Tác giả:

Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…

Chương 227

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Anh ta cau mày nói: "Tôi biết rồi, tôi sẽ thông báo cho phụ huynh của em ấy,bàn bạc kỹ càng xem nên làm thế nào. Nếu không được thì khuyên một tronghai người bọn họ chuyển trường." Hiển nhiên là đã chuẩn bị ra tay "chia rẽ" cặpđôi học sinh này.An Như Cố ừm một tiếng, sau đó như cảm nhận được điều gì đó, nhắm mắt lại,lần nữa bấm đốt ngón tay tính toán.Dưới sự can thiệp của giáo viên và cha mẹ hai bên, vận mệnh của nữ sinh kia đãthay đổi, đi theo hướng tốt đẹp hơn.Lúc này, trong livestream đột nhiên xuấthiện thêm một người. Vợ của thầy Châu thấy anh ta đang nói chuyện với điệnthoại, liền tò mò đi tới."Anh đang xem gì vậy?"Thầy Châu có chút ngượng ngùng: "Anh đang tìm người xem bói."Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tin vào những chuyện thần thần bí bínày, hôm nay là lần đầu tiên, cứ tưởng rằng sẽ bị vợ mắng cho một trận, khôngngờ vợ anh ta đột nhiên thay đổi sắc mặt."Có chuẩn không?""Cực kỳ chuẩn!"Mắt vợ thầy Châu sáng lên: "Vậy có thể xem bói giúp tôi được không? Gần đâytrường chúng tôi gặp chuyện kỳ lạ lắm."Thầy Châu kinh ngạc vô cùng, lần đầu tiên biết vợ mình lại tin vào chuyện xembói.Anh ta bèn hỏi An Như Cố.An Như Cố thấy quầng thâm dưới mắt cô ấy, có vẻ như đang gặp phải chuyệnphiền lòng, cho nên không từ chối, thuận nước đẩy thuyền đồng ý.Vợ thầy Châu tặng một quả pháo năng lượng cao, giọng điệu lo lắng: "Gần đâytrường tiểu học của chúng tôi bị ma ám."An Như Cố nghe vậy, ánh mắt sắc bén: "Chuyện là như thế nào?""Gần đây có một số giáo viên phát hiện ban đêm thường có tiếng động lạ phátra từ dãy nhà học bị bỏ hoang. Có người đánh liều đi vào dãy nhà đó kiểm tra,kết quả là tìm khắp cả tầng thượng cũng không thấy ai.""Quan trọng là, một năm trước, khi dãy nhà này còn chưa bị bỏ hoang, có mộthọc sinh không may bị ngã từ cửa sổ xuống đất tử vong, đó cũng là lý do khiếndãy nhà này bị bỏ hoang.""Bây giờ trong trường đều đồn thổi là học sinh đó đã quay về.""Tin đồn lan truyền khắp nơi, ai nấy đều hoang mang lo sợ, mới đầu năm họckhông lâu mà trường chúng tôi đã phải cho học sinh nghỉ học.""Không có camera giám sát sao?""Đó là góc khuất, hơn nữa đã bị bỏ hoang từ lâu, không có lắp đặt camera giámsát."Vừa dứt lời, những người đang xem livestream đều cảm thấy ớn lạnh sống lưng.[Mẹ ơi, con sợ quá. Nghe nói rất nhiều người sau khi c.h.ế.t sẽ trở thành oanhồn, biết đâu thật sự là cậu học sinh kia đã quay về.][Tối muộn rồi mà còn kể chuyện ma, vô nhân tính quá!][Tủ quần áo của tôi vừa động đậy kìa, tôi không xem nữa đâu!]Tuy nhiên, An Như Cố lại lắc đầu: "Thông thường chỉ có những người tự tửmới trở thành oan hồn. Loại người c.h.ế.t oan uổng này chắc chắn đã đầu thaichuyển thế từ lâu rồi. Cô có ảnh của học sinh kia không?""Có!" Vợ thầy Châu gửi tin nhắn riêng cho cô một bức ảnh.An Như Cố chăm chú nhìn bức ảnh: "... Cậu ta không còn ở nhân gian, khôngphải do cậu ta giở trò đâu.""Vậy là ai?" Cô ấy trợn tròn mắt. Vậy mà lại không phải bị ma ám?