Tác giả:

Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…

Chương 173: Có thể cho tôi mượn chút vận may được không?

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… An Như Cố nhìn Lương Tinh đứng trước mặt, ánh mắt dường như xuyên qua côta để nhìn thứ gì khác.Bị nhìn chằm chằm như vậy, Lương Tinh theo bản năng đưa tay phải ôm lấy taytrái, cảm giác mình trước mặt cô chẳng khác gì bị lột trần.Đôi mắt An Như Cố trong veo như viên ngọc được vùi trong băng tuyết, khẽchớp một cái, miệng lẩm nhẩm câu chú ngữ ngưng thần trong thuật xem khívận: "Mệnh hồn thanh minh, anh phách ngưng tinh, khởi ngô pháp nhãn, dĩquan bổn hành, Thái Thượng Đại Đạo Quân, cấp cấp như luật lệnh." *Lúc này, điểm kỳ lạ trong khí vận của Lương Tinh càng thêm rõ ràng trong mắtcô.Khí vận của Lương Tinh giống như cát trong đồng hồ cát, đang dần dần ít đi.Những luồng khí vận trong suốt đó theo không khí bay về phương xa, khôngbiết trôi dạt về đâu.An Như Cố nghiêm mặt, đây không phải là lần đầu tiên cô gặp trường hợpmượn vận may. Loại chuyện này kỳ thực rất phổ biến.Trên người mỗi người đều có từ trường ngũ hành, ví dụ người ngũ hành thiếukim, nếu thường xuyên ở cạnh người ngũ hành nhiều kim, từ trường hai bên sẽtương hợp, cũng có nghĩa là mượn được vận may.Trước đây trong thôn có đứa trẻ yếu ớt, bệnh tật liên miên, cha mẹ không biếtlàm thế nào, bèn cầu cứu đến đạo quán Xuất Vân. Sư phụ cô bảo đứa trẻ tìmmột gia đình nhận làm cha mẹ nuôi.Đương nhiên, cha mẹ nuôi ở đây không mang ý nghĩa mờ ám, mà là cha mẹ kếtnghĩa đàng hoàng. Hai người từ trường tương hợp, mệnh cách bổ sung chonhau, đứa trẻ kia từ đó không còn gặp vấn đề gì về sức khỏe nữa.Trong dân gian cũng có câu vượng phu, chồng vượng vợ, cũng là một hình thứcmượn vận may.Loại mượn vận may này đối với người bị mượn không có hại gì, bởi vì có vaycó trả, hơn nữa còn tạo ra hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau, là một phương pháp rất hayđể bổ sung vận may cho cả hai bên bằng kiến thức huyền học.Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên An Như Cố chứng kiến phương thức mượn vậnmay ác liệt như vậy, căn bản không thể gọi là mượn, bởi vì có vay không trả.Nó giống như chiếm đoạt và ăn cắp vận may, cực kỳ tổn hại âm đức, thươngthiên hại lý.Ánh mắt An Như Cố thoáng qua một tia chán ghét, cô ngước mắt nhìn LươngTinh: "Tôi thấy khí vận của cô kỳ thực không tệ, kiếp trước hẳn là đã tích đượckhông ít đức, kiếp này thuận buồm xuôi gió. Cô gặp xui xẻo như vậy chắc chắnkhông phải là chuyện bình thường, cô thử nghĩ xem, gần đây có chuyện gì kỳ lạxảy ra không?"Lương Tinh nghe vậy á khẩu, có chút lúng túng, cô ta chưa bao giờ nghĩ đếnviệc mình xui xẻo là do bị đánh cắp vận may.Lương Tinh cố gắng hồi tưởng, nhưng không nghĩ ra người hay sự việc bấtthường nào, đang định lắc đầu, thì đột nhiên một ý nghĩ kỳ lạ lóe lên trong đầu.Cô ta sững sờ một lúc, sau đó như chợt hiểu ra điều gì đó: "... Hình như cũng cómột số điểm kỳ lạ. Nói ra có vẻ tự luyến, nhưng mà sự thật là tôi trước đây rấtthuận lợi.Từ nhỏ đến lớn tôi đều là hoa khôi trường, hồi