"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi…
Chương 39: Như Đi Ăn Trộm
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Đường Khê: “Có món hàng lớn, sáng mai qua nhà tôi!”Quách Miểu Miểu lập tức trả lời:“Không vấn đề gì! [Cười trộm][Cười trộm]”Trong mấy ngày qua, Quách Miểu Miểu đã đưa chiếc vòng tay vàng lấy từ chỗ Đường Khê đi nhờ chuyên gia giám định.Dù không xác định được chính xác niên đại, nhưng các chuyên gia cho biết món này có tuổi đời khoảng hai ngàn năm và chắc chắn vô cùng giá trị.Trong khi đó, hai thỏi bạc mà thầy Lưu mua với giá một trăm vạn cũng đã gây xôn xao trong giới sưu tầm cổ vật.Có người tìm hiểu ra được rằng cả hai thỏi bạc của thầy Lưu và chiếc vòng tay của Quách Miểu Miểu đều được mua từ cùng một người.Ngay lập tức có những tính toán nhỏ.Hiện tại, nói về việc Quách Miểu Miểu đang có một khách hàng lớn, trong tay sở hữu rất nhiều hàng quý hiếm, toàn là những bảo vật tuyệt thế.Chỉ cần tùy ý lấy ra một món thôi cũng đủ để một gia đình không phải lo chuyện cơm áo cả đời.Điều này dẫn đến việc mấy ngày nay, điện thoại của Quách Miểu Miểu liên tục bị các chuyên gia và các nhà sưu tầm tư nhân “khủng bố”.Hàng ngày, người ta tập trung đông nghẹt ở dưới công ty của anh, ai cũng muốn mua lại chiếc vòng tay đó với giá cao ngất ngưởng.Bị ép đến mức Quách Miểu Miểu cũng học được cách phản trinh sát, mấy ngày nay không còn phô trương nữa, thậm chí sống kín đáo đến nỗi gần như “biến mất khỏi tầm mắt” mọi người.Sáng sớm hôm sau, Quách Miểu Miểu mặc một chiếc áo thun trắng đơn giản, quần jean rộng rãi, đầu đội mũ lưỡi trai đen, che kín mặt bằng khẩu trang màu đen.Thay vì lái chiếc Maybach đỏ rực rất dễ nhận diện, anh lại chọn một chiếc Mercedes bình thường trông khiêm tốn hơn nhiều.Lén lút lên xe, đến trước cửa nhà Đường Khê, anh vẫn còn ngó nghiêng xung quanh, chắc chắn không có ai theo dõi mới dám tiến lên gõ cửa.Đường Khê mở cửa, liền thấy một người dáng vẻ chẳng khác gì trộm cắp đang ngó trước nhìn sau, không biết đang làm trò gì.Cô mở cửa, nhìn kỹ lại thì phát hiện là Quách Miểu Miểu, ngạc nhiên hỏi:“Cậu đang làm gì vậy? Sao lại ăn mặc như thế này?”Đường Khê có phần kinh ngạc, thật sự quá giống một tên trộm.Quách Miểu Miểu lập tức bịt miệng cô, vội vàng kéo cô vào trong nhà.“Suỵt! Nhỏ tiếng thôi!”“Thế nào? Ngoại tình bị thiên kim nhà nào truy sát hả?” Đường Khê cười hả hê.Quách Miểu Miểu buông tay ra, "Cậu nói linh tinh cái gì thế? Bổn thiếu gia đây lần nào chẳng chia tay trong hòa bình!"
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Đường Khê: “Có món hàng lớn, sáng mai qua nhà tôi!”Quách Miểu Miểu lập tức trả lời:“Không vấn đề gì! [Cười trộm][Cười trộm]”Trong mấy ngày qua, Quách Miểu Miểu đã đưa chiếc vòng tay vàng lấy từ chỗ Đường Khê đi nhờ chuyên gia giám định.Dù không xác định được chính xác niên đại, nhưng các chuyên gia cho biết món này có tuổi đời khoảng hai ngàn năm và chắc chắn vô cùng giá trị.Trong khi đó, hai thỏi bạc mà thầy Lưu mua với giá một trăm vạn cũng đã gây xôn xao trong giới sưu tầm cổ vật.Có người tìm hiểu ra được rằng cả hai thỏi bạc của thầy Lưu và chiếc vòng tay của Quách Miểu Miểu đều được mua từ cùng một người.Ngay lập tức có những tính toán nhỏ.Hiện tại, nói về việc Quách Miểu Miểu đang có một khách hàng lớn, trong tay sở hữu rất nhiều hàng quý hiếm, toàn là những bảo vật tuyệt thế.Chỉ cần tùy ý lấy ra một món thôi cũng đủ để một gia đình không phải lo chuyện cơm áo cả đời.