"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi…
Chương 264
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Tại D quốc.Rời khỏi sân bay, Đường Khê kéo chặt chiếc khăn quàng cổ to. Thời tiết ở D quốc lạnh hơn rất nhiều, tuyết đang rơi nhẹ, gió thổi sắc như dao cứa vào da mặt.Hai người họ nhanh chóng nhận phòng ở một khách sạn sang trọng, nơi có cổ phần đầu tư từ nhà họ Quách.Nghe tin Quách Miểu Miểu đến, quầy lễ tân lập tức sắp xếp hai phòng tổng thống cho họ.Khách sạn chủ yếu phục vụ những người đến tham dự buổi đấu giá.Khi nhìn vào cuốn sổ tay giới thiệu đấu giá mà khách sạn đưa, Đường Khê không khỏi chìm vào suy tư.Cô cầm chiếc vòng tay trong tay, rồi lại nhìn bức ảnh chụp tảng đá lớn trên trang bìa, cảm giác có điều gì đó không đúng.Chẳng lẽ buổi đấu giá này tổ chức là nhắm vào mình?Cô không khỏi nghĩ đến Đào Hành Tung, không biết giờ này anh ta đang ở đâu.Ngày đấu giá.Buổi đấu giá diễn ra đúng lịch trình. Đường Khê và Quách Miểu Miểu cùng đứng cạnh nhau, nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều người.Trong buổi đấu giá, những gương mặt đến từ phương Đông thực sự rất hiếm, nhưng không phải là không có.Giữa đám đông tóc vàng mắt xanh, Đường Khê nhanh chóng nhận ra vài khuôn mặt quen thuộc.Cô vẫy tay.“Bên này!”Khi Hứa Tư Niên nhìn thấy Đường Khê, cậu sững người một chút.Buổi đấu giá hôm nay là do một người bạn ở nước ngoài của cậu kéo đi.Đây cũng là tài sản gia đình của người bạn ấy, và chuyến đi D quốc lần này là do lời mời của đối phương.Không nghĩ tới sẽ gặp được nhiều người quen như vậy trên máy bay, hiện tại thấy được người quen ở phòng đấu giá này liền rất vui sướng.“Mọi người cũng ở đây à! Em còn tưởng mình sẽ cô đơn ở đây một buổi tối chứ!”Quách Miểu Miểu đảo mắt, không thèm nể mặt.“Thằng nhóc này muốn đến D quốc tham dự đấu giá mà lén lút đi một mình, chẳng chịu nói một tiếng.”Hứa Tư Niên thấy thái độ của Quách Miểu Miểu, lập tức tiến tới làm nũng.“Anh Miểu, em sai rồi mà! Nói với anh thì anh nhất định sẽ mách bố mẹ em, mà với tính cách của anh, kiểu gì cũng khiến em bị phạt đòn đau!”Quách Miểu Miểu trợn mắt, không buồn nhìn cậu thêm nữa.“Đúng vậy! Chắc chắn tôi sẽ nói với chú Hứa, để chú ấy đánh nát mông cậu!”Hứa Tư Niên nhanh chóng kéo một cậu bạn tóc vàng đến trước mặt Quách Miểu Miểu.“Đây, để em giới thiệu. Đây là bạn em, cũng là thiếu gia của nhà đấu giá này, chính cậu ấy kéo em tới!”Đường Khê ngẩng lên nhìn.Cậu thiếu niên tóc vàng có đôi mắt xanh biếc và sống mũi cao, trông không khác tuổi Hứa Tư Niên là mấy, nhưng trong đám đông người ngoại quốc, vẻ ngoài của cậu ta nổi bật một cách đặc biệt.Thiếu niên ngoại quốc không hiểu tiếng Trung, bối rối nhìn khi bị Hứa Tư Niên kéo ra giới thiệu.Vì sự xuất hiện của người bạn này, cả nhóm chuyển sang giao tiếp bằng tiếng anh.Trình độ tiếng anh của Đường Khê đã gần như bay theo gió, sau vài lượt đối thoại, cô chỉ miễn cưỡng nghe hiểu được vài ý cơ bản.Xa xa, Quách Miểu Miểu cầm một ly champagne uống, bỗng chốc suýt phun ra.