đi thi năng khiếu ở Học việnĐiện ảnh, có người chụp ảnh tôi đăng lên mạng, gọi tôi là nữ thần sơ trung, thếlà tôi nổi tiếng.Từ một người vô danh tiểu tốt, tôi trở thành một trong những sinh viên đượcchú ý nhất khóa đó. Giáo viên rất nghiêm khắc với tôi, yêu cầu tôi phải mài giũakỹ năng diễn xuất, sau này nhất định sẽ nổi tiếng.Tôi muốn kiếm thật nhiều tiền, để gia đình có cuộc sống tốt hơn, cho nên tôihọc hành rất chăm chỉ, điểm số các môn học đều đứng top đầu lớp.Năm hai đại học, tôi tham gia buổi casting cho bộ phim thần tượng đã giúp tôinổi tiếng. Lúc đó, tôi được chọn từ hơn ba nghìn người. À, mặc dù đạo diễn nóilà ngoại hình của tôi phù hợp nhất, nhưng tôi cảm thấy mình rất may mắn, dùsao thì cũng hơn ba nghìn người cơ mà.Sau khi bộ phim thần tượng được phát sóng, tôi coi như là nổi tiếng, cánh cửabước chân vào giới giải trí đã mở ra với tôi. Các bạn học và thầy cô đều vuimừng cho tôi, cảm thấy con đường sau này của tôi sẽ vô cùng tươi sáng.Tôi cũng nghĩ như vậy, vì thế rất tự tin đi thử vai nữ thứ ba cho một bộ phimtiên hiệp được đầu tư lớn. Đạo diễn rất hài lòng về tôi, mặc dù không nói thẳng,nhưng ý tứ trong lời nói là đã chọn tôi. Nhưng một thời gian sau, tôi khôngnhận được thông báo, hỏi thăm thì mới biết là bị người của nhà tài trợ chen chânvào, cướp mất vai diễn.Trong lòng tôi rất khó chịu, nhưng cũng có thể hiểu được, vì vậy lại tiếp tục đithử vai ở những đoàn phim khác. Nhưng mà, hoặc là bị người nhà tài trợ nhétvào cướp mất vai diễn, hoặc là đạo diễn thì hài lòng, nhưng người khác lại chêbai tôi không phù hợp.Trong vòng một năm đó, tôi đã gặp thất bại hết lần này đến lần khác, bị gán chocái mác "nữ hoàng xui xẻo". Những đoàn phim tốt đều không coi trọng tôi, tôichỉ có thể nhận những kịch bản rất tệ, xuất hiện trong vài cảnh quay ngắn ngủi,nếu không chú ý thì căn bản sẽ không tìm thấy.Nhưng mà... bạn của tôi lại rất may mắn.""May mắn... May mắn đến mức nào?" An Như Cố tò mò hỏi.Lương Tinh lấy điện thoại di động ra, đưa cho An Như Cố xem một bức ảnh:"Đại sư, chắc cô biết Chu Đình Đình nhỉ, cô ấy là bạn học, cũng là bạn thân củatôi."

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… An Như Cố nhìn Lương Tinh đứng trước mặt, ánh mắt dường như xuyên qua côta để nhìn thứ gì khác.Bị nhìn chằm chằm như vậy, Lương Tinh theo bản năng đưa tay phải ôm lấy taytrái, cảm giác mình trước mặt cô chẳng khác gì bị lột trần.Đôi mắt An Như Cố trong veo như viên ngọc được vùi trong băng tuyết, khẽchớp một cái, miệng lẩm nhẩm câu chú ngữ ngưng thần trong thuật xem khívận: "Mệnh hồn thanh minh, anh phách ngưng tinh, khởi ngô pháp nhãn, dĩquan bổn hành, Thái Thượng Đại Đạo Quân, cấp cấp như luật lệnh." *Lúc này, điểm kỳ lạ trong khí vận của Lương Tinh càng thêm rõ ràng trong mắtcô.Khí vận của Lương Tinh giống như cát trong đồng hồ cát, đang dần dần ít đi.Những luồng khí vận trong suốt đó theo không khí bay về phương xa, khôngbiết trôi dạt về đâu.An Như Cố nghiêm mặt, đây không phải là lần đầu tiên cô gặp trường hợpmượn vận may. Loại chuyện này kỳ thực rất phổ biến.Trên người mỗi người đều có từ trường ngũ hành, ví dụ người ngũ hành thiếukim, nếu thường xuyên ở cạnh người ngũ hành nhiều kim, từ trường hai bên sẽtương hợp, cũng có nghĩa là mượn được vận may.Trước đây trong thôn có đứa trẻ yếu ớt, bệnh tật liên miên, cha mẹ không biếtlàm thế nào, bèn cầu cứu đến đạo quán Xuất Vân. Sư phụ cô bảo đứa trẻ tìmmột gia đình nhận làm cha mẹ nuôi.