Tác giả:

Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…

Chương 117

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Hắn ta bám vào chiếc cặp sách, cần cù tích lũy âm khí suốt tám năm. Dựa vàonhững âm khí này, hắn ta từ một con quỷ địa phương yếu ớt trở thành một conquỷ hùng mạnh có thể hiện hình.Tuy nhiên, cuốn vở bài tập mà hắn ta nhập vào trước đó đã bị phá hủy, thực lựccủa hắn ta bị giảm sút rất nhiều.Bây giờ số ít âm khí còn sót lại trên người hắn ta lại bị con quỷ nữ tham ăn kianuốt chửng.Chiếc cặp sách màu đen không nhịn được mà khẽ động, trong khi không có aiđộng tay, chiếc khóa kéo như bị một bàn tay vô hình kéo ra, há to miệng, độtnhiên nhả ra một cuốn vở bài tập mới.An Như Cố cầm lấy cuốn vở bài tập, ánh mắt rơi vào đó, âm khí của cuốn vởbài tập này hoàn toàn không bằng cuốn trước.Cuốn vở bài tập hơi nóng lên, An Như Cố hiểu ý đối phương, thuận tay mởcuốn vở bài tập ra, nét chữ trên trang bìa đập ngay vào mắt.Chữ viết ngay ngắn, như thể đang bày tỏ thành ý của chủ nhân.【Đừng ăn nữa! Đừng ăn nữa!】An Như Cố: "..."Nhìn thấy Thương Nguyệt đang ăn ngon lành, An Như Cố nhìn số ít âm khí cònsót lại trên chiếc cặp sách, suy nghĩ một chút rồi ngăn cản: "Thương Nguyệt,đừng ăn nữa, để anh ta nói hết.""Được rồi." Thương Nguyệt tiếc nuối buông âm khí trong tay xuống, l.i.ế.mliếm môi, nhìn chằm chằm vào cuốn vở bài tập.Cuốn vở bài tập run lên một cách khó nhận biết, dòng chữ trước đó biến mất,ngay lập tức hiện ra dòng chữ mới: 【Là tôi có mắt như mù, các người tha chotôi đi.】Trước đó, hắn ta cứ nghĩ rằng người phụ nữ này lợi hại nhất, người phụ nữ nàylà thuộc hạ của con quỷ nữ kia. Dù sao, một con quỷ nữ lợi hại như vậy sao cóthể ngoan ngoãn bị con người sai khiến?Hắn ta và con quỷ nữ là đồng loại, cũng không có xung đột lợi ích gì, đốiphương sẽ không làm hại hắn ta, vì vậy hắn ta vẫn luôn an tâm, rất thoải mái.Nhưng sự thật chứng minh, suy nghĩ của hắn ta là sai lầm, người phụ nữ trướcmặt này mới là kẻ sai khiến ác quỷ.Nghĩ đến đây, Chu Khoa Vũ có chút muốn khóc.Tại sao trường Trung học số 3 thị trấn Đông Phong nhỏ bé này lại có thể chiêumộ được vị phật lớn này?Hắn ta không còn vênh váo tự đắc như trước nữa, tư thế quỳ xuống cực kỳ tiêuchuẩn.Tuy nhiên, An Như Cố không có ý định buông tha cho hắn ta, đôi mắt đen láylóe lên tia lạnh lùng: "Anh và hai nam sinh kia vô oán vô cừu, vậy mà lại câuhồn bọn họ, anh bảo tôi tha cho anh, vậy có công bằng với hai nam sinh kiakhông?"Trên cuốn vở bài tập nhanh chóng in ra dòng chữ mới: 【Câu hồn hại người sẽbị âm sai bắt giữ, tôi không câu hồn bọn họ, tôi chỉ khiến bọn họ hôn mê thôi.】"Vậy anh làm như vậy là vì cái gì?" An Như Cố không hiểu nổi mạch não củaChu Khoa Vũ.