Tác giả:

Hạ tuần tháng chín, cái nắng mùa thu còn gay gắt hơn cả mùa hè, tiếng ve chưa tắt, lá cây xoăn tít lại, mặt đất trống trải liên tục tỏa hơi nóng dưới ánh nắng như đổ lửa. Tiết tiếng Anh vừa bắt đầu, Bùi Y Y đã lôi một cuốn tiểu thuyết ở trong ngăn bàn ra. Cô đặt tiểu thuyết vào chính giữa quyển sách tiếng Anh đang mở. Trên mép bàn chồng một đống sách, lại có học sinh dãy trước che chắn, cộng thêm sự dung túng của giáo viên với những học sinh cuối dãy, Bùi Y Y yên tâm, mạnh dạn mở trang giấy được gấp một góc ra. [Đông Phương Dạ cúi xuống nhìn đôi môi nhỏ căng mọng của Âu Dương Vũ Nhi, trong mắt hiện lên mấy phần dục vọng, hắn không thể cầm lòng được nữa mà hôn vào môi nàng, đặt một tay lên bộ ngực no đủ của Âu Dương Vũ Nhi, nắn bóp ra đủ hình dạng...] Tiếng quạt điện trên đỉnh đầu kêu vù vù, gió nóng cuốn những lọn tóc lòa xòa bên tai Bùi Y Y lên. Ngô Tư Khải ngồi ở phía sau duỗi chân đạp mạnh vào ghế của Bùi Y Y. Cơ thể Bùi Y Y hơi chao đảo một cái, mặc dù cô thấy bực bội nhưng không…

Chương 45: Chảy nước ào ạt

Eo Thon - Điềm Dữu TửTác giả: Điềm Dữu TửTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcHạ tuần tháng chín, cái nắng mùa thu còn gay gắt hơn cả mùa hè, tiếng ve chưa tắt, lá cây xoăn tít lại, mặt đất trống trải liên tục tỏa hơi nóng dưới ánh nắng như đổ lửa. Tiết tiếng Anh vừa bắt đầu, Bùi Y Y đã lôi một cuốn tiểu thuyết ở trong ngăn bàn ra. Cô đặt tiểu thuyết vào chính giữa quyển sách tiếng Anh đang mở. Trên mép bàn chồng một đống sách, lại có học sinh dãy trước che chắn, cộng thêm sự dung túng của giáo viên với những học sinh cuối dãy, Bùi Y Y yên tâm, mạnh dạn mở trang giấy được gấp một góc ra. [Đông Phương Dạ cúi xuống nhìn đôi môi nhỏ căng mọng của Âu Dương Vũ Nhi, trong mắt hiện lên mấy phần dục vọng, hắn không thể cầm lòng được nữa mà hôn vào môi nàng, đặt một tay lên bộ ngực no đủ của Âu Dương Vũ Nhi, nắn bóp ra đủ hình dạng...] Tiếng quạt điện trên đỉnh đầu kêu vù vù, gió nóng cuốn những lọn tóc lòa xòa bên tai Bùi Y Y lên. Ngô Tư Khải ngồi ở phía sau duỗi chân đạp mạnh vào ghế của Bùi Y Y. Cơ thể Bùi Y Y hơi chao đảo một cái, mặc dù cô thấy bực bội nhưng không… Máu mũi không chảy nhiều, hơn nữa khi máu vẫn còn ở trong mũi chưa chảy xuống, là do Bùi Y Y thở mạnh ra, luồng khí khiến máu mũi phun ra. Sau khi Thẩm Ý lau sạch cho cô, bên trong cũng không còn máu nữa.Lúc này, ánh mắt Thẩm Ý nhìn Bùi Y Y rất phức tạp.Bản thân Bùi Y Y cũng không ngờ được rằng mình nhìn Thẩm Ý mà lại có thể chảy máu mũi, có điều cô cũng chẳng để ý lắm, giả vờ giả vịt nói: “Vậy tiếp đi nào, em cảm thấy dùng cách này em nhớ kiến thức vừa nhanh vừa sâu đậm.”Thẩm Ý nhìn cô một hồi, nở nụ cười giả trân, “Được thôi.”Sau đó, Thẩm Ý lại biến thành người khác, hai câu hỏi lúc trước anh còn nghĩ ngợi giây lát, nhưng từ lúc này trở đi chẳng cần Bùi Y Y hỏi xong, anh mở miệng là trả lời được ngay. Khi đến lượt Thẩm Ý ra đề, Bùi Y Y nghĩ nửa ngày cũng không trả lời được đáp án nào.Cô cởi áo dài tay, cởi áo lót, cuối cùng cũng cởi nốt quần bò.Giống như đang lột vỏ trứng, lột vỏ xong, mọi thứ bên trong bị nhìn thấy sạch sành sanh.Quần lót làm hoàn toàn bằng ren bao lấy cặp mông trắng nõn, nhìn thấy rõ từng sợi lông một, nhưng vùng đất bí mật dưới khu rừng lại như ẩn như hiện, khiến thiếu nữ đáng yêu ngây thơ có thêm mấy phần quyến rũ.