Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…
Chương 167
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Anh cho rằng làm như vậy là vì tôi tốt sao? Rõ ràng người ích kỷ nhất chính làanh!”Mắt người đàn ông càng đỏ hơn, nhịn không được ném chai rượu trong tayxuống, giơ tay ôm lấy vợ mình, trong lòng cảm thấy rất có lỗi, khóc nói: “…Xin lỗi, xin lỗi em.”Sau khi được chẩn đoán, anh đã tìm một đồng nghiệp đóng kịch. Chuẩn bị saukhi ly hôn, giả vờ cùng cô đến thành phố khác sinh sống, trên thực tế là đếnvùng biên giới mà anh vẫn luôn muốn đến để lặng lẽ c.h.ế.t đi.Người đàn ông đã lên kế hoạch kỹ lưỡng, ba tháng là đủ để anh che giấu tất cảmọi người, sau này Thanh Không Vạn Lý sẽ không bao giờ tìm thấy anh ta ởđâu nữa. Cho dù sau này sự việc có bại lộ, thì đối phương cũng đã có cuộc sốngmới, việc anh qua đời cũng không ảnh hưởng đến cô ấy nhiều như vậy.Thanh Không Vạn Lý vẫn còn đang trong cơn giận, tay ngứa ngáy, còn muốnđánh chồng mình, nhưng vừa nghĩ đến việc chồng mình đã bị ung thư giai đoạncuối, cơ thể quá yếu không thể đánh.Cô chỉ có thể thu tay lại, mặc cho đối phương ôm mình, hồi lâu sau mới khàngiọng nói: “Anh chỉ có thể sống ba tháng thôi đúng không, bệnh viện ở tỉnhkhông được, chúng ta đến thủ đô khám, thủ đô không được, chúng ta đến nơikhác khám, không thể cứ thế từ bỏ!”Người đàn ông biết mình không còn sống được bao lâu nữa, nhưng thấy vợ kiêntrì muốn chữa trị như vậy, đành phải đồng ý: “… Được, anh nghe em.”Tuy điện thoại của Thanh Không Vạn Lý không quay được toàn cảnh, nhưngcũng quay được một phần, hơn nữa còn ghi lại được tất cả âm thanh, phònglivestream nhất thời trở nên sôi động.[Chẳng trách chủ phòng nói đối phương không ngoại tình, hóa ra là chồng cô ấybị ung thư giai đoạn cuối nên che giấu sự thật, đúng là quanh co, quá cẩuhuyết.][Người ta ở nhà, cơm chó từ trên trời rơi xuống, đã ăn no rồi, cả ngày không cầnăn cơm nữa.][Lần này tôi đứng về phía có duyên nhân, chồng của có duyên nhân quá tự chomình là đúng, dựa vào cái gì mà cảm thấy che giấu là kết quả tốt nhất? Tôi ghétnhất là bị lừa dối. Nếu là tôi, bây giờ tôi sẽ ly hôn với anh ta, để anh ta tự mìnhđi chết.][Tôi thì ngược lại, tôi đứng về phía người chồng. Có duyên nhân vừa đi làm vừachăm sóc một bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối thật sự rất khó khăn. Ngườichồng đưa ra quyết định như vậy, còn ra khỏi nhà tay trắng, đối với có duyênnhân đã rất tốt rồi.][Thêm một, so với tên tra nam vừa rồi, người chồng này đúng là mặt trời.][Có duyên nhân: Phúc khí này cho mọi người đó, mọi người có muốn không?]Rào cản trong lòng hai vợ chồng dần dần biến mất, dần dần khôi phục lại dángvẻ tình cảm trước đây.Thanh Không Vạn Lý đột nhiên nhớ ra mình vẫn đang livestream, vì vậy cầmlấy tai nghe của mình, đeo tai nghe lại vào tai, bất đắc dĩ nhìn An Như Cố: “Đạisư, để cô chê cười rồi, mạch não của chồng tôi không được bình thường. Anh ấyngày thường tan làm không có sở thích gì khác, chỉ thích nấu cơm xem phimthần tượng.”Người đàn ông bị lời trêu chọc của Thanh Không Vạn Lý khiến cho rất ngạingùng, không biết Thanh Không Vạn Lý đang nói chuyện với ai, bèn hỏi: “Emđang nói chuyện với ai vậy?”