Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…
Chương 242
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… [Vậy nên, nam tử ốm yếu, không thể sinh con, qua đời sớm, sau đó nữ tử cũngqua đời, hai người được hợp táng. Phía trước là truyện ngọt ngào, đằng saukhông biết nên gọi là BE hay HE nữa, tôi cạn lời rồi.][Rõ ràng nói sẽ bên nhau đến đầu bạc răng long, vậy mà nam tử lại buông tay rađi, chỉ để lại nữ tử lẻ loi bước tiếp, hu hu.][Nói đi cũng phải nói lại, nhìn số lượng trang sức của nữ tử, có thể thấy nam tửrất mực yêu thương cô ấy.][Đúng vậy, trong bức tranh thứ hai từ cuối, lúc đưa tang, chỉ có nữ tử đến đểtang, có khả năng là cả đời chỉ có một vợ, không thiếp. Thời cổ đại, phú ông cóchút tiền mà không nạp mười bà tám nàng thiếp thì được coi là thanh tâm quảdục, một vợ một chồng thật sự rất hiếm có.][Woa, điều này khiến tôi nhớ đến vị hoàng đế thời Minh triều cũng chung tìnhnhư vậy. Hai người đàn ông đều là quý tộc, lại cùng chung thủy sâu sắc, thậtcảm động.]An Như Cố cụp mắt trầm tư, nam tử vì hai người xây nhà vàng, lại cho hợp tángtrong phong thủy cục Như Ý Trường Mệnh, mong muốn hai người ở cõi âmgiàu sang phú quý, con cháu đầy đàn.Dường như thật sự là một đôi phu thê ân ái, không rời xa.Chỉ tiếc tạo hóa trêu ngươi, đôi lứa chia lìa. Hai người sinh ly tử biệt, lẻ loi mộtmình, chỉ còn nữ tử sống cô độc trên cõi đời.Số phận thật khó lường!Đang lúc cô thổn thức, một sự khác thường đột nhiên xuất hiện.Địa cung vốn tối tăm, chỉ có ánh sáng điện thoại và đèn pin soi sáng.Thế nhưng lúc này, từ phía xa truyền đến tiếng động sột soạt, bức bích họa bọnhọ đang xem bỗng được bao phủ bởi một tầng ánh sáng vàng dịu nhẹ, nhữngchỗ hơi tối được chiếu sáng, trở nên rõ ràng hơn.Khán giả: “???”[Streamer lúc nào đã thắp nến rồi?][Không có đâu, tôi không nghe thấy streamer lấy đồ ra mà.]Điều mà khán giả không nhìn thấy, chính là từ khi nghe thấy tiếng động, ánhmắt An Như Cố bỗng trở nên sắc bén, như lâm đại địch, lắc nhẹ chuỗi tiền NgũĐế trên cổ tay, tay kia nắm chặt lấy ba lô.Trong địa cung bỗng nhiên có động tĩnh, không phải tà vật thì là dã thú. TiềnNgũ Đế có thể trừ tà, thanh kiếm trong ba lô có thể tạm thời chống đỡ dã thú.Trong nháy mắt, cô đã xoay người, nhìn về phía phát ra tiếng động.Khi nhìn rõ cảnh tượng phía xa, động tác trên tay cô khựng lại, trong mắt hiệnlên vẻ nghi hoặc sâu sắc.Phía xa, ngay trung tâm địa cung, hai cỗ quan tài bằng gỗ tử đàn đặt song song,một lớn một nhỏ. Bên cạnh cỗ quan tài lớn có đặt một ngọn đèn bằng sứ xanh.Đế đèn hình đĩa nông, trung tâm đế có trụ tròn, trụ tròn nâng đỡ đĩa nhỏ hìnhhoa sen, ống ngắn xuyên qua là tim đèn.*Ngọn đèn đang tỏa ra ánh sáng mờ ảo, chiếu sáng khuôn mặt cô.Hình ảnh này giống hệt cảnh tượng trong bức bích họa cuối cùng.Cô quan sát ngọn đèn phía xa, trong lòng chợt hiểu, đây chính là ngọn đèntrường minh bằng sứ xanh.