Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…
Chương 64
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… [Hai đứa nhỏ này trông dễ yêu quá, có ai muốn lập nhóm đi bắt cóc trẻ conkhông?][Trẻ con như vậy mà đã có điện thoại rồi sao? Bố mẹ chúng không cài đặt chếđộ trẻ em cho chúng sao?]Trên màn hình là hai học sinh có ngoại hình đáng yêu. Các em đeo cặp sách,mặc đồng phục, trên đồng phục có ghi tên trường.Phía sau các em là một vọng lâu, các em đang ngồi trên ghế đá ở giữa vọng lâu.Cậu học sinh lớn hơn, Tiểu Khải, nhìn thấy những dòng bình luận này, cười hìhì: "Mẹ em không cho em chơi điện thoại, nhưng em đã dùng tiền lì xì năm mớiâm lịch để bí mật mua một chiếc."Tiểu Khải thường dùng điện thoại để chơi game và tra cứu bài tập, hôm nay làlần đầu tiên xem livestream, kết quả là trên trang chủ lại nhìn thấy một phònglivestream xem bói.Tiểu Khải là một cậu bé nghịch ngợm, từ nhỏ đã thích xem sách tạp chí, rất tòmò về những điều thần bí, liền lập tức click vào phòng livestream.Tiểu Khải tò mò nhìn An Như Cố trên màn hình, chớp chớp mắt, sao An NhưCố lại không giống như thầy bói mù trong phim truyền hình mà cậu từng xem?Ngược lại còn xinh đẹp hơn cả minh tinh trên tivi.Đây có thực sự là một phòng livestream xem bói nghiêm túc không?An Như Cố không có khả năng đọc suy nghĩ, không biết Tiểu Khải đang nghĩgì. Cô thường không xem bói cho trẻ con, tuy số mệnh sẽ không bạc đi khi xemnhiều, nhưng biết trước vận mệnh của mình quá sớm, đôi khi cũng không phảilà chuyện tốt.An Như Cố bèn nói: "Em có tiền không? Nếu không có tiền thì thôi vậy."Tiểu Khải hùng hồn nói: "Em có tiền lì xì, cô muốn bao nhiêu?"An Như Cố: "Một bình luận có hiệu ứng đặc biệt."Chưa đầy một lúc sau, Tiểu Khải đã nhanh chóng trả tiền, động tác dứt khoátlưu loát, không hề tiếc tiền.[Cứu mạng, bây giờ tôi còn đang nợ tiền Alipay, toàn thân cộng lại cũng khôngcó nhiều tiền bằng một đứa học sinh tiểu học hu hu hu.][Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao hồi nhỏ bố mẹ lại tịch thu tiền lì xì của tôi, bạnsẽ không bao giờ biết được lũ trẻ con sẽ làm ra chuyện gì khi trong túi có tiền.]An Như Cố thấy cậu bé đã trả tiền, không tiện từ chối, đành nói: "Vậy em muốnxem gì, sự nghiệp, tình duyên hay là cái khác?"Tiểu Khải và cậu bạn bên cạnh, Tiểu Vân, nhìn nhau: "Cậu muốn xem gì?"Tiểu Vân lắc đầu: "Tớ không biết, không có gì để xem cả."Đối với hai cậu học sinh vô lo vô nghĩ như bọn họ, sự nghiệp và tình duyên cònquá xa vời.Tiểu Khải nghĩ tiền này không thể lãng phí được, ánh mắt rơi vào tờ đề thi trênbàn đá, đột nhiên lóe lên tia sáng, giơ tờ đề lên, chĩa bài toán về phía camera,giọng điệu phấn khích."Chị ơi, chị xem cho em bài toán này với."Tiểu Vân nghe vậy cũng có thể làm như vậy, hai mắt sáng lên, bắt chước TiểuKhải, lấy tập đề thi Olympic Toán tiểu học trong cặp sách ra: "Chị ơi, chị giúpem xem bài này giải như thế nào."An Như Cố: "..."Khán giả trong phòng livestream: "..."