Đừng nói Thẩm Ý, ngay cả bản thân Bùi Y Y cũng cảm thấy đôi tai của mình hơi nóng lên rồi.“Mặc cái này để quyến rũ anh đấy à?” Bùi Y Y gật đầu cái rụp.Thẩm Ý cười nói: “Dạng chân ra cho anh xem nào.”Bùi Y Y ngồi hờ xuống bàn, hai chân đặt trên sàn gỗ rồi mở rộng ra. Cô cũng có thể nhìn thấy đám lông bên dưới lớp vải ren, vì vải ren có rất nhiều lỗ nhỏ nên có những sợi lông chĩa ra bên ngoài.“Bùi Y Y, em nhiều lông thế.” Thẩm Ý chạm tay vào đó, nhẹ nhàng chà xát.“Anh cũng nhiều mà...” Đã nhiều lại còn cứng nữa, Bùi Y Y cũng muốn sờ nhưng không với tới được.Thẩm Ý cười cười, đột nhiên rút một chiếc bút từ trong ống bút ra, chọc một đầu vào đám lông của Bùi Y Y, nhẹ nhàng lướt xuống vùng hoa huy*t trong ánh mắt nghi hoặc của Bùi Y Y.Hơi ngưa ngứa.Hai chân Bùi Y Y run nhè nhẹ, ngả người ra sau tựa vào bàn học, cố gắng để lộ bộ phận bên dưới hết cỡ. Cô nhìn thấy chiếc bút kia đi thẳng xuống dưới, cuối cùng dừng lại ở ngoài mật huy*t, sống lưng cô lập tức có cảm giác tê tê.Anh muốn làm gì thế nhỉ...Bùi Y Y vừa hiểu vừa thấy không hiểu.Thẩm Ý tươi cười, bàn tay bất chợt dùng sức, đầu bút đang ấn vào đáy quần lót ren gợi cảm, chọc thẳng vào miệng hoa huy*t một cách chuẩn xác. Bùi Y Y lập tức kêu “ưm” một tiếng, bên dưới truyền ra từng đợt tê dại, dòng suối nhỏ cũng chảy ra từ trong vách th*t, xối ướt cả đầu bút và lớp vải ren.“Đã vào chưa?” Thẩm Ý biết rõ còn cố tình hỏi.Bùi Y Y cắn môi không đáp lại, cô muốn khép chân nhưng lại muốn dang rộng hơn nữa, đầu bút cách lớp vải ren chọc vào huy*t nhỏ, dần dần mang lại cảm giác ngứa ngáy.“Không muốn học bài, muốn làm t.ình, đúng không?”Lần này Bùi Y Y đã gật đầu, khi nắm tay Thẩm Ý đi trên đường Bùi Y Y đã muốn rồi. Rõ ràng trên người Thẩm Ý chỉ có mùi chanh nhàn nhạt, nhưng cô cứ như ngửi thấy xuân dược vậy, càng ngửi càng muốn làm...Lớp vải ren bên háng bị đầu bút vạch ra, chậm rãi luồn vào bên trong giống như một con rắn.Qua một lớp vải, Bùi Y Y nhìn thấy đầu bút kia cắm vào trong hai mảnh thịt trai của mình, đầu còn lại cô không nhìn thấy, nhưng cảm giác của cơ thể còn rõ hơn cả thị giác.Đầu bút chạm vào hạt châu mẫn cảm, chỉ một cú chạm đó huy*t nhỏ đã chảy nước ào ạt, miệng huy*t co thắt lại một cách mất kiểm soát, cả vùng hoa huy*t và bụng dưới đều trở nên khô nóng.Nhưng Thẩm Ý không đợi cô thích ứng, đôi mắt đào hoa sau tròng kính đột nhiên trở nên tà ác, một thoáng sau đó, anh đẩy đầu bút tiến vào mật huy*t.“Ư ~~” Bùi Y Y nhắm mắt lại.Đầu bút không thô to nhưng bên dưới của Bùi Y Y quá chặt khít, lập tức kẹp chặt lấy thân bút. Có lẽ là quá ham muốn cho nên chẳng mấy chốc cô đã có phản ứng.Thẩm Ý như một vị học giả đang làm nghiên cứu, cầm một đầu khác của cây bút, chậm rãi rút ra chọc vào trong người Bùi Y Y.

