Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…
Chương 250: Tam giác đều
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… An Như Cố sở hữu khí chất lạnh lùng, trên mặt thường không chút biểu cảm.Nên khi cô nhíu mày, những khán giả đã quen với vẻ mặt lạnh lùng ấy của côđều cảm thấy có gì đó sai sai.【Trời ạ, bạn trai của người hữu duyên sẽ không thực sự ngoại tình đấy chứ?】【Tôi còn tưởng là người hữu duyên suy diễn lung tung thôi, không ngờ... Chịgái thật đáng thương, nếu không thì xem xét em trai này nhé.】【Hay lắm, xem ra người hữu duyên thực sự bị cắm sừng rồi, tôi còn đoánnhanh hơn cả đại sư nữa, tôi tuyên bố tôi tốt nghiệp rồi đây, he he.】Băng Băng Lạnh Lạnh nhìn thấy biểu cảm kỳ lạ của An Như Cố, trong lòngthoáng hiện lên một tia bất an, cô nhất thời đau lòng, thở dài nói: “Không thểnào, anh ta thật sự ngoại tình rồi sao?”Lần trước bạn trai cô mua hoa. Cô nhìn thấy từ xa, cứ tưởng là mua tặng mình,nên giả vờ như không biết, quyết định chờ đợi một bất ngờ lãng mạn, kết quả làcăn bản chẳng nhận được bông hoa nào.Lúc đầu, cô chỉ nghi ngờ, không ngờ lại là thật.An Như Cố khẽ thở dài, ánh mắt lướt qua bức ảnh Băng Băng Lạnh Lạnh gửitới: “Người mặc váy trắng tinh khôi kia là bạn của cô à?”Trong ảnh, cô gái mặc váy trắng tinh khôi có khí chất thanh thuần, đuôi mắt hơixếch lên, toát lên vẻ quyến rũ, vừa ngây thơ vừa khiêu gợi.“Đúng vậy!” Băng Băng Lạnh Lạnh khi thấy An Như Cố nhắc đến cô bạn thâncủa mình, trên mặt liền lộ ra nụ cười, ánh mắt lấp lánh: “Chúng tôi là bạn cùngbàn thời cấp 3, gặp nhau như thể đã quen biết từ lâu, lập tức trở thành bạn thân.Lúc thi đại học, chúng tôi đã hẹn ước sẽ cùng nhau thi vào trường đại học tốtnhất thành phố. Tôi thi đậu, còn cô ấy thì không.May mà cô ấy đã đăng ký vào một trường khác trong khu đại học của chúng tôi,chúng tôi vẫn rất thân thiết.”“Trong niên trụ và nguyệt trụ, tỷ kiên vượng tướng, gia đình cô ấy rất nghèokhó, sống trong một gia đình rất khó khăn, đúng không?”Băng Băng Lạnh Lạnh nghe cô nói vậy, sắc mặt hơi biến đổi, quay đầu đi, trongmắt lóe lên vẻ thương cảm sâu sắc: “Gia đình cô ấy đúng là rất nghèo, lại còntrọng nam khinh nữ nữa. Mẹ cô ấy khi biết cô ấy là con gái còn muốn phá thai,nhưng lúc đó đã muộn rồi nên không phá được.”Cha của Băng Băng Lạnh Lạnh là bác sĩ, mẹ là giáo viên. So với bạn, gia cảnhcủa cô ấy đúng là một trời một vực.“Cô và cha của cô ấy đã từng xảy ra xung đột, cha của cô ấy vì cô mà gặp họahuyết quang, đúng không?”Băng Băng Lạnh Lạnh kinh ngạc nhìn An Như Cố, không ngờ cô lại biết cảchuyện này, bèn gật đầu.Lúc đầu, cô không biết gia đình người bạn thân của mình lại như vậy, vì đốiphương chưa bao giờ nói. Cho đến ngày thi đại học kết thúc, lần đầu tiên họ thửuống rượu, kết quả là say bí tỉ, cô đưa bạn về nhà thì mới biết gia đình cô ấynhư vậy.Cha của bạn cô là một kẻ nghiện rượu, nhưng lại không cho phép người khácuống rượu. Cô ấy ôm chai rượu về nhà, sau khi biết con gái uống rượu, ông tađã bắt con gái quỳ xuống trước mặt cô, vừa đá vừa đạp, còn lấy gạt tàn t.h.u.