Tác giả:

Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…

Chương 256

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… 【Chết tiệt! Tôi nhớ ra rồi, vừa nãy Tử La Lan có nói người đang theo đuổi côấy hiện tại hai mươi mốt tuổi, nghĩ kỹ lại thật đáng sợ mọi người ạ.】【Đầu thai chuyển thế rồi lại yêu em lần nữa. Vậy là bạn trai cũ của cô ấy saukhi c.h.ế.t đã đầu thai ngay, hơn nữa còn rất trùng hợp gặp lại Tử La Lan?】【Nhưng mà kiếp trước và kiếp này không phải là cùng một người, nếu họ ởbên nhau, chẳng lẽ chàng trai kia sẽ không cảm thấy đau lòng sao? Sẽ cảm thấymình là thế thân.】Một hòn đá khuấy động cả dòng sông, cả người xem hữu duyên lẫn tất cả khángiả đều kinh ngạc đến ngây người.Người xem hữu duyên thông minh thường ngày, giờ đây lại đờ người ra nhưphỗng, đầu óc trống rỗng. Nếu mạng không có vấn đề, khán giả trong phònglivestream còn tưởng là do mạng lag nên hình ảnh mới đứng im như vậy.Đối diện với ánh mắt nghi ngờ, kinh ngạc và khó hiểu của mọi người, An NhưCố thản nhiên giải thích: "Nghe nói địa phủ bây giờ phải xếp hàng, nhưng vớinhững người có công đức thì sẽ được đối đãi đặc biệt. Bạn trai cũ của cô ấytừng cứu sống hơn mười mạng người, là người có công đức lớn, sau khi c.h.ế.tliền được đầu thai chuyển thế."Tử La Lan há hốc mồm, một lúc sau mới tìm lại được khả năng ngôn ngữ, tronglòng ngổn ngang trăm mối, vừa ngọt ngào vì người yêu kiếp trước đầu thaichuyển thế đến tìm mình, vừa có chút lo lắng."Vậy… kiếp trước và kiếp này là cùng một người sao?"Rốt cuộc người đang theo đuổi cô có phải là bạn trai cũ của cô hay không?Đối với câu hỏi này, An Như Cố đã sớm có đáp án: "Bản chất của linh hồn sẽkhông thay đổi, nhưng đã không thể tính là cùng một người nữa."Tử La Lan ngẩn người: "Nếu bản chất của linh hồn không thay đổi, vậy tại saolại không thể tính là cùng một người?""Thứ nhất, thân xác không phải là cùng một người, thứ hai, những thứ cấu thànhnên tinh thần là tính cách, môi trường và trí nhớ… Anh ấy đã trưởng thànhthành một con người mới rồi."Trong mắt Tử La Lan thoáng qua một tia ảm đạm, quả nhiên không phải là cùngmột người, bạn trai cô rốt cuộc cũng đã chết, sẽ không bao giờ quay về nữa.Cô tự an ủi bản thân, con người không thể quá tham lam.Thế nhưng lúc này, An Như Cố lại nói ra suy đoán của mình: "Tôi sống haimươi mấy năm rồi, đây là lần đầu tiên tôi thấy chuyện trùng hợp đến vậy. Haingười không chỉ gặp lại nhau, mà còn có tình cảm với đối phương, hơn nữakhông phải là đào hoa bất chính mà là đào hoa chính duyên, nên tôi cảm thấyanh ấy chắc chắn được phúc thần phù hộ."Thương Nguyệt và Vương Kha khi còn yêu nhau say đắm đã từng ước hẹn,muốn cùng nhau đầu thai, kiếp sau làm vợ chồng. Nhưng Vương Kha có thể chỉxem đó là lời nói đùa, không để tâm, dẫn đến việc hai người bỏ lỡ nhau. Sau đóâm dương cách biệt, kiếp này không còn khả năng nữa.So với cặp oan gia Thương Nguyệt và Vương Kha, cặp đôi này quả thực quáthuận lợi, cô không tin rằng không có phúc thần phù hộ.Tử La Lan chớp chớp mắt, trong mắt thoáng qua vẻ mờ mịt: "... Tôi nghe khônghiểu lắm."An Như Cố khẽ thở dài, khẳng định chắc nịch: "Tôi cảm thấy anh ấy không hềmất trí nhớ, nói cách khác, anh ấy đã không uống canh Mạnh Bà, tính cách vàtrí nhớ đều không thay đổi, cho nên từ đầu đến cuối vẫn có thể xem như là cùngmột người."Nếu không, cô không thể lý giải nổi tại sao lại trùng hợp đến vậy.Tử La Lan: "???"Khán giả trong phòng livestream: "???"