Đèn trường minh là loại đèn thường thấy trong l mộ cổ. Tương truyền, đèntrường minh đúng như tên gọi, sẽ mãi mãi không tắt, nhưng trên thực tế, sau khilăng mộ bị đóng kín, hàm lượng oxy dần dần giảm xuống, đèn trường minh cuốicùng cũng sẽ tắt.Chẳng hạn như ở điện chính của Định Lăng có một chiếc chum lớn bằng sứxanh, bên trong chứa rất nhiều dầu đèn làm từ mỡ động vật, phía trên cắm bấcđèn. Có lẽ là mong muốn ngọn đèn sẽ mãi mãi không tắt, nhưng dựa vào dungtích dầu đèn, có thể thấy đèn trường minh đã tắt sau khi lăng mộ bị đóng kínkhông lâu.Thế nhưng ngọn đèn trường minh trong lăng mộ này lại vô cùng kỳ quái.Lúc cô vừa vào đây, rõ ràng không hề thấy ánh sáng, chứng tỏ ngọn đèn sứ xanhnày trước đó đã tắt.Nếu vậy, tại sao nó lại đột nhiên sáng lên?Khán giả livestream vừa nhìn thấy ngọn đèn bên cạnh quan tài sáng lên, đã bịdọa đến hồn vía lên mây.[Cứu mạng, tôi chỉ nghe nói ma thổi đèn, chứ chưa từng nghe nói ma thắp đèn.][A a a a streamer mau khấu đầu ba cái, xin lỗi chủ nhân lăng mộ, rồi mau chạyđi!]
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… [Vậy nên, nam tử ốm yếu, không thể sinh con, qua đời sớm, sau đó nữ tử cũngqua đời, hai người được hợp táng. Phía trước là truyện ngọt ngào, đằng saukhông biết nên gọi là BE hay HE nữa, tôi cạn lời rồi.][Rõ ràng nói sẽ bên nhau đến đầu bạc răng long, vậy mà nam tử lại buông tay rađi, chỉ để lại nữ tử lẻ loi bước tiếp, hu hu.][Nói đi cũng phải nói lại, nhìn số lượng trang sức của nữ tử, có thể thấy nam tửrất mực yêu thương cô ấy.][Đúng vậy, trong bức tranh thứ hai từ cuối, lúc đưa tang, chỉ có nữ tử đến đểtang, có khả năng là cả đời chỉ có một vợ, không thiếp. Thời cổ đại, phú ông cóchút tiền mà không nạp mười bà tám nàng thiếp thì được coi là thanh tâm quảdục, một vợ một chồng thật sự rất hiếm có.][Woa, điều này khiến tôi nhớ đến vị hoàng đế thời Minh triều cũng chung tìnhnhư vậy. Hai người đàn ông đều là quý tộc, lại cùng chung thủy sâu sắc, thậtcảm động.]An Như Cố cụp mắt trầm tư, nam tử vì hai người xây nhà vàng, lại cho hợp tángtrong phong thủy cục Như Ý Trường Mệnh, mong muốn hai người ở cõi âmgiàu sang phú quý, con cháu đầy đàn.Dường như thật sự là một đôi phu thê ân ái, không rời xa.Chỉ tiếc tạo hóa trêu ngươi, đôi lứa chia lìa. Hai người sinh ly tử biệt, lẻ loi mộtmình, chỉ còn nữ tử sống cô độc trên cõi đời.Số phận thật khó lường!Đang lúc cô thổn thức, một sự khác thường đột nhiên xuất hiện.Địa cung vốn tối tăm, chỉ có ánh sáng điện thoại và đèn pin soi sáng.Thế nhưng lúc này, từ phía xa truyền đến tiếng động sột soạt, bức bích họa bọnhọ đang xem bỗng được bao phủ bởi một tầng ánh sáng vàng dịu nhẹ, nhữngchỗ hơi tối được chiếu sáng, trở nên rõ ràng hơn.Khán giả: “???”[Streamer lúc nào đã thắp nến rồi?][Không có đâu, tôi không nghe thấy streamer lấy đồ ra mà.]