Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…
Chương 52
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Nữ quỷ bèn kìm chế hành động của mình, thậm chí còn lễ phép hành lễ: "Đại sưnói đúng lắm, thiếp xin được bái kiến."Mọi người: "!!!"Vương Kha: "???"Cái gì thế này, con quỷ này là vợ kiếp trước của cậu ta?An Như Cố ngủ rất ngon, khi cô tỉnh dậy, đã hơn hai giờ sáng, sau khi rửa mặtxong liền đi xuống lầu. Khi nhận ra nữ quỷ đã đến, vốn dĩ cô định ra tay bắt lấyđối phương, nhưng thấy dường như nó không có ác ý, nên bèn án binh bất động,lặng lẽ quan sát.Trên người nữ quỷ không có nợ máu, chứng tỏ cô ta chưa từng hại người.Cô cũng không phải loại người không phân biệt được phải trái, lỡ như VươngKha và nữ quỷ có thù oán, hoặc là Vương Kha đã hãm hại nữ quỷ, cô sẽ để haingười bọn họ nói chuyện rõ ràng, làm rõ mọi chuyện, sẽ không tùy tiện đánhc.h.ế.t hồn ma.Chờ đến khi nhìn rõ diện mạo của nữ quỷ, cô đã nhận ra thân phận của đốiphương.Mãi đến khi nữ quỷ bị Vương Kha chọc giận, định ra tay cướp hồn, cô mới lêntiếng ngăn cản.Dưới ánh mắt vừa sùng bái vừa tò mò của mọi người, An Như Cố chậm rãibước đến trước mặt nữ quỷ, ánh mắt dừng trên người hai người bọn họ, khẽ thởdài: "Cần gì phải như vậy chứ?"Mọi người đều rất khó hiểu, cần gì phải như vậy là sao? Rốt cuộc giữa nữ quỷnày và Vương Kha có chuyện gì?Chỉ có nữ quỷ là hiểu được ý của An Như Cố, cô ta e lệ mỉm cười, ôm chặt lấyquả cầu hoa tượng trưng cho sự gắn kết bền chặt trong lòng: "Chúng ta đã hẹnước, đời đời kiếp kiếp đều sẽ làm vợ chồng. Ai đi trước, thì phải ở lại bên cầuNại Hà chờ đợi, cùng nhau đầu thai chuyển thế, kiếp sau lại tiếp tục làm vợchồng. Ta đã đợi chàng bốn trăm mười hai năm, không ngờ chàng lại đầu thaichuyển thế từ lúc nào, ta phải làm sao đây? Đã núi không đến với ta, thì ta sẽđến với núi vậy."Mọi người: "!!!"Vương Kha: "!!!"An Như Cố liếc nhìn Vương Kha đang hoảng hốt, thản nhiên nói: "Nhưng haingười kiếp này vô duyên, vợ của cậu ấy cho dù không phải là ai khác, cũng sẽkhông là cô - một hồn ma. Trên người cô không có nợ máu, kiếp sau có thể đầuthai vào gia đình tốt, sao cứ phải chấp niệm với người đàn ông này? Nếu như côkhông thể quên, uống một bát canh Mạnh Bà là sẽ quên hết tất cả.Nếu như cô thật sự câu hồn cậu ấy, hại c.h.ế.t người sống, vậy thì cô đã phạmphải sai lầm lớn, trở thành ác quỷ bị truy nã, bị quỷ sai bắt được sẽ bị đày xuốngmười tám tầng địa ngục, như vậy có đáng không?"Nữ quỷ đã đợi chờ bao nhiêu năm như vậy, nghe quá nhiều những lời như thếnày, nghe đến chai cả tai rồi, căn bản không muốn nghe người khác dạy đờimình nữa.Làm sao người khác có thể hiểu được tình cảm sâu đậm giữa cô ta và VươngLang?Nhưng An Như Cố thì khác, giọng điệu của cô là sự nghi ngờ thuần túy, khôngphải là đang dạy dỗ, giống như thật sự chỉ đang cân nhắc thiệt hơn, tò mò rốtcuộc có đáng hay không.Thái độ của nữ quỷ bèn dịu xuống, hiếm khi nảy sinh ý muốn giải thích, kể lạichuyện xưa: "Cha ta là thương nhân giàu có, rất yêu thương ta, sợ ta gả đi nhàkhác sẽ bị mẹ chồng ức hiếp, nên đã để ta ở rể. Trong số rất nhiều người, ta đãvừa mắt Vương Lang ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tuy chàng ấy chỉ là một thưsinh nghèo, nhưng lại có dung mạo tuấn tú nhất, sau này ta mới biết chàng ấy làngười nổi tiếng đẹp trai nhất vùng. Nhưng chàng ấy ốm yếu, chưa sống đến bamươi tuổi đã qua đời. Chàng ấy nói với ta, tình cảm kiếp này, kiếp sau sẽ báođáp."Giọng nói của nữ quỷ mang theo tia hoài niệm, ánh mắt rơi trên gương mặt lấmlem bụi đất của Vương Kha đang ngồi trên ghế sofa, khựng lại một chút, nhưthể không nỡ nhìn tiếp vậy, bèn quay mặt đi, không muốn nhìn nữa.Cô ta nhìn sang An Như Cố, ánh mắt đảo qua khuôn mặt của cô, hai má ửnghồng, sao cô gái này lại xinh đẹp đến vậy chứ, càng nhìn càng thấy kinh diễm.Sau khi nhìn thấy cô, lại càng không muốn nhìn Vương Lang xấu xí như vậynữa.Nếu như cô ấy là nam nhân...A, không được, không thể nghĩ tiếp nữa, phu quân của cô là Vương Lang!Nữ quỷ cố gắng thu hồi tâm trí, nhặt dải lụa đỏ trên đất lên, chuẩn bị câu hồnVương Kha, như chợt nhớ ra điều gì, bèn quay sang nhìn An Như Cố, quyếtđịnh tha cho đối phương một mạng: "Ta không biết cô đã thoát khỏi thuật địnhthân bằng cách nào, nhưng ta không chỉ biết mỗi thuật đó đâu, nếu như côkhông muốn chết, thì mau chóng rời khỏi đây đi."Nói xong, cô ta nhét dải lụa đỏ vào tay Vương Kha, giơ tay đánh mạnh vào vaicậu ta, nắm lấy hồn phách của cậu ta, làm động tác muốn kéo ra.Bố mẹ Vương Kha đau lòng như muốn c.h.ế.t thay con, chỉ hận không thể lấythân mình ra chắn cho con. Còn những “cao nhân” kia thấy bản thân bất lực,thậm chí còn có nguy cơ mất mạng, càng thêm thống khổ.Vương Kha bị nắm lấy hồn phách, mơ hồ cảm nhận được bản thân sắp sửa rờikhỏi thân xác, trước mắt hiện lên những hình ảnh của cuộc đời mình, cậu ta hámiệng, nhưng lại yếu ớt đến mức không nói nên lời, chỉ có thể âm thầm nghĩ.Bố, mẹ, con xin lỗi, nhưng con cũng không biết kiếp trước mình đã từng hứahẹn như vậy!Thế nhưng đúng lúc này, bên tai lại vang lên tiếng thở dài: "Nếu đã như vậy,vậy thì đừng trách tôi."An Như Cố tháo chiếc Đồng tiền Ngũ Đế trên cánh tay xuống, ném về phía taynữ quỷ, nữ quỷ giống như bị nước sôi dội vào, hét lên một tiếng thảm thiết, đauđớn đến mức phải rụt tay lại, quá trình câu hồn bị gián đoạn."A!"Nữ quỷ cảm nhận được cơn đau rát bỏng, cẩn thận nhìn kỹ, thì thấy cả bàn tayphải của mình đã biến mất, chỉ còn lại cánh tay trống rỗng.Ánh mắt cô ta rơi trên "thủ phạm" đang nằm trên đầu gối Vương Kha, kinh hãithốt lên: "Đồng tiền Ngũ Đế? Không thể nào, Đồng tiền Ngũ Đế bình thườnglàm sao có thể làm ta bị thương được?!"Nghe vậy, An Như Cố có chút khó hiểu: "Đây là Đồng tiền Ngũ Đế do tôi khaiquang, có gì khác sao?"Nữ quỷ ôm cánh tay của mình, kinh hãi nhìn An Như Cố.
