Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…
Chương 38
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Tiểu Cư Cư hít sâu một hơi, vội vàng hỏi: "Vậy đạo trưởng, bây giờ tôi phảilàm sao? Làm ơn giúp tôi với, tôi thật sự không biết phía sau nhà lại có mộphần."An Như Cố trấn an: "Đừng hoảng sợ, chuyện này có thể giải quyết được. Xã hộiphát triển đến nay, người c.h.ế.t vô số kể, đâu đâu cũng có mộ phần. Nhà cậuvốn dĩ vẫn luôn bình an vô sự với ngôi mộ này, nhưng cậu đã làm một việckhiến đối phương nổi giận."Tiểu Cư Cư gãi đầu, khó hiểu nói: "Tôi cũng đâu có làm gì đâu, ngày thường tôikhông ra khỏi cửa.""Vừa nãy cậu nói cậu đã trồng một vườn hoa ở gần nhà, đúng không?"Nghe đến đây, Tiểu Cư Cư bỗng nhiên hiểu ra, ngộ ra: "... Thì ra là do đám hoađó! Ở quê cái gì cũng thiếu, chỉ có đất là không thiếu, tôi muốn trồng hoa, tậnhưởng cảm giác xung quanh toàn là hoa. Phía sau nhà ít cây cối, nên tôi thấyngứa ngáy tay chân, liền trồng rất nhiều hoa nhài."An Như Cố: "Cậu trồng lên mộ người ta rồi. Bộ rễ của hoa nhài rất phức tạp, lạicòn đ.â.m vào lăng mộ."Tiểu Cư Cư: "..."Khán giả xem livestream: "..."【Ặc... Thật ra cũng không trách người ta tức giận.】【Lúc đầu tôi ủng hộ người hữu duyên, nhưng mà đặt mình vào vị trí của ngườibị trồng hoa trên đầu, tôi tức đến nỗi nắm đ.ấ.m siết chặt rồi.】"Vậy tôi đi nhổ đám hoa đó ngay lập tức!" Tiểu Cư Cư lập tức hối hận: "Biếtthế tôi đã không trồng mấy thứ đó rồi."An Như Cố lại lắc đầu: "Mộ phần trên thế gian này luôn mọc đầy cỏ cây hoa lá,rễ cây đ.â.m vào lăng mộ, tuy khiến cho bọn họ khó chịu, nhưng cũng khôngphải là không thể chịu đựng được. Nguyên nhân này chỉ là phụ, tôi nghĩ bọn họtìm đến cậu, còn có một chuyện quan trọng hơn."Tiểu Cư Cư tò mò hỏi: "Còn chuyện gì nữa ạ?"An Như Cố: "Phong thủy, cậu hướng camera ra ngoài nhà, đi một vòng quanhnhà cho tôi xem địa hình."Tiểu Cư Cư lập tức đồng ý, cầm điện thoại đi một vòng quanh nhà, nhưng tuyệtđối không dám đến gần khoảng đất trống phía sau nhà.An Như Cố xem xét một lượt, trong lòng đã có tính toán, bèn nói: "Tôi hiểu rồi,thì ra bố cục nhà cậu là như vậy, thảo nào lại không có chuyện gì xảy ra."Tiểu Cư Cư mơ hồ nhận ra giọng điệu của An Như Cố có chút khác lạ, khó hiểuhỏi: "Bố cục nhà tôi có gì đặc biệt sao?"An Như Cố từ từ giải thích: "Có câu tục ngữ "Thà để ma chặn cửa, còn hơn đểma đuổi theo", câu này có nghĩa là, phía sau nhà có mộ phần là rất xấu, cònkhông bằng phía trước nhà có mộ phần. Phía sau nhà có mộ phần là đại hung,gia chủ rất dễ gặp phải tai họa. Thế nhưng người nhà cậu lại khỏe mạnh bình an,không gặp phải tai bay vạ gió nào."Tiểu Cư Cư vỗ ngực: "Đáng sợ quá."An Như Cố: "Phía sau nhà cậu có sông và ao nước nhỏ do hai con sông hợpthành, nước từ xa xa uốn lượn chảy đến, đến trước nhà thì lệch về một bên tráihoặc phải, sau đó bao bọc lấy ngôi nhà rồi chảy đi, còn được gọi là "Thủy LoanHuyền Vũ", bố cục này có thể khiến cho gia đình hưng thịnh hai ba trăm nămkhông suy, là thế đất ôm nước tự nhiên.