Ánh mắt An Như Cố rơi vào người vợ của thầy Châu, cô ấy đang công tác ởtrường tiểu học kia, nếu như thật sự có tà ma, trên người cô ấy ít nhiều gì cũngsẽ nhiễm phải tà khí, không thể nào "sạch sẽ" như vậy được."Là do con người giở trò, không phải yêu ma quỷ quái gì đâu."Vợ thầy Châu nghiến răng nghiến lợi, lập tức gọi điện thoại thông báo cho hiệutrưởng của mình. Trước đây bọn họ đều sợ hãi là do ma quỷ, cho nên không aidám lục soát kỹ càng, dù cho có gan lớn đến đâu cũng không dám manh động.Nhưng nếu như là do con người giở trò, vậy thì dễ xử lý rồi.Hiệu trưởng nghe vậy, kinh ngạc vô cùng, vội vàng dẫn người đến trường kiểmtra, đồng thời báo cảnh sát.Gia đình thầy Châu cũng đi theo.An Như Cố nhìn dãy nhà học trong camera, càng thêm chắc chắn về suy đoáncủa mình. Toàn bộ dãy nhà học này không hề có chút âm khí nào, sao có thể làdo tà ma quấy phá được?Vô số người chia nhau tìm kiếm, lật tung cả dãy nhà học lên.Lúc này, một viên cảnh sát đột nhiên báo tin vui: "Tìm thấy người rồi!"

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Anh ta cau mày nói: "Tôi biết rồi, tôi sẽ thông báo cho phụ huynh của em ấy,bàn bạc kỹ càng xem nên làm thế nào. Nếu không được thì khuyên một tronghai người bọn họ chuyển trường." Hiển nhiên là đã chuẩn bị ra tay "chia rẽ" cặpđôi học sinh này.An Như Cố ừm một tiếng, sau đó như cảm nhận được điều gì đó, nhắm mắt lại,lần nữa bấm đốt ngón tay tính toán.Dưới sự can thiệp của giáo viên và cha mẹ hai bên, vận mệnh của nữ sinh kia đãthay đổi, đi theo hướng tốt đẹp hơn.Lúc này, trong livestream đột nhiên xuấthiện thêm một người. Vợ của thầy Châu thấy anh ta đang nói chuyện với điệnthoại, liền tò mò đi tới."Anh đang xem gì vậy?"Thầy Châu có chút ngượng ngùng: "Anh đang tìm người xem bói."Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tin vào những chuyện thần thần bí bínày, hôm nay là lần đầu tiên, cứ tưởng rằng sẽ bị vợ mắng cho một trận, khôngngờ vợ anh ta đột nhiên thay đổi sắc mặt."Có chuẩn không?""Cực kỳ chuẩn!"Mắt vợ thầy Châu sáng lên: "Vậy có thể xem bói giúp tôi được không? Gần đâytrường chúng tôi gặp chuyện kỳ lạ lắm."Thầy Châu kinh ngạc vô cùng, lần đầu tiên biết vợ mình lại tin vào chuyện xembói.Anh ta bèn hỏi An Như Cố.An Như Cố thấy quầng thâm dưới mắt cô ấy, có vẻ như đang gặp phải chuyệnphiền lòng, cho nên không từ chối, thuận nước đẩy thuyền đồng ý.Vợ thầy Châu tặng một quả pháo năng lượng cao, giọng điệu lo lắng: "Gần đâytrường tiểu học của chúng tôi bị ma ám."An Như Cố nghe vậy, ánh mắt sắc bén: "Chuyện là như thế nào?""Gần đây có một số giáo viên phát hiện ban đêm thường có tiếng động lạ phátra từ dãy nhà học bị bỏ hoang. Có người đánh liều đi vào dãy nhà đó kiểm tra,kết quả là tìm khắp cả tầng thượng cũng không thấy ai.""Quan trọng là, một năm trước, khi dãy nhà này còn chưa bị bỏ hoang, có mộthọc sinh không may bị ngã từ cửa sổ xuống đất tử vong, đó cũng là lý do khiếndãy nhà này bị bỏ hoang.""Bây giờ trong trường đều đồn thổi là học sinh đó đã quay về.""Tin đồn lan truyền khắp nơi, ai nấy đều hoang mang lo sợ, mới đầu năm họckhông lâu mà trường chúng tôi đã phải cho học sinh nghỉ học.""Không có camera giám sát sao?""