"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi…
Chương 20: Đột Nhiên Xuất Hiện
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Nếu Đường Khê nghe được suy nghĩ này chắc cô sẽ cười lăn lộn: Không tham tiền? Ai? Tôi hả?!Khi tiễn Cố Hành Chu đi khuất vào con hẻm cụt, Đường Khê bắt đầu đau đầu tìm cách chuẩn bị.---Tại Bắc Triều, Dao Quang điện.Cố Hành Chu xuất hiện giữa căn phòng, trên tay ôm hai thùng bánh Oreo, túi đồ ăn nướng và trong ngực nhét đầy chocolate cùng các món ngọt khác.Hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt tỷ tỷ mình là Cố Tuyết Trúc, khiến nàng ấy sững sờ.“Hành Chu, sao đệ lại đột nhiên xuất hiện thế này?”Cố Hành Chu đặt tất cả đống đồ lên bàn, nghiêm túc nói:“Tỷ, đệ đã bước vào một không gian thần bí, ở đó có một cô nương rất kỳ lạ. Cô ấy làm ra rất nhiều món ăn mà chúng ta chưa từng thấy, còn có cả những thứ ăn được lâu dài.”Cố Tuyết Trúc nhìn vào đống đồ kỳ lạ trên bàn, giọng nói yếu ớt như gió thoảng:“Thì ra là đệ đến chỗ cô nương đó để mua đồ ăn sao?”“Đúng vậy! Những thứ này đều không phải của Bắc Triều. Tỷ thử ăn đi, đệ sẽ tìm cơ hội đưa phần còn lại cho nhóm của Tần Nhị.”Ban đầu, khi nghe đệ đệ kể về những chuyện kỳ lạ này, Cố Tuyết Trúc nghĩ rằng hắn bị sốc sau thất bại trên chiến trường đến mức tinh thần suy sụp.Nhưng khi nhìn thấy những thứ trên bàn, nàng ấy không còn chút nghi ngờ nào nữa. Những điều Cố Hành Chu nói... hoàn toàn là sự thật.Cố Hành Chu lấy túi chocolate ra, đưa cho tỷ tỷ của mình: “Tỷ, tỷ ăn thử cái này đi, gọi là chocolate, rất ngọt.”Cố Tuyết Trúc nhìn mẩu đồ ăn màu đen sẫm trong tay với ánh mắt nghi hoặc. Trước ánh mắt đầy mong chờ của đệ đệ, nàng ấy thử liếm nhẹ một chút.Ngay sau đó, nàng ấy không kìm được phải thốt lên: “Sao trên đời này lại có món ngọt nào ngon đến thế này?”“Còn nữa, đây là mì gói và xúc xích. Để đệ bảo người pha cho tỷ ăn thử, còn đệ phải đi tìm Tần Nhị và những người khác đến đây.”Dao Quang điện nằm ở một nơi hẻo lánh, mỗi ngày đều có binh lính canh gác nghiêm ngặt.Thậm chí, ngay cả một con ruồi cũng khó bay ra ngoài.Tuy nhiên, vào ngày Cố Hành Chu cận kề cái chết, hắn vô tình phát hiện ra ở một góc sân hoang trong cung có một cánh cửa lớn thông ra bên ngoài.Còn trong góc phía đông nam không mấy ai để ý, hắn lại nhìn thấy một luồng sáng trắng. Đi vào đó, hắn liền xuất hiện trong căn bếp nhỏ của Đường Khê.Từ khi hắn và tỷ tỷ bị bắt làm con tin, đưa đến Nam Triều, họ bị giam cầm trong cung điện này, không được phép ra ngoài.
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Nếu Đường Khê nghe được suy nghĩ này chắc cô sẽ cười lăn lộn: Không tham tiền? Ai? Tôi hả?!Khi tiễn Cố Hành Chu đi khuất vào con hẻm cụt, Đường Khê bắt đầu đau đầu tìm cách chuẩn bị.---Tại Bắc Triều, Dao Quang điện.Cố Hành Chu xuất hiện giữa căn phòng, trên tay ôm hai thùng bánh Oreo, túi đồ ăn nướng và trong ngực nhét đầy chocolate cùng các món ngọt khác.Hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt tỷ tỷ mình là Cố Tuyết Trúc, khiến nàng ấy sững sờ.“Hành Chu, sao đệ lại đột nhiên xuất hiện thế này?”Cố Hành Chu đặt tất cả đống đồ lên bàn, nghiêm túc nói:“Tỷ, đệ đã bước vào một không gian thần bí, ở đó có một cô nương rất kỳ lạ. Cô ấy làm ra rất nhiều món ăn mà chúng ta chưa từng thấy, còn có cả những thứ ăn được lâu dài.”Cố Tuyết Trúc nhìn vào đống đồ kỳ lạ trên bàn, giọng nói yếu ớt như gió thoảng:“Thì ra là đệ đến chỗ cô nương đó để mua đồ ăn sao?”