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Nữ quỷ bèn kìm chế hành động của mình, thậm chí còn lễ phép hành lễ: "Đại sưnói đúng lắm, thiếp xin được bái kiến."Mọi người: "!!!"Vương Kha: "???"Cái gì thế này, con quỷ này là vợ kiếp trước của cậu ta?An Như Cố ngủ rất ngon, khi cô tỉnh dậy, đã hơn hai giờ sáng, sau khi rửa mặtxong liền đi xuống lầu. Khi nhận ra nữ quỷ đã đến, vốn dĩ cô định ra tay bắt lấyđối phương, nhưng thấy dường như nó không có ác ý, nên bèn án binh bất động,lặng lẽ quan sát.Trên người nữ quỷ không có nợ máu, chứng tỏ cô ta chưa từng hại người.Cô cũng không phải loại người không phân biệt được phải trái, lỡ như VươngKha và nữ quỷ có thù oán, hoặc là Vương Kha đã hãm hại nữ quỷ, cô sẽ để haingười bọn họ nói chuyện rõ ràng, làm rõ mọi chuyện, sẽ không tùy tiện đánhc.h.ế.t hồn ma.Chờ đến khi nhìn rõ diện mạo của nữ quỷ, cô đã nhận ra thân phận của đốiphương.Mãi đến khi nữ quỷ bị Vương Kha chọc giận, định ra tay cướp hồn, cô mới lêntiếng ngăn cản.Dưới ánh mắt vừa sùng bái vừa tò mò của mọi người, An Như Cố chậm rãibước đến trước mặt nữ quỷ, ánh mắt dừng trên người hai người bọn họ, khẽ thởdài: "Cần gì phải như vậy chứ?"Mọi người đều rất khó hiểu, cần gì phải như vậy là sao? Rốt cuộc giữa nữ quỷnày và Vương Kha có chuyện gì?Chỉ có nữ quỷ là hiểu được ý của An Như Cố, cô ta e lệ mỉm cười, ôm chặt lấyquả cầu hoa tượng trưng cho sự gắn kết bền chặt trong lòng: "Chúng ta đã hẹnước, đời đời kiếp kiếp đều sẽ làm vợ chồng. Ai đi trước, thì phải ở lại bên cầuNại Hà chờ đợi, cùng nhau đầu thai chuyển thế, kiếp sau lại tiếp tục làm vợchồng. Ta đã đợi chàng bốn trăm mười hai năm, không ngờ chàng lại đầu thaichuyển thế từ lúc nào, ta phải làm sao đây? Đã núi không đến với ta, thì ta sẽđến với núi vậy."Mọi người: "!!!"Vương Kha: "!!!"An Như Cố liếc nhìn Vương Kha đang hoảng hốt, thản nhiên nói: "Nhưng haingười kiếp này vô duyên, vợ của cậu ấy cho dù không phải là ai khác, cũng sẽkhông là cô - một hồn ma. Trên người cô không có nợ máu, kiếp sau có thể đầuthai vào gia đình tốt, sao cứ phải chấp niệm với người đàn ông này? Nếu như côkhông thể quên, uống một bát canh Mạnh Bà là sẽ quên hết tất cả.Nếu như cô thật sự câu hồn cậu ấy, hại c.h.ế.t người sống, vậy thì cô đã phạmphải sai lầm lớn, trở thành ác quỷ bị truy nã, bị quỷ sai bắt được sẽ bị đày xuốngmười tám tầng địa ngục, như vậy có đáng không?"Nữ quỷ đã đợi chờ bao nhiêu năm như vậy, nghe quá nhiều những lời như thếnày, nghe đến chai cả tai rồi, căn bản không muốn nghe người khác dạy đờimình nữa.Làm sao người khác có thể hiểu được tình cảm sâu đậm giữa cô ta và VươngLang?Nhưng An Như Cố thì khác, giọng điệu của cô là sự nghi ngờ thuần túy, khôngphải là đang dạy dỗ, giống như thật sự chỉ đang cân nhắc thiệt hơn, tò mò rốtcuộc có đáng hay không.Thái độ của nữ quỷ bèn dịu xuống, hiếm