Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…
Chương 22
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Người giàu có như vậy đến cái đạo quán xập xệ hẻo lánh này làm gì?Tư Thủy Lưu Niên bước vào đạo quán, vừa nhìn thấy An Như Cố, đôi mắt lậptức sáng rực, tiện tay tháo kính râm xuống, mái tóc xoăn dài màu đỏ ánh lên vẻđẹp rực rỡ.Mục tiêu của cô ta rõ ràng là An Như Cố, đi thẳng về phía cô, giọng nói khônggiấu nổi sự kích động: “Đại sư, cuối cùng tôi cũng tìm được cô rồi.”Lưu Tang bừng tỉnh, thì ra là khách của An Như Cố! Bảo sao lúc nãy An NhưCố lại nhìn ra cửa.Thế nhưng người phụ nữ này nhìn qua là biết giàu có, An Như Cố quen biết côta từ bao giờ?Đường đi ngoài làng thì định vị chính xác, nhưng đường trong làng khá ngoằnngoèo, khó đi, Tư Thủy Lưu Niên phải hỏi đường, mất một hồi lâu mới tìm đếnnơi.Còn lý do tại sao không để An Như Cố ra đón…Nếu không tự mình đến đây thì làm sao thể hiện được thành ý của cô? Hơn nữa,để một vị đại sư có tài như vậy đến đón cô thật sự là quá coi thường thân phậncủa đối phương.Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lưu Tang, Tư Thủy Lưu Niên chủ động bắt chuyệnvới An Như Cố.Tư Thủy Lưu Niên tính cách hướng ngoại, ăn nói lại khéo léo, chẳng mấy chốcđã xóa tan khoảng cách giữa hai người.Như chợt nhớ ra điều gì, trong mắt Tư Thủy Lưu Niên lóe lên tia căm hận: “A,tôi quên chưa nói với cô, hôm đó sau khi cúp điện thoại, tôi sợ hắn bỏ trốn nênđã trực tiếp báo cảnh sát. Hắn ta vốn đã tham gia rất nhiều vụ án mạng trênmạng, lại có tiền án, cảnh sát đã khai thác được thông tin của những kẻ kháctrong băng nhóm từ miệng hắn, tóm gọn những tên tội phạm có thể bắt giữtrong nước.”Tư Thủy Lưu Niên càng nói càng hả hê, nhưng vẫn có chút lo lắng: “Hắn ta làthành viên cấp cao trong băng nhóm tội phạm, số tiền liên quan rất lớn, tôi hỏiluật sư rồi, ít nhất cũng phải nhận án hai mươi năm. Đại sư, hắn ta có thể bị kếtán hai mươi năm không?”Cô ta không hề cảm thấy việc khiến kẻ lừa đảo hoàn lương là điều gì đó vẻvang, ngược lại, chỉ cần nhớ lại quá trình quen biết với kẻ lừa đảo đó là cô ta lạithấy ghê tởm. Hơn nữa, trong lúc lừa cô ta, kẻ đó vẫn không quên “hành nghề”,lừa tiền của người khác, quả thật là không biết hối cải.Không phạt hai mươi năm thì khó mà nguôi ngoai được hận thù trong lòng cô.An Như Cố nhớ đến số mệnh tù tội của người đàn ông kia, khẽ gật đầu.Thấy An Như Cố gật đầu, Tư Thủy Lưu Niên thở phào nhẹ nhõm, cuối cùngcũng yên tâm.Lưu Tang nghe ngóng hồi lâu, đoán được sơ lược câu chuyện, bà trợn tròn mắt,trong lòng vô cùng kinh ngạc.Kẻ lừa đảo đáng sợ như vậy nói bắt là bắt được, Tiểu Cố lợi hại thật!Sau khi dâng hương xong, Tư Thủy Lưu Niên không nỡ rời đi, bèn xin An NhưCố Wechat.Nếu như trước đây chưa tiếp quản đạo quán, An