Tác giả:

Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…

Chương 69

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… An Như Cố bèn đứng dậy, không lâu sau quay lại với một chiếc điện thoại diđộng: "Đây là cái tôi mua năm ngoái định tặng cho sư phụ, nhưng ông ấy khôngdùng, vậy thì đưa cho cô dùng đi."Thương Nguyệt nhận lấy chiếc hộp đen nhỏ với vẻ vừa mừng vừa lo, tò mò lậtđi lật lại. Mấy ngày hôm trước, khi đi dạo ở nhân gian, cô thấy rất nhiều ngườiđều cúi đầu nghịch cái hộp nhỏ này, cái hộp nhỏ này không chỉ phát sáng, màcòn phát ra những âm thanh kỳ lạ.Cô ấy loay hoay mãi mà vẫn không tìm ra cách sử dụng, phiền não như ngườigià mới tiếp xúc với điện thoại thông minh.An Như Cố thấy vậy, bèn dạy cô ấy một số thao tác đơn giản.Thương Nguyệt cố gắng học xong những thao tác cơ bản, dần dần cảm thấy thúvị, bèn ngồi cạnh An Như Cố nghịch điện thoại.Một người chăm chú đọc sách, một con ma mải mê khám phá điện thoại, haingười không ai làm phiền đến ai. Nếu có đạo sĩ nào ở đây, chắc chắn sẽ bị cảnhtượng trước mắt dọa chết.Không biết tại sao, từ sau khi An Như Cố đưa điện thoại cho, Thương Nguyệtngày nào cũng xin tiền An Như Cố, đi chợ gần đó mua thức ăn, sau đó về nhànấu nướng.Sáng, trưa, tối không trùng lặp, hơn nữa hương vị cũng rất ngon.An Như Cố cũng chiều theo cô nàng.Tuy nhiên, Thương Nguyệt sau khi học được cách sử dụng điện thoại, thì lại hơinghiện. Mỗi khi An Như Cố nhìn thấy cô nàng vừa chơi điện thoại vừa nấu ăntrong bếp, trong lòng lại lo lắng cô nàng bị thương.Nhưng nghĩ lại, cô ấy là người âm phủ, cho dù gas có phát nổ cũng không làmcô ấy bị thương, nên cũng mặc kệ.Lượng người xem từ phòng livestream bùng nổ cũng kéo theo lượng kháchoffline không ít.Sáng hôm sau, có hơn hai mươi người đến Đạo quan thắp hương.An Như Cố không thích giao tiếp với người khác, nên Thương Nguyệt chủ độngđảm nhận việc này, hướng dẫn họ thắp hương, giải thích cho họ nghe về Đạoquan Xuất Vân. Ngoại hình của cô ấy giống hệt như lúc còn là người, không cóngười bình thường nào có thể nhìn ra cô ấy là ma.Buổi sáng, Thương Nguyệt đột nhiên dẫn theo hai người đến trước mặt cô: "Đạisư, họ muốn tìm cô xem bói."An Như Cố đặt cuốn sách cổ trong tay xuống, nhìn về phía cặp vợ chồng trướcmặt.Họ nhìn An Như Cố, trong mắt đều xẹt qua một tia kinh diễm.Mái tóc đen nhánh như mực, đôi mắt sáng long lanh, nhưng toàn thân toát ra vẻlạnh lùng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.An Như Cố đưa mắt lướt qua họ, người chồng mặc vest chỉnh tề, người vợ ănmặc sang trọng, tinh thần đều rất tốt.Người vợ, Lý Hương Viên, chủ động giới thiệu: "Đại sư, chào cô, tôi là bạn củaTrương Linh, cô ấy nói cô xem bói trừ tà rất giỏi, nên tôi muốn tìm cô xem bóigiúp người nhà tôi, không biết có được không?"Sau khi được "Như nước chảy" và Trương Linh quảng bá, Đạo quan Xuất Vânđã trở nên nổi tiếng trong giới quý bà ở Nam Thành, rất nhiều người đều biếtđến Đạo quan Xuất Vân có một vị đại sư trẻ tuổi nhưng rất lợi hại.An Như Cố "ừm" một tiếng: "Vậy thì thanh toán đi.""Bao nhiêu tiền?"An Như Cố lấy mã QR đã được chuẩn bị từ trước ra: "666 tệ."Lý Hương Viên: "..."Vị đại sư này thật sự rất thẳng thắn.Sau khi Lý Hương Viên thanh toán xong, An Như Cố hỏi: "Cô muốn xem gì?"Lý Hương Viên nhìn chồng mình, đưa cho An Như Cố một bức ảnh gia đình:"Tôi muốn xem thử xem khi nào thì con trai lớn nhà tôi gặp được nhân duyênđích thực?"Trong chuyện tình duyên, con người có thể có rất nhiều mối nhân duyên, nhưngchỉ có thể kết hôn với nhân duyên đích thực.An Như Cố lần lượt nhìn họ một lượt, nói: "Cậu con trai lớn của cô hình nhưkhông có quan hệ huyết thống với cô nhỉ."Lý Hương Viên nghe vậy, lập tức bội phục nói: "Đúng vậy, tôi và chồng tôi đềulà tái hôn, anh ấy có Khang Lạc, tôi cũng có Huệ Huệ. Nhưng mà quan hệ củachúng tôi rất tốt."Lý Hương Viên nhìn chồng mình, trên mặt lộ ra nụ cười.Người chồng ôm eo cô, tỏ vẻ thân mật: "Năm năm trước, khi chúng tôi chuẩn bịkết hôn, Khang Lạc và Huệ Huệ đã hơn hai mươi tuổi rồi. Chúng tôi lo lắng haiđứa sẽ không đồng ý, kết quả là chúng rất hiểu chuyện, cũng may có chúng nóhiểu chuyện, nếu không thì chúng tôi cũng không thể thuận lợi như vậy."

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… An Như Cố bèn đứng dậy, không lâu sau quay lại với một chiếc điện thoại diđộng: "Đây là cái tôi mua năm ngoái định tặng cho sư phụ, nhưng ông ấy khôngdùng, vậy thì đưa cho cô dùng đi."Thương Nguyệt nhận lấy chiếc hộp đen nhỏ với vẻ vừa mừng vừa lo, tò mò lậtđi lật lại. Mấy ngày hôm trước, khi đi dạo ở nhân gian, cô thấy rất nhiều ngườiđều cúi đầu nghịch cái hộp nhỏ này, cái hộp nhỏ này không chỉ phát sáng, màcòn phát ra những âm thanh kỳ lạ.Cô ấy loay hoay mãi mà vẫn không tìm ra cách sử dụng, phiền não như ngườigià mới tiếp xúc với điện thoại thông minh.An Như Cố thấy vậy, bèn dạy cô ấy một số thao tác đơn giản.Thương Nguyệt cố gắng học xong những thao tác cơ bản, dần dần cảm thấy thúvị, bèn ngồi cạnh An Như Cố nghịch điện thoại.Một người chăm chú đọc sách, một con ma mải mê khám phá điện thoại, haingười không ai làm phiền đến ai. Nếu có đạo sĩ nào ở đây, chắc chắn sẽ bị cảnhtượng trước mắt dọa chết.Không biết tại sao, từ sau khi An Như Cố đưa điện thoại cho, Thương Nguyệtngày nào cũng xin tiền An Như Cố, đi chợ gần đó mua thức ăn, sau đó về nhànấu nướng.Sáng, trưa, tối không trùng lặp, hơn nữa hương vị cũng rất ngon.An Như Cố cũng chiều theo cô nàng.Tuy nhiên, Thương Nguyệt sau khi học được cách sử dụng điện thoại, thì lại hơinghiện. Mỗi khi An Như Cố nhìn thấy cô nàng vừa chơi điện thoại vừa nấu ăntrong bếp, trong lòng lại lo lắng cô nàng bị thương.Nhưng nghĩ lại, cô ấy là người âm phủ, cho dù gas có phát nổ cũng không làmcô ấy bị thương, nên cũng mặc kệ.Lượng người xem từ phòng livestream bùng nổ cũng kéo theo lượng kháchoffline không ít.Sáng hôm sau, có hơn hai mươi người đến Đạo quan thắp hương.An Như Cố không thích giao tiếp với người khác, nên Thương Nguyệt chủ độngđảm nhận việc này, hướng dẫn họ thắp hương, giải thích cho họ nghe về Đạoquan Xuất Vân. Ngoại hình của cô ấy giống hệt như lúc còn là người, không cóngười bình thường nào có thể nhìn ra cô ấy là ma.Buổi sáng, Thương Nguyệt đột