“Đây là phòng livestream xem bói, chính là chủ phòng nói với em anh khôngngoại tình.”Nghĩ đến đây, Thanh Không Vạn Lý trừng mắt nhìn anh ta: “Nếu không phảianh hồ đồ, sao em lại khóc trước mặt nhiều người như vậy? Bây giờ hay rồi,livestream ra ngoài hết rồi, nói không chừng người quen đều biết hết.”Người đàn ông: “…”Thanh Không Vạn Lý trút giận xong, trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, sắcmặt dịu lại, nói với An Như Cố: “Vậy đại sư, bây giờ tôi đưa anh ấy đi khámsức khỏe. Nghe nói bệnh nhân ung thư nếu điều trị tốt thì cũng có thể sống thêmmột thời gian.”Giọng điệu của cô rất bình tĩnh và kiên định, có thể thấy cô đã chấp nhận hiệnthực, chuẩn bị sẵn sàng cùng chồng chống chọi với bệnh tật.Chồng cô và khán giả trong phòng livestream nghe vậy đều rất xúc động.[Người vợ sống c.h.ế.t có nhau như vậy thì tìm đâu ra?][Hiếm khi gặp được một cặp đôi tình cảm ngọt ngào như vậy trong phònglivestream, vậy mà chỉ còn hơn ba tháng nữa, đời người vô thường!][Thêm một, hy vọng kiếp sau hai người vẫn có thể ở bên nhau.]Trong bầu không khí bi thương, giọng nói của An Như Cố lại đều đều truyềnđến từ trong mic: “Kỳ thực… Bệnh dạ dày của chồng cô không nghiêm trọngnhư vậy, chỉ là bệnh nhỏ thôi.”Trong dòng thời gian vận mệnh mà cô nhìn thấy, chồng cô ấy sống thọ đến tậntám mươi tuổi.Vợ chồng Thanh Không Vạn Lý: “???”Khán giả trong phòng livestream: “???”Thanh Không Vạn Lý kêu lên một tiếng, trong lòng mừng rỡ: “Thật sao? Anhấy thật sự chỉ bị bệnh nhỏ thôi sao?”Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, An Như Cố ừ một tiếng: “Đúng vậy,chỉ là bệnh nhỏ, sở dĩ chẩn đoán nhầm thành ung thư giai đoạn cuối có lẽ là dobệnh viện chẩn đoán sai, tình hình cụ thể thì hai người đến bệnh viện kiểm trasẽ rõ. Đúng rồi, bản thân cô cũng nên đi khám sức khỏe.”Thanh Không Vạn Lý đã sớm sùng bái An Như Cố vô cùng, lập tức tin tưởng,vội vàng đồng ý, sau đó điên cuồng tặng quà trong phòng livestream, sau đó cúpđiện thoại, vội vàng đưa chồng đi khám sức khỏe.[Trời ơi, ung thư của chồng cô ấy hóa ra là chẩn đoán nhầm, quanh co lạichuyển nữa à.][Vậy tại sao lúc đầu chủ phòng không nói, cứ phải đợi đến sau mới nói? Chẳnglẽ có ẩn tình gì sao?]
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Anh cho rằng làm như vậy là vì tôi tốt sao? Rõ ràng người ích kỷ nhất chính làanh!”Mắt người đàn ông càng đỏ hơn, nhịn không được ném chai rượu trong tayxuống, giơ tay ôm lấy vợ mình, trong lòng cảm thấy rất có lỗi, khóc nói: “…Xin lỗi, xin lỗi em.”Sau khi được chẩn đoán, anh đã tìm một đồng nghiệp đóng kịch. Chuẩn bị saukhi ly hôn, giả vờ cùng cô đến thành phố khác sinh sống, trên thực tế là đếnvùng biên giới mà anh vẫn luôn muốn đến để lặng lẽ c.h.ế.t đi.Người đàn ông đã lên kế hoạch kỹ lưỡng, ba tháng là đủ để anh che giấu tất cảmọi người, sau này Thanh Không Vạn Lý sẽ không bao giờ tìm thấy anh ta ởđâu nữa. Cho dù sau này sự việc có bại lộ, thì đối phương cũng đã có cuộc sốngmới, việc anh qua đời cũng không ảnh hưởng đến cô ấy nhiều như vậy.Thanh Không Vạn Lý vẫn còn đang trong cơn giận, tay ngứa ngáy, còn muốnđánh chồng mình, nhưng vừa nghĩ đến việc chồng mình đã bị ung thư giai đoạncuối, cơ thể quá yếu không thể đánh.Cô chỉ có thể thu