Tác giả:

Ta mất mẫu thân do nàng khó sinh qua đời, di nương bất chấp ngăn cản mà gả cho phụ thân ta, trở thành kế thất. Về sau, di nương có mang, khuyên ta hạ giá gả vào nhà nghèo. Ta không chịu, khóc lóc van xin phụ thân chấp thuận mối hôn với phủ Trung Võ Hầu. Thà rằng gả cho một hầu môn đã tàn phế, còn hơn cùng con trai nhà nghèo thi đậu Cử nhân mà cầm sắt hoà minh. Cả thành đều sau lưng chế giễu, nói lời chua cay. Phụ thân lạnh lòng, di nương khóc lóc lo sợ ta chịu ấm ức. Hừ, đừng giả bộ nữa, ta nghe được mấy thứ tâm tư dơ bẩn của bọn họ rồi. 01 Ta ốm li bì suốt nửa tháng, di nương khuyên ta cũng nửa tháng. Bà muốn gả ta cho biểu chất xa của cữu mẫu, gọi là Tống Nho Thành. Nhà họ Tống góa phụ cô nhi, bao năm nay dựa vào cữu mẫu giúp đỡ. Trước vốn chẳng vào nổi mắt di nương, nay nghe bảo hắn đậu Cử nhân, di nương bèn tấm tắc khen Tống Nho Thành phong thái cao nhã, dung mạo phi phàm. “Di nương đã sai người dò hỏi kỹ rồi, nhà họ Tống dẫu sa sút, nhưng Tống Nho Thành là kẻ hiếu học, tương lai…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...