Đương nhiên, cha mẹ nuôi ở đây không mang ý nghĩa mờ ám, mà là cha mẹ kếtnghĩa đàng hoàng. Hai người từ trường tương hợp, mệnh cách bổ sung chonhau, đứa trẻ kia từ đó không còn gặp vấn đề gì về sức khỏe nữa.Trong dân gian cũng có câu vượng phu, chồng vượng vợ, cũng là một hình thứcmượn vận may.Loại mượn vận may này đối với người bị mượn không có hại gì, bởi vì có vaycó trả, hơn nữa còn tạo ra hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau, là một phương pháp rất hayđể bổ sung vận may cho cả hai bên bằng kiến thức huyền học.Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên An Như Cố chứng kiến phương thức mượn vậnmay ác liệt như vậy, căn bản không thể gọi là mượn, bởi vì có vay không trả.Nó giống như chiếm đoạt và ăn cắp vận may, cực kỳ tổn hại âm đức, thươngthiên hại lý.Ánh mắt An Như Cố thoáng qua một tia chán ghét, cô ngước mắt nhìn LươngTinh: "Tôi thấy khí vận của cô kỳ thực không tệ, kiếp trước hẳn là đã tích đượckhông ít đức, kiếp này thuận buồm xuôi gió. Cô gặp xui xẻo như vậy chắc chắnkhông phải là chuyện bình thường, cô thử nghĩ xem, gần đây có chuyện gì kỳ lạxảy ra không?"Lương Tinh nghe vậy á khẩu, có chút lúng túng, cô ta chưa bao giờ nghĩ đếnviệc mình xui xẻo là do bị đánh cắp vận may.Lương Tinh cố gắng hồi tưởng, nhưng không nghĩ ra người hay sự việc bấtthường nào, đang định lắc đầu, thì đột nhiên một ý nghĩ kỳ lạ lóe lên trong đầu.Cô ta sững sờ một lúc, sau đó như chợt hiểu ra điều gì đó: "... Hình như cũng cómột số điểm kỳ lạ. Nói ra có vẻ tự luyến, nhưng mà sự thật là tôi trước đây rấtthuận lợi.Từ nhỏ đến lớn tôi đều là hoa khôi trường, hồi đi thi năng khiếu ở Học việnĐiện ảnh, có người chụp ảnh tôi đăng lên mạng, gọi tôi là nữ thần sơ trung, thếlà tôi nổi tiếng.Từ một người vô danh tiểu tốt, tôi trở thành một trong những sinh viên đượcchú ý nhất khóa đó. Giáo viên rất nghiêm khắc với tôi, yêu cầu tôi phải mài giũakỹ năng diễn xuất, sau này nhất định sẽ nổi tiếng.Tôi muốn kiếm thật nhiều tiền, để gia đình có cuộc sống tốt hơn, cho nên tôihọc hành rất chăm chỉ, điểm số các môn học đều đứng top đầu lớp.Năm hai đại học, tôi tham gia buổi casting cho bộ phim thần tượng đã giúp tôinổi tiếng. Lúc đó, tôi được chọn từ hơn ba nghìn người. À, mặc dù đạo diễn nóilà ngoại hình của tôi phù hợp nhất, nhưng tôi cảm thấy mình rất may mắn, dùsao thì cũng hơn ba nghìn người cơ mà.Sau khi bộ phim thần tượng được phát sóng, tôi coi như là nổi tiếng, cánh cửabước chân vào giới giải trí đã mở ra với tôi. Các bạn học và thầy cô đều vuimừng cho tôi, cảm thấy con đường sau này của tôi sẽ vô cùng tươi sáng.Tôi cũng nghĩ như vậy, vì thế rất tự tin đi thử vai nữ thứ ba cho một bộ phimtiên hiệp được đầu tư lớn. Đạo