tay lại, mặc cho đối phương ôm mình, hồi lâu sau mới khàngiọng nói: “Anh chỉ có thể sống ba tháng thôi đúng không, bệnh viện ở tỉnhkhông được, chúng ta đến thủ đô khám, thủ đô không được, chúng ta đến nơikhác khám, không thể cứ thế từ bỏ!”Người đàn ông biết mình không còn sống được bao lâu nữa, nhưng thấy vợ kiêntrì muốn chữa trị như vậy, đành phải đồng ý: “… Được, anh nghe em.”Tuy điện thoại của Thanh Không Vạn Lý không quay được toàn cảnh, nhưngcũng quay được một phần, hơn nữa còn ghi lại được tất cả âm thanh, phònglivestream nhất thời trở nên sôi động.[Chẳng trách chủ phòng nói đối phương không ngoại tình, hóa ra là chồng cô ấybị ung thư giai đoạn cuối nên che giấu sự thật, đúng là quanh co, quá cẩuhuyết.][Người ta ở nhà, cơm chó từ trên trời rơi xuống, đã ăn no rồi, cả ngày không cầnăn cơm nữa.][Lần này tôi đứng về phía có duyên nhân, chồng của có duyên nhân quá tự chomình là đúng, dựa vào cái gì mà cảm thấy che giấu là kết quả tốt nhất? Tôi ghétnhất là bị lừa dối. Nếu là tôi, bây giờ tôi sẽ ly hôn với anh ta, để anh ta tự mìnhđi chết.][Tôi thì ngược lại, tôi đứng về phía người chồng. Có duyên nhân vừa đi làm vừachăm sóc một bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối thật sự rất khó khăn. Ngườichồng đưa ra quyết định như vậy, còn ra khỏi nhà tay trắng, đối với có duyênnhân đã rất tốt rồi.][Thêm một, so với tên tra nam vừa rồi, người chồng này đúng là mặt trời.][Có duyên nhân: Phúc khí này cho mọi người đó, mọi người có muốn không?]Rào cản trong lòng hai vợ chồng dần dần biến mất, dần dần khôi phục lại dángvẻ tình cảm trước đây.Thanh Không Vạn Lý đột nhiên nhớ ra mình vẫn đang livestream, vì vậy cầmlấy tai nghe của mình, đeo tai nghe lại vào tai, bất đắc dĩ nhìn An Như Cố: “Đạisư, để cô chê cười rồi, mạch não của chồng tôi không được bình thường. Anh ấyngày thường tan làm không có sở thích gì khác, chỉ thích nấu cơm xem phimthần tượng.”Người đàn ông bị lời trêu chọc của Thanh Không Vạn Lý khiến cho rất ngạingùng, không biết Thanh Không Vạn Lý đang nói chuyện với ai, bèn hỏi: “Emđang nói chuyện với ai vậy?”“Đây là phòng livestream xem bói, chính là chủ phòng nói với em anh khôngngoại tình.”Nghĩ đến đây, Thanh Không Vạn Lý trừng mắt nhìn anh ta: “Nếu không phảianh hồ đồ, sao em lại khóc trước mặt nhiều người như vậy? Bây giờ hay rồi,livestream ra ngoài hết rồi, nói không chừng người quen đều biết hết.”Người đàn ông: “…”Thanh Không Vạn Lý trút giận xong, trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, sắcmặt dịu lại, nói với An Như Cố: “Vậy đại sư, bây giờ tôi đưa anh ấy đi khámsức khỏe. Nghe nói bệnh nhân ung thư nếu điều trị tốt thì cũng có thể sống thêmmột thời gian.”Giọng điệu của cô rất bình tĩnh và kiên định, có thể thấy cô đã chấp nhận hiệnthực, chuẩn bị sẵn sàng cùng chồng chống chọi với bệnh tật.Chồng cô và khán giả trong phòng livestream nghe vậy đều rất xúc động.[Người vợ sống c.h.