【Woa, từ đầu đến cuối đều là anh ấy, vậy thì không còn là thế thân nữa rồi.】【Quản lý ở địa phủ lỏng lẻo vậy sao? Vậy mà có thể không uống canh MạnhBà rồi đầu thai chuyển thế?】Tử La Lan kinh ngạc đến mức không nói nên lời: "Cái này... còn có thể khônguống canh Mạnh Bà sao?""Cô có ảnh của anh ấy không?"Tử La Lan vội vàng gật đầu: "Có."Cô vội vàng tìm kiếm trong điện thoại, tìm được một bức ảnh rồi gửi cho AnNhư Cố.Người đàn ông trong ảnh có lông mày rậm, mắt sáng như sao, nụ cười rạng rỡ.An Như Cố nhắm mắt lại, bấm đốt ngón tay tính toán, những ký hiệu thiên cơphức tạp hiện lên trong mắt cô.

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… 【Chết tiệt! Tôi nhớ ra rồi, vừa nãy Tử La Lan có nói người đang theo đuổi côấy hiện tại hai mươi mốt tuổi, nghĩ kỹ lại thật đáng sợ mọi người ạ.】【Đầu thai chuyển thế rồi lại yêu em lần nữa. Vậy là bạn trai cũ của cô ấy saukhi c.h.ế.t đã đầu thai ngay, hơn nữa còn rất trùng hợp gặp lại Tử La Lan?】【Nhưng mà kiếp trước và kiếp này không phải là cùng một người, nếu họ ởbên nhau, chẳng lẽ chàng trai kia sẽ không cảm thấy đau lòng sao? Sẽ cảm thấymình là thế thân.】Một hòn đá khuấy động cả dòng sông, cả người xem hữu duyên lẫn tất cả khángiả đều kinh ngạc đến ngây người.Người xem hữu duyên thông minh thường ngày, giờ đây lại đờ người ra nhưphỗng, đầu óc trống rỗng. Nếu mạng không có vấn đề, khán giả trong phònglivestream còn tưởng là do mạng lag nên hình ảnh mới đứng im như vậy.Đối diện với ánh mắt nghi ngờ, kinh ngạc và khó hiểu của mọi người, An NhưCố thản nhiên giải thích: "Nghe nói địa phủ bây giờ phải xếp hàng, nhưng vớinhững người có công đức thì sẽ được đối đãi đặc biệt. Bạn trai cũ của cô ấytừng cứu sống hơn mười mạng người, là người có công đức lớn, sau khi c.h.ế.tliền được đầu thai chuyển thế."Tử La Lan há hốc mồm, một lúc sau mới tìm lại được khả năng ngôn ngữ, tronglòng ngổn ngang trăm mối, vừa ngọt ngào vì người yêu kiếp trước đầu thaichuyển thế đến tìm mình, vừa có chút lo lắng."Vậy… kiếp trước và kiếp này là cùng một người sao?"Rốt cuộc người đang theo đuổi cô có phải là bạn trai cũ của cô hay không?