“Mọi người nhìn kìa, ai kia?!”Đường Khê quay đầu nhìn, đúng lúc đang uống champagne, cô suýt nữa phun hết ra."Được, được, được, đúng là bạn bè, đến cả điểm đến cũng giống hệt nhau!"Những người phía đối diện rõ ràng cũng đã nhìn thấy nhóm của cô.Giữa một biển người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh, nhóm người Đường Khê với mái tóc đen Á Đông rất dễ nhận ra.Nhóm bên kia bước nhanh tới, đứng ngay trước mặt cô."Sao không nói trước là mọi người cũng tới đây? Chúng ta có thể đi cùng nhau rồi!"Nguyên Thanh vui vẻ nói, kéo tay Đường Khê đầy thân thiết.Quách Miểu Miểu nhếch miệng một cách khó chịu."Ai thèm đi chung với cô chứ..."Nụ cười trên môi Nguyên Thanh cứng đờ, cô ấy đứng ngẩn ngơ không biết làm gì.Đường Khê đưa tay ôm trán, cảm thấy bất lực.Sao người này trẻ con thế không biết!Chuyện này không thể nói rõ ràng trong một lúc, cô trừng mắt nhìn Quách Miểu Miểu đầy cảnh cáo.
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Tại D quốc.Rời khỏi sân bay, Đường Khê kéo chặt chiếc khăn quàng cổ to. Thời tiết ở D quốc lạnh hơn rất nhiều, tuyết đang rơi nhẹ, gió thổi sắc như dao cứa vào da mặt.Hai người họ nhanh chóng nhận phòng ở một khách sạn sang trọng, nơi có cổ phần đầu tư từ nhà họ Quách.Nghe tin Quách Miểu Miểu đến, quầy lễ tân lập tức sắp xếp hai phòng tổng thống cho họ.Khách sạn chủ yếu phục vụ những người đến tham dự buổi đấu giá.Khi nhìn vào cuốn sổ tay giới thiệu đấu giá mà khách sạn đưa, Đường Khê không khỏi chìm vào suy tư.Cô cầm chiếc vòng tay trong tay, rồi lại nhìn bức ảnh chụp tảng đá lớn trên trang bìa, cảm giác có điều gì đó không đúng.Chẳng lẽ buổi đấu giá này tổ chức là nhắm vào mình?Cô không khỏi nghĩ đến Đào Hành Tung, không biết giờ này anh ta đang ở đâu.Ngày đấu giá.Buổi đấu giá diễn ra đúng lịch trình. Đường Khê và Quách Miểu Miểu cùng đứng cạnh nhau, nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều người.Trong buổi đấu giá, những gương mặt đến từ phương Đông thực sự rất hiếm, nhưng không phải là không có.Giữa đám đông tóc vàng mắt xanh, Đường Khê nhanh chóng nhận ra vài khuôn mặt quen thuộc.Cô vẫy tay.“Bên này!”Khi Hứa Tư Niên nhìn thấy Đường Khê, cậu sững người một chút.Buổi đấu giá hôm nay là do một người bạn ở nước ngoài của cậu kéo đi.Đây cũng là tài sản gia đình của người bạn ấy, và chuyến đi D quốc lần này là do lời mời của đối phương.Không nghĩ tới sẽ gặp được nhiều người quen như vậy trên máy bay, hiện tại thấy được người quen ở phòng đấu giá này liền rất vui sướng.“Mọi người cũng ở đây à! Em còn tưởng mình sẽ cô đơn ở đây một buổi tối chứ!”Quách Miểu Miểu đảo mắt, không thèm nể mặt.“Thằng nhóc này muốn đến D quốc tham dự đấu giá mà lén lút đi một mình, chẳng chịu nói một tiếng.”Hứa Tư Niên thấy thái độ của Quách Miểu Miểu, lập tức tiến tới làm nũng.