* Chắc chắn là bởi vì phong thủy nơinày tốt, nên chủ nhân ngôi mộ mới chọn chôn cất ở đây. Gia đình cậu và ngôimộ vẫn luôn chung sống hòa bình, đều được hưởng lợi không ít từ thế đất ômnước này, thế nhưng - cậu đã lấp đường nước, phá vỡ bố cục phong thủy này.Phong thủy bị phá vỡ, hai bên liền trở nên bất hòa. Chủ nhân ngôi mộ kia chắccũng là muốn nhắc nhở cậu, mau chóng nghĩ cách giải quyết.""Con đường bị chia cắt bởi dòng nước nhỏ thật sự rất khó đi, nên trước đây, lúcbố mẹ tôi còn sống, chúng tôi đã cùng nhau lấp dòng nước đó lại."Tiểu Cư Cư muốn khóc cũng không ra nước mắt, nghe thế đất ôm nước này cóvẻ lợi hại lắm, vậy mà cậu ta lại phá hỏng mất!"Vậy đạo trưởng, bây giờ tôi đào dòng nước đó lên còn kịp không?"An Như Cố thở dài: "Cậu có thể tưởng tượng phong thủy giống như một cái nồi,nồi bị thủng thì rất khó sửa, hơn nữa cho dù có vá víu thế nào thì cuối cùng vẫnsẽ bị rò rỉ. Hơn nữa, thế đất ôm nước tự nhiên sau khi bị phá hủy thì phong thủysẽ rối loạn, cho dù có sửa chữa được, cũng không còn tác dụng gì lớn."Tiểu Cư Cư cảm thấy rất khó chịu: "Vậy đạo trưởng, tôi phải làm sao bây giờ?"An Như Cố: "Cậu đừng nghĩ đến chuyện khôi phục lại bố cục phong thủy nữa.Hiện tại, để đảm bảo an toàn cho cậu, hoặc là dời nhà đi, hoặc là dời mộ phầnphía sau nhà đi."Chuyện dọn nhà cần phải tính toán kỹ lưỡng, không phải là chuyện có thể quyếtđịnh trong vài phút.An Như Cố bèn nói: "Chuyện này một mình cậu cũng không quyết định được,trước tiên hãy bàn bạc với bố mẹ, tôi đã gửi thông tin liên lạc của tôi cho cậu ởhậu trường. Sau khi quyết định xong, hãy liên lạc lại với tôi."
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Tiểu Cư Cư hít sâu một hơi, vội vàng hỏi: "Vậy đạo trưởng, bây giờ tôi phảilàm sao? Làm ơn giúp tôi với, tôi thật sự không biết phía sau nhà lại có mộphần."An Như Cố trấn an: "Đừng hoảng sợ, chuyện này có thể giải quyết được. Xã hộiphát triển đến nay, người c.h.ế.t vô số kể, đâu đâu cũng có mộ phần. Nhà cậuvốn dĩ vẫn luôn bình an vô sự với ngôi mộ này, nhưng cậu đã làm một việckhiến đối phương nổi giận."Tiểu Cư Cư gãi đầu, khó hiểu nói: "Tôi cũng đâu có làm gì đâu, ngày thường tôikhông ra khỏi cửa.""Vừa nãy cậu nói cậu đã trồng một vườn hoa ở gần nhà, đúng không?"Nghe đến đây, Tiểu Cư Cư bỗng nhiên hiểu ra, ngộ ra: "... Thì ra là do đám hoađó! Ở quê cái gì cũng thiếu, chỉ có đất là không thiếu, tôi muốn trồng hoa, tậnhưởng cảm giác xung quanh toàn là hoa. Phía sau nhà ít cây cối, nên tôi thấyngứa ngáy tay chân, liền trồng rất nhiều hoa nhài."An Như Cố: "Cậu trồng lên mộ người ta rồi. Bộ rễ của hoa nhài rất phức tạp, lạicòn đ.