Tác giả:

Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…

Chương 159

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Bố mẹ tôi không đồng ý hôn sự của chúng tôi. Tôi vốn nhút nhát lại dám canđảm một lần, không hề nhượng bộ. Cho đến khi bạn trai tôi học xong tiến sĩ,nhận được lời mời làm việc của một công ty lớn, bố mẹ tôi mới chịu đồng ý.”Tranh cãi với gia đình nhiều năm, cuối cùng cũng được như ý nguyện, Lam Mailúc nói chuyện, từng sợi tóc đều toát lên vẻ vui mừng.Cô ta giơ điện thoại lên, xoay camera trước một vòng quanh mình, bên trongcăn nhà tranh bằng đất ở nông thôn hiện ra trước mắt. Hiện nay ở nông thôn đasố là nông thôn mới, có rất nhiều nhà lầu nhỏ rất đẹp. Nhưng bố mẹ bạn trai côta ở vẫn là căn nhà tranh bằng đất rất cũ nát, tường xây bằng đất sét vàng, nềnđất gồ ghề lồi lõm.Những sợi dây điện cũ nát men theo tường bò lên trên đỉnh đầu, một bóng đènsợi đốt le lói, trong nhà rất bừa bộn, đủ thứ đồ đạc chất đống lung tung, khiếnngười ta không tìm được chỗ đặt chân.Tuy nhiên, Lam Mai không hề có ý chê bai, cười nói: “Bố mẹ anh ấy không biếtdọn dẹp vệ sinh cho lắm nên hơi bẩn, lát nữa tôi và bạn trai dọn dẹp vệ sinh mộtchút, mọi người có thấy kiểu nhà này rất cổ kính không? Trông rất gần gũi vớithiên nhiên đúng không? ”【… Chưa cảm nhận được sự cổ kính, chỉ cảm nhận được sự cũ nát. Tường còncó lỗ, đục tường để ăn trộm ánh sáng hả.】【Ở trong ngôi nhà này, buổi tối ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy bầu trời đầysao, đúng là rất gần gũi với thiên nhiên.】【Tôi có thể chấp nhận nhà cửa tồi tàn, nhưng không thể chấp nhận sự bừa bộnnhư thế này, căn nhà này thực sự không có chuột sao?】【Thế này mà cũng khen được… Quả nhiên là yêu nên thấy xấu cũng thànhđẹp.】【Đi khuân gạch ở công trường một ngày cũng được một hai trăm tệ, nếu bố mẹanh ta không có vấn đề gì về sức khỏe, tôi thấy bố mẹ anh ta mắc bệnh lườibiếng rồi.】【Mấy người đừng có thực dụng như vậy, tôi rất đồng tình với cô gái này. Cótình yêu thì uống nước cũng thấy ngọt, hơn nữa bạn trai người ta là tiến sĩ, sắptới còn đi làm ở công ty lớn, sau này muốn có tiền là chuyện dễ như trở bàntay.】【Thêm một phiếu, đừng khinh thường người khác lúc nghèo khó! Căn nhà nàylà bố mẹ anh ta ở, đâu phải cô gái này ở, lo bò trắng răng.】【Đúng vậy, vua chưa vội, thái giám đã vội, đừng có chê nghèo yêu giàu đượckhông.】Lam Mai thấy khán giả cãi nhau vì mình, vội vàng ngăn cản: “Bạn trai tôi biếtnhà anh ấy nghèo, nên nhất quyết không cho tôi đến nhà chơi. Mấy hôm trướctôi biết hôm nay anh ấy sẽ về quê, nên cố tình đến đây, muốn cho anh ấy mộtbất ngờ. Tôi muốn cho anh ấy biết, tôi thực sự không chê bai anh ấy, tôi yêu tấtcả mọi thứ của anh ấy.Bạn trai tôi thấy tôi đến nhà anh ấy, rất ngạc nhiên, nhưng vẫn mỉm cười chàođón tôi. Anh ấy nói đây là lần đầu tiên tôi đến, buổi trưa phải làm bữa cơm thậtngon, nên đã cùng bố mẹ đi mua thịt, dặn tôi đừng ra ngoài.”An Như Cố nghe cô ta nói xong, sắc mặt trở nên vô cùng kỳ lạ.Khán giả nhận ra sự thay đổi trong biểu cảm của An Như Cố, mơ hồ cảm thấycó gì đó không ổn.