“Anh Miểu, em sai rồi mà! Nói với anh thì anh nhất định sẽ mách bố mẹ em, mà với tính cách của anh, kiểu gì cũng khiến em bị phạt đòn đau!”Quách Miểu Miểu trợn mắt, không buồn nhìn cậu thêm nữa.“Đúng vậy! Chắc chắn tôi sẽ nói với chú Hứa, để chú ấy đánh nát mông cậu!”Hứa Tư Niên nhanh chóng kéo một cậu bạn tóc vàng đến trước mặt Quách Miểu Miểu.“Đây, để em giới thiệu. Đây là bạn em, cũng là thiếu gia của nhà đấu giá này, chính cậu ấy kéo em tới!”Đường Khê ngẩng lên nhìn.Cậu thiếu niên tóc vàng có đôi mắt xanh biếc và sống mũi cao, trông không khác tuổi Hứa Tư Niên là mấy, nhưng trong đám đông người ngoại quốc, vẻ ngoài của cậu ta nổi bật một cách đặc biệt.Thiếu niên ngoại quốc không hiểu tiếng Trung, bối rối nhìn khi bị Hứa Tư Niên kéo ra giới thiệu.Vì sự xuất hiện của người bạn này, cả nhóm chuyển sang giao tiếp bằng tiếng anh.Trình độ tiếng anh của Đường Khê đã gần như bay theo gió, sau vài lượt đối thoại, cô chỉ miễn cưỡng nghe hiểu được vài ý cơ bản.Xa xa, Quách Miểu Miểu cầm một ly champagne uống, bỗng chốc suýt phun ra.“Mọi người nhìn kìa, ai kia?!”Đường Khê quay đầu nhìn, đúng lúc đang uống champagne, cô suýt nữa phun hết ra."Được, được, được, đúng là bạn bè, đến cả điểm đến cũng giống hệt nhau!"Những người phía đối diện rõ ràng cũng đã nhìn thấy nhóm của cô.Giữa một biển người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh, nhóm người Đường Khê với mái tóc đen Á Đông rất dễ nhận ra.Nhóm bên kia bước nhanh tới, đứng ngay trước mặt cô."Sao không nói trước là mọi người cũng tới đây? Chúng ta có thể đi cùng nhau rồi!"Nguyên Thanh vui vẻ nói, kéo tay Đường Khê đầy thân thiết.Quách Miểu Miểu nhếch miệng một cách khó chịu."Ai thèm đi chung với cô chứ..."Nụ cười trên môi Nguyên Thanh cứng đờ, cô ấy đứng ngẩn ngơ không biết làm gì.Đường Khê đưa tay ôm trán, cảm thấy bất lực.Sao người này trẻ con thế không biết!Chuyện này không thể nói rõ ràng trong một lúc, cô trừng mắt nhìn Quách Miểu Miểu đầy cảnh cáo.
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Tại D quốc.Rời khỏi sân bay, Đường Khê kéo chặt chiếc khăn quàng cổ to. Thời tiết ở D quốc lạnh hơn rất nhiều, tuyết đang rơi nhẹ, gió thổi sắc như dao cứa vào da mặt.Hai người họ nhanh chóng nhận phòng ở một khách sạn sang trọng, nơi có cổ phần đầu tư từ nhà họ Quách.Nghe tin Quách Miểu Miểu đến, quầy lễ tân lập tức sắp xếp hai phòng tổng thống cho họ.Khách sạn chủ yếu phục vụ những người đến tham dự buổi đấu giá.Khi nhìn vào cuốn sổ tay giới thiệu đấu giá mà khách sạn đưa, Đường Khê không khỏi chìm vào suy tư.Cô cầm chiếc vòng tay trong tay, rồi lại nhìn bức ảnh chụp tảng đá lớn trên trang bìa, cảm giác có điều gì đó không đúng.Chẳng lẽ buổi đấu giá này tổ chức là nhắm vào mình?Cô không khỏi nghĩ đến Đào Hành Tung, không biết giờ này anh ta đang ở đâu.Ngày đấu giá.Buổi đấu giá diễn ra đúng lịch trình. Đường Khê và Quách Miểu Miểu cùng đứng cạnh nhau, nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều người.Trong buổi đấu giá, những gương mặt đến từ phương Đông thực sự rất hiếm, nhưng không phải là không có.Giữa đám đông tóc vàng mắt xanh, Đường Khê nhanh chóng nhận ra vài khuôn mặt quen thuộc.Cô vẫy tay.