đường Khê mạnh tay véo một cái vào bắp tay mình: “Á! Đau quá…”Không phải mơ, thật sự là hai trăm vạn!Quách Miểu Miểu nhìn dáng vẻ hưng phấn đến điên cuồng của cô, đành cố giữ biểu cảm nghiêm túc, sợ lỡ nói thêm điều gì lại khiến cô kích động đến phát khùng.“Đường Khê, bán chiếc vòng này cho tớ đi. Tớ sẽ đưa nó cho chuyên gia thẩm định, sau đó đem đấu giá. Nếu giá trị thực tế cao hơn thì phần chênh lệch chúng ta chia đôi, thế nào?”Đường Khê nhìn vẻ mặt "gian thương" của cậu bạn, liền bật lại: “Cậu có liêm sỉ không vậy? Đây là đồ của tớ mà cậu cũng muốn kiếm chác một mớ? Cậu đã giàu sụ rồi, còn ham hố mấy đồng tiền lẻ của tớ làm gì?”Quách Miểu Miểu không nao núng, trả lời tỉnh bơ: “Ai lại chê tiền bao giờ? Hơn nữa, chúng ta có thể thiết lập quan hệ hợp tác lâu dài mà. Sau này nếu ở đây còn món gì giá trị, đưa cho anh trai này còn hơn để người khác lấy, đúng không?”Đường Khê ngẫm nghĩ một lúc, thấy cũng có lý.Hiện tại, có quá nhiều người đang nhắm vào cô. Cô còn đang nợ đến 500 vạn, công ty thì phá sản, lượng fan ít ỏi cũng gần như bỏ đi hết.Giao cho Quách Miểu Miểu vẫn tốt hơn giao cho người ngoài.Ít nhất Quách Miểu Miểu sẽ không lừa cô, cũng không cố tình ép giá, giá trị thật bao nhiêu thì chính là bấy nhiêu.Đường Khê rất rõ ràng điều này.Nghĩ vậy, cô hắng giọng, quyết định:“Được, bán cho cậu!”Chỉ thấy Quách Miểu Miểu cười đến mức gần như méo cả mặt.Anh ta lấy điện thoại ra: “Hai trăm vạn, tớ chuyển khoản cho cậu nhé.”“Đinh—”Đường Khê mở điện thoại, nhìn con số trong tài khoản ngân hàng mà đầu óc quay cuồng.“Đơn vị hàng chục, trăm, nghìn, vạn… Hai trăm vạn! Trời ơi…”Lần đầu tiên Đường Khê nhìn thấy số tiền lớn như vậy.Trước đây, dù có công ty, nhưng cô chỉ là người đứng tên pháp lý, mọi việc đều giao cho vị hôn phu của mình xử lý.Cô chẳng hề biết dòng tiền của công ty nhiều ít ra sao, nếu không đã chẳng để cặp đôi "tra nam tiện nữ" đó lừa sạch.Bình thường cô livestream nấu ăn, fan donate chỉ được chút ít cỏn con.
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Đường Khê sững người. Một món đồ bé tí lại đáng giá đến thế sao?Tối qua cô còn đoán nó chỉ tầm ba, bốn vạn tệ, vậy mà đã vui đến phát điên rồi.Bây giờ lại nghe nó trị giá tận hai trăm vạn, cứng rắn tăng thêm một số 0 so với suy nghĩ của cô.Vậy chẳng phải nói cô đã giàu to rồi sao?Không phải mình đang mơ chứ?Đường Khê mạnh tay véo một cái vào bắp tay mình: “Á! Đau quá…”Không phải mơ, thật sự là hai trăm vạn!Quách Miểu Miểu nhìn dáng vẻ hưng phấn đến điên cuồng của cô, đành cố giữ biểu cảm nghiêm túc, sợ lỡ nói thêm điều gì lại khiến cô kích động đến phát khùng.“Đường Khê, bán chiếc vòng này cho tớ đi. Tớ sẽ đưa nó cho chuyên gia thẩm định, sau đó đem đấu giá. Nếu giá trị thực tế cao hơn thì phần chênh lệch chúng ta chia đôi, thế nào?”Đường Khê nhìn vẻ mặt "gian thương" của cậu bạn, liền bật lại: “Cậu có liêm sỉ không vậy? Đây là đồ của tớ mà cậu cũng muốn kiếm chác một mớ? Cậu đã giàu sụ rồi, còn ham hố mấy đồng tiền lẻ của tớ làm gì?”Quách Miểu Miểu không nao núng, trả lời tỉnh bơ: “Ai lại chê tiền bao giờ? Hơn nữa, chúng ta có thể thiết lập quan hệ hợp tác lâu dài mà. Sau này nếu ở đây còn món gì giá trị, đưa cho anh trai này còn hơn để người khác lấy, đúng không?”Đường Khê ngẫm nghĩ một lúc, thấy cũng có lý.Hiện tại, có quá nhiều người đang nhắm vào cô. Cô còn đang nợ đến 500 vạn, công ty thì phá sản, lượng fan ít ỏi cũng gần như bỏ đi hết.Giao cho Quách Miểu Miểu vẫn tốt hơn giao cho người ngoài.Ít nhất Quách Miểu Miểu sẽ không lừa cô, cũng không cố tình ép giá, giá trị thật bao nhiêu thì chính là bấy nhiêu.Đường Khê rất rõ ràng điều này.Nghĩ vậy, cô hắng giọng, quyết định:“Được, bán cho cậu!”Chỉ thấy Quách Miểu Miểu cười đến mức gần như méo cả mặt.Anh ta lấy điện thoại ra: “Hai trăm vạn, tớ chuyển khoản cho cậu nhé.”“Đinh—”Đường Khê mở điện thoại, nhìn con số trong tài khoản ngân hàng mà đầu óc quay cuồng.“Đơn vị hàng chục, trăm, nghìn, vạn… Hai trăm vạn! Trời ơi…”Lần đầu tiên Đường Khê nhìn thấy số tiền lớn như vậy.Trước đây, dù có công ty, nhưng cô chỉ là người đứng tên pháp lý, mọi việc đều giao cho vị hôn phu của mình xử lý.Cô chẳng hề biết dòng tiền của công ty nhiều ít ra sao, nếu không đã chẳng để cặp đôi "tra nam tiện nữ" đó lừa sạch.Bình thường cô livestream nấu ăn, fan donate chỉ được chút ít cỏn con.