【Theo kinh nghiệm xem livestream lâu năm của tôi, mỗi lần streamer lộ rabiểu cảm này, đều không phải là chuyện tốt đẹp gì.】【Nhất định là cô gái này có vấn đề!】Quả nhiên, An Như Cố thở dài: “Cô có biết tại sao họ không cho cô ra ngoàikhông?”Lam Mai nghe vậy sững sờ, tò mò hỏi: “Họ nói đường núi quanh đây rất phứctạp, dễ bị lạc đường. Chẳng lẽ không phải là lý do này sao?”Cô ta thấy An Như Cố nói như vậy, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giácchẳng lành, ngay sau đó, bên tai vang lên giọng nói đầy ám ảnh của đối phương:“Hôm nay cô gặp nạn.”Khách mời: “???”Khán giả trong phòng livestream: “???”Đúng lúc Lam Mai định lên tiếng hỏi, thì bên tai đột nhiên truyền đến một tràngtiếng bước chân, cửa sổ bên tay trái đột nhiên bị ai đó gõ.Lam Mai quay đầu nhìn lại, sợ hết hồn.

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Bố mẹ tôi không đồng ý hôn sự của chúng tôi. Tôi vốn nhút nhát lại dám canđảm một lần, không hề nhượng bộ. Cho đến khi bạn trai tôi học xong tiến sĩ,nhận được lời mời làm việc của một công ty lớn, bố mẹ tôi mới chịu đồng ý.”Tranh cãi với gia đình nhiều năm, cuối cùng cũng được như ý nguyện, Lam Mailúc nói chuyện, từng sợi tóc đều toát lên vẻ vui mừng.Cô ta giơ điện thoại lên, xoay camera trước một vòng quanh mình, bên trongcăn nhà tranh bằng đất ở nông thôn hiện ra trước mắt. Hiện nay ở nông thôn đasố là nông thôn mới, có rất nhiều nhà lầu nhỏ rất đẹp. Nhưng bố mẹ bạn trai côta ở vẫn là căn nhà tranh bằng đất rất cũ nát, tường xây bằng đất sét vàng, nềnđất gồ ghề lồi lõm.Những sợi dây điện cũ nát men theo tường bò lên trên đỉnh đầu, một bóng đènsợi đốt le lói, trong nhà rất bừa bộn, đủ thứ đồ đạc chất đống lung tung, khiếnngười ta không tìm được chỗ đặt chân.Tuy nhiên, Lam Mai không hề có ý chê bai, cười nói: “Bố mẹ anh ấy không biếtdọn dẹp vệ sinh cho lắm nên hơi bẩn, lát nữa tôi và bạn trai dọn dẹp vệ sinh mộtchút, mọi người có thấy kiểu nhà này rất cổ kính không? Trông rất gần gũi vớithiên nhiên đúng không? ”【… Chưa cảm nhận được sự cổ kính, chỉ cảm nhận được sự cũ nát. Tường còncó lỗ, đục tường để ăn trộm ánh sáng hả.】【Ở trong ngôi nhà này, buổi tối ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy bầu trời đầysao, đúng là rất gần gũi với thiên nhiên.】【Tôi có thể chấp nhận nhà cửa tồi tàn, nhưng không thể chấp nhận sự bừa bộnnhư thế này, căn nhà này thực sự không có chuột sao?】【Thế này mà cũng khen được… Quả nhiên là yêu nên thấy xấu cũng thànhđẹp.】【Đi khuân gạch ở công trường một ngày cũng được một hai trăm tệ, nếu bố mẹanh ta không có vấn đề gì về sức khỏe, tôi thấy bố mẹ anh ta mắc bệnh lườibiếng rồi.】