Như Cố sẽ không cho kháchWechat. Nhưng bây giờ cô muốn mở rộng đường tài lộc, suy nghĩ một chút,cảm thấy cho cũng được.Vị quý nhân này trung niên sẽ phát tài, càng về sau càng giàu sang phú quý, kếtgiao với cô ấy có lợi mà không có hại.Thấy Lưu Tang có vẻ thân thiết với An Như Cố, sau khi thêm Wechat của AnNhư Cố, Tư Thủy Lưu Niên cũng lịch sự xin Wechat của Lưu Tang.Buổi tối, Lưu Tang tò mò hỏi Tư Thủy Lưu Niên về chuyện kẻ lừa đảo, lúc nàybà mới biết An Như Cố còn livestream online, hơn nữa còn livestream bắt kẻlừa đảo.Tư Thủy Lưu Niên khen ngợi: [Chị Lưu, bản lĩnh của streamer thật sự rất lợihại, người đã dạy dỗ cô ấy tốt như chị cũng rất lợi hại! ]Lưu Tang lại có chút ngại ngùng, trước đây bà luôn phản đối An Như Cố làmnghề huyền học, không ngờ bây giờ Tiểu Cố đã lợi hại đến mức có thể hóa giảimọi chuyện, còn có cả fan hâm mộ.Có vài chuyện Tư Thủy Lưu Niên không tiện nói với An Như Cố. Nhưng haingười bằng tuổi nhau, nên cô liền nói: [Đại sư nói tôi không hợp kết hôn, lúc đótôi còn thấy phiền não, bây giờ thất tình rồi lại thấy may quá, kết hôn làm gì?Yêu đương chẳng phải sướng hơn sao? Còn không cần phải ly hôn chia tài sảncho đối phương!Dù sao sau này tôi chỉ yêu đương, không kết hôn. Ai dám khuyên tôi sẽ nói làdo đại sư xem bói cho đấy! ]Lưu Tang: “…”Tư Thủy Lưu Niên đến vào buổi sáng, nhà Trương Văn, Trương Võ đến vàobuổi chiều. Tuy chuyện con trai mất tích chỉ là hiểu lầm, nhưng trong lòng họvẫn rất biết ơn, đồng thời càng thêm khâm phục bản lĩnh của An Như Cố.Họ không quen biết An Như Cố, vậy mà cô lại có thể trực tiếp chỉ ra nơiTrương Võ đang ở, còn nhanh hơn cả cảnh sát điều tra! Thật khiến người takhông thể không kinh ngạc.Sau khi cảm tạ, vợ chồng Trương Văn, Trương Võ đi dâng hương.Người có duyên Trương Văn thì kinh ngạc tiến về phía An Như Cố, trên mặttràn đầy phấn khích: “Streamer đại đại, cô nổi tiếng rồi!”
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Người giàu có như vậy đến cái đạo quán xập xệ hẻo lánh này làm gì?Tư Thủy Lưu Niên bước vào đạo quán, vừa nhìn thấy An Như Cố, đôi mắt lậptức sáng rực, tiện tay tháo kính râm xuống, mái tóc xoăn dài màu đỏ ánh lên vẻđẹp rực rỡ.Mục tiêu của cô ta rõ ràng là An Như Cố, đi thẳng về phía cô, giọng nói khônggiấu nổi sự kích động: “Đại sư, cuối cùng tôi cũng tìm được cô rồi.”Lưu Tang bừng tỉnh, thì ra là khách của An Như Cố! Bảo sao lúc nãy An NhưCố lại nhìn ra cửa.Thế nhưng người phụ nữ này nhìn qua là biết giàu có, An Như Cố quen biết côta từ bao giờ?Đường đi ngoài làng thì định vị chính xác, nhưng đường trong làng khá ngoằnngoèo, khó đi, Tư Thủy Lưu Niên phải hỏi đường, mất một hồi lâu mới tìm đếnnơi.Còn lý do tại sao không để An Như Cố ra đón…Nếu không tự mình đến đây thì làm sao thể hiện được thành ý của cô? Hơn nữa,để một vị đại sư có tài như vậy đến đón cô thật sự là quá coi thường thân phậncủa đối phương.Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lưu Tang, Tư Thủy Lưu Niên chủ động bắt chuyệnvới An Như Cố.Tư Thủy Lưu Niên tính cách hướng ngoại, ăn nói lại khéo léo, chẳng mấy chốcđã xóa tan khoảng cách giữa hai người.Như chợt nhớ ra điều gì, trong mắt Tư Thủy Lưu Niên lóe lên tia căm hận: “A,tôi quên chưa nói với cô, hôm đó sau khi cúp điện thoại, tôi sợ hắn bỏ trốn nênđã trực tiếp báo cảnh sát. Hắn ta vốn đã tham gia rất nhiều vụ án mạng trênmạng, lại có tiền án, cảnh sát đã khai thác được thông tin của những kẻ kháctrong băng nhóm từ miệng hắn, tóm gọn những tên tội phạm có thể bắt giữtrong nước.”Tư Thủy Lưu Niên càng nói càng hả hê, nhưng vẫn có chút lo lắng: “Hắn ta làthành viên cấp cao trong băng nhóm tội phạm, số tiền liên quan rất lớn, tôi hỏiluật sư rồi, ít nhất cũng phải nhận án hai mươi năm. Đại sư, hắn ta có thể bị kếtán hai mươi năm không?”Cô ta không hề cảm thấy việc khiến kẻ lừa đảo hoàn lương là điều gì đó vẻvang, ngược lại, chỉ cần nhớ lại quá trình quen biết với kẻ lừa đảo đó là cô ta lạithấy ghê tởm. Hơn nữa, trong lúc lừa cô ta, kẻ đó vẫn không quên “hành nghề”,lừa tiền của người khác, quả thật là không biết hối cải.Không phạt hai mươi năm thì khó mà nguôi ngoai được hận thù trong lòng cô.An Như Cố nhớ đến số mệnh tù tội của người đàn ông kia, khẽ gật đầu.Thấy An Như Cố gật đầu, Tư Thủy Lưu Niên thở phào nhẹ nhõm, cuối cùngcũng yên tâm.Lưu Tang nghe ngóng hồi lâu, đoán được sơ lược câu chuyện, bà trợn tròn mắt,trong lòng vô cùng kinh ngạc.Kẻ lừa đảo đáng sợ như vậy nói bắt là bắt được, Tiểu Cố lợi hại thật!Sau khi dâng hương xong, Tư Thủy Lưu Niên không nỡ rời đi, bèn xin An NhưCố Wechat.Nếu như trước đây chưa tiếp quản đạo quán, An Như Cố sẽ không cho kháchWechat. Nhưng bây giờ cô muốn mở rộng đường tài lộc, suy nghĩ một chút,cảm thấy cho cũng được.Vị quý nhân này trung niên sẽ phát tài, càng về sau càng giàu sang phú quý, kếtgiao với cô ấy có lợi mà không có hại.Thấy Lưu Tang có vẻ thân thiết với An Như Cố, sau khi thêm Wechat của AnNhư Cố, Tư Thủy Lưu Niên cũng lịch sự xin Wechat của Lưu Tang.Buổi tối, Lưu Tang tò mò hỏi Tư Thủy Lưu Niên về chuyện kẻ lừa đảo, lúc nàybà mới biết An Như Cố còn livestream online, hơn nữa còn livestream bắt kẻlừa đảo.Tư Thủy Lưu Niên khen ngợi: [Chị Lưu, bản lĩnh của streamer thật sự rất lợihại, người đã dạy dỗ cô ấy tốt như chị cũng rất lợi hại! ]Lưu Tang lại có chút ngại ngùng, trước đây bà luôn phản đối An Như Cố làmnghề huyền học, không ngờ bây giờ Tiểu Cố đã lợi hại đến mức có thể hóa giảimọi chuyện, còn có cả fan hâm mộ.Có vài chuyện Tư Thủy Lưu Niên không tiện nói với An Như Cố. Nhưng haingười bằng