diễn rất hài lòng về tôi, mặc dù không nói thẳng,nhưng ý tứ trong lời nói là đã chọn tôi. Nhưng một thời gian sau, tôi khôngnhận được thông báo, hỏi thăm thì mới biết là bị người của nhà tài trợ chen chânvào, cướp mất vai diễn.Trong lòng tôi rất khó chịu, nhưng cũng có thể hiểu được, vì vậy lại tiếp tục đithử vai ở những đoàn phim khác. Nhưng mà, hoặc là bị người nhà tài trợ nhétvào cướp mất vai diễn, hoặc là đạo diễn thì hài lòng, nhưng người khác lại chêbai tôi không phù hợp.Trong vòng một năm đó, tôi đã gặp thất bại hết lần này đến lần khác, bị gán chocái mác "nữ hoàng xui xẻo". Những đoàn phim tốt đều không coi trọng tôi, tôichỉ có thể nhận những kịch bản rất tệ, xuất hiện trong vài cảnh quay ngắn ngủi,nếu không chú ý thì căn bản sẽ không tìm thấy.Nhưng mà... bạn của tôi lại rất may mắn.""May mắn... May mắn đến mức nào?" An Như Cố tò mò hỏi.Lương Tinh lấy điện thoại di động ra, đưa cho An Như Cố xem một bức ảnh:"Đại sư, chắc cô biết Chu Đình Đình nhỉ, cô ấy là bạn học, cũng là bạn thân củatôi."

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… An Như Cố nhìn Lương Tinh đứng trước mặt, ánh mắt dường như xuyên qua côta để nhìn thứ gì khác.Bị nhìn chằm chằm như vậy, Lương Tinh theo bản năng đưa tay phải ôm lấy taytrái, cảm giác mình trước mặt cô chẳng khác gì bị lột trần.Đôi mắt An Như Cố trong veo như viên ngọc được vùi trong băng tuyết, khẽchớp một cái, miệng lẩm nhẩm câu chú ngữ ngưng thần trong thuật xem khívận: "Mệnh hồn thanh minh, anh phách ngưng tinh, khởi ngô pháp nhãn, dĩquan bổn hành, Thái Thượng Đại Đạo Quân, cấp cấp như luật lệnh." *Lúc này, điểm kỳ lạ trong khí vận của Lương Tinh càng thêm rõ ràng trong mắtcô.Khí vận của Lương Tinh giống như cát trong đồng hồ cát, đang dần dần ít đi.Những luồng khí vận trong suốt đó theo không khí bay về phương xa, khôngbiết trôi dạt về đâu.An Như Cố nghiêm mặt, đây không phải là lần đầu tiên cô gặp trường hợpmượn vận may. Loại chuyện này kỳ thực rất phổ biến.Trên người mỗi người đều có từ trường ngũ hành, ví dụ người ngũ hành thiếukim, nếu thường xuyên ở cạnh người ngũ hành nhiều kim, từ trường hai bên sẽtương hợp, cũng có nghĩa là mượn được vận may.Trước đây trong thôn có đứa trẻ yếu ớt, bệnh tật liên miên, cha mẹ không biếtlàm thế nào, bèn cầu cứu đến đạo quán Xuất Vân. Sư phụ cô bảo đứa trẻ tìmmột gia đình nhận làm cha mẹ nuôi.Đương nhiên, cha mẹ nuôi ở đây không mang ý nghĩa mờ ám, mà là cha mẹ kếtnghĩa đàng hoàng. Hai người từ trường tương hợp, mệnh cách bổ sung chonhau, đứa trẻ kia từ đó không còn gặp vấn đề gì về sức khỏe nữa.Trong dân gian cũng có câu vượng phu, chồng vượng vợ, cũng là một hình thứcmượn vận may.Loại mượn vận may này đối với người bị mượn không có hại gì, bởi vì có vaycó trả, hơn nữa còn tạo ra hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau, là một phương pháp rất hayđể bổ sung vận may cho cả hai bên bằng kiến thức huyền học.Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên An Như Cố chứng kiến phương thức mượn vậnmay ác liệt như vậy, căn bản không thể gọi là mượn, bởi vì có vay không trả.Nó giống như chiếm đoạt và ăn cắp vận may, cực kỳ tổn hại âm đức, thươngthiên hại lý.