【Tôi, tôi chỉ là quá rảnh rỗi. Sau khi tôi trở thành quỷ, tôi không có thú vui nàokhác, điều khiến tôi vui nhất là đi xem các sư đệ của tôi đang làm gì. Ký túc xácủa bọn họ đột nhiên chơi trò gọi hồn, trò chơi gọi hồn cần người ta rạch máu,sẽ thu hút rất nhiều âm khí, tôi muốn hấp thụ âm khí ở đó nên đã làm quỷ gọihồn một lần.Thế nhưng, những câu hỏi mà bọn họ hỏi tôi quá đáng quá, tôi, tôi chỉ muốn trảthù bọn họ một chút thôi.】An Như Cố: "?"Những người khác: "???"An Như Cố quay đầu nhìn Trương Cảnh Nguyên đang hoang mang: "Cậu đã hỏibọn họ những câu hỏi gì?"Trương Cảnh Nguyên nghĩ đến chuyện này, nhìn bạn cùng phòng, lập tức cúiđầu, trên mặt lộ ra nụ cười ngượng ngùng: "... Chúng tôi hơi tò mò không biếtquỷ gọi hồn là nam hay nữ, vì vậy câu hỏi đầu tiên của chúng tôi là - Cậu là traiđẹp hay gái xinh?"Xét cho cùng, ai mà không tò mò về giới tính của thứ mà mình gọi đến chứ?An Như Cố: "..."Những người khác: "..."Tuy nhiên, lúc này, trên cuốn vở bài tập xuất hiện dòng chữ mới: 【Không chỉcó câu hỏi này!】Trương Cảnh Nguyên đành phải đưa tay lên gãi gãi mặt, ngượng ngùng nói:"Hình như câu hỏi thứ hai là... Nghe nói quỷ gọi hồn biết tuốt, vậy cậu có biếtgiáo viên dạy tiếng Trung của chúng tôi có phải là bồ nhí của chủ nhiệmkhông?"Trên cuốn vở bài tập hiện ra dòng chữ mới: 【Bọn họ ngoại tình, tôi tận mắtnhìn thấy!】An Như Cố và những người khác: "..."Trên cuốn vở bài tập lại xuất hiện dòng chữ mới: 【Không chỉ có câu hỏi này,còn có những câu hỏi khác!】Ban đầu Trương Cảnh Nguyên ấp úng không muốn nói chuyện này, nhưng thấycuốn vở bài tập không chịu buông tha cho mình, cậu ta đành nghiến răng nghiếnlợi nói: "Triệu Tư Minh muốn trêu chọc quỷ gọi hồn, nên nói, quỷ gọi hồn cậulợi hại như vậy, chắc chắn không thể nào không giải được bài toán này.

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Hắn ta bám vào chiếc cặp sách, cần cù tích lũy âm khí suốt tám năm. Dựa vàonhững âm khí này, hắn ta từ một con quỷ địa phương yếu ớt trở thành một conquỷ hùng mạnh có thể hiện hình.Tuy nhiên, cuốn vở bài tập mà hắn ta nhập vào trước đó đã bị phá hủy, thực lựccủa hắn ta bị giảm sút rất nhiều.Bây giờ số ít âm khí còn sót lại trên người hắn ta lại bị con quỷ nữ tham ăn kianuốt chửng.Chiếc cặp sách màu đen không nhịn được mà khẽ động, trong khi không có aiđộng tay, chiếc khóa kéo như bị một bàn tay vô hình kéo ra, há to miệng, độtnhiên nhả ra một cuốn vở bài tập mới.An Như Cố cầm lấy cuốn vở bài tập, ánh mắt rơi vào đó, âm khí của cuốn vởbài tập này hoàn toàn không bằng cuốn trước.Cuốn vở bài tập hơi nóng lên, An Như Cố hiểu ý đối phương, thuận tay mởcuốn vở bài tập ra, nét chữ trên trang bìa đập ngay vào mắt.Chữ viết ngay ngắn, như thể đang bày tỏ thành ý của chủ nhân.