tuổi nhau, nên cô liền nói: [Đại sư nói tôi không hợp kết hôn, lúc đótôi còn thấy phiền não, bây giờ thất tình rồi lại thấy may quá, kết hôn làm gì?Yêu đương chẳng phải sướng hơn sao? Còn không cần phải ly hôn chia tài sảncho đối phương!Dù sao sau này tôi chỉ yêu đương, không kết hôn. Ai dám khuyên tôi sẽ nói làdo đại sư xem bói cho đấy! ]Lưu Tang: “…”Tư Thủy Lưu Niên đến vào buổi sáng, nhà Trương Văn, Trương Võ đến vàobuổi chiều. Tuy chuyện con trai mất tích chỉ là hiểu lầm, nhưng trong lòng họvẫn rất biết ơn, đồng thời càng thêm khâm phục bản lĩnh của An Như Cố.Họ không quen biết An Như Cố, vậy mà cô lại có thể trực tiếp chỉ ra nơiTrương Võ đang ở, còn nhanh hơn cả cảnh sát điều tra! Thật khiến người takhông thể không kinh ngạc.Sau khi cảm tạ, vợ chồng Trương Văn, Trương Võ đi dâng hương.Người có duyên Trương Văn thì kinh ngạc tiến về phía An Như Cố, trên mặttràn đầy phấn khích: “Streamer đại đại, cô nổi tiếng rồi!”
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Người giàu có như vậy đến cái đạo quán xập xệ hẻo lánh này làm gì?Tư Thủy Lưu Niên bước vào đạo quán, vừa nhìn thấy An Như Cố, đôi mắt lậptức sáng rực, tiện tay tháo kính râm xuống, mái tóc xoăn dài màu đỏ ánh lên vẻđẹp rực rỡ.Mục tiêu của cô ta rõ ràng là An Như Cố, đi thẳng về phía cô, giọng nói khônggiấu nổi sự kích động: “Đại sư, cuối cùng tôi cũng tìm được cô rồi.”Lưu Tang bừng tỉnh, thì ra là khách của An Như Cố! Bảo sao lúc nãy An NhưCố lại nhìn ra cửa.Thế nhưng người phụ nữ này nhìn qua là biết giàu có, An Như Cố quen biết côta từ bao giờ?Đường đi ngoài làng thì định vị chính xác, nhưng đường trong làng khá ngoằnngoèo, khó đi, Tư Thủy Lưu Niên phải hỏi đường, mất một hồi lâu mới tìm đếnnơi.Còn lý do tại sao không để An Như Cố ra đón…Nếu không tự mình đến đây thì làm sao thể hiện được thành ý của cô? Hơn nữa,để một vị đại sư có tài như vậy đến đón cô thật sự là quá coi thường thân phậncủa đối phương.Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lưu Tang, Tư Thủy Lưu Niên chủ động bắt chuyệnvới An Như Cố.Tư Thủy Lưu Niên tính cách hướng ngoại, ăn nói lại khéo léo, chẳng mấy chốcđã xóa tan khoảng cách giữa hai người.Như chợt nhớ ra điều gì, trong mắt Tư Thủy Lưu Niên lóe lên tia căm hận: “A,tôi quên chưa nói với cô, hôm đó sau khi cúp điện thoại, tôi sợ hắn bỏ trốn nênđã trực tiếp báo cảnh sát. Hắn ta vốn đã tham gia rất nhiều vụ án mạng trênmạng, lại có tiền án, cảnh sát đã khai thác được thông tin của những kẻ kháctrong băng nhóm từ miệng hắn, tóm gọn những tên tội phạm có thể bắt giữtrong nước.”Tư Thủy Lưu Niên càng nói càng hả hê, nhưng vẫn có chút lo lắng: “Hắn ta làthành viên cấp cao trong băng nhóm tội phạm, số tiền liên quan rất lớn, tôi hỏiluật sư rồi, ít nhất cũng phải nhận án hai mươi