Eo Thon - Điềm Dữu TửTác giả: Điềm Dữu TửTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcHạ tuần tháng chín, cái nắng mùa thu còn gay gắt hơn cả mùa hè, tiếng ve chưa tắt, lá cây xoăn tít lại, mặt đất trống trải liên tục tỏa hơi nóng dưới ánh nắng như đổ lửa. Tiết tiếng Anh vừa bắt đầu, Bùi Y Y đã lôi một cuốn tiểu thuyết ở trong ngăn bàn ra. Cô đặt tiểu thuyết vào chính giữa quyển sách tiếng Anh đang mở. Trên mép bàn chồng một đống sách, lại có học sinh dãy trước che chắn, cộng thêm sự dung túng của giáo viên với những học sinh cuối dãy, Bùi Y Y yên tâm, mạnh dạn mở trang giấy được gấp một góc ra. [Đông Phương Dạ cúi xuống nhìn đôi môi nhỏ căng mọng của Âu Dương Vũ Nhi, trong mắt hiện lên mấy phần dục vọng, hắn không thể cầm lòng được nữa mà hôn vào môi nàng, đặt một tay lên bộ ngực no đủ của Âu Dương Vũ Nhi, nắn bóp ra đủ hình dạng...] Tiếng quạt điện trên đỉnh đầu kêu vù vù, gió nóng cuốn những lọn tóc lòa xòa bên tai Bùi Y Y lên. Ngô Tư Khải ngồi ở phía sau duỗi chân đạp mạnh vào ghế của Bùi Y Y. Cơ thể Bùi Y Y hơi chao đảo một cái, mặc dù cô thấy bực bội nhưng không… Máu mũi không chảy nhiều, hơn nữa khi máu vẫn còn ở trong mũi chưa chảy xuống, là do Bùi Y Y thở mạnh ra, luồng khí khiến máu mũi phun ra. Sau khi Thẩm Ý lau sạch cho cô, bên trong cũng không còn máu nữa.Lúc này, ánh mắt Thẩm Ý nhìn Bùi Y Y rất phức tạp.Bản thân Bùi Y Y cũng không ngờ được rằng mình nhìn Thẩm Ý mà lại có thể chảy máu mũi, có điều cô cũng chẳng để ý lắm, giả vờ giả vịt nói: “Vậy tiếp đi nào, em cảm thấy dùng cách này em nhớ kiến thức vừa nhanh vừa sâu đậm.”Thẩm Ý nhìn cô một hồi, nở nụ cười giả trân, “Được thôi.”Sau đó, Thẩm Ý lại biến thành người khác, hai câu hỏi lúc trước anh còn nghĩ ngợi giây lát, nhưng từ lúc này trở đi chẳng cần Bùi Y Y hỏi xong, anh mở miệng là trả lời được ngay. Khi đến lượt Thẩm Ý ra đề, Bùi Y Y nghĩ nửa ngày cũng không trả lời được đáp án nào.Cô cởi áo dài tay, cởi áo lót, cuối cùng cũng cởi nốt quần bò.Giống như đang lột vỏ trứng, lột vỏ xong, mọi thứ bên trong bị nhìn thấy sạch sành sanh.Quần lót làm hoàn toàn bằng ren bao lấy cặp mông trắng nõn, nhìn thấy rõ từng sợi lông một, nhưng vùng đất bí mật dưới khu rừng lại như ẩn như hiện, khiến thiếu nữ đáng yêu ngây thơ có thêm mấy phần quyến rũ.Đừng nói Thẩm Ý, ngay cả bản thân Bùi Y Y cũng cảm thấy đôi tai của mình hơi nóng lên rồi.