【Mấy người đừng có thực dụng như vậy, tôi rất đồng tình với cô gái này. Cótình yêu thì uống nước cũng thấy ngọt, hơn nữa bạn trai người ta là tiến sĩ, sắptới còn đi làm ở công ty lớn, sau này muốn có tiền là chuyện dễ như trở bàntay.】【Thêm một phiếu, đừng khinh thường người khác lúc nghèo khó! Căn nhà nàylà bố mẹ anh ta ở, đâu phải cô gái này ở, lo bò trắng răng.】【Đúng vậy, vua chưa vội, thái giám đã vội, đừng có chê nghèo yêu giàu đượckhông.】Lam Mai thấy khán giả cãi nhau vì mình, vội vàng ngăn cản: “Bạn trai tôi biếtnhà anh ấy nghèo, nên nhất quyết không cho tôi đến nhà chơi. Mấy hôm trướctôi biết hôm nay anh ấy sẽ về quê, nên cố tình đến đây, muốn cho anh ấy mộtbất ngờ. Tôi muốn cho anh ấy biết, tôi thực sự không chê bai anh ấy, tôi yêu tấtcả mọi thứ của anh ấy.Bạn trai tôi thấy tôi đến nhà anh ấy, rất ngạc nhiên, nhưng vẫn mỉm cười chàođón tôi. Anh ấy nói đây là lần đầu tiên tôi đến, buổi trưa phải làm bữa cơm thậtngon, nên đã cùng bố mẹ đi mua thịt, dặn tôi đừng ra ngoài.”An Như Cố nghe cô ta nói xong, sắc mặt trở nên vô cùng kỳ lạ.Khán giả nhận ra sự thay đổi trong biểu cảm của An Như Cố, mơ hồ cảm thấycó gì đó không ổn.【Theo kinh nghiệm xem livestream lâu năm của tôi, mỗi lần streamer lộ rabiểu cảm này, đều không phải là chuyện tốt đẹp gì.】【Nhất định là cô gái này có vấn đề!】Quả nhiên, An Như Cố thở dài: “Cô có biết tại sao họ không cho cô ra ngoàikhông?”Lam Mai nghe vậy sững sờ, tò mò hỏi: “Họ nói đường núi quanh đây rất phứctạp, dễ bị lạc đường. Chẳng lẽ không phải là lý do này sao?”Cô ta thấy An Như Cố nói như vậy, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giácchẳng lành, ngay sau đó, bên tai vang lên giọng nói đầy ám ảnh của đối phương:“Hôm nay cô gặp nạn.”Khách mời: “???”Khán giả trong phòng livestream: “???”Đúng lúc Lam Mai định lên tiếng hỏi, thì bên tai đột nhiên truyền đến một tràngtiếng bước chân, cửa sổ bên tay trái đột nhiên bị ai đó gõ.Lam Mai quay đầu nhìn lại, sợ hết hồn.

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Bố mẹ tôi không đồng ý hôn sự của chúng tôi. Tôi vốn nhút nhát lại dám canđảm một lần, không hề nhượng bộ. Cho đến khi bạn trai tôi học xong tiến sĩ,nhận được lời mời làm việc của một công ty lớn, bố mẹ tôi mới chịu đồng ý.”Tranh cãi với gia đình nhiều năm, cuối cùng cũng được như ý nguyện, Lam Mailúc nói chuyện, từng sợi tóc đều toát lên vẻ vui mừng.Cô ta giơ điện thoại lên, xoay camera trước một vòng quanh mình, bên trongcăn nhà tranh bằng đất ở nông thôn hiện ra trước mắt. Hiện nay ở nông thôn đasố là nông thôn mới, có rất nhiều nhà lầu nhỏ rất đẹp. Nhưng bố mẹ bạn trai côta ở vẫn là căn nhà tranh bằng đất rất cũ nát, tường xây bằng đất sét vàng, nềnđất gồ ghề lồi lõm.Những sợi dây điện cũ nát men theo tường bò lên trên đỉnh đầu, một bóng đènsợi đốt le lói, trong nhà rất bừa bộn, đủ thứ đồ đạc chất đống lung tung, khiếnngười ta không tìm được chỗ đặt chân.Tuy nhiên, Lam Mai không hề có ý chê bai, cười nói: “Bố mẹ anh ấy không biếtdọn dẹp vệ sinh cho lắm nên hơi bẩn, lát nữa tôi và bạn trai dọn dẹp vệ sinh mộtchút, mọi người có thấy kiểu nhà này rất cổ kính không? Trông rất gần gũi vớithiên nhiên đúng không? ”【… Chưa cảm nhận được sự cổ kính, chỉ cảm nhận được sự cũ nát. Tường còncó lỗ, đục tường để ăn trộm ánh sáng hả.】