【Đừng ăn nữa! Đừng ăn nữa!】An Như Cố: "..."Nhìn thấy Thương Nguyệt đang ăn ngon lành, An Như Cố nhìn số ít âm khí cònsót lại trên chiếc cặp sách, suy nghĩ một chút rồi ngăn cản: "Thương Nguyệt,đừng ăn nữa, để anh ta nói hết.""Được rồi." Thương Nguyệt tiếc nuối buông âm khí trong tay xuống, l.i.ế.mliếm môi, nhìn chằm chằm vào cuốn vở bài tập.Cuốn vở bài tập run lên một cách khó nhận biết, dòng chữ trước đó biến mất,ngay lập tức hiện ra dòng chữ mới: 【Là tôi có mắt như mù, các người tha chotôi đi.】Trước đó, hắn ta cứ nghĩ rằng người phụ nữ này lợi hại nhất, người phụ nữ nàylà thuộc hạ của con quỷ nữ kia. Dù sao, một con quỷ nữ lợi hại như vậy sao cóthể ngoan ngoãn bị con người sai khiến?Hắn ta và con quỷ nữ là đồng loại, cũng không có xung đột lợi ích gì, đốiphương sẽ không làm hại hắn ta, vì vậy hắn ta vẫn luôn an tâm, rất thoải mái.Nhưng sự thật chứng minh, suy nghĩ của hắn ta là sai lầm, người phụ nữ trướcmặt này mới là kẻ sai khiến ác quỷ.Nghĩ đến đây, Chu Khoa Vũ có chút muốn khóc.Tại sao trường Trung học số 3 thị trấn Đông Phong nhỏ bé này lại có thể chiêumộ được vị phật lớn này?Hắn ta không còn vênh váo tự đắc như trước nữa, tư thế quỳ xuống cực kỳ tiêuchuẩn.Tuy nhiên, An Như Cố không có ý định buông tha cho hắn ta, đôi mắt đen láylóe lên tia lạnh lùng: "Anh và hai nam sinh kia vô oán vô cừu, vậy mà lại câuhồn bọn họ, anh bảo tôi tha cho anh, vậy có công bằng với hai nam sinh kiakhông?"Trên cuốn vở bài tập nhanh chóng in ra dòng chữ mới: 【Câu hồn hại người sẽbị âm sai bắt giữ, tôi không câu hồn bọn họ, tôi chỉ khiến bọn họ hôn mê thôi.】"Vậy anh làm như vậy là vì cái gì?" An Như Cố không hiểu nổi mạch não củaChu Khoa Vũ.【Tôi, tôi chỉ là quá rảnh rỗi. Sau khi tôi trở thành quỷ, tôi không có thú vui nàokhác, điều khiến tôi vui nhất là đi xem các sư đệ của tôi đang làm gì. Ký túc xácủa bọn họ đột nhiên chơi trò gọi hồn, trò chơi gọi hồn cần người ta rạch máu,sẽ thu hút rất nhiều âm khí, tôi muốn hấp thụ âm khí ở đó nên đã làm quỷ gọihồn một lần.Thế nhưng, những câu hỏi mà bọn họ hỏi tôi quá đáng quá, tôi, tôi chỉ muốn trảthù bọn họ một chút thôi.】An Như Cố: "?"Những người khác: "???"An Như Cố quay đầu nhìn Trương Cảnh Nguyên đang hoang mang: "Cậu đã hỏibọn họ những câu hỏi gì?"Trương Cảnh Nguyên nghĩ đến chuyện này, nhìn bạn cùng phòng, lập tức cúiđầu, trên mặt lộ ra nụ cười ngượng ngùng: "... Chúng tôi hơi tò mò không biếtquỷ gọi hồn là nam hay nữ, vì vậy câu hỏi đầu tiên của chúng tôi là - Cậu là traiđẹp hay gái xinh?"Xét cho cùng, ai mà không tò mò về giới tính của thứ mà