ố.clá đập vào đầu cô ấy. Người mẹ thì lạnh lùng đứng nhìn, giục Băng Băng LạnhLạnh mau chóng rời đi.Làm sao Băng Băng Lạnh Lạnh có thể chịu đựng được việc bạn thân của mìnhbị ngược đãi như vậy, cô gái ngoan ngoãn chưa từng đánh đánh nhau bao giờsay đến mức đầu óc choáng váng, trong cơn tức giận đã cầm lấy chai rượu rỗngbên cạnh đập vào đầu ông ta.Cho đến khi nhìn thấy máu, ba người say xỉn mới hoàn toàn tỉnh táo.Băng Băng Lạnh Lạnh nhìn thấy trên đầu ông ta đầy máu, sợ đến mức hồn víalên mây.Nhưng khi nhìn thấy người bạn thân còn đang sững sờ hơn mình, cô gái nhỏ béấy lấy hết can đảm đứng chắn trước mặt bạn, mắng: “Là lỗi của con khi đánhbác thành ra như vậy, nhưng bạo hành gia đình là phạm pháp, chúng ta cùng đếnđồn cảnh sát!”Sau đó, cô lại gọi điện thoại cho 120. Cha của bạn cô tức giận đến c.h.ế.t đisống lại, muốn tống tiền một khoản, nhưng sau khi biết chú cô là cảnh sát, ôngta liền không còn hung hăng nữa.“Lúc đó, ông ta đang đánh bạn tôi, sau đó tôi và ông ta đánh nhau.”Băng Băng Lạnh Lạnh nhớ lại chuyện lúc trước, vẫn còn sợ hãi: “Tôi cũngkhông ngờ lúc đó mình lại can đảm như vậy, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy sợ c.h.ế.tkhiếp.Nhưng ba cô ấy là kẻ ức h.i.ế.p kẻ yếu, bản chất rất hèn nhát. Tôi đã bảo bạn tôimau chóng rời khỏi gia đình đó, cô ấy cũng rất nghe lời tôi, gặp người nhà làtrốn, cô ấy lên Thượng Thành mấy năm rồi, chưa từng quay về đó nữa.”Cô nói một hồi, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, cô chỉ muốn nhờ AnNhư Cố xem giúp bạn trai có ngoại tình hay không, tại sao đại sư lại cứ nói vềbạn thân của cô?Chẳng lẽ…
An Như Cố sở hữu khí chất lạnh lùng, trên mặt thường không chút biểu cảm.
Nên khi cô nhíu mày, những khán giả đã quen với vẻ mặt lạnh lùng ấy của cô
đều cảm thấy có gì đó sai sai.
【Trời ạ, bạn trai của người hữu duyên sẽ không thực sự ngoại tình đấy chứ?】
【Tôi còn tưởng là người hữu duyên suy diễn lung tung thôi, không ngờ... Chị
gái thật đáng thương, nếu không thì xem xét em trai này nhé.】
【Hay lắm, xem ra người hữu duyên thực sự bị cắm sừng rồi, tôi còn đoán
nhanh hơn cả đại sư nữa, tôi tuyên bố tôi tốt nghiệp rồi đây, he he.】
Băng Băng Lạnh Lạnh nhìn thấy biểu cảm kỳ lạ của An Như Cố, trong lòng
thoáng hiện lên một tia bất an, cô nhất thời đau lòng, thở dài nói: “Không thể
nào, anh ta thật sự ngoại tình rồi sao?”
Lần trước bạn trai cô mua hoa. Cô nhìn thấy từ xa, cứ tưởng là mua tặng mình,
nên giả vờ như không biết, quyết định chờ đợi một bất ngờ lãng mạn, kết quả là
căn bản chẳng nhận được bông hoa nào.