“Đúng vậy! Những thứ này đều không phải của Bắc Triều. Tỷ thử ăn đi, đệ sẽ tìm cơ hội đưa phần còn lại cho nhóm của Tần Nhị.”Ban đầu, khi nghe đệ đệ kể về những chuyện kỳ lạ này, Cố Tuyết Trúc nghĩ rằng hắn bị sốc sau thất bại trên chiến trường đến mức tinh thần suy sụp.Nhưng khi nhìn thấy những thứ trên bàn, nàng ấy không còn chút nghi ngờ nào nữa. Những điều Cố Hành Chu nói... hoàn toàn là sự thật.Cố Hành Chu lấy túi chocolate ra, đưa cho tỷ tỷ của mình: “Tỷ, tỷ ăn thử cái này đi, gọi là chocolate, rất ngọt.”Cố Tuyết Trúc nhìn mẩu đồ ăn màu đen sẫm trong tay với ánh mắt nghi hoặc. Trước ánh mắt đầy mong chờ của đệ đệ, nàng ấy thử liếm nhẹ một chút.Ngay sau đó, nàng ấy không kìm được phải thốt lên: “Sao trên đời này lại có món ngọt nào ngon đến thế này?”“Còn nữa, đây là mì gói và xúc xích. Để đệ bảo người pha cho tỷ ăn thử, còn đệ phải đi tìm Tần Nhị và những người khác đến đây.”Dao Quang điện nằm ở một nơi hẻo lánh, mỗi ngày đều có binh lính canh gác nghiêm ngặt.Thậm chí, ngay cả một con ruồi cũng khó bay ra ngoài.Tuy nhiên, vào ngày Cố Hành Chu cận kề cái chết, hắn vô tình phát hiện ra ở một góc sân hoang trong cung có một cánh cửa lớn thông ra bên ngoài.Còn trong góc phía đông nam không mấy ai để ý, hắn lại nhìn thấy một luồng sáng trắng. Đi vào đó, hắn liền xuất hiện trong căn bếp nhỏ của Đường Khê.Từ khi hắn và tỷ tỷ bị bắt làm con tin, đưa đến Nam Triều, họ bị giam cầm trong cung điện này, không được phép ra ngoài.
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Nếu Đường Khê nghe được suy nghĩ này chắc cô sẽ cười lăn lộn: Không tham tiền? Ai? Tôi hả?!Khi tiễn Cố Hành Chu đi khuất vào con hẻm cụt, Đường Khê bắt đầu đau đầu tìm cách chuẩn bị.---Tại Bắc Triều, Dao Quang điện.Cố Hành Chu xuất hiện giữa căn phòng, trên tay ôm hai thùng bánh Oreo, túi đồ ăn nướng và trong ngực nhét đầy chocolate cùng các món ngọt khác.Hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt tỷ tỷ mình là Cố Tuyết Trúc, khiến nàng ấy sững sờ.“Hành Chu, sao đệ lại đột nhiên xuất hiện thế này?”Cố Hành Chu đặt tất cả đống đồ lên bàn, nghiêm túc nói:“Tỷ, đệ đã bước vào một không gian thần bí, ở đó có một cô nương rất kỳ lạ. Cô ấy làm ra rất nhiều món ăn mà chúng ta chưa từng thấy, còn có cả những thứ ăn được lâu dài.”Cố Tuyết Trúc nhìn vào đống đồ kỳ lạ trên bàn, giọng nói yếu ớt như gió thoảng:“Thì ra là đệ đến chỗ cô nương đó để mua đồ ăn sao?”“Đúng vậy! Những thứ này đều không phải của Bắc Triều. Tỷ thử ăn đi, đệ sẽ tìm cơ hội đưa phần còn lại cho nhóm của Tần Nhị.”Ban đầu, khi nghe đệ đệ kể về những chuyện kỳ lạ này, Cố Tuyết Trúc nghĩ rằng hắn bị sốc sau thất bại trên chiến trường đến mức tinh thần suy sụp.Nhưng khi nhìn thấy những thứ trên bàn, nàng ấy không còn chút nghi ngờ nào nữa. Những điều Cố Hành Chu nói... hoàn toàn là sự thật.Cố Hành Chu lấy túi chocolate ra, đưa cho tỷ tỷ của mình: “Tỷ, tỷ ăn thử cái này đi, gọi là chocolate, rất ngọt.”Cố Tuyết Trúc nhìn mẩu đồ ăn màu đen sẫm trong tay với ánh mắt nghi hoặc. Trước ánh mắt đầy mong chờ của đệ đệ, nàng ấy thử liếm nhẹ một chút.Ngay sau đó, nàng ấy không kìm được phải thốt lên: “Sao trên đời này lại có món ngọt nào ngon đến thế này?”“Còn nữa, đây là mì gói và xúc xích. Để đệ bảo người pha cho tỷ ăn thử, còn đệ phải đi tìm Tần Nhị và những người khác đến đây.”Dao Quang điện nằm ở một nơi hẻo lánh, mỗi ngày đều có binh lính canh gác nghiêm ngặt.Thậm chí, ngay cả một con ruồi cũng khó bay ra ngoài.Tuy nhiên, vào ngày Cố Hành Chu cận kề cái chết, hắn vô tình phát hiện ra ở một góc sân hoang trong cung có một cánh cửa lớn thông ra bên ngoài.Còn trong góc phía đông nam không mấy ai để ý, hắn lại nhìn thấy một luồng sáng trắng. Đi vào đó, hắn liền xuất hiện trong căn bếp nhỏ của Đường Khê.Từ khi hắn và tỷ tỷ bị bắt làm con tin, đưa đến Nam Triều, họ bị giam cầm trong cung điện này, không được phép ra ngoài.