Đối với câu hỏi này, An Như Cố đã sớm có đáp án: "Bản chất của linh hồn sẽkhông thay đổi, nhưng đã không thể tính là cùng một người nữa."Tử La Lan ngẩn người: "Nếu bản chất của linh hồn không thay đổi, vậy tại saolại không thể tính là cùng một người?""Thứ nhất, thân xác không phải là cùng một người, thứ hai, những thứ cấu thànhnên tinh thần là tính cách, môi trường và trí nhớ… Anh ấy đã trưởng thànhthành một con người mới rồi."Trong mắt Tử La Lan thoáng qua một tia ảm đạm, quả nhiên không phải là cùngmột người, bạn trai cô rốt cuộc cũng đã chết, sẽ không bao giờ quay về nữa.Cô tự an ủi bản thân, con người không thể quá tham lam.Thế nhưng lúc này, An Như Cố lại nói ra suy đoán của mình: "Tôi sống haimươi mấy năm rồi, đây là lần đầu tiên tôi thấy chuyện trùng hợp đến vậy. Haingười không chỉ gặp lại nhau, mà còn có tình cảm với đối phương, hơn nữakhông phải là đào hoa bất chính mà là đào hoa chính duyên, nên tôi cảm thấyanh ấy chắc chắn được phúc thần phù hộ."Thương Nguyệt và Vương Kha khi còn yêu nhau say đắm đã từng ước hẹn,muốn cùng nhau đầu thai, kiếp sau làm vợ chồng. Nhưng Vương Kha có thể chỉxem đó là lời nói đùa, không để tâm, dẫn đến việc hai người bỏ lỡ nhau. Sau đóâm dương cách biệt, kiếp này không còn khả năng nữa.So với cặp oan gia Thương Nguyệt và Vương Kha, cặp đôi này quả thực quáthuận lợi, cô không tin rằng không có phúc thần phù hộ.Tử La Lan chớp chớp mắt, trong mắt thoáng qua vẻ mờ mịt: "... Tôi nghe khônghiểu lắm."An Như Cố khẽ thở dài, khẳng định chắc nịch: "Tôi cảm thấy anh ấy không hềmất trí nhớ, nói cách khác, anh ấy đã không uống canh Mạnh Bà, tính cách vàtrí nhớ đều không thay đổi, cho nên từ đầu đến cuối vẫn có thể xem như là cùngmột người."Nếu không, cô không thể lý giải nổi tại sao lại trùng hợp đến vậy.Tử La Lan: "???"Khán giả trong phòng livestream: "???"【Woa, từ đầu đến cuối đều là anh ấy, vậy thì không còn là thế thân nữa rồi.】【Quản lý ở địa phủ lỏng lẻo vậy sao? Vậy mà có thể không uống canh MạnhBà rồi đầu thai chuyển thế?】Tử La Lan kinh ngạc đến mức không nói nên lời: "Cái này... còn có thể khônguống canh Mạnh Bà sao?""Cô có ảnh của anh ấy không?"Tử La Lan vội vàng gật đầu: "Có."Cô vội vàng tìm kiếm trong điện thoại, tìm được một bức ảnh rồi gửi cho AnNhư Cố.Người đàn ông trong ảnh có lông mày rậm, mắt sáng như sao, nụ cười rạng rỡ.An Như Cố nhắm mắt lại, bấm đốt ngón tay tính toán, những ký hiệu thiên cơphức tạp hiện lên trong mắt cô.

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… 【Chết tiệt! Tôi nhớ ra rồi, vừa nãy Tử La Lan có nói người đang theo đuổi côấy hiện tại hai mươi mốt tuổi, nghĩ kỹ lại thật đáng sợ mọi người ạ.】【Đầu thai chuyển thế rồi lại yêu em lần nữa. Vậy là bạn trai cũ của cô ấy saukhi c.h.ế.t đã đầu thai ngay, hơn nữa còn rất trùng hợp gặp lại Tử La Lan?】【Nhưng mà kiếp trước và kiếp này không phải là cùng một người, nếu họ ởbên nhau, chẳng lẽ chàng trai kia sẽ không cảm thấy đau lòng sao? Sẽ cảm thấymình là thế thân.】Một hòn đá khuấy động cả dòng sông, cả người xem hữu duyên lẫn tất cả khángiả đều kinh ngạc đến ngây người.Người xem hữu duyên thông minh thường ngày, giờ đây lại đờ người ra nhưphỗng, đầu óc trống rỗng. Nếu mạng không có vấn đề, khán giả trong phònglivestream còn tưởng là do mạng lag nên hình ảnh mới đứng im như vậy.