“Mặc cái này để quyến rũ anh đấy à?” Bùi Y Y gật đầu cái rụp.Thẩm Ý cười nói: “Dạng chân ra cho anh xem nào.”Bùi Y Y ngồi hờ xuống bàn, hai chân đặt trên sàn gỗ rồi mở rộng ra. Cô cũng có thể nhìn thấy đám lông bên dưới lớp vải ren, vì vải ren có rất nhiều lỗ nhỏ nên có những sợi lông chĩa ra bên ngoài.“Bùi Y Y, em nhiều lông thế.” Thẩm Ý chạm tay vào đó, nhẹ nhàng chà xát.“Anh cũng nhiều mà...” Đã nhiều lại còn cứng nữa, Bùi Y Y cũng muốn sờ nhưng không với tới được.Thẩm Ý cười cười, đột nhiên rút một chiếc bút từ trong ống bút ra, chọc một đầu vào đám lông của Bùi Y Y, nhẹ nhàng lướt xuống vùng hoa huy*t trong ánh mắt nghi hoặc của Bùi Y Y.Hơi ngưa ngứa.Hai chân Bùi Y Y run nhè nhẹ, ngả người ra sau tựa vào bàn học, cố gắng để lộ bộ phận bên dưới hết cỡ. Cô nhìn thấy chiếc bút kia đi thẳng xuống dưới, cuối cùng dừng lại ở ngoài mật huy*t, sống lưng cô lập tức có cảm giác tê tê.Anh muốn làm gì thế nhỉ...Bùi Y Y vừa hiểu vừa thấy không hiểu.Thẩm Ý tươi cười, bàn tay bất chợt dùng sức, đầu bút đang ấn vào đáy quần lót ren gợi cảm, chọc thẳng vào miệng hoa huy*t một cách chuẩn xác. Bùi Y Y lập tức kêu “ưm” một tiếng, bên dưới truyền ra từng đợt tê dại, dòng suối nhỏ cũng chảy ra từ trong vách th*t, xối ướt cả đầu bút và lớp vải ren.“Đã vào chưa?” Thẩm Ý biết rõ còn cố tình hỏi.Bùi Y Y cắn môi không đáp lại, cô muốn khép chân nhưng lại muốn dang rộng hơn nữa, đầu bút cách lớp vải ren chọc vào huy*t nhỏ, dần dần mang lại cảm giác ngứa ngáy.“Không muốn học bài, muốn làm t.ình, đúng không?”Lần này Bùi Y Y đã gật đầu, khi nắm tay Thẩm Ý đi trên đường Bùi Y Y đã muốn rồi. Rõ ràng trên người Thẩm Ý chỉ có mùi chanh nhàn nhạt, nhưng cô cứ như ngửi thấy xuân dược vậy, càng ngửi càng muốn làm...Lớp vải ren bên háng bị đầu bút vạch ra, chậm rãi luồn vào bên trong giống như một con rắn.Qua một lớp vải, Bùi Y Y nhìn thấy đầu bút kia cắm vào trong hai mảnh thịt trai của mình, đầu còn lại cô không nhìn thấy, nhưng cảm giác của cơ thể còn rõ hơn cả thị giác.Đầu bút chạm vào hạt châu mẫn cảm, chỉ một cú chạm đó huy*t nhỏ đã chảy nước ào ạt, miệng huy*t co thắt lại một cách mất kiểm soát, cả vùng hoa huy*t và bụng dưới đều trở nên khô nóng.Nhưng Thẩm Ý không đợi cô thích ứng, đôi mắt đào hoa sau tròng kính đột nhiên trở nên tà ác, một thoáng sau đó, anh đẩy đầu bút tiến vào mật huy*t.“Ư ~~” Bùi Y Y nhắm mắt lại.Đầu bút không thô to nhưng bên dưới của Bùi Y Y quá chặt khít, lập tức kẹp chặt lấy thân bút. Có lẽ là quá ham muốn cho nên chẳng mấy chốc cô đã có phản ứng.Thẩm Ý như một vị học giả đang làm nghiên cứu, cầm một đầu khác của cây bút, chậm rãi rút ra chọc vào trong người Bùi Y Y.