Điều mà khán giả không nhìn thấy, chính là từ khi nghe thấy tiếng động, ánhmắt An Như Cố bỗng trở nên sắc bén, như lâm đại địch, lắc nhẹ chuỗi tiền NgũĐế trên cổ tay, tay kia nắm chặt lấy ba lô.Trong địa cung bỗng nhiên có động tĩnh, không phải tà vật thì là dã thú. TiềnNgũ Đế có thể trừ tà, thanh kiếm trong ba lô có thể tạm thời chống đỡ dã thú.Trong nháy mắt, cô đã xoay người, nhìn về phía phát ra tiếng động.Khi nhìn rõ cảnh tượng phía xa, động tác trên tay cô khựng lại, trong mắt hiệnlên vẻ nghi hoặc sâu sắc.Phía xa, ngay trung tâm địa cung, hai cỗ quan tài bằng gỗ tử đàn đặt song song,một lớn một nhỏ. Bên cạnh cỗ quan tài lớn có đặt một ngọn đèn bằng sứ xanh.Đế đèn hình đĩa nông, trung tâm đế có trụ tròn, trụ tròn nâng đỡ đĩa nhỏ hìnhhoa sen, ống ngắn xuyên qua là tim đèn.*Ngọn đèn đang tỏa ra ánh sáng mờ ảo, chiếu sáng khuôn mặt cô.Hình ảnh này giống hệt cảnh tượng trong bức bích họa cuối cùng.Cô quan sát ngọn đèn phía xa, trong lòng chợt hiểu, đây chính là ngọn đèntrường minh bằng sứ xanh.Đèn trường minh là loại đèn thường thấy trong l mộ cổ. Tương truyền, đèntrường minh đúng như tên gọi, sẽ mãi mãi không tắt, nhưng trên thực tế, sau khilăng mộ bị đóng kín, hàm lượng oxy dần dần giảm xuống, đèn trường minh cuốicùng cũng sẽ tắt.Chẳng hạn như ở điện chính của Định Lăng có một chiếc chum lớn bằng sứxanh, bên trong chứa rất nhiều dầu đèn làm từ mỡ động vật, phía trên cắm bấcđèn. Có lẽ là mong muốn ngọn đèn sẽ mãi mãi không tắt, nhưng dựa vào dungtích dầu đèn, có thể thấy đèn trường minh đã tắt sau khi lăng mộ bị đóng kínkhông lâu.Thế nhưng ngọn đèn trường minh trong lăng mộ này lại vô cùng kỳ quái.Lúc cô vừa vào đây, rõ ràng không hề thấy ánh sáng, chứng tỏ ngọn đèn sứ xanhnày trước đó đã tắt.Nếu vậy, tại sao nó lại đột nhiên sáng lên?Khán giả livestream vừa nhìn thấy ngọn đèn bên cạnh quan tài sáng lên, đã bịdọa đến hồn vía lên mây.[Cứu mạng, tôi chỉ nghe nói ma thổi đèn, chứ chưa từng nghe nói ma thắp đèn.][A a a a streamer mau khấu đầu ba cái, xin lỗi chủ nhân lăng mộ, rồi mau chạyđi!]
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… [Vậy nên, nam tử ốm yếu, không thể sinh con, qua đời sớm, sau đó nữ tử cũngqua đời, hai người được hợp táng. Phía trước là truyện ngọt ngào, đằng saukhông biết nên gọi là BE hay HE nữa, tôi cạn lời rồi.][Rõ ràng nói sẽ bên nhau đến đầu bạc răng long, vậy mà nam tử lại buông tay rađi, chỉ để lại nữ tử lẻ loi bước tiếp, hu hu.][Nói đi cũng phải nói lại, nhìn số lượng trang sức của nữ tử, có thể thấy nam tửrất mực yêu thương cô ấy.][Đúng vậy, trong bức tranh thứ hai từ cuối, lúc đưa tang, chỉ có nữ tử đến đểtang, có khả năng là cả đời chỉ có một vợ, không thiếp. Thời cổ đại, phú ông cóchút tiền mà không nạp mười bà tám nàng thiếp thì được coi là thanh tâm quảdục, một vợ một chồng thật sự rất hiếm có.][Woa, điều này khiến tôi nhớ đến vị hoàng đế thời Minh triều cũng chung tìnhnhư vậy. Hai người đàn ông đều là quý tộc, lại cùng chung thủy sâu sắc, thậtcảm động.]An Như Cố cụp mắt trầm tư, nam tử vì hai người xây nhà vàng, lại cho hợp tángtrong phong thủy cục Như Ý Trường Mệnh, mong muốn hai người ở cõi âmgiàu sang phú quý, con cháu đầy đàn.Dường như thật sự là một đôi phu thê ân ái, không rời xa.Chỉ tiếc tạo hóa trêu ngươi, đôi lứa chia lìa. Hai người sinh ly tử biệt, lẻ loi mộtmình, chỉ còn nữ tử sống cô độc trên cõi đời.Số phận thật khó lường!