Lúc đầu, cô chỉ nghi ngờ, không ngờ lại là thật.
An Như Cố khẽ thở dài, ánh mắt lướt qua bức ảnh Băng Băng Lạnh Lạnh gửi
tới: “Người mặc váy trắng tinh khôi kia là bạn của cô à?”
Trong ảnh, cô gái mặc váy trắng tinh khôi có khí chất thanh thuần, đuôi mắt hơi
xếch lên, toát lên vẻ quyến rũ, vừa ngây thơ vừa khiêu gợi.
“Đúng vậy!” Băng Băng Lạnh Lạnh khi thấy An Như Cố nhắc đến cô bạn thân
của mình, trên mặt liền lộ ra nụ cười, ánh mắt lấp lánh: “Chúng tôi là bạn cùng
bàn thời cấp 3, gặp nhau như thể đã quen biết từ lâu, lập tức trở thành bạn thân.
Lúc thi đại học, chúng tôi đã hẹn ước sẽ cùng nhau thi vào trường đại học tốt
nhất thành phố. Tôi thi đậu, còn cô ấy thì không.
May mà cô ấy đã đăng ký vào một trường khác trong khu đại học của chúng tôi,
chúng tôi vẫn rất thân thiết.”
“Trong niên trụ và nguyệt trụ, tỷ kiên vượng tướng, gia đình cô ấy rất nghèo
khó, sống trong một gia đình rất khó khăn, đúng không?”
Băng Băng Lạnh Lạnh nghe cô nói vậy, sắc mặt hơi biến đổi, quay đầu đi, trong
mắt lóe lên vẻ thương cảm sâu sắc: “Gia đình cô ấy đúng là rất nghèo, lại còn
trọng nam khinh nữ nữa. Mẹ cô ấy khi biết cô ấy là con gái còn muốn phá thai,
nhưng lúc đó đã muộn rồi nên không phá được.”
Cha của Băng Băng Lạnh Lạnh là bác sĩ, mẹ là giáo viên. So với bạn, gia cảnh
của cô ấy đúng là một trời một vực.
“Cô và cha của cô ấy đã từng xảy ra xung đột, cha của cô ấy vì cô mà gặp họa
huyết quang, đúng không?”
Băng Băng Lạnh Lạnh kinh ngạc nhìn An Như Cố, không ngờ cô lại biết cả
chuyện này, bèn gật đầu.
Lúc đầu, cô không biết gia đình người bạn thân của mình lại như vậy, vì đối
phương chưa bao giờ nói. Cho đến ngày thi đại học kết thúc, lần đầu tiên họ thử
uống rượu, kết quả là say bí tỉ, cô đưa bạn về nhà thì mới biết gia đình cô ấy
như vậy.
Cha của bạn cô là một kẻ nghiện rượu, nhưng lại không cho phép người khác
uống rượu. Cô ấy ôm chai rượu về nhà, sau khi biết con gái uống rượu, ông ta
đã bắt con gái quỳ xuống trước mặt cô, vừa đá vừa đạp, còn lấy gạt tàn t.h.u.ố.c
lá đập vào đầu cô ấy. Người mẹ thì lạnh lùng đứng nhìn, giục Băng Băng Lạnh
Lạnh mau chóng rời đi.
Làm sao Băng Băng Lạnh Lạnh có thể chịu đựng được việc bạn thân của mình
bị ngược đãi như vậy, cô gái ngoan ngoãn chưa từng đánh đánh nhau bao giờ
say đến mức đầu óc choáng váng, trong cơn tức giận đã cầm lấy chai rượu rỗng
bên cạnh đập vào đầu ông ta.
Cho đến khi nhìn thấy máu, ba người say xỉn mới hoàn toàn tỉnh táo.
Băng Băng Lạnh Lạnh nhìn thấy trên đầu ông ta đầy máu, sợ đến mức hồn vía
lên mây.
Nhưng khi nhìn thấy người bạn thân còn đang sững sờ hơn mình, cô gái nhỏ bé
ấy lấy hết can đảm đứng chắn trước mặt bạn, mắng: “Là lỗi của con khi đánh
bác thành ra như vậy, nhưng bạo hành gia đình là phạm pháp, chúng ta cùng đến
đồn cảnh sát!”