khi nảy sinh ý muốn giải thích, kể lạichuyện xưa: "Cha ta là thương nhân giàu có, rất yêu thương ta, sợ ta gả đi nhàkhác sẽ bị mẹ chồng ức hiếp, nên đã để ta ở rể. Trong số rất nhiều người, ta đãvừa mắt Vương Lang ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tuy chàng ấy chỉ là một thưsinh nghèo, nhưng lại có dung mạo tuấn tú nhất, sau này ta mới biết chàng ấy làngười nổi tiếng đẹp trai nhất vùng. Nhưng chàng ấy ốm yếu, chưa sống đến bamươi tuổi đã qua đời. Chàng ấy nói với ta, tình cảm kiếp này, kiếp sau sẽ báođáp."Giọng nói của nữ quỷ mang theo tia hoài niệm, ánh mắt rơi trên gương mặt lấmlem bụi đất của Vương Kha đang ngồi trên ghế sofa, khựng lại một chút, nhưthể không nỡ nhìn tiếp vậy, bèn quay mặt đi, không muốn nhìn nữa.Cô ta nhìn sang An Như Cố, ánh mắt đảo qua khuôn mặt của cô, hai má ửnghồng, sao cô gái này lại xinh đẹp đến vậy chứ, càng nhìn càng thấy kinh diễm.Sau khi nhìn thấy cô, lại càng không muốn nhìn Vương Lang xấu xí như vậynữa.Nếu như cô ấy là nam nhân...A, không được, không thể nghĩ tiếp nữa, phu quân của cô là Vương Lang!Nữ quỷ cố gắng thu hồi tâm trí, nhặt dải lụa đỏ trên đất lên, chuẩn bị câu hồnVương Kha, như chợt nhớ ra điều gì, bèn quay sang nhìn An Như Cố, quyếtđịnh tha cho đối phương một mạng: "Ta không biết cô đã thoát khỏi thuật địnhthân bằng cách nào, nhưng ta không chỉ biết mỗi thuật đó đâu, nếu như côkhông muốn chết, thì mau chóng rời khỏi đây đi."Nói xong, cô ta nhét dải lụa đỏ vào tay Vương Kha, giơ tay đánh mạnh vào vaicậu ta, nắm lấy hồn phách của cậu ta, làm động tác muốn kéo ra.Bố mẹ Vương Kha đau lòng như muốn c.h.ế.t thay con, chỉ hận không thể lấythân mình ra chắn cho con. Còn những “cao nhân” kia thấy bản thân bất lực,thậm chí còn có nguy cơ mất mạng, càng thêm thống khổ.Vương Kha bị nắm lấy hồn phách, mơ hồ cảm nhận được bản thân sắp sửa rờikhỏi thân xác, trước mắt hiện lên những hình ảnh của cuộc đời mình, cậu ta hámiệng, nhưng lại yếu ớt đến mức không nói nên lời, chỉ có thể âm thầm nghĩ.Bố, mẹ, con xin lỗi, nhưng con cũng không biết kiếp trước mình đã từng hứahẹn như vậy!Thế nhưng đúng lúc này, bên tai lại vang lên tiếng thở dài: "Nếu đã như vậy,vậy thì đừng trách tôi."An Như Cố tháo chiếc Đồng tiền Ngũ Đế trên cánh tay xuống, ném về phía taynữ quỷ, nữ quỷ giống như bị nước sôi dội vào, hét lên một tiếng thảm thiết, đauđớn đến mức phải rụt tay lại, quá trình câu hồn bị gián đoạn."A!"Nữ quỷ cảm nhận được cơn đau rát bỏng, cẩn thận nhìn kỹ, thì thấy cả bàn tayphải của mình đã biến mất, chỉ còn lại cánh tay trống rỗng.Ánh mắt cô ta rơi trên "thủ phạm" đang nằm trên đầu gối Vương Kha, kinh hãithốt lên: "Đồng tiền Ngũ Đế? Không thể nào, Đồng tiền Ngũ Đế bình thườnglàm sao có thể làm ta bị thương được?!"Nghe vậy, An Như Cố có chút khó hiểu: "Đây là Đồng tiền Ngũ Đế do tôi khaiquang, có gì khác sao?"Nữ quỷ ôm cánh tay của mình, kinh hãi nhìn An Như Cố.