â.m vào lăng mộ."Tiểu Cư Cư: "..."Khán giả xem livestream: "..."【Ặc... Thật ra cũng không trách người ta tức giận.】【Lúc đầu tôi ủng hộ người hữu duyên, nhưng mà đặt mình vào vị trí của ngườibị trồng hoa trên đầu, tôi tức đến nỗi nắm đ.ấ.m siết chặt rồi.】"Vậy tôi đi nhổ đám hoa đó ngay lập tức!" Tiểu Cư Cư lập tức hối hận: "Biếtthế tôi đã không trồng mấy thứ đó rồi."An Như Cố lại lắc đầu: "Mộ phần trên thế gian này luôn mọc đầy cỏ cây hoa lá,rễ cây đ.â.m vào lăng mộ, tuy khiến cho bọn họ khó chịu, nhưng cũng khôngphải là không thể chịu đựng được. Nguyên nhân này chỉ là phụ, tôi nghĩ bọn họtìm đến cậu, còn có một chuyện quan trọng hơn."Tiểu Cư Cư tò mò hỏi: "Còn chuyện gì nữa ạ?"An Như Cố: "Phong thủy, cậu hướng camera ra ngoài nhà, đi một vòng quanhnhà cho tôi xem địa hình."Tiểu Cư Cư lập tức đồng ý, cầm điện thoại đi một vòng quanh nhà, nhưng tuyệtđối không dám đến gần khoảng đất trống phía sau nhà.An Như Cố xem xét một lượt, trong lòng đã có tính toán, bèn nói: "Tôi hiểu rồi,thì ra bố cục nhà cậu là như vậy, thảo nào lại không có chuyện gì xảy ra."Tiểu Cư Cư mơ hồ nhận ra giọng điệu của An Như Cố có chút khác lạ, khó hiểuhỏi: "Bố cục nhà tôi có gì đặc biệt sao?"An Như Cố từ từ giải thích: "Có câu tục ngữ "Thà để ma chặn cửa, còn hơn đểma đuổi theo", câu này có nghĩa là, phía sau nhà có mộ phần là rất xấu, cònkhông bằng phía trước nhà có mộ phần. Phía sau nhà có mộ phần là đại hung,gia chủ rất dễ gặp phải tai họa. Thế nhưng người nhà cậu lại khỏe mạnh bình an,không gặp phải tai bay vạ gió nào."Tiểu Cư Cư vỗ ngực: "Đáng sợ quá."An Như Cố: "Phía sau nhà cậu có sông và ao nước nhỏ do hai con sông hợpthành, nước từ xa xa uốn lượn chảy đến, đến trước nhà thì lệch về một bên tráihoặc phải, sau đó bao bọc lấy ngôi nhà rồi chảy đi, còn được gọi là "Thủy LoanHuyền Vũ", bố cục này có thể khiến cho gia đình hưng thịnh hai ba trăm nămkhông suy, là thế đất ôm nước tự nhiên.* Chắc chắn là bởi vì phong thủy nơinày tốt, nên chủ nhân ngôi mộ mới chọn chôn cất ở đây. Gia đình cậu và ngôimộ vẫn luôn chung sống hòa bình, đều được hưởng lợi không ít từ thế đất ômnước này, thế nhưng - cậu đã lấp đường nước, phá vỡ bố cục phong thủy này.Phong thủy bị phá vỡ, hai bên liền trở nên bất hòa. Chủ nhân ngôi mộ kia chắccũng là muốn nhắc nhở cậu, mau chóng nghĩ cách giải quyết.""Con đường bị chia cắt bởi dòng nước nhỏ thật sự rất khó đi, nên trước đây, lúcbố mẹ tôi còn sống, chúng tôi đã cùng nhau lấp dòng nước đó lại."Tiểu Cư Cư muốn khóc cũng không ra nước mắt, nghe thế đất ôm nước này cóvẻ lợi hại lắm, vậy mà cậu ta lại phá hỏng mất!"Vậy đạo