Eo Thon - Điềm Dữu TửTác giả: Điềm Dữu TửTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcHạ tuần tháng chín, cái nắng mùa thu còn gay gắt hơn cả mùa hè, tiếng ve chưa tắt, lá cây xoăn tít lại, mặt đất trống trải liên tục tỏa hơi nóng dưới ánh nắng như đổ lửa. Tiết tiếng Anh vừa bắt đầu, Bùi Y Y đã lôi một cuốn tiểu thuyết ở trong ngăn bàn ra. Cô đặt tiểu thuyết vào chính giữa quyển sách tiếng Anh đang mở. Trên mép bàn chồng một đống sách, lại có học sinh dãy trước che chắn, cộng thêm sự dung túng của giáo viên với những học sinh cuối dãy, Bùi Y Y yên tâm, mạnh dạn mở trang giấy được gấp một góc ra. [Đông Phương Dạ cúi xuống nhìn đôi môi nhỏ căng mọng của Âu Dương Vũ Nhi, trong mắt hiện lên mấy phần dục vọng, hắn không thể cầm lòng được nữa mà hôn vào môi nàng, đặt một tay lên bộ ngực no đủ của Âu Dương Vũ Nhi, nắn bóp ra đủ hình dạng...] Tiếng quạt điện trên đỉnh đầu kêu vù vù, gió nóng cuốn những lọn tóc lòa xòa bên tai Bùi Y Y lên. Ngô Tư Khải ngồi ở phía sau duỗi chân đạp mạnh vào ghế của Bùi Y Y. Cơ thể Bùi Y Y hơi chao đảo một cái, mặc dù cô thấy bực bội nhưng không… Máu mũi không chảy nhiều, hơn nữa khi máu vẫn còn ở trong mũi chưa chảy xuống, là do Bùi Y Y thở mạnh ra, luồng khí khiến máu mũi phun ra. Sau khi Thẩm Ý lau sạch cho cô, bên trong cũng không còn máu nữa.Lúc này, ánh mắt Thẩm Ý nhìn Bùi Y Y rất phức tạp.Bản thân Bùi Y Y cũng không ngờ được rằng mình nhìn Thẩm Ý mà lại có thể chảy máu mũi, có điều cô cũng chẳng để ý lắm, giả vờ giả vịt nói: “Vậy tiếp đi nào, em cảm thấy dùng cách này em nhớ kiến thức vừa nhanh vừa sâu đậm.”Thẩm Ý nhìn cô một hồi, nở nụ cười giả trân, “Được thôi.”Sau đó, Thẩm Ý lại biến thành người khác, hai câu hỏi lúc trước anh còn nghĩ ngợi giây lát, nhưng từ lúc này trở đi chẳng cần Bùi Y Y hỏi xong, anh mở miệng là trả lời được ngay. Khi đến lượt Thẩm Ý ra đề, Bùi Y Y nghĩ nửa ngày cũng không trả lời được đáp án nào.Cô cởi áo dài tay, cởi áo lót, cuối cùng cũng cởi nốt quần bò.Giống như đang lột vỏ trứng, lột vỏ xong, mọi thứ bên trong bị nhìn thấy sạch sành sanh.Quần lót làm hoàn toàn bằng ren bao lấy cặp mông trắng nõn, nhìn thấy rõ từng sợi lông một, nhưng vùng đất bí mật dưới khu rừng lại như ẩn như hiện, khiến thiếu nữ đáng yêu ngây thơ có thêm mấy phần quyến rũ.Đừng nói Thẩm Ý, ngay cả bản thân Bùi Y Y cũng cảm thấy đôi tai của mình hơi nóng lên rồi.