ế.t có nhau như vậy thì tìm đâu ra?][Hiếm khi gặp được một cặp đôi tình cảm ngọt ngào như vậy trong phònglivestream, vậy mà chỉ còn hơn ba tháng nữa, đời người vô thường!][Thêm một, hy vọng kiếp sau hai người vẫn có thể ở bên nhau.]Trong bầu không khí bi thương, giọng nói của An Như Cố lại đều đều truyềnđến từ trong mic: “Kỳ thực… Bệnh dạ dày của chồng cô không nghiêm trọngnhư vậy, chỉ là bệnh nhỏ thôi.”Trong dòng thời gian vận mệnh mà cô nhìn thấy, chồng cô ấy sống thọ đến tậntám mươi tuổi.Vợ chồng Thanh Không Vạn Lý: “???”Khán giả trong phòng livestream: “???”Thanh Không Vạn Lý kêu lên một tiếng, trong lòng mừng rỡ: “Thật sao? Anhấy thật sự chỉ bị bệnh nhỏ thôi sao?”Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, An Như Cố ừ một tiếng: “Đúng vậy,chỉ là bệnh nhỏ, sở dĩ chẩn đoán nhầm thành ung thư giai đoạn cuối có lẽ là dobệnh viện chẩn đoán sai, tình hình cụ thể thì hai người đến bệnh viện kiểm trasẽ rõ. Đúng rồi, bản thân cô cũng nên đi khám sức khỏe.”Thanh Không Vạn Lý đã sớm sùng bái An Như Cố vô cùng, lập tức tin tưởng,vội vàng đồng ý, sau đó điên cuồng tặng quà trong phòng livestream, sau đó cúpđiện thoại, vội vàng đưa chồng đi khám sức khỏe.[Trời ơi, ung thư của chồng cô ấy hóa ra là chẩn đoán nhầm, quanh co lạichuyển nữa à.][Vậy tại sao lúc đầu chủ phòng không nói, cứ phải đợi đến sau mới nói? Chẳnglẽ có ẩn tình gì sao?]
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Anh cho rằng làm như vậy là vì tôi tốt sao? Rõ ràng người ích kỷ nhất chính làanh!”Mắt người đàn ông càng đỏ hơn, nhịn không được ném chai rượu trong tayxuống, giơ tay ôm lấy vợ mình, trong lòng cảm thấy rất có lỗi, khóc nói: “…Xin lỗi, xin lỗi em.”Sau khi được chẩn đoán, anh đã tìm một đồng nghiệp đóng kịch. Chuẩn bị saukhi ly hôn, giả vờ cùng cô đến thành phố khác sinh sống, trên thực tế là đếnvùng biên giới mà anh vẫn luôn muốn đến để lặng lẽ c.h.ế.t đi.Người đàn ông đã lên kế hoạch kỹ lưỡng, ba tháng là đủ để anh che giấu tất cảmọi người, sau này Thanh Không Vạn Lý sẽ không bao giờ tìm thấy anh ta ởđâu nữa. Cho dù sau này sự việc có bại lộ, thì đối phương cũng đã có cuộc sốngmới, việc anh qua đời cũng không ảnh hưởng đến cô ấy nhiều như vậy.Thanh Không Vạn Lý vẫn còn đang trong cơn giận, tay ngứa ngáy, còn muốnđánh chồng mình, nhưng vừa nghĩ đến việc chồng mình đã bị ung thư giai đoạncuối, cơ thể quá yếu không thể đánh.Cô chỉ có thể thu tay lại, mặc cho đối phương ôm mình, hồi lâu sau mới khàngiọng nói: “Anh chỉ có thể sống ba tháng thôi đúng không, bệnh viện ở tỉnhkhông được, chúng ta đến thủ đô khám, thủ đô không được, chúng ta đến nơikhác khám, không thể cứ thế từ bỏ!”Người đàn ông biết mình không còn sống được bao lâu nữa, nhưng thấy vợ kiêntrì muốn chữa trị như vậy, đành phải đồng ý: “… Được, anh nghe em.”Tuy điện thoại của Thanh Không Vạn Lý không quay được toàn cảnh, nhưngcũng quay được một phần, hơn nữa còn ghi lại được tất cả âm thanh, phònglivestream nhất thời trở nên sôi động.[Chẳng trách chủ phòng nói đối phương không ngoại tình, hóa ra là chồng cô ấybị ung thư giai đoạn cuối nên che giấu sự thật, đúng là quanh co, quá cẩuhuyết.][Người ta ở nhà, cơm chó từ trên trời rơi xuống, đã ăn no rồi, cả ngày không cầnăn cơm nữa.][Lần này tôi đứng về phía có duyên nhân, chồng của có duyên nhân quá tự chomình là đúng, dựa vào cái gì mà cảm thấy che giấu là kết quả tốt nhất? Tôi ghétnhất là bị lừa dối. Nếu là tôi, bây giờ tôi sẽ ly hôn với anh ta, để anh ta tự mìnhđi chết.][Tôi thì ngược