[Streamer: Dấu chấm hỏi người da đen.jpg][Mấy đứa có nhìn nhầm tên phòng livestream không vậy? Đây là phònglivestream xem bói, không phải phòng livestream giải toán!]Tiểu Khải và Tiểu Vân nhìn thấy những dòng bình luận này, vô cùng vui mừng."Tờ đề này là do giáo viên trường bọn em giao, trên phần mềm tìm kiếm đáp áncũng không có, mấy câu hỏi lớn đằng sau hoàn toàn không biết làm, bực c.h.ế.tđi được.""Sách bài tập Olympic này chỉ có kết quả mà không có lời giải, em muốn biếtcách giải."Hai đứa trông có vẻ học lực khá tốt, chữ viết trên tờ đề rất ngay ngắn, hơn nữacòn viết kín mít.Khán giả trong phòng livestream lập tức bật cười.[Bài tập của học sinh tiểu học thì có thể khó đến mức nào? Không phải là mộtcộng một bằng hai sao? Sinh viên đại học này xin được nhận lời thách đấu.][Căn bản là không cần streamer ra tay, một phút là tôi giải xong cho cậu, giảikhông xong tôi gọi cậu là đại ca!]Trong nháy mắt, các học sinh cấp 3, sinh viên đại học và những người đã đi làmtrong phòng livestream đều chăm chú nhìn vào bài tập trên tay Tiểu Khải vàTiểu Vân. Những người không có điều kiện thì bắt đầu tính nhẩm, người cóđiều kiện thì bắt đầu lấy giấy bút ra tính toán.Tuy nhiên, tính toán một hồi, bọn họ đột nhiên phát hiện ra - bài tập này hìnhnhư có gì đó sai sai.["Viết liền mạch các số tự nhiên từ 1 đến 2009 ta được một số tự nhiên nhiềuchữ số..." Không được, tôi chóng mặt rồi.] *[Bài bên dưới còn khó hơn, tại sao bài tập của học sinh tiểu học lại xuất hiệnđịnh nghĩa logarit mà tôi học ở cấp 3!][Tôi cảm thấy câu 3 hình như phải dùng tích phân mới giải được, tôi sụp đổ rồi,đó thật sự là bài tập của học sinh tiểu học sao? Chắc chắn không phải mấy đứacố ý chơi tôi đấy chứ?][Anh bạn à, tôi gọi cậu là đại ca, tha cho tôi đi, sau khi thi đại học, tôi đã trả hếtkiến thức cho giáo viên rồi.]
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… [Hai đứa nhỏ này trông dễ yêu quá, có ai muốn lập nhóm đi bắt cóc trẻ conkhông?][Trẻ con như vậy mà đã có điện thoại rồi sao? Bố mẹ chúng không cài đặt chếđộ trẻ em cho chúng sao?]Trên màn hình là hai học sinh có ngoại hình đáng yêu. Các em đeo cặp sách,mặc đồng phục, trên đồng phục có ghi tên trường.Phía sau các em là một vọng lâu, các em đang ngồi trên ghế đá ở giữa vọng lâu.Cậu học sinh lớn hơn, Tiểu Khải, nhìn thấy những dòng bình luận này, cười hìhì: "Mẹ em không cho em chơi điện thoại, nhưng em đã dùng tiền lì xì năm mớiâm lịch để bí mật mua một chiếc."Tiểu Khải thường dùng điện thoại để chơi game và tra cứu bài tập, hôm nay làlần đầu tiên xem livestream, kết quả là trên trang chủ lại nhìn thấy một phònglivestream xem bói.Tiểu Khải là một cậu bé nghịch ngợm, từ nhỏ đã thích xem sách tạp chí, rất tòmò về những điều thần bí, liền lập tức click vào phòng livestream.Tiểu Khải tò mò nhìn An Như Cố trên màn hình, chớp chớp mắt, sao An NhưCố lại không giống như thầy bói mù trong phim truyền hình mà cậu từng xem?Ngược lại còn xinh đẹp hơn cả minh tinh trên tivi.