năm. Đại sư, hắn ta có thể bị kếtán hai mươi năm không?”Cô ta không hề cảm thấy việc khiến kẻ lừa đảo hoàn lương là điều gì đó vẻvang, ngược lại, chỉ cần nhớ lại quá trình quen biết với kẻ lừa đảo đó là cô ta lạithấy ghê tởm. Hơn nữa, trong lúc lừa cô ta, kẻ đó vẫn không quên “hành nghề”,lừa tiền của người khác, quả thật là không biết hối cải.Không phạt hai mươi năm thì khó mà nguôi ngoai được hận thù trong lòng cô.An Như Cố nhớ đến số mệnh tù tội của người đàn ông kia, khẽ gật đầu.Thấy An Như Cố gật đầu, Tư Thủy Lưu Niên thở phào nhẹ nhõm, cuối cùngcũng yên tâm.Lưu Tang nghe ngóng hồi lâu, đoán được sơ lược câu chuyện, bà trợn tròn mắt,trong lòng vô cùng kinh ngạc.Kẻ lừa đảo đáng sợ như vậy nói bắt là bắt được, Tiểu Cố lợi hại thật!Sau khi dâng hương xong, Tư Thủy Lưu Niên không nỡ rời đi, bèn xin An NhưCố Wechat.Nếu như trước đây chưa tiếp quản đạo quán, An Như Cố sẽ không cho kháchWechat. Nhưng bây giờ cô muốn mở rộng đường tài lộc, suy nghĩ một chút,cảm thấy cho cũng được.Vị quý nhân này trung niên sẽ phát tài, càng về sau càng giàu sang phú quý, kếtgiao với cô ấy có lợi mà không có hại.Thấy Lưu Tang có vẻ thân thiết với An Như Cố, sau khi thêm Wechat của AnNhư Cố, Tư Thủy Lưu Niên cũng lịch sự xin Wechat của Lưu Tang.Buổi tối, Lưu Tang tò mò hỏi Tư Thủy Lưu Niên về chuyện kẻ lừa đảo, lúc nàybà mới biết An Như Cố còn livestream online, hơn nữa còn livestream bắt kẻlừa đảo.Tư Thủy Lưu Niên khen ngợi: [Chị Lưu, bản lĩnh của streamer thật sự rất lợihại, người đã dạy dỗ cô ấy tốt như chị cũng rất lợi hại! ]Lưu Tang lại có chút ngại ngùng, trước đây bà luôn phản đối An Như Cố làmnghề huyền học, không ngờ bây giờ Tiểu Cố đã lợi hại đến mức có thể hóa giảimọi chuyện, còn có cả fan hâm mộ.Có vài chuyện Tư Thủy Lưu Niên không tiện nói với An Như Cố. Nhưng haingười bằng tuổi nhau, nên cô liền nói: [Đại sư nói tôi không hợp kết hôn, lúc đótôi còn thấy phiền não, bây giờ thất tình rồi lại thấy may quá, kết hôn làm gì?Yêu đương chẳng phải sướng hơn sao? Còn không cần phải ly hôn chia tài sảncho đối phương!Dù sao sau này tôi chỉ yêu đương, không kết hôn. Ai dám khuyên tôi sẽ nói làdo đại sư xem bói cho đấy! ]Lưu Tang: “…”Tư Thủy Lưu Niên đến vào buổi sáng, nhà Trương Văn, Trương Võ đến vàobuổi chiều. Tuy chuyện con trai mất tích chỉ là hiểu lầm, nhưng trong lòng họvẫn rất biết ơn, đồng thời càng thêm khâm phục bản lĩnh của An Như Cố.Họ không quen biết An Như Cố, vậy mà cô lại có thể trực tiếp chỉ ra nơiTrương Võ đang ở, còn nhanh hơn cả cảnh sát điều tra! Thật khiến người takhông thể không kinh ngạc.Sau khi cảm tạ, vợ chồng Trương Văn, Trương Võ đi dâng hương.Người có duyên Trương Văn thì kinh ngạc tiến về phía An Như Cố, trên mặttràn đầy phấn khích: “Streamer đại đại, cô nổi tiếng rồi!”