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Nữ quỷ bèn kìm chế hành động của mình, thậm chí còn lễ phép hành lễ: "Đại sưnói đúng lắm, thiếp xin được bái kiến."Mọi người: "!!!"Vương Kha: "???"Cái gì thế này, con quỷ này là vợ kiếp trước của cậu ta?An Như Cố ngủ rất ngon, khi cô tỉnh dậy, đã hơn hai giờ sáng, sau khi rửa mặtxong liền đi xuống lầu. Khi nhận ra nữ quỷ đã đến, vốn dĩ cô định ra tay bắt lấyđối phương, nhưng thấy dường như nó không có ác ý, nên bèn án binh bất động,lặng lẽ quan sát.Trên người nữ quỷ không có nợ máu, chứng tỏ cô ta chưa từng hại người.Cô cũng không phải loại người không phân biệt được phải trái, lỡ như VươngKha và nữ quỷ có thù oán, hoặc là Vương Kha đã hãm hại nữ quỷ, cô sẽ để haingười bọn họ nói chuyện rõ ràng, làm rõ mọi chuyện, sẽ không tùy tiện đánhc.h.ế.t hồn ma.Chờ đến khi nhìn rõ diện mạo của nữ quỷ, cô đã nhận ra thân phận của đốiphương.Mãi đến khi nữ quỷ bị Vương Kha chọc giận, định ra tay cướp hồn, cô mới lêntiếng ngăn cản.Dưới ánh mắt vừa sùng bái vừa tò mò của mọi người, An Như Cố chậm rãibước đến trước mặt nữ quỷ, ánh mắt dừng trên người hai người bọn họ, khẽ thởdài: "Cần gì phải như vậy chứ?"Mọi người đều rất khó hiểu, cần gì phải như vậy là sao? Rốt cuộc giữa nữ quỷnày và Vương Kha có chuyện gì?Chỉ có nữ quỷ là hiểu được ý của An Như Cố, cô ta e lệ mỉm cười, ôm chặt lấyquả cầu hoa tượng trưng cho sự gắn kết bền chặt trong lòng: "Chúng ta đã hẹnước, đời đời kiếp kiếp đều sẽ làm vợ chồng. Ai đi trước, thì phải ở lại bên cầuNại Hà chờ đợi, cùng nhau đầu thai chuyển thế, kiếp sau lại tiếp tục làm vợchồng. Ta đã đợi chàng bốn trăm mười hai năm, không ngờ chàng lại đầu thaichuyển thế từ lúc nào, ta phải làm sao đây? Đã núi không đến với ta, thì ta sẽđến với núi vậy."Mọi người: "!!!"Vương Kha: "!!!"An Như Cố liếc nhìn Vương Kha đang hoảng hốt, thản nhiên nói: "Nhưng haingười kiếp này vô duyên, vợ của cậu ấy cho dù không phải là ai khác, cũng sẽkhông là cô - một hồn ma. Trên người cô không có nợ máu, kiếp sau có thể đầuthai vào gia đình tốt, sao cứ phải chấp niệm với người đàn ông này? Nếu như côkhông thể quên, uống một bát canh Mạnh Bà là sẽ quên hết tất cả.Nếu như cô thật sự câu hồn cậu ấy, hại c.h.ế.t người sống, vậy thì cô đã phạmphải sai lầm lớn, trở thành ác quỷ bị truy nã, bị quỷ sai bắt được sẽ bị đày xuốngmười tám tầng địa ngục, như vậy có đáng không?"Nữ quỷ đã đợi chờ bao nhiêu năm như vậy, nghe quá nhiều những lời như thếnày, nghe đến chai cả tai rồi, căn bản không muốn nghe người khác dạy đờimình nữa.Làm sao người khác có thể hiểu được tình cảm sâu đậm giữa cô ta và VươngLang?Nhưng An Như Cố thì khác, giọng điệu của cô là sự nghi ngờ thuần túy, khôngphải là đang dạy dỗ, giống như thật sự chỉ đang cân nhắc thiệt hơn, tò mò rốtcuộc có đáng hay không.Thái độ của nữ quỷ bèn dịu xuống, hiếm khi nảy sinh ý muốn