Đây có thực sự là một phòng livestream xem bói nghiêm túc không?An Như Cố không có khả năng đọc suy nghĩ, không biết Tiểu Khải đang nghĩgì. Cô thường không xem bói cho trẻ con, tuy số mệnh sẽ không bạc đi khi xemnhiều, nhưng biết trước vận mệnh của mình quá sớm, đôi khi cũng không phảilà chuyện tốt.An Như Cố bèn nói: "Em có tiền không? Nếu không có tiền thì thôi vậy."Tiểu Khải hùng hồn nói: "Em có tiền lì xì, cô muốn bao nhiêu?"An Như Cố: "Một bình luận có hiệu ứng đặc biệt."Chưa đầy một lúc sau, Tiểu Khải đã nhanh chóng trả tiền, động tác dứt khoátlưu loát, không hề tiếc tiền.[Cứu mạng, bây giờ tôi còn đang nợ tiền Alipay, toàn thân cộng lại cũng khôngcó nhiều tiền bằng một đứa học sinh tiểu học hu hu hu.][Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao hồi nhỏ bố mẹ lại tịch thu tiền lì xì của tôi, bạnsẽ không bao giờ biết được lũ trẻ con sẽ làm ra chuyện gì khi trong túi có tiền.]An Như Cố thấy cậu bé đã trả tiền, không tiện từ chối, đành nói: "Vậy em muốnxem gì, sự nghiệp, tình duyên hay là cái khác?"Tiểu Khải và cậu bạn bên cạnh, Tiểu Vân, nhìn nhau: "Cậu muốn xem gì?"Tiểu Vân lắc đầu: "Tớ không biết, không có gì để xem cả."Đối với hai cậu học sinh vô lo vô nghĩ như bọn họ, sự nghiệp và tình duyên cònquá xa vời.Tiểu Khải nghĩ tiền này không thể lãng phí được, ánh mắt rơi vào tờ đề thi trênbàn đá, đột nhiên lóe lên tia sáng, giơ tờ đề lên, chĩa bài toán về phía camera,giọng điệu phấn khích."Chị ơi, chị xem cho em bài toán này với."Tiểu Vân nghe vậy cũng có thể làm như vậy, hai mắt sáng lên, bắt chước TiểuKhải, lấy tập đề thi Olympic Toán tiểu học trong cặp sách ra: "Chị ơi, chị giúpem xem bài này giải như thế nào."An Như Cố: "..."Khán giả trong phòng livestream: "..."[Streamer: Dấu chấm hỏi người da đen.jpg][Mấy đứa có nhìn nhầm tên phòng livestream không vậy? Đây là phònglivestream xem bói, không phải phòng livestream giải toán!]Tiểu Khải và Tiểu Vân nhìn thấy những dòng bình luận này, vô cùng vui mừng."Tờ đề này là do giáo viên trường bọn em giao, trên phần mềm tìm kiếm đáp áncũng không có, mấy câu hỏi lớn đằng sau hoàn toàn không biết làm, bực c.h.ế.tđi được.""Sách bài tập Olympic này chỉ có kết quả mà không có lời giải, em muốn biếtcách giải."Hai đứa trông có vẻ học lực khá tốt, chữ viết trên tờ đề rất ngay ngắn, hơn nữacòn viết kín mít.Khán giả trong phòng livestream lập tức bật cười.