Ánh mắt An Như Cố thoáng qua một tia chán ghét, cô ngước mắt nhìn LươngTinh: "Tôi thấy khí vận của cô kỳ thực không tệ, kiếp trước hẳn là đã tích đượckhông ít đức, kiếp này thuận buồm xuôi gió. Cô gặp xui xẻo như vậy chắc chắnkhông phải là chuyện bình thường, cô thử nghĩ xem, gần đây có chuyện gì kỳ lạxảy ra không?"Lương Tinh nghe vậy á khẩu, có chút lúng túng, cô ta chưa bao giờ nghĩ đếnviệc mình xui xẻo là do bị đánh cắp vận may.Lương Tinh cố gắng hồi tưởng, nhưng không nghĩ ra người hay sự việc bấtthường nào, đang định lắc đầu, thì đột nhiên một ý nghĩ kỳ lạ lóe lên trong đầu.Cô ta sững sờ một lúc, sau đó như chợt hiểu ra điều gì đó: "... Hình như cũng cómột số điểm kỳ lạ. Nói ra có vẻ tự luyến, nhưng mà sự thật là tôi trước đây rấtthuận lợi.Từ nhỏ đến lớn tôi đều là hoa khôi trường, hồi đi thi năng khiếu ở Học việnĐiện ảnh, có người chụp ảnh tôi đăng lên mạng, gọi tôi là nữ thần sơ trung, thếlà tôi nổi tiếng.Từ một người vô danh tiểu tốt, tôi trở thành một trong những sinh viên đượcchú ý nhất khóa đó. Giáo viên rất nghiêm khắc với tôi, yêu cầu tôi phải mài giũakỹ năng diễn xuất, sau này nhất định sẽ nổi tiếng.Tôi muốn kiếm thật nhiều tiền, để gia đình có cuộc sống tốt hơn, cho nên tôihọc hành rất chăm chỉ, điểm số các môn học đều đứng top đầu lớp.Năm hai đại học, tôi tham gia buổi casting cho bộ phim thần tượng đã giúp tôinổi tiếng. Lúc đó, tôi được chọn từ hơn ba nghìn người. À, mặc dù đạo diễn nóilà ngoại hình của tôi phù hợp nhất, nhưng tôi cảm thấy mình rất may mắn, dùsao thì cũng hơn ba nghìn người cơ mà.Sau khi bộ phim thần tượng được phát sóng, tôi coi như là nổi tiếng, cánh cửabước chân vào giới giải trí đã mở ra với tôi. Các bạn học và thầy cô đều vuimừng cho tôi, cảm thấy con đường sau này của tôi sẽ vô cùng tươi sáng.Tôi cũng nghĩ như vậy, vì thế rất tự tin đi thử vai nữ thứ ba cho một bộ phimtiên hiệp được đầu tư lớn. Đạo diễn rất hài lòng về tôi, mặc dù không nói thẳng,nhưng ý tứ trong lời nói là đã chọn tôi. Nhưng một thời gian sau, tôi khôngnhận được thông báo, hỏi thăm thì mới biết là bị người của nhà tài trợ chen chânvào, cướp mất vai diễn.Trong lòng tôi rất khó chịu, nhưng cũng có thể hiểu được, vì vậy lại tiếp tục đithử vai ở những đoàn phim khác. Nhưng mà, hoặc là bị người nhà tài trợ nhétvào cướp mất vai diễn, hoặc là đạo diễn thì hài lòng, nhưng người khác lại chêbai tôi không phù hợp.Trong vòng một năm đó, tôi đã gặp thất bại hết lần này đến lần khác, bị gán chocái mác "nữ hoàng xui xẻo". Những đoàn phim tốt đều không coi trọng tôi, tôichỉ có thể nhận những kịch bản rất tệ, xuất hiện trong vài cảnh quay ngắn ngủi,nếu không chú ý thì căn bản sẽ không tìm thấy.Nhưng mà... bạn của tôi lại rất may mắn.""May mắn... May mắn đến mức nào?" An Như Cố tò mò hỏi.Lương Tinh lấy điện thoại di động ra, đưa cho An Như Cố xem một bức ảnh:"Đại sư, chắc cô biết Chu Đình Đình nhỉ, cô ấy là bạn học, cũng là bạn thân củatôi."

Chương 173: Có thể cho tôi mượn chút vận may được không?