Điều này dẫn đến việc mấy ngày nay, điện thoại của Quách Miểu Miểu liên tục bị các chuyên gia và các nhà sưu tầm tư nhân “khủng bố”.Hàng ngày, người ta tập trung đông nghẹt ở dưới công ty của anh, ai cũng muốn mua lại chiếc vòng tay đó với giá cao ngất ngưởng.Bị ép đến mức Quách Miểu Miểu cũng học được cách phản trinh sát, mấy ngày nay không còn phô trương nữa, thậm chí sống kín đáo đến nỗi gần như “biến mất khỏi tầm mắt” mọi người.Sáng sớm hôm sau, Quách Miểu Miểu mặc một chiếc áo thun trắng đơn giản, quần jean rộng rãi, đầu đội mũ lưỡi trai đen, che kín mặt bằng khẩu trang màu đen.Thay vì lái chiếc Maybach đỏ rực rất dễ nhận diện, anh lại chọn một chiếc Mercedes bình thường trông khiêm tốn hơn nhiều.Lén lút lên xe, đến trước cửa nhà Đường Khê, anh vẫn còn ngó nghiêng xung quanh, chắc chắn không có ai theo dõi mới dám tiến lên gõ cửa.Đường Khê mở cửa, liền thấy một người dáng vẻ chẳng khác gì trộm cắp đang ngó trước nhìn sau, không biết đang làm trò gì.Cô mở cửa, nhìn kỹ lại thì phát hiện là Quách Miểu Miểu, ngạc nhiên hỏi:“Cậu đang làm gì vậy? Sao lại ăn mặc như thế này?”Đường Khê có phần kinh ngạc, thật sự quá giống một tên trộm.Quách Miểu Miểu lập tức bịt miệng cô, vội vàng kéo cô vào trong nhà.“Suỵt! Nhỏ tiếng thôi!”“Thế nào? Ngoại tình bị thiên kim nhà nào truy sát hả?” Đường Khê cười hả hê.Quách Miểu Miểu buông tay ra, "Cậu nói linh tinh cái gì thế? Bổn thiếu gia đây lần nào chẳng chia tay trong hòa bình!"
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Đường Khê: “Có món hàng lớn, sáng mai qua nhà tôi!”Quách Miểu Miểu lập tức trả lời:“Không vấn đề gì! [Cười trộm][Cười trộm]”Trong mấy ngày qua, Quách Miểu Miểu đã đưa chiếc vòng tay vàng lấy từ chỗ Đường Khê đi nhờ chuyên gia giám định.Dù không xác định được chính xác niên đại, nhưng các chuyên gia cho biết món này có tuổi đời khoảng hai ngàn năm và chắc chắn vô cùng giá trị.Trong khi đó, hai thỏi bạc mà thầy Lưu mua với giá một trăm vạn cũng đã gây xôn xao trong giới sưu tầm cổ vật.Có người tìm hiểu ra được rằng cả hai thỏi bạc của thầy Lưu và chiếc vòng tay của Quách Miểu Miểu đều được mua từ cùng một người.Ngay lập tức có những tính toán nhỏ.Hiện tại, nói về việc Quách Miểu Miểu đang có một khách hàng lớn, trong tay sở hữu rất nhiều hàng quý hiếm, toàn là những bảo vật tuyệt thế.Chỉ cần tùy ý lấy ra một món thôi cũng đủ để một gia đình không phải lo chuyện cơm áo cả đời.Điều này dẫn đến việc mấy ngày nay, điện thoại của Quách Miểu Miểu liên tục bị các chuyên gia và các nhà sưu tầm tư nhân “khủng bố”.Hàng ngày, người ta tập trung đông nghẹt ở dưới công ty của anh, ai cũng muốn mua lại chiếc vòng tay đó với giá cao ngất ngưởng.Bị ép đến mức Quách Miểu Miểu cũng học được cách phản trinh sát, mấy ngày nay không còn phô trương nữa, thậm chí sống kín đáo đến nỗi gần như “biến mất khỏi tầm mắt” mọi người.Sáng sớm hôm sau, Quách Miểu Miểu mặc một chiếc áo thun trắng đơn giản, quần jean rộng rãi, đầu đội mũ lưỡi trai đen, che kín mặt bằng khẩu trang màu đen.Thay vì lái chiếc Maybach đỏ rực rất dễ nhận diện, anh lại chọn một chiếc Mercedes bình thường trông khiêm tốn hơn nhiều.Lén lút lên xe, đến trước cửa nhà Đường Khê, anh vẫn còn ngó nghiêng xung quanh, chắc chắn không có ai theo dõi mới dám tiến lên gõ cửa.Đường Khê mở cửa, liền thấy một người dáng vẻ chẳng khác gì trộm cắp đang ngó trước nhìn sau, không biết đang làm trò gì.Cô mở cửa, nhìn kỹ lại thì phát hiện là Quách Miểu Miểu, ngạc nhiên hỏi:“Cậu đang làm gì vậy? Sao lại ăn mặc như thế này?”Đường Khê có phần kinh ngạc, thật sự quá giống một tên trộm.Quách Miểu Miểu lập tức bịt miệng cô, vội vàng kéo cô vào trong nhà.“Suỵt! Nhỏ tiếng thôi!”“Thế nào? Ngoại tình bị thiên kim nhà nào truy sát hả?” Đường Khê cười hả hê.Quách Miểu Miểu buông tay ra, "Cậu nói linh tinh cái gì thế? Bổn thiếu gia đây lần nào chẳng chia tay trong hòa bình!"