Đó là góc khuất, hơn nữa đã bị bỏ hoang từ lâu, không có lắp đặt camera giámsát."Vừa dứt lời, những người đang xem livestream đều cảm thấy ớn lạnh sống lưng.[Mẹ ơi, con sợ quá. Nghe nói rất nhiều người sau khi c.h.ế.t sẽ trở thành oanhồn, biết đâu thật sự là cậu học sinh kia đã quay về.][Tối muộn rồi mà còn kể chuyện ma, vô nhân tính quá!][Tủ quần áo của tôi vừa động đậy kìa, tôi không xem nữa đâu!]Tuy nhiên, An Như Cố lại lắc đầu: "Thông thường chỉ có những người tự tửmới trở thành oan hồn. Loại người c.h.ế.t oan uổng này chắc chắn đã đầu thaichuyển thế từ lâu rồi. Cô có ảnh của học sinh kia không?""Có!" Vợ thầy Châu gửi tin nhắn riêng cho cô một bức ảnh.An Như Cố chăm chú nhìn bức ảnh: "... Cậu ta không còn ở nhân gian, khôngphải do cậu ta giở trò đâu.""Vậy là ai?" Cô ấy trợn tròn mắt. Vậy mà lại không phải bị ma ám?Ánh mắt An Như Cố rơi vào người vợ của thầy Châu, cô ấy đang công tác ởtrường tiểu học kia, nếu như thật sự có tà ma, trên người cô ấy ít nhiều gì cũngsẽ nhiễm phải tà khí, không thể nào "sạch sẽ" như vậy được."Là do con người giở trò, không phải yêu ma quỷ quái gì đâu."Vợ thầy Châu nghiến răng nghiến lợi, lập tức gọi điện thoại thông báo cho hiệutrưởng của mình. Trước đây bọn họ đều sợ hãi là do ma quỷ, cho nên không aidám lục soát kỹ càng, dù cho có gan lớn đến đâu cũng không dám manh động.Nhưng nếu như là do con người giở trò, vậy thì dễ xử lý rồi.Hiệu trưởng nghe vậy, kinh ngạc vô cùng, vội vàng dẫn người đến trường kiểmtra, đồng thời báo cảnh sát.Gia đình thầy Châu cũng đi theo.An Như Cố nhìn dãy nhà học trong camera, càng thêm chắc chắn về suy đoáncủa mình. Toàn bộ dãy nhà học này không hề có chút âm khí nào, sao có thể làdo tà ma quấy phá được?Vô số người chia nhau tìm kiếm, lật tung cả dãy nhà học lên.Lúc này, một viên cảnh sát đột nhiên báo tin vui: "Tìm thấy người rồi!"

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Anh ta cau mày nói: "Tôi biết rồi, tôi sẽ thông báo cho phụ huynh của em ấy,bàn bạc kỹ càng xem nên làm thế nào. Nếu không được thì khuyên một tronghai người bọn họ chuyển trường." Hiển nhiên là đã chuẩn bị ra tay "chia rẽ" cặpđôi học sinh này.An Như Cố ừm một tiếng, sau đó như cảm nhận được điều gì đó, nhắm mắt lại,lần nữa bấm đốt ngón tay tính toán.Dưới sự can thiệp của giáo viên và cha mẹ hai bên, vận mệnh của nữ sinh kia đãthay đổi, đi theo hướng tốt đẹp hơn.Lúc này, trong livestream đột nhiên xuấthiện thêm một người. Vợ của thầy Châu thấy anh ta đang nói chuyện với điệnthoại, liền tò mò đi tới."Anh đang xem gì vậy?"Thầy Châu có chút ngượng ngùng: "Anh đang tìm người xem bói."Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tin vào những chuyện thần thần bí bínày, hôm nay là lần đầu tiên, cứ tưởng rằng sẽ bị vợ mắng cho một trận, khôngngờ vợ anh ta đột nhiên thay đổi sắc mặt."Có chuẩn không?""Cực kỳ chuẩn!"Mắt vợ thầy Châu sáng lên: "Vậy có thể xem bói giúp tôi được không? Gần đâytrường chúng tôi gặp chuyện kỳ lạ lắm."Thầy Châu kinh ngạc vô cùng, lần đầu tiên biết vợ mình lại tin vào chuyện xembói.Anh ta bèn hỏi An Như Cố.An Như Cố thấy quầng thâm dưới mắt cô ấy, có vẻ như đang gặp phải chuyệnphiền lòng, cho nên không từ chối, thuận nước đẩy thuyền đồng ý.Vợ thầy Châu tặng một quả pháo năng lượng cao, giọng điệu lo lắng: "Gần đâytrường tiểu học của chúng tôi bị ma ám."An Như Cố nghe vậy, ánh mắt sắc bén: "Chuyện là như thế nào?""Gần đây có một số giáo viên phát hiện ban đêm thường có tiếng động lạ phátra từ dãy nhà học bị bỏ hoang. Có người đánh liều đi vào dãy nhà đó kiểm tra,kết quả là tìm khắp cả tầng thượng cũng không thấy ai.""Quan trọng là, một năm trước, khi dãy nhà này còn chưa bị bỏ hoang, có mộthọc sinh không may bị ngã từ cửa sổ xuống đất tử vong, đó cũng là lý do khiếndãy nhà này bị bỏ hoang.""Bây giờ trong trường đều đồn thổi là học sinh đó đã quay về.""Tin đồn lan truyền khắp nơi, ai nấy đều hoang mang lo sợ, mới đầu năm họckhông lâu mà trường chúng tôi đã phải cho học sinh nghỉ học.""Không có camera giám sát sao?""Đó là góc khuất, hơn nữa đã bị bỏ hoang từ lâu, không có lắp đặt camera giámsát."Vừa dứt lời, những người đang xem livestream đều cảm thấy ớn lạnh sống lưng.[Mẹ ơi, con sợ quá. Nghe nói rất nhiều người sau khi c.h.ế.t sẽ trở thành oanhồn, biết đâu thật sự là cậu học sinh kia đã quay về.][Tối muộn rồi mà còn kể chuyện ma, vô nhân tính quá!][Tủ quần áo của tôi vừa động đậy kìa, tôi không xem nữa đâu!]Tuy nhiên, An Như Cố lại lắc đầu: "Thông thường chỉ có những người tự tửmới trở thành oan hồn. Loại người c.h.ế.t oan uổng này chắc chắn đã đầu thaichuyển thế từ lâu rồi. Cô có ảnh của học sinh kia không?""Có!" Vợ thầy Châu gửi tin nhắn riêng cho cô một bức ảnh.An Như Cố chăm chú nhìn bức ảnh: "... Cậu ta không còn ở nhân gian, khôngphải do cậu ta giở trò đâu.""Vậy là ai?" Cô ấy trợn tròn mắt. Vậy mà lại không phải bị ma ám?Ánh mắt An Như Cố rơi vào người vợ của thầy Châu, cô ấy đang công tác ởtrường tiểu học kia, nếu như thật sự có tà ma, trên người cô ấy ít nhiều gì cũngsẽ nhiễm phải tà khí, không thể nào "sạch sẽ" như vậy được."Là do con người giở trò, không phải yêu ma quỷ quái gì đâu."Vợ thầy Châu nghiến răng nghiến lợi, lập tức gọi điện thoại thông báo cho hiệutrưởng của mình. Trước đây bọn họ đều sợ hãi là do ma quỷ, cho nên không aidám lục soát kỹ càng, dù cho có gan lớn đến đâu cũng không dám manh động.Nhưng nếu như là do con người giở trò, vậy thì dễ xử lý rồi.Hiệu trưởng nghe vậy, kinh ngạc vô cùng, vội vàng dẫn người đến trường kiểmtra, đồng thời báo cảnh sát.Gia đình thầy Châu cũng đi theo.An Như Cố nhìn dãy nhà học trong camera, càng thêm chắc chắn về suy đoáncủa mình. Toàn bộ dãy nhà học này không hề có chút âm khí nào, sao có thể làdo tà ma quấy phá được?Vô số người chia nhau tìm kiếm, lật tung cả dãy nhà học lên.Lúc này, một viên cảnh sát đột nhiên báo tin vui: "Tìm thấy người rồi!"

Chương 227