lại, tôi đứng về phía người chồng. Có duyên nhân vừa đi làm vừachăm sóc một bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối thật sự rất khó khăn. Ngườichồng đưa ra quyết định như vậy, còn ra khỏi nhà tay trắng, đối với có duyênnhân đã rất tốt rồi.][Thêm một, so với tên tra nam vừa rồi, người chồng này đúng là mặt trời.][Có duyên nhân: Phúc khí này cho mọi người đó, mọi người có muốn không?]Rào cản trong lòng hai vợ chồng dần dần biến mất, dần dần khôi phục lại dángvẻ tình cảm trước đây.Thanh Không Vạn Lý đột nhiên nhớ ra mình vẫn đang livestream, vì vậy cầmlấy tai nghe của mình, đeo tai nghe lại vào tai, bất đắc dĩ nhìn An Như Cố: “Đạisư, để cô chê cười rồi, mạch não của chồng tôi không được bình thường. Anh ấyngày thường tan làm không có sở thích gì khác, chỉ thích nấu cơm xem phimthần tượng.”Người đàn ông bị lời trêu chọc của Thanh Không Vạn Lý khiến cho rất ngạingùng, không biết Thanh Không Vạn Lý đang nói chuyện với ai, bèn hỏi: “Emđang nói chuyện với ai vậy?”“Đây là phòng livestream xem bói, chính là chủ phòng nói với em anh khôngngoại tình.”Nghĩ đến đây, Thanh Không Vạn Lý trừng mắt nhìn anh ta: “Nếu không phảianh hồ đồ, sao em lại khóc trước mặt nhiều người như vậy? Bây giờ hay rồi,livestream ra ngoài hết rồi, nói không chừng người quen đều biết hết.”Người đàn ông: “…”Thanh Không Vạn Lý trút giận xong, trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, sắcmặt dịu lại, nói với An Như Cố: “Vậy đại sư, bây giờ tôi đưa anh ấy đi khámsức khỏe. Nghe nói bệnh nhân ung thư nếu điều trị tốt thì cũng có thể sống thêmmột thời gian.”Giọng điệu của cô rất bình tĩnh và kiên định, có thể thấy cô đã chấp nhận hiệnthực, chuẩn bị sẵn sàng cùng chồng chống chọi với bệnh tật.Chồng cô và khán giả trong phòng livestream nghe vậy đều rất xúc động.[Người vợ sống c.h.ế.t có nhau như vậy thì tìm đâu ra?][Hiếm khi gặp được một cặp đôi tình cảm ngọt ngào như vậy trong phònglivestream, vậy mà chỉ còn hơn ba tháng nữa, đời người vô thường!][Thêm một, hy vọng kiếp sau hai người vẫn có thể ở bên nhau.]Trong bầu không khí bi thương, giọng nói của An Như Cố lại đều đều truyềnđến từ trong mic: “Kỳ thực… Bệnh dạ dày của chồng cô không nghiêm trọngnhư vậy, chỉ là bệnh nhỏ thôi.”Trong dòng thời gian vận mệnh mà cô nhìn thấy, chồng cô ấy sống thọ đến tậntám mươi tuổi.Vợ chồng Thanh Không Vạn Lý: “???”Khán giả trong phòng livestream: “???”Thanh Không Vạn Lý kêu lên một tiếng, trong lòng mừng rỡ: “Thật sao? Anhấy thật sự chỉ bị bệnh nhỏ thôi sao?”Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, An Như Cố ừ một tiếng: “Đúng vậy,chỉ là bệnh nhỏ, sở dĩ chẩn đoán nhầm thành ung thư giai đoạn cuối có lẽ là dobệnh viện chẩn đoán sai, tình hình cụ thể thì hai người đến bệnh viện kiểm trasẽ rõ. Đúng rồi, bản thân cô cũng nên đi khám sức khỏe.”Thanh Không Vạn Lý đã sớm sùng bái An Như Cố vô cùng, lập tức tin tưởng,vội vàng đồng ý, sau đó điên cuồng tặng quà trong phòng livestream, sau đó cúpđiện thoại, vội vàng đưa chồng đi khám sức khỏe.[Trời ơi, ung thư của chồng cô ấy hóa ra là chẩn đoán nhầm, quanh co lạichuyển nữa à.][Vậy tại sao lúc đầu chủ phòng không nói, cứ phải đợi đến sau mới nói? Chẳnglẽ có ẩn tình gì sao?]