mình gọi đến chứ?An Như Cố: "..."Những người khác: "..."Tuy nhiên, lúc này, trên cuốn vở bài tập xuất hiện dòng chữ mới: 【Không chỉcó câu hỏi này!】Trương Cảnh Nguyên đành phải đưa tay lên gãi gãi mặt, ngượng ngùng nói:"Hình như câu hỏi thứ hai là... Nghe nói quỷ gọi hồn biết tuốt, vậy cậu có biếtgiáo viên dạy tiếng Trung của chúng tôi có phải là bồ nhí của chủ nhiệmkhông?"Trên cuốn vở bài tập hiện ra dòng chữ mới: 【Bọn họ ngoại tình, tôi tận mắtnhìn thấy!】An Như Cố và những người khác: "..."Trên cuốn vở bài tập lại xuất hiện dòng chữ mới: 【Không chỉ có câu hỏi này,còn có những câu hỏi khác!】Ban đầu Trương Cảnh Nguyên ấp úng không muốn nói chuyện này, nhưng thấycuốn vở bài tập không chịu buông tha cho mình, cậu ta đành nghiến răng nghiếnlợi nói: "Triệu Tư Minh muốn trêu chọc quỷ gọi hồn, nên nói, quỷ gọi hồn cậulợi hại như vậy, chắc chắn không thể nào không giải được bài toán này.

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Hắn ta bám vào chiếc cặp sách, cần cù tích lũy âm khí suốt tám năm. Dựa vàonhững âm khí này, hắn ta từ một con quỷ địa phương yếu ớt trở thành một conquỷ hùng mạnh có thể hiện hình.Tuy nhiên, cuốn vở bài tập mà hắn ta nhập vào trước đó đã bị phá hủy, thực lựccủa hắn ta bị giảm sút rất nhiều.Bây giờ số ít âm khí còn sót lại trên người hắn ta lại bị con quỷ nữ tham ăn kianuốt chửng.Chiếc cặp sách màu đen không nhịn được mà khẽ động, trong khi không có aiđộng tay, chiếc khóa kéo như bị một bàn tay vô hình kéo ra, há to miệng, độtnhiên nhả ra một cuốn vở bài tập mới.An Như Cố cầm lấy cuốn vở bài tập, ánh mắt rơi vào đó, âm khí của cuốn vởbài tập này hoàn toàn không bằng cuốn trước.Cuốn vở bài tập hơi nóng lên, An Như Cố hiểu ý đối phương, thuận tay mởcuốn vở bài tập ra, nét chữ trên trang bìa đập ngay vào mắt.Chữ viết ngay ngắn, như thể đang bày tỏ thành ý của chủ nhân.【Đừng ăn nữa! Đừng ăn nữa!】An Như Cố: "..."Nhìn thấy Thương Nguyệt đang ăn ngon lành, An Như Cố nhìn số ít âm khí cònsót lại trên chiếc cặp sách, suy nghĩ một chút rồi ngăn cản: "Thương Nguyệt,đừng ăn nữa, để anh ta nói hết.""Được rồi." Thương Nguyệt tiếc nuối buông âm khí trong tay xuống, l.i.ế.mliếm môi, nhìn chằm chằm vào cuốn vở bài tập.Cuốn vở bài tập run lên một cách khó nhận biết, dòng chữ trước đó biến mất,ngay lập tức hiện ra dòng chữ mới: 【Là tôi có mắt như mù, các người tha chotôi đi.】Trước đó, hắn ta cứ nghĩ rằng người phụ nữ này lợi hại nhất, người phụ nữ nàylà thuộc hạ của con quỷ nữ kia. Dù sao, một con quỷ nữ lợi hại như vậy sao cóthể ngoan ngoãn bị con người sai khiến?Hắn ta và con quỷ nữ là đồng loại, cũng không có xung đột lợi ích gì, đốiphương sẽ không làm hại hắn ta, vì