nhiên dẫn theo hai người đến trước mặt cô: "Đạisư, họ muốn tìm cô xem bói."An Như Cố đặt cuốn sách cổ trong tay xuống, nhìn về phía cặp vợ chồng trướcmặt.Họ nhìn An Như Cố, trong mắt đều xẹt qua một tia kinh diễm.Mái tóc đen nhánh như mực, đôi mắt sáng long lanh, nhưng toàn thân toát ra vẻlạnh lùng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.An Như Cố đưa mắt lướt qua họ, người chồng mặc vest chỉnh tề, người vợ ănmặc sang trọng, tinh thần đều rất tốt.Người vợ, Lý Hương Viên, chủ động giới thiệu: "Đại sư, chào cô, tôi là bạn củaTrương Linh, cô ấy nói cô xem bói trừ tà rất giỏi, nên tôi muốn tìm cô xem bóigiúp người nhà tôi, không biết có được không?"Sau khi được "Như nước chảy" và Trương Linh quảng bá, Đạo quan Xuất Vânđã trở nên nổi tiếng trong giới quý bà ở Nam Thành, rất nhiều người đều biếtđến Đạo quan Xuất Vân có một vị đại sư trẻ tuổi nhưng rất lợi hại.An Như Cố "ừm" một tiếng: "Vậy thì thanh toán đi.""Bao nhiêu tiền?"An Như Cố lấy mã QR đã được chuẩn bị từ trước ra: "666 tệ."Lý Hương Viên: "..."Vị đại sư này thật sự rất thẳng thắn.Sau khi Lý Hương Viên thanh toán xong, An Như Cố hỏi: "Cô muốn xem gì?"Lý Hương Viên nhìn chồng mình, đưa cho An Như Cố một bức ảnh gia đình:"Tôi muốn xem thử xem khi nào thì con trai lớn nhà tôi gặp được nhân duyênđích thực?"Trong chuyện tình duyên, con người có thể có rất nhiều mối nhân duyên, nhưngchỉ có thể kết hôn với nhân duyên đích thực.An Như Cố lần lượt nhìn họ một lượt, nói: "Cậu con trai lớn của cô hình nhưkhông có quan hệ huyết thống với cô nhỉ."Lý Hương Viên nghe vậy, lập tức bội phục nói: "Đúng vậy, tôi và chồng tôi đềulà tái hôn, anh ấy có Khang Lạc, tôi cũng có Huệ Huệ. Nhưng mà quan hệ củachúng tôi rất tốt."Lý Hương Viên nhìn chồng mình, trên mặt lộ ra nụ cười.Người chồng ôm eo cô, tỏ vẻ thân mật: "Năm năm trước, khi chúng tôi chuẩn bịkết hôn, Khang Lạc và Huệ Huệ đã hơn hai mươi tuổi rồi. Chúng tôi lo lắng haiđứa sẽ không đồng ý, kết quả là chúng rất hiểu chuyện, cũng may có chúng nóhiểu chuyện, nếu không thì chúng tôi cũng không thể thuận lợi như vậy."

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… An Như Cố bèn đứng dậy, không lâu sau quay lại với một chiếc điện thoại diđộng: "Đây là cái tôi mua năm ngoái định tặng cho sư phụ, nhưng ông ấy khôngdùng, vậy thì đưa cho cô dùng đi."Thương Nguyệt nhận lấy chiếc hộp đen nhỏ với vẻ vừa mừng vừa lo, tò mò lậtđi lật lại. Mấy ngày hôm trước, khi đi dạo ở nhân gian, cô thấy rất nhiều ngườiđều cúi đầu nghịch cái hộp nhỏ này, cái hộp nhỏ này không chỉ phát sáng, màcòn phát ra những âm thanh kỳ lạ.Cô ấy loay hoay mãi mà vẫn không tìm ra cách sử dụng, phiền não như ngườigià mới tiếp xúc với điện thoại thông minh.An Như Cố thấy vậy, bèn dạy cô ấy một số thao tác đơn giản.Thương Nguyệt cố gắng học xong những thao tác cơ bản, dần dần cảm thấy thúvị, bèn ngồi cạnh An Như Cố nghịch điện thoại.Một người chăm chú đọc sách, một con ma mải mê khám phá điện thoại, haingười không ai làm phiền đến ai. Nếu có đạo sĩ nào ở đây, chắc chắn sẽ bị cảnhtượng trước mắt dọa chết.Không biết tại sao, từ sau