Đối diện với ánh mắt nghi ngờ, kinh ngạc và khó hiểu của mọi người, An NhưCố thản nhiên giải thích: "Nghe nói địa phủ bây giờ phải xếp hàng, nhưng vớinhững người có công đức thì sẽ được đối đãi đặc biệt. Bạn trai cũ của cô ấytừng cứu sống hơn mười mạng người, là người có công đức lớn, sau khi c.h.ế.tliền được đầu thai chuyển thế."Tử La Lan há hốc mồm, một lúc sau mới tìm lại được khả năng ngôn ngữ, tronglòng ngổn ngang trăm mối, vừa ngọt ngào vì người yêu kiếp trước đầu thaichuyển thế đến tìm mình, vừa có chút lo lắng."Vậy… kiếp trước và kiếp này là cùng một người sao?"Rốt cuộc người đang theo đuổi cô có phải là bạn trai cũ của cô hay không?Đối với câu hỏi này, An Như Cố đã sớm có đáp án: "Bản chất của linh hồn sẽkhông thay đổi, nhưng đã không thể tính là cùng một người nữa."Tử La Lan ngẩn người: "Nếu bản chất của linh hồn không thay đổi, vậy tại saolại không thể tính là cùng một người?""Thứ nhất, thân xác không phải là cùng một người, thứ hai, những thứ cấu thànhnên tinh thần là tính cách, môi trường và trí nhớ… Anh ấy đã trưởng thànhthành một con người mới rồi."Trong mắt Tử La Lan thoáng qua một tia ảm đạm, quả nhiên không phải là cùngmột người, bạn trai cô rốt cuộc cũng đã chết, sẽ không bao giờ quay về nữa.Cô tự an ủi bản thân, con người không thể quá tham lam.Thế nhưng lúc này, An Như Cố lại nói ra suy đoán của mình: "Tôi sống haimươi mấy năm rồi, đây là lần đầu tiên tôi thấy chuyện trùng hợp đến vậy. Haingười không chỉ gặp lại nhau, mà còn có tình cảm với đối phương, hơn nữakhông phải là đào hoa bất chính mà là đào hoa chính duyên, nên tôi cảm thấyanh ấy chắc chắn được phúc thần phù hộ."Thương Nguyệt và Vương Kha khi còn yêu nhau say đắm đã từng ước hẹn,muốn cùng nhau đầu thai, kiếp sau làm vợ chồng. Nhưng Vương Kha có thể chỉxem đó là lời nói đùa, không để tâm, dẫn đến việc hai người bỏ lỡ nhau. Sau đóâm dương cách biệt, kiếp này không còn khả năng nữa.So với cặp oan gia Thương Nguyệt và Vương Kha, cặp đôi này quả thực quáthuận lợi, cô không tin rằng không có phúc thần phù hộ.Tử La Lan chớp chớp mắt, trong mắt thoáng qua vẻ mờ mịt: "... Tôi nghe khônghiểu lắm."An Như Cố khẽ thở dài, khẳng định chắc nịch: "Tôi cảm thấy anh ấy không hềmất trí nhớ, nói cách khác, anh ấy đã không uống canh Mạnh Bà, tính cách vàtrí nhớ đều không thay đổi, cho nên từ đầu đến cuối vẫn có thể xem như là cùngmột người."Nếu không, cô không thể lý giải nổi tại sao lại trùng hợp đến vậy.Tử La Lan: "???"Khán giả trong phòng livestream: "???"【Woa, từ đầu đến cuối đều là anh ấy, vậy thì không còn là thế thân nữa rồi.】【Quản lý ở địa phủ lỏng lẻo vậy sao? Vậy mà có thể không uống canh MạnhBà rồi đầu thai chuyển thế?】Tử La Lan kinh ngạc đến mức không nói nên lời: "Cái này... còn có thể khônguống canh Mạnh Bà sao?""Cô có ảnh của anh ấy không?"Tử La Lan vội vàng gật đầu: "Có."Cô vội vàng tìm kiếm trong điện thoại, tìm được một bức ảnh rồi gửi cho AnNhư Cố.Người đàn ông trong ảnh có lông mày rậm, mắt sáng như sao, nụ cười rạng rỡ.An Như Cố nhắm mắt lại, bấm đốt ngón tay tính toán, những ký hiệu thiên cơphức tạp hiện lên trong mắt cô.

Chương 256