Đang lúc cô thổn thức, một sự khác thường đột nhiên xuất hiện.Địa cung vốn tối tăm, chỉ có ánh sáng điện thoại và đèn pin soi sáng.Thế nhưng lúc này, từ phía xa truyền đến tiếng động sột soạt, bức bích họa bọnhọ đang xem bỗng được bao phủ bởi một tầng ánh sáng vàng dịu nhẹ, nhữngchỗ hơi tối được chiếu sáng, trở nên rõ ràng hơn.Khán giả: “???”[Streamer lúc nào đã thắp nến rồi?][Không có đâu, tôi không nghe thấy streamer lấy đồ ra mà.]Điều mà khán giả không nhìn thấy, chính là từ khi nghe thấy tiếng động, ánhmắt An Như Cố bỗng trở nên sắc bén, như lâm đại địch, lắc nhẹ chuỗi tiền NgũĐế trên cổ tay, tay kia nắm chặt lấy ba lô.Trong địa cung bỗng nhiên có động tĩnh, không phải tà vật thì là dã thú. TiềnNgũ Đế có thể trừ tà, thanh kiếm trong ba lô có thể tạm thời chống đỡ dã thú.Trong nháy mắt, cô đã xoay người, nhìn về phía phát ra tiếng động.Khi nhìn rõ cảnh tượng phía xa, động tác trên tay cô khựng lại, trong mắt hiệnlên vẻ nghi hoặc sâu sắc.Phía xa, ngay trung tâm địa cung, hai cỗ quan tài bằng gỗ tử đàn đặt song song,một lớn một nhỏ. Bên cạnh cỗ quan tài lớn có đặt một ngọn đèn bằng sứ xanh.Đế đèn hình đĩa nông, trung tâm đế có trụ tròn, trụ tròn nâng đỡ đĩa nhỏ hìnhhoa sen, ống ngắn xuyên qua là tim đèn.*Ngọn đèn đang tỏa ra ánh sáng mờ ảo, chiếu sáng khuôn mặt cô.Hình ảnh này giống hệt cảnh tượng trong bức bích họa cuối cùng.Cô quan sát ngọn đèn phía xa, trong lòng chợt hiểu, đây chính là ngọn đèntrường minh bằng sứ xanh.Đèn trường minh là loại đèn thường thấy trong l mộ cổ. Tương truyền, đèntrường minh đúng như tên gọi, sẽ mãi mãi không tắt, nhưng trên thực tế, sau khilăng mộ bị đóng kín, hàm lượng oxy dần dần giảm xuống, đèn trường minh cuốicùng cũng sẽ tắt.Chẳng hạn như ở điện chính của Định Lăng có một chiếc chum lớn bằng sứxanh, bên trong chứa rất nhiều dầu đèn làm từ mỡ động vật, phía trên cắm bấcđèn. Có lẽ là mong muốn ngọn đèn sẽ mãi mãi không tắt, nhưng dựa vào dungtích dầu đèn, có thể thấy đèn trường minh đã tắt sau khi lăng mộ bị đóng kínkhông lâu.Thế nhưng ngọn đèn trường minh trong lăng mộ này lại vô cùng kỳ quái.Lúc cô vừa vào đây, rõ ràng không hề thấy ánh sáng, chứng tỏ ngọn đèn sứ xanhnày trước đó đã tắt.Nếu vậy, tại sao nó lại đột nhiên sáng lên?Khán giả livestream vừa nhìn thấy ngọn đèn bên cạnh quan tài sáng lên, đã bịdọa đến hồn vía lên mây.[Cứu mạng, tôi chỉ nghe nói ma thổi đèn, chứ chưa từng nghe nói ma thắp đèn.][A a a a streamer mau khấu đầu ba cái, xin lỗi chủ nhân lăng mộ, rồi mau chạyđi!]