khi An Như Cố đưa điện thoại cho, Thương Nguyệtngày nào cũng xin tiền An Như Cố, đi chợ gần đó mua thức ăn, sau đó về nhànấu nướng.Sáng, trưa, tối không trùng lặp, hơn nữa hương vị cũng rất ngon.An Như Cố cũng chiều theo cô nàng.Tuy nhiên, Thương Nguyệt sau khi học được cách sử dụng điện thoại, thì lại hơinghiện. Mỗi khi An Như Cố nhìn thấy cô nàng vừa chơi điện thoại vừa nấu ăntrong bếp, trong lòng lại lo lắng cô nàng bị thương.Nhưng nghĩ lại, cô ấy là người âm phủ, cho dù gas có phát nổ cũng không làmcô ấy bị thương, nên cũng mặc kệ.Lượng người xem từ phòng livestream bùng nổ cũng kéo theo lượng kháchoffline không ít.Sáng hôm sau, có hơn hai mươi người đến Đạo quan thắp hương.An Như Cố không thích giao tiếp với người khác, nên Thương Nguyệt chủ độngđảm nhận việc này, hướng dẫn họ thắp hương, giải thích cho họ nghe về Đạoquan Xuất Vân. Ngoại hình của cô ấy giống hệt như lúc còn là người, không cóngười bình thường nào có thể nhìn ra cô ấy là ma.Buổi sáng, Thương Nguyệt đột nhiên dẫn theo hai người đến trước mặt cô: "Đạisư, họ muốn tìm cô xem bói."An Như Cố đặt cuốn sách cổ trong tay xuống, nhìn về phía cặp vợ chồng trướcmặt.Họ nhìn An Như Cố, trong mắt đều xẹt qua một tia kinh diễm.Mái tóc đen nhánh như mực, đôi mắt sáng long lanh, nhưng toàn thân toát ra vẻlạnh lùng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.An Như Cố đưa mắt lướt qua họ, người chồng mặc vest chỉnh tề, người vợ ănmặc sang trọng, tinh thần đều rất tốt.Người vợ, Lý Hương Viên, chủ động giới thiệu: "Đại sư, chào cô, tôi là bạn củaTrương Linh, cô ấy nói cô xem bói trừ tà rất giỏi, nên tôi muốn tìm cô xem bóigiúp người nhà tôi, không biết có được không?"Sau khi được "Như nước chảy" và Trương Linh quảng bá, Đạo quan Xuất Vânđã trở nên nổi tiếng trong giới quý bà ở Nam Thành, rất nhiều người đều biếtđến Đạo quan Xuất Vân có một vị đại sư trẻ tuổi nhưng rất lợi hại.An Như Cố "ừm" một tiếng: "Vậy thì thanh toán đi.""Bao nhiêu tiền?"An Như Cố lấy mã QR đã được chuẩn bị từ trước ra: "666 tệ."Lý Hương Viên: "..."Vị đại sư này thật sự rất thẳng thắn.Sau khi Lý Hương Viên thanh toán xong, An Như Cố hỏi: "Cô muốn xem gì?"Lý Hương Viên nhìn chồng mình, đưa cho An Như Cố một bức ảnh gia đình:"Tôi muốn xem thử xem khi nào thì con trai lớn nhà tôi gặp được nhân duyênđích thực?"Trong chuyện tình duyên, con người có thể có rất nhiều mối nhân duyên, nhưngchỉ có thể kết hôn với nhân duyên đích thực.An Như Cố lần lượt nhìn họ một lượt, nói: "Cậu con trai lớn của cô hình nhưkhông có quan hệ huyết thống với cô nhỉ."Lý Hương Viên nghe vậy, lập tức bội phục nói: "Đúng vậy, tôi và chồng tôi đềulà tái hôn, anh ấy có Khang Lạc, tôi cũng có Huệ Huệ. Nhưng mà quan hệ củachúng tôi rất tốt."Lý Hương Viên nhìn chồng mình, trên mặt lộ ra nụ cười.Người chồng ôm eo cô, tỏ vẻ thân mật: "Năm năm trước, khi chúng tôi chuẩn bịkết hôn, Khang Lạc và Huệ Huệ đã hơn hai mươi tuổi rồi. Chúng tôi lo lắng haiđứa sẽ không đồng ý, kết quả là chúng rất hiểu chuyện, cũng may có chúng nóhiểu chuyện, nếu không thì chúng tôi cũng không thể thuận lợi như vậy."

Chương 69