giải thích, kể lạichuyện xưa: "Cha ta là thương nhân giàu có, rất yêu thương ta, sợ ta gả đi nhàkhác sẽ bị mẹ chồng ức hiếp, nên đã để ta ở rể. Trong số rất nhiều người, ta đãvừa mắt Vương Lang ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tuy chàng ấy chỉ là một thưsinh nghèo, nhưng lại có dung mạo tuấn tú nhất, sau này ta mới biết chàng ấy làngười nổi tiếng đẹp trai nhất vùng. Nhưng chàng ấy ốm yếu, chưa sống đến bamươi tuổi đã qua đời. Chàng ấy nói với ta, tình cảm kiếp này, kiếp sau sẽ báođáp."Giọng nói của nữ quỷ mang theo tia hoài niệm, ánh mắt rơi trên gương mặt lấmlem bụi đất của Vương Kha đang ngồi trên ghế sofa, khựng lại một chút, nhưthể không nỡ nhìn tiếp vậy, bèn quay mặt đi, không muốn nhìn nữa.Cô ta nhìn sang An Như Cố, ánh mắt đảo qua khuôn mặt của cô, hai má ửnghồng, sao cô gái này lại xinh đẹp đến vậy chứ, càng nhìn càng thấy kinh diễm.Sau khi nhìn thấy cô, lại càng không muốn nhìn Vương Lang xấu xí như vậynữa.Nếu như cô ấy là nam nhân...A, không được, không thể nghĩ tiếp nữa, phu quân của cô là Vương Lang!Nữ quỷ cố gắng thu hồi tâm trí, nhặt dải lụa đỏ trên đất lên, chuẩn bị câu hồnVương Kha, như chợt nhớ ra điều gì, bèn quay sang nhìn An Như Cố, quyếtđịnh tha cho đối phương một mạng: "Ta không biết cô đã thoát khỏi thuật địnhthân bằng cách nào, nhưng ta không chỉ biết mỗi thuật đó đâu, nếu như côkhông muốn chết, thì mau chóng rời khỏi đây đi."Nói xong, cô ta nhét dải lụa đỏ vào tay Vương Kha, giơ tay đánh mạnh vào vaicậu ta, nắm lấy hồn phách của cậu ta, làm động tác muốn kéo ra.Bố mẹ Vương Kha đau lòng như muốn c.h.ế.t thay con, chỉ hận không thể lấythân mình ra chắn cho con. Còn những “cao nhân” kia thấy bản thân bất lực,thậm chí còn có nguy cơ mất mạng, càng thêm thống khổ.Vương Kha bị nắm lấy hồn phách, mơ hồ cảm nhận được bản thân sắp sửa rờikhỏi thân xác, trước mắt hiện lên những hình ảnh của cuộc đời mình, cậu ta hámiệng, nhưng lại yếu ớt đến mức không nói nên lời, chỉ có thể âm thầm nghĩ.Bố, mẹ, con xin lỗi, nhưng con cũng không biết kiếp trước mình đã từng hứahẹn như vậy!Thế nhưng đúng lúc này, bên tai lại vang lên tiếng thở dài: "Nếu đã như vậy,vậy thì đừng trách tôi."An Như Cố tháo chiếc Đồng tiền Ngũ Đế trên cánh tay xuống, ném về phía taynữ quỷ, nữ quỷ giống như bị nước sôi dội vào, hét lên một tiếng thảm thiết, đauđớn đến mức phải rụt tay lại, quá trình câu hồn bị gián đoạn."A!"Nữ quỷ cảm nhận được cơn đau rát bỏng, cẩn thận nhìn kỹ, thì thấy cả bàn tayphải của mình đã biến mất, chỉ còn lại cánh tay trống rỗng.Ánh mắt cô ta rơi trên "thủ phạm" đang nằm trên đầu gối Vương Kha, kinh hãithốt lên: "Đồng tiền Ngũ Đế? Không thể nào, Đồng tiền Ngũ Đế bình thườnglàm sao có thể làm ta bị thương được?!"Nghe vậy, An Như Cố có chút khó hiểu: "Đây là Đồng tiền Ngũ Đế do tôi khaiquang, có gì khác sao?"Nữ quỷ ôm cánh tay của mình, kinh hãi nhìn An Như Cố.