【Ở trong ngôi nhà này, buổi tối ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy bầu trời đầysao, đúng là rất gần gũi với thiên nhiên.】【Tôi có thể chấp nhận nhà cửa tồi tàn, nhưng không thể chấp nhận sự bừa bộnnhư thế này, căn nhà này thực sự không có chuột sao?】【Thế này mà cũng khen được… Quả nhiên là yêu nên thấy xấu cũng thànhđẹp.】【Đi khuân gạch ở công trường một ngày cũng được một hai trăm tệ, nếu bố mẹanh ta không có vấn đề gì về sức khỏe, tôi thấy bố mẹ anh ta mắc bệnh lườibiếng rồi.】【Mấy người đừng có thực dụng như vậy, tôi rất đồng tình với cô gái này. Cótình yêu thì uống nước cũng thấy ngọt, hơn nữa bạn trai người ta là tiến sĩ, sắptới còn đi làm ở công ty lớn, sau này muốn có tiền là chuyện dễ như trở bàntay.】【Thêm một phiếu, đừng khinh thường người khác lúc nghèo khó! Căn nhà nàylà bố mẹ anh ta ở, đâu phải cô gái này ở, lo bò trắng răng.】【Đúng vậy, vua chưa vội, thái giám đã vội, đừng có chê nghèo yêu giàu đượckhông.】Lam Mai thấy khán giả cãi nhau vì mình, vội vàng ngăn cản: “Bạn trai tôi biếtnhà anh ấy nghèo, nên nhất quyết không cho tôi đến nhà chơi. Mấy hôm trướctôi biết hôm nay anh ấy sẽ về quê, nên cố tình đến đây, muốn cho anh ấy mộtbất ngờ. Tôi muốn cho anh ấy biết, tôi thực sự không chê bai anh ấy, tôi yêu tấtcả mọi thứ của anh ấy.Bạn trai tôi thấy tôi đến nhà anh ấy, rất ngạc nhiên, nhưng vẫn mỉm cười chàođón tôi. Anh ấy nói đây là lần đầu tiên tôi đến, buổi trưa phải làm bữa cơm thậtngon, nên đã cùng bố mẹ đi mua thịt, dặn tôi đừng ra ngoài.”An Như Cố nghe cô ta nói xong, sắc mặt trở nên vô cùng kỳ lạ.Khán giả nhận ra sự thay đổi trong biểu cảm của An Như Cố, mơ hồ cảm thấycó gì đó không ổn.【Theo kinh nghiệm xem livestream lâu năm của tôi, mỗi lần streamer lộ rabiểu cảm này, đều không phải là chuyện tốt đẹp gì.】【Nhất định là cô gái này có vấn đề!】Quả nhiên, An Như Cố thở dài: “Cô có biết tại sao họ không cho cô ra ngoàikhông?”Lam Mai nghe vậy sững sờ, tò mò hỏi: “Họ nói đường núi quanh đây rất phứctạp, dễ bị lạc đường. Chẳng lẽ không phải là lý do này sao?”Cô ta thấy An Như Cố nói như vậy, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giácchẳng lành, ngay sau đó, bên tai vang lên giọng nói đầy ám ảnh của đối phương:“Hôm nay cô gặp nạn.”Khách mời: “???”Khán giả trong phòng livestream: “???”Đúng lúc Lam Mai định lên tiếng hỏi, thì bên tai đột nhiên truyền đến một tràngtiếng bước chân, cửa sổ bên tay trái đột nhiên bị ai đó gõ.Lam Mai quay đầu nhìn lại, sợ hết hồn.

Chương 159