trưởng, bây giờ tôi đào dòng nước đó lên còn kịp không?"An Như Cố thở dài: "Cậu có thể tưởng tượng phong thủy giống như một cái nồi,nồi bị thủng thì rất khó sửa, hơn nữa cho dù có vá víu thế nào thì cuối cùng vẫnsẽ bị rò rỉ. Hơn nữa, thế đất ôm nước tự nhiên sau khi bị phá hủy thì phong thủysẽ rối loạn, cho dù có sửa chữa được, cũng không còn tác dụng gì lớn."Tiểu Cư Cư cảm thấy rất khó chịu: "Vậy đạo trưởng, tôi phải làm sao bây giờ?"An Như Cố: "Cậu đừng nghĩ đến chuyện khôi phục lại bố cục phong thủy nữa.Hiện tại, để đảm bảo an toàn cho cậu, hoặc là dời nhà đi, hoặc là dời mộ phầnphía sau nhà đi."Chuyện dọn nhà cần phải tính toán kỹ lưỡng, không phải là chuyện có thể quyếtđịnh trong vài phút.An Như Cố bèn nói: "Chuyện này một mình cậu cũng không quyết định được,trước tiên hãy bàn bạc với bố mẹ, tôi đã gửi thông tin liên lạc của tôi cho cậu ởhậu trường. Sau khi quyết định xong, hãy liên lạc lại với tôi."
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Tiểu Cư Cư hít sâu một hơi, vội vàng hỏi: "Vậy đạo trưởng, bây giờ tôi phảilàm sao? Làm ơn giúp tôi với, tôi thật sự không biết phía sau nhà lại có mộphần."An Như Cố trấn an: "Đừng hoảng sợ, chuyện này có thể giải quyết được. Xã hộiphát triển đến nay, người c.h.ế.t vô số kể, đâu đâu cũng có mộ phần. Nhà cậuvốn dĩ vẫn luôn bình an vô sự với ngôi mộ này, nhưng cậu đã làm một việckhiến đối phương nổi giận."Tiểu Cư Cư gãi đầu, khó hiểu nói: "Tôi cũng đâu có làm gì đâu, ngày thường tôikhông ra khỏi cửa.""Vừa nãy cậu nói cậu đã trồng một vườn hoa ở gần nhà, đúng không?"Nghe đến đây, Tiểu Cư Cư bỗng nhiên hiểu ra, ngộ ra: "... Thì ra là do đám hoađó! Ở quê cái gì cũng thiếu, chỉ có đất là không thiếu, tôi muốn trồng hoa, tậnhưởng cảm giác xung quanh toàn là hoa. Phía sau nhà ít cây cối, nên tôi thấyngứa ngáy tay chân, liền trồng rất nhiều hoa nhài."An Như Cố: "Cậu trồng lên mộ người ta rồi. Bộ rễ của hoa nhài rất phức tạp, lạicòn đ.â.m vào lăng mộ."Tiểu Cư Cư: "..."Khán giả xem livestream: "..."【Ặc... Thật ra cũng không trách người ta tức giận.】【Lúc đầu tôi ủng hộ người hữu duyên, nhưng mà đặt mình vào vị trí của ngườibị trồng hoa trên đầu, tôi tức đến nỗi nắm đ.ấ.m siết chặt rồi.】"Vậy tôi đi nhổ đám hoa đó ngay lập tức!" Tiểu Cư Cư lập tức hối hận: "Biếtthế tôi đã không trồng mấy thứ đó rồi."An Như Cố lại lắc đầu: "Mộ phần trên thế gian này luôn mọc đầy cỏ cây hoa lá,rễ cây đ.