vậy hắn ta vẫn luôn an tâm, rất thoải mái.Nhưng sự thật chứng minh, suy nghĩ của hắn ta là sai lầm, người phụ nữ trướcmặt này mới là kẻ sai khiến ác quỷ.Nghĩ đến đây, Chu Khoa Vũ có chút muốn khóc.Tại sao trường Trung học số 3 thị trấn Đông Phong nhỏ bé này lại có thể chiêumộ được vị phật lớn này?Hắn ta không còn vênh váo tự đắc như trước nữa, tư thế quỳ xuống cực kỳ tiêuchuẩn.Tuy nhiên, An Như Cố không có ý định buông tha cho hắn ta, đôi mắt đen láylóe lên tia lạnh lùng: "Anh và hai nam sinh kia vô oán vô cừu, vậy mà lại câuhồn bọn họ, anh bảo tôi tha cho anh, vậy có công bằng với hai nam sinh kiakhông?"Trên cuốn vở bài tập nhanh chóng in ra dòng chữ mới: 【Câu hồn hại người sẽbị âm sai bắt giữ, tôi không câu hồn bọn họ, tôi chỉ khiến bọn họ hôn mê thôi.】"Vậy anh làm như vậy là vì cái gì?" An Như Cố không hiểu nổi mạch não củaChu Khoa Vũ.【Tôi, tôi chỉ là quá rảnh rỗi. Sau khi tôi trở thành quỷ, tôi không có thú vui nàokhác, điều khiến tôi vui nhất là đi xem các sư đệ của tôi đang làm gì. Ký túc xácủa bọn họ đột nhiên chơi trò gọi hồn, trò chơi gọi hồn cần người ta rạch máu,sẽ thu hút rất nhiều âm khí, tôi muốn hấp thụ âm khí ở đó nên đã làm quỷ gọihồn một lần.Thế nhưng, những câu hỏi mà bọn họ hỏi tôi quá đáng quá, tôi, tôi chỉ muốn trảthù bọn họ một chút thôi.】An Như Cố: "?"Những người khác: "???"An Như Cố quay đầu nhìn Trương Cảnh Nguyên đang hoang mang: "Cậu đã hỏibọn họ những câu hỏi gì?"Trương Cảnh Nguyên nghĩ đến chuyện này, nhìn bạn cùng phòng, lập tức cúiđầu, trên mặt lộ ra nụ cười ngượng ngùng: "... Chúng tôi hơi tò mò không biếtquỷ gọi hồn là nam hay nữ, vì vậy câu hỏi đầu tiên của chúng tôi là - Cậu là traiđẹp hay gái xinh?"Xét cho cùng, ai mà không tò mò về giới tính của thứ mà mình gọi đến chứ?An Như Cố: "..."Những người khác: "..."Tuy nhiên, lúc này, trên cuốn vở bài tập xuất hiện dòng chữ mới: 【Không chỉcó câu hỏi này!】Trương Cảnh Nguyên đành phải đưa tay lên gãi gãi mặt, ngượng ngùng nói:"Hình như câu hỏi thứ hai là... Nghe nói quỷ gọi hồn biết tuốt, vậy cậu có biếtgiáo viên dạy tiếng Trung của chúng tôi có phải là bồ nhí của chủ nhiệmkhông?"Trên cuốn vở bài tập hiện ra dòng chữ mới: 【Bọn họ ngoại tình, tôi tận mắtnhìn thấy!】An Như Cố và những người khác: "..."Trên cuốn vở bài tập lại xuất hiện dòng chữ mới: 【Không chỉ có câu hỏi này,còn có những câu hỏi khác!】Ban đầu Trương Cảnh Nguyên ấp úng không muốn nói chuyện này, nhưng thấycuốn vở bài tập không chịu buông tha cho mình, cậu ta đành nghiến răng nghiếnlợi nói: "Triệu Tư Minh muốn trêu chọc quỷ gọi hồn, nên nói, quỷ gọi hồn cậulợi hại như vậy, chắc chắn không thể nào không giải được bài toán này.

Chương 117