Sau đó, cô lại gọi điện thoại cho 120. Cha của bạn cô tức giận đến c.h.ế.t đi
sống lại, muốn tống tiền một khoản, nhưng sau khi biết chú cô là cảnh sát, ông
ta liền không còn hung hăng nữa.
“Lúc đó, ông ta đang đánh bạn tôi, sau đó tôi và ông ta đánh nhau.”
Băng Băng Lạnh Lạnh nhớ lại chuyện lúc trước, vẫn còn sợ hãi: “Tôi cũng
không ngờ lúc đó mình lại can đảm như vậy, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy sợ c.h.ế.t
khiếp.
Nhưng ba cô ấy là kẻ ức h.i.ế.p kẻ yếu, bản chất rất hèn nhát. Tôi đã bảo bạn tôi
mau chóng rời khỏi gia đình đó, cô ấy cũng rất nghe lời tôi, gặp người nhà là
trốn, cô ấy lên Thượng Thành mấy năm rồi, chưa từng quay về đó nữa.”
Cô nói một hồi, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, cô chỉ muốn nhờ An
Như Cố xem giúp bạn trai có ngoại tình hay không, tại sao đại sư lại cứ nói về
bạn thân của cô?
Chẳng lẽ…
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… An Như Cố sở hữu khí chất lạnh lùng, trên mặt thường không chút biểu cảm.Nên khi cô nhíu mày, những khán giả đã quen với vẻ mặt lạnh lùng ấy của côđều cảm thấy có gì đó sai sai.【Trời ạ, bạn trai của người hữu duyên sẽ không thực sự ngoại tình đấy chứ?】【Tôi còn tưởng là người hữu duyên suy diễn lung tung thôi, không ngờ... Chịgái thật đáng thương, nếu không thì xem xét em trai này nhé.】【Hay lắm, xem ra người hữu duyên thực sự bị cắm sừng rồi, tôi còn đoánnhanh hơn cả đại sư nữa, tôi tuyên bố tôi tốt nghiệp rồi đây, he he.】Băng Băng Lạnh Lạnh nhìn thấy biểu cảm kỳ lạ của An Như Cố, trong lòngthoáng hiện lên một tia bất an, cô nhất thời đau lòng, thở dài nói: “Không thểnào, anh ta thật sự ngoại tình rồi sao?”Lần trước bạn trai cô mua hoa. Cô nhìn thấy từ xa, cứ tưởng là mua tặng mình,nên giả vờ như không biết, quyết định chờ đợi một bất ngờ lãng mạn, kết quả làcăn bản chẳng nhận được bông hoa nào.Lúc đầu, cô chỉ nghi ngờ, không ngờ lại là thật.An Như Cố khẽ thở dài, ánh mắt lướt qua bức ảnh Băng Băng Lạnh Lạnh gửitới: “Người mặc váy trắng tinh khôi kia là bạn của cô à?”Trong ảnh, cô gái mặc váy trắng tinh khôi có khí chất thanh thuần, đuôi mắt hơixếch lên, toát lên vẻ quyến rũ, vừa ngây thơ vừa khiêu gợi.“Đúng vậy!” Băng Băng Lạnh Lạnh khi thấy An Như Cố nhắc đến cô bạn thâncủa mình, trên mặt liền lộ ra nụ cười, ánh mắt lấp lánh: “Chúng tôi là bạn cùngbàn thời cấp 3, gặp nhau như thể đã quen biết từ lâu, lập tức trở thành bạn thân.Lúc thi đại học, chúng tôi đã hẹn ước sẽ cùng nhau thi vào trường đại học tốtnhất thành phố. Tôi thi đậu, còn cô ấy thì không.May mà cô ấy đã đăng ký vào một trường khác trong khu đại học của chúng tôi,chúng tôi vẫn rất thân thiết.”