“Bên này!”Khi Hứa Tư Niên nhìn thấy Đường Khê, cậu sững người một chút.Buổi đấu giá hôm nay là do một người bạn ở nước ngoài của cậu kéo đi.Đây cũng là tài sản gia đình của người bạn ấy, và chuyến đi D quốc lần này là do lời mời của đối phương.Không nghĩ tới sẽ gặp được nhiều người quen như vậy trên máy bay, hiện tại thấy được người quen ở phòng đấu giá này liền rất vui sướng.“Mọi người cũng ở đây à! Em còn tưởng mình sẽ cô đơn ở đây một buổi tối chứ!”Quách Miểu Miểu đảo mắt, không thèm nể mặt.“Thằng nhóc này muốn đến D quốc tham dự đấu giá mà lén lút đi một mình, chẳng chịu nói một tiếng.”Hứa Tư Niên thấy thái độ của Quách Miểu Miểu, lập tức tiến tới làm nũng.“Anh Miểu, em sai rồi mà! Nói với anh thì anh nhất định sẽ mách bố mẹ em, mà với tính cách của anh, kiểu gì cũng khiến em bị phạt đòn đau!”Quách Miểu Miểu trợn mắt, không buồn nhìn cậu thêm nữa.“Đúng vậy! Chắc chắn tôi sẽ nói với chú Hứa, để chú ấy đánh nát mông cậu!”Hứa Tư Niên nhanh chóng kéo một cậu bạn tóc vàng đến trước mặt Quách Miểu Miểu.“Đây, để em giới thiệu. Đây là bạn em, cũng là thiếu gia của nhà đấu giá này, chính cậu ấy kéo em tới!”Đường Khê ngẩng lên nhìn.Cậu thiếu niên tóc vàng có đôi mắt xanh biếc và sống mũi cao, trông không khác tuổi Hứa Tư Niên là mấy, nhưng trong đám đông người ngoại quốc, vẻ ngoài của cậu ta nổi bật một cách đặc biệt.Thiếu niên ngoại quốc không hiểu tiếng Trung, bối rối nhìn khi bị Hứa Tư Niên kéo ra giới thiệu.Vì sự xuất hiện của người bạn này, cả nhóm chuyển sang giao tiếp bằng tiếng anh.Trình độ tiếng anh của Đường Khê đã gần như bay theo gió, sau vài lượt đối thoại, cô chỉ miễn cưỡng nghe hiểu được vài ý cơ bản.Xa xa, Quách Miểu Miểu cầm một ly champagne uống, bỗng chốc suýt phun ra.“Mọi người nhìn kìa, ai kia?!”Đường Khê quay đầu nhìn, đúng lúc đang uống champagne, cô suýt nữa phun hết ra."Được, được, được, đúng là bạn bè, đến cả điểm đến cũng giống hệt nhau!"Những người phía đối diện rõ ràng cũng đã nhìn thấy nhóm của cô.Giữa một biển người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh, nhóm người Đường Khê với mái tóc đen Á Đông rất dễ nhận ra.Nhóm bên kia bước nhanh tới, đứng ngay trước mặt cô."Sao không nói trước là mọi người cũng tới đây? Chúng ta có thể đi cùng nhau rồi!"Nguyên Thanh vui vẻ nói, kéo tay Đường Khê đầy thân thiết.Quách Miểu Miểu nhếch miệng một cách khó chịu."Ai thèm đi chung với cô chứ..."Nụ cười trên môi Nguyên Thanh cứng đờ, cô ấy đứng ngẩn ngơ không biết làm gì.Đường Khê đưa tay ôm trán, cảm thấy bất lực.Sao người này trẻ con thế không biết!Chuyện này không thể nói rõ ràng trong một lúc, cô trừng mắt nhìn Quách Miểu Miểu đầy cảnh cáo.