â.m vào lăng mộ, tuy khiến cho bọn họ khó chịu, nhưng cũng khôngphải là không thể chịu đựng được. Nguyên nhân này chỉ là phụ, tôi nghĩ bọn họtìm đến cậu, còn có một chuyện quan trọng hơn."Tiểu Cư Cư tò mò hỏi: "Còn chuyện gì nữa ạ?"An Như Cố: "Phong thủy, cậu hướng camera ra ngoài nhà, đi một vòng quanhnhà cho tôi xem địa hình."Tiểu Cư Cư lập tức đồng ý, cầm điện thoại đi một vòng quanh nhà, nhưng tuyệtđối không dám đến gần khoảng đất trống phía sau nhà.An Như Cố xem xét một lượt, trong lòng đã có tính toán, bèn nói: "Tôi hiểu rồi,thì ra bố cục nhà cậu là như vậy, thảo nào lại không có chuyện gì xảy ra."Tiểu Cư Cư mơ hồ nhận ra giọng điệu của An Như Cố có chút khác lạ, khó hiểuhỏi: "Bố cục nhà tôi có gì đặc biệt sao?"An Như Cố từ từ giải thích: "Có câu tục ngữ "Thà để ma chặn cửa, còn hơn đểma đuổi theo", câu này có nghĩa là, phía sau nhà có mộ phần là rất xấu, cònkhông bằng phía trước nhà có mộ phần. Phía sau nhà có mộ phần là đại hung,gia chủ rất dễ gặp phải tai họa. Thế nhưng người nhà cậu lại khỏe mạnh bình an,không gặp phải tai bay vạ gió nào."Tiểu Cư Cư vỗ ngực: "Đáng sợ quá."An Như Cố: "Phía sau nhà cậu có sông và ao nước nhỏ do hai con sông hợpthành, nước từ xa xa uốn lượn chảy đến, đến trước nhà thì lệch về một bên tráihoặc phải, sau đó bao bọc lấy ngôi nhà rồi chảy đi, còn được gọi là "Thủy LoanHuyền Vũ", bố cục này có thể khiến cho gia đình hưng thịnh hai ba trăm nămkhông suy, là thế đất ôm nước tự nhiên.* Chắc chắn là bởi vì phong thủy nơinày tốt, nên chủ nhân ngôi mộ mới chọn chôn cất ở đây. Gia đình cậu và ngôimộ vẫn luôn chung sống hòa bình, đều được hưởng lợi không ít từ thế đất ômnước này, thế nhưng - cậu đã lấp đường nước, phá vỡ bố cục phong thủy này.Phong thủy bị phá vỡ, hai bên liền trở nên bất hòa. Chủ nhân ngôi mộ kia chắccũng là muốn nhắc nhở cậu, mau chóng nghĩ cách giải quyết.""Con đường bị chia cắt bởi dòng nước nhỏ thật sự rất khó đi, nên trước đây, lúcbố mẹ tôi còn sống, chúng tôi đã cùng nhau lấp dòng nước đó lại."Tiểu Cư Cư muốn khóc cũng không ra nước mắt, nghe thế đất ôm nước này cóvẻ lợi hại lắm, vậy mà cậu ta lại phá hỏng mất!"Vậy đạo trưởng, bây giờ tôi đào dòng nước đó lên còn kịp không?"An Như Cố thở dài: "Cậu có thể tưởng tượng phong thủy giống như một cái nồi,nồi bị thủng thì rất khó sửa, hơn nữa cho dù có vá víu thế nào thì cuối cùng vẫnsẽ bị rò rỉ. Hơn nữa, thế đất ôm nước tự nhiên sau khi bị phá hủy thì phong thủysẽ rối loạn, cho dù có sửa chữa được, cũng không còn tác dụng gì lớn."Tiểu Cư Cư cảm thấy rất khó chịu: "Vậy đạo trưởng, tôi phải làm sao bây giờ?"An Như Cố: "Cậu đừng nghĩ đến chuyện khôi phục lại bố cục phong thủy nữa.Hiện tại, để đảm bảo an toàn cho cậu, hoặc là dời nhà đi, hoặc là dời mộ phầnphía sau nhà đi."Chuyện dọn nhà cần phải tính toán kỹ lưỡng, không phải là chuyện có thể quyếtđịnh trong vài phút.An Như Cố bèn nói: "Chuyện này một mình cậu cũng không quyết định được,trước tiên hãy bàn bạc với bố mẹ, tôi đã gửi thông tin liên lạc của tôi cho cậu ởhậu trường. Sau khi quyết định xong, hãy liên lạc lại với tôi."