[Bài tập của học sinh tiểu học thì có thể khó đến mức nào? Không phải là mộtcộng một bằng hai sao? Sinh viên đại học này xin được nhận lời thách đấu.][Căn bản là không cần streamer ra tay, một phút là tôi giải xong cho cậu, giảikhông xong tôi gọi cậu là đại ca!]Trong nháy mắt, các học sinh cấp 3, sinh viên đại học và những người đã đi làmtrong phòng livestream đều chăm chú nhìn vào bài tập trên tay Tiểu Khải vàTiểu Vân. Những người không có điều kiện thì bắt đầu tính nhẩm, người cóđiều kiện thì bắt đầu lấy giấy bút ra tính toán.Tuy nhiên, tính toán một hồi, bọn họ đột nhiên phát hiện ra - bài tập này hìnhnhư có gì đó sai sai.["Viết liền mạch các số tự nhiên từ 1 đến 2009 ta được một số tự nhiên nhiềuchữ số..." Không được, tôi chóng mặt rồi.] *[Bài bên dưới còn khó hơn, tại sao bài tập của học sinh tiểu học lại xuất hiệnđịnh nghĩa logarit mà tôi học ở cấp 3!][Tôi cảm thấy câu 3 hình như phải dùng tích phân mới giải được, tôi sụp đổ rồi,đó thật sự là bài tập của học sinh tiểu học sao? Chắc chắn không phải mấy đứacố ý chơi tôi đấy chứ?][Anh bạn à, tôi gọi cậu là đại ca, tha cho tôi đi, sau khi thi đại học, tôi đã trả hếtkiến thức cho giáo viên rồi.]
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… [Hai đứa nhỏ này trông dễ yêu quá, có ai muốn lập nhóm đi bắt cóc trẻ conkhông?][Trẻ con như vậy mà đã có điện thoại rồi sao? Bố mẹ chúng không cài đặt chếđộ trẻ em cho chúng sao?]Trên màn hình là hai học sinh có ngoại hình đáng yêu. Các em đeo cặp sách,mặc đồng phục, trên đồng phục có ghi tên trường.Phía sau các em là một vọng lâu, các em đang ngồi trên ghế đá ở giữa vọng lâu.Cậu học sinh lớn hơn, Tiểu Khải, nhìn thấy những dòng bình luận này, cười hìhì: "Mẹ em không cho em chơi điện thoại, nhưng em đã dùng tiền lì xì năm mớiâm lịch để bí mật mua một chiếc."Tiểu Khải thường dùng điện thoại để chơi game và tra cứu bài tập, hôm nay làlần đầu tiên xem livestream, kết quả là trên trang chủ lại nhìn thấy một phònglivestream xem bói.Tiểu Khải là một cậu bé nghịch ngợm, từ nhỏ đã thích xem sách tạp chí, rất tòmò về những điều thần bí, liền lập tức click vào phòng livestream.Tiểu Khải tò mò nhìn An Như Cố trên màn hình, chớp chớp mắt, sao An NhưCố lại không giống như thầy bói mù trong phim truyền hình mà cậu từng xem?Ngược lại còn xinh đẹp hơn cả minh tinh trên tivi.Đây có thực sự là một phòng livestream xem bói nghiêm túc không?An Như Cố không có khả năng đọc suy nghĩ, không biết Tiểu Khải đang nghĩgì. Cô thường không xem bói cho trẻ con, tuy số mệnh sẽ không bạc đi khi xemnhiều, nhưng biết trước vận mệnh của mình quá sớm, đôi khi cũng không phảilà chuyện tốt.An Như Cố bèn nói: "Em có tiền không? Nếu không có tiền thì thôi vậy."Tiểu Khải hùng hồn nói: "Em có tiền lì xì, cô muốn bao nhiêu?"An Như Cố: "Một bình luận có hiệu ứng đặc biệt."Chưa đầy một lúc sau, Tiểu Khải đã nhanh chóng trả tiền, động tác dứt khoátlưu loát, không hề tiếc tiền.