“Trong niên trụ và nguyệt trụ, tỷ kiên vượng tướng, gia đình cô ấy rất nghèokhó, sống trong một gia đình rất khó khăn, đúng không?”Băng Băng Lạnh Lạnh nghe cô nói vậy, sắc mặt hơi biến đổi, quay đầu đi, trongmắt lóe lên vẻ thương cảm sâu sắc: “Gia đình cô ấy đúng là rất nghèo, lại còntrọng nam khinh nữ nữa. Mẹ cô ấy khi biết cô ấy là con gái còn muốn phá thai,nhưng lúc đó đã muộn rồi nên không phá được.”Cha của Băng Băng Lạnh Lạnh là bác sĩ, mẹ là giáo viên. So với bạn, gia cảnhcủa cô ấy đúng là một trời một vực.“Cô và cha của cô ấy đã từng xảy ra xung đột, cha của cô ấy vì cô mà gặp họahuyết quang, đúng không?”Băng Băng Lạnh Lạnh kinh ngạc nhìn An Như Cố, không ngờ cô lại biết cảchuyện này, bèn gật đầu.Lúc đầu, cô không biết gia đình người bạn thân của mình lại như vậy, vì đốiphương chưa bao giờ nói. Cho đến ngày thi đại học kết thúc, lần đầu tiên họ thửuống rượu, kết quả là say bí tỉ, cô đưa bạn về nhà thì mới biết gia đình cô ấynhư vậy.Cha của bạn cô là một kẻ nghiện rượu, nhưng lại không cho phép người khácuống rượu. Cô ấy ôm chai rượu về nhà, sau khi biết con gái uống rượu, ông tađã bắt con gái quỳ xuống trước mặt cô, vừa đá vừa đạp, còn lấy gạt tàn t.h.u.ố.clá đập vào đầu cô ấy. Người mẹ thì lạnh lùng đứng nhìn, giục Băng Băng LạnhLạnh mau chóng rời đi.Làm sao Băng Băng Lạnh Lạnh có thể chịu đựng được việc bạn thân của mìnhbị ngược đãi như vậy, cô gái ngoan ngoãn chưa từng đánh đánh nhau bao giờsay đến mức đầu óc choáng váng, trong cơn tức giận đã cầm lấy chai rượu rỗngbên cạnh đập vào đầu ông ta.Cho đến khi nhìn thấy máu, ba người say xỉn mới hoàn toàn tỉnh táo.Băng Băng Lạnh Lạnh nhìn thấy trên đầu ông ta đầy máu, sợ đến mức hồn víalên mây.Nhưng khi nhìn thấy người bạn thân còn đang sững sờ hơn mình, cô gái nhỏ béấy lấy hết can đảm đứng chắn trước mặt bạn, mắng: “Là lỗi của con khi đánhbác thành ra như vậy, nhưng bạo hành gia đình là phạm pháp, chúng ta cùng đếnđồn cảnh sát!”Sau đó, cô lại gọi điện thoại cho 120. Cha của bạn cô tức giận đến c.h.ế.t đisống lại, muốn tống tiền một khoản, nhưng sau khi biết chú cô là cảnh sát, ôngta liền không còn hung hăng nữa.“Lúc đó, ông ta đang đánh bạn tôi, sau đó tôi và ông ta đánh nhau.”Băng Băng Lạnh Lạnh nhớ lại chuyện lúc trước, vẫn còn sợ hãi: “Tôi cũngkhông ngờ lúc đó mình lại can đảm như vậy, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy sợ c.h.ế.tkhiếp.Nhưng ba cô ấy là kẻ ức h.i.ế.p kẻ yếu, bản chất rất hèn nhát. Tôi đã bảo bạn tôimau chóng rời khỏi gia đình đó, cô ấy cũng rất nghe lời tôi, gặp người nhà làtrốn, cô ấy lên Thượng Thành mấy năm rồi, chưa từng quay về đó nữa.”Cô nói một hồi, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, cô chỉ muốn nhờ AnNhư Cố xem giúp bạn trai có ngoại tình hay không, tại sao đại sư lại cứ nói vềbạn thân của cô?Chẳng lẽ…