“Mặc cái này để quyến rũ anh đấy à?” Bùi Y Y gật đầu cái rụp.Thẩm Ý cười nói: “Dạng chân ra cho anh xem nào.”Bùi Y Y ngồi hờ xuống bàn, hai chân đặt trên sàn gỗ rồi mở rộng ra. Cô cũng có thể nhìn thấy đám lông bên dưới lớp vải ren, vì vải ren có rất nhiều lỗ nhỏ nên có những sợi lông chĩa ra bên ngoài.“Bùi Y Y, em nhiều lông thế.” Thẩm Ý chạm tay vào đó, nhẹ nhàng chà xát.“Anh cũng nhiều mà...” Đã nhiều lại còn cứng nữa, Bùi Y Y cũng muốn sờ nhưng không với tới được.Thẩm Ý cười cười, đột nhiên rút một chiếc bút từ trong ống bút ra, chọc một đầu vào đám lông của Bùi Y Y, nhẹ nhàng lướt xuống vùng hoa huy*t trong ánh mắt nghi hoặc của Bùi Y Y.Hơi ngưa ngứa.Hai chân Bùi Y Y run nhè nhẹ, ngả người ra sau tựa vào bàn học, cố gắng để lộ bộ phận bên dưới hết cỡ. Cô nhìn thấy chiếc bút kia đi thẳng xuống dưới, cuối cùng dừng lại ở ngoài mật huy*t, sống lưng cô lập tức có cảm giác tê tê.Anh muốn làm gì thế nhỉ...Bùi Y Y vừa hiểu vừa thấy không hiểu.Thẩm Ý tươi cười, bàn tay bất chợt dùng sức, đầu bút đang ấn vào đáy quần lót ren gợi cảm, chọc thẳng vào miệng hoa huy*t một cách chuẩn xác. Bùi Y Y lập tức kêu “ưm” một tiếng, bên dưới truyền ra từng đợt tê dại, dòng suối nhỏ cũng chảy ra từ trong vách th*t, xối ướt cả đầu bút và lớp vải ren.“Đã vào chưa?” Thẩm Ý biết rõ còn cố tình hỏi.Bùi Y Y cắn môi không đáp lại, cô muốn khép chân nhưng lại muốn dang rộng hơn nữa, đầu bút cách lớp vải ren chọc vào huy*t nhỏ, dần dần mang lại cảm giác ngứa ngáy.“Không muốn học bài, muốn làm t.ình, đúng không?”Lần này Bùi Y Y đã gật đầu, khi nắm tay Thẩm Ý đi trên đường Bùi Y Y đã muốn rồi. Rõ ràng trên người Thẩm Ý chỉ có mùi chanh nhàn nhạt, nhưng cô cứ như ngửi thấy xuân dược vậy, càng ngửi càng muốn làm...Lớp vải ren bên háng bị đầu bút vạch ra, chậm rãi luồn vào bên trong giống như một con rắn.Qua một lớp vải, Bùi Y Y nhìn thấy đầu bút kia cắm vào trong hai mảnh thịt trai của mình, đầu còn lại cô không nhìn thấy, nhưng cảm giác của cơ thể còn rõ hơn cả thị giác.Đầu bút chạm vào hạt châu mẫn cảm, chỉ một cú chạm đó huy*t nhỏ đã chảy nước ào ạt, miệng huy*t co thắt lại một cách mất kiểm soát, cả vùng hoa huy*t và bụng dưới đều trở nên khô nóng.Nhưng Thẩm Ý không đợi cô thích ứng, đôi mắt đào hoa sau tròng kính đột nhiên trở nên tà ác, một thoáng sau đó, anh đẩy đầu bút tiến vào mật huy*t.“Ư ~~” Bùi Y Y nhắm mắt lại.Đầu bút không thô to nhưng bên dưới của Bùi Y Y quá chặt khít, lập tức kẹp chặt lấy thân bút. Có lẽ là quá ham muốn cho nên chẳng mấy chốc cô đã có phản ứng.Thẩm Ý như một vị học giả đang làm nghiên cứu, cầm một đầu khác của cây bút, chậm rãi rút ra chọc vào trong người Bùi Y Y.

Chương 45: Chảy nước ào ạt