[Cứu mạng, bây giờ tôi còn đang nợ tiền Alipay, toàn thân cộng lại cũng khôngcó nhiều tiền bằng một đứa học sinh tiểu học hu hu hu.][Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao hồi nhỏ bố mẹ lại tịch thu tiền lì xì của tôi, bạnsẽ không bao giờ biết được lũ trẻ con sẽ làm ra chuyện gì khi trong túi có tiền.]An Như Cố thấy cậu bé đã trả tiền, không tiện từ chối, đành nói: "Vậy em muốnxem gì, sự nghiệp, tình duyên hay là cái khác?"Tiểu Khải và cậu bạn bên cạnh, Tiểu Vân, nhìn nhau: "Cậu muốn xem gì?"Tiểu Vân lắc đầu: "Tớ không biết, không có gì để xem cả."Đối với hai cậu học sinh vô lo vô nghĩ như bọn họ, sự nghiệp và tình duyên cònquá xa vời.Tiểu Khải nghĩ tiền này không thể lãng phí được, ánh mắt rơi vào tờ đề thi trênbàn đá, đột nhiên lóe lên tia sáng, giơ tờ đề lên, chĩa bài toán về phía camera,giọng điệu phấn khích."Chị ơi, chị xem cho em bài toán này với."Tiểu Vân nghe vậy cũng có thể làm như vậy, hai mắt sáng lên, bắt chước TiểuKhải, lấy tập đề thi Olympic Toán tiểu học trong cặp sách ra: "Chị ơi, chị giúpem xem bài này giải như thế nào."An Như Cố: "..."Khán giả trong phòng livestream: "..."[Streamer: Dấu chấm hỏi người da đen.jpg][Mấy đứa có nhìn nhầm tên phòng livestream không vậy? Đây là phònglivestream xem bói, không phải phòng livestream giải toán!]Tiểu Khải và Tiểu Vân nhìn thấy những dòng bình luận này, vô cùng vui mừng."Tờ đề này là do giáo viên trường bọn em giao, trên phần mềm tìm kiếm đáp áncũng không có, mấy câu hỏi lớn đằng sau hoàn toàn không biết làm, bực c.h.ế.tđi được.""Sách bài tập Olympic này chỉ có kết quả mà không có lời giải, em muốn biếtcách giải."Hai đứa trông có vẻ học lực khá tốt, chữ viết trên tờ đề rất ngay ngắn, hơn nữacòn viết kín mít.Khán giả trong phòng livestream lập tức bật cười.[Bài tập của học sinh tiểu học thì có thể khó đến mức nào? Không phải là mộtcộng một bằng hai sao? Sinh viên đại học này xin được nhận lời thách đấu.][Căn bản là không cần streamer ra tay, một phút là tôi giải xong cho cậu, giảikhông xong tôi gọi cậu là đại ca!]Trong nháy mắt, các học sinh cấp 3, sinh viên đại học và những người đã đi làmtrong phòng livestream đều chăm chú nhìn vào bài tập trên tay Tiểu Khải vàTiểu Vân. Những người không có điều kiện thì bắt đầu tính nhẩm, người cóđiều kiện thì bắt đầu lấy giấy bút ra tính toán.Tuy nhiên, tính toán một hồi, bọn họ đột nhiên phát hiện ra - bài tập này hìnhnhư có gì đó sai sai.["Viết liền mạch các số tự nhiên từ 1 đến 2009 ta được một số tự nhiên nhiềuchữ số..." Không được, tôi chóng mặt rồi.] *[Bài bên dưới còn khó hơn, tại sao bài tập của học sinh tiểu học lại xuất hiệnđịnh nghĩa logarit mà tôi học ở cấp 3!][Tôi cảm thấy câu 3 hình như phải dùng tích phân mới giải được, tôi sụp đổ rồi,đó thật sự là bài tập của học sinh tiểu học sao? Chắc chắn không phải mấy đứacố ý chơi tôi đấy chứ?][Anh bạn à, tôi gọi cậu là đại ca, tha cho tôi đi, sau khi thi đại học, tôi đã trả hếtkiến thức cho giáo viên rồi.]