Tác giả:

Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…

Chương 267

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Vì cô ta đã chủ động hỏi, vậy cô sẽ nói.Khương Tô sững sờ tại chỗ, vai rũ xuống, trong mắt có chút bi thương: "... Cônói có lý, nỗi buồn của con người quả thực không giống nhau."Bạn trai cô ta thường ngày phàn nàn làm lập trình viên quá mệt mỏi, trong lòngcô ta có chút xót xa cho anh ta nhưng vẫn không thể nào cảm nhận được.An Như Cố ngẩng đầu nhìn Khương Tô đang lảng tránh ánh mắt: "Xã hội bâygiờ ngày càng cởi mở, nếu không muốn kết hôn thì cũng không nhất định phảikết hôn, hy vọng cho dù cô có đi ngược lại với thế giới, cũng phải kiên định vớisuy nghĩ của bản thân, sống thành một con người độc lập."Khương Tô mở to mắt, suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cũng hiểu ra, chân thànhnói: "Tôi biết rồi, cảm ơn đại sư.""Tôi vẫn còn khá là không tin tưởng bạn trai mình, ừm... Tôi sẽ xem xét lại tìnhcảm của chúng tôi."Hiện tại, cô ta đang hoang mang và thiếu thốn tình yêu, nếu bước vào hôn nhân,e rằng sẽ khiến cả hai đều không được thoải mái."Ừm, hãy nghe theo trái tim mình."Người hữu duyên hài lòng rời đi, tâm trạng như được khai sáng. Cha mẹ và bạnbè luôn khuyên cô ta tuổi tác đã lớn nên an phận, trong lòng cô ta không đồng ý,nhưng lại bị suy nghĩ của họ chi phối, đưa ra những lựa chọn không phù hợpvới ý nguyện của bản thân.Bây giờ, lời nói của An Như Cố đã tiếp thêm cho cô ta một liều thuốc bổ.Cô ta thực sự không thích người bạn trai này, muốn thay đổi đối phương cònkhiến bản thân bị kiện, vậy thì không an phận nữa!Lúc này, An Như Cố đưa tay bấm đốt ngón tay tính toán, vận mệnh của đốiphương như mặt hồ dậy sóng, xuất hiện sự thay đổi, đi theo hướng hoàn toàntrái ngược với trước đây.Người hữu duyên này bản chất là một cô gái ngoan ngoãn, rõ ràng không muốnkết hôn, nhưng lại phải đi xem mắt kết hôn, đối với bạn trai không thể nói là cóbao nhiêu yêu thương. Vận đào hoa vô cùng trắc trở, có thể thấy rõ là khôngsuôn sẻ.Bản thân cô ta là người không muốn chịu thiệt thòi, bạn trai cũng không phải làngười phù hợp, hai người không phải là duyên phận của nhau.Cho dù không có chuyện máy mô phỏng sinh nở này, cô ta và chồng cũng sẽ lyhôn không lâu sau đó.Bây giờ vận mệnh của cô ta đã thay đổi, không còn vì sự ép buộc của cha mẹmà an phận nữa.Cô ta độc thân vài năm, chuyên tâm làm việc. Sự nghiệp khá thuận lợi, tích gópđược một khoản tiền. Sau đó, cô ta tìm được một người mà mình yêu và yêumình thật lòng.Trùng hợp thay, đó là bạn học cũ của người hữu duyên, từng thầm mến cô ta khicòn đi học, sau khi biết cô tabđộc thân trong buổi họp lớp đã chủ động tỏ tình.Sau khi kết hôn, cuộc sống của họ rất hạnh phúc, con cháu đầy đàn.Sau khi Khương Tô rời đi, An Như Cố thu hồi suy nghĩ, tiếp tục xem bói chonhững vị khách còn lại.Xem xong bốn quẻ, một người đàn ông có vẻ mặt bối rối cầm số thứ tự năm, từngoài cửa bước vào.Anh ta khoảng hai mươi mấy tuổi, mặc áo phông và quần dài, tóc tai rối bù,quầng thâm mắt rất nặng. Thỉnh thoảng lại ngoái đầu nhìn lại, dường như đangsợ hãi điều gì đó.Triệu Nghiệp vừa nhìn thấy An Như Cố, liền như nhìn thấy cha mẹ mình, tronglòng bỗng chốc bình tĩnh lại, nói với vẻ sợ hãi: "Quan chủ cứu mạng, tôi, tôigặp ma rồi!"Kể từ khi gặp chuyện kỳ lạ, điều đầu tiên anh ta nghĩ đến chính là nữ streamerhuyền học mà gần đây anh ta hay xem, hôm nay đã đặc biệt xin nghỉ phép, láixe đến thôn Thang Trì, cầu cứu nữ streamer mà mình vô cùng tin tưởng.Anh ta là khán giả lâu năm của An Như Cố, chưa từng bỏ lỡ buổi phát sóng trựctiếp nào, rất hiểu rõ về khả năng của cô.An Như Cố đặt cuốn sách trong tay xuống, ánh mắt lướt qua Triệu Nghiệp,động tác không nhanh không chậm."Chuyện gì đã xảy ra?"Triệu Nghiệp chạm phải ánh mắt bình tĩnh của cô, cảm giác như có làn gió mátmùa hè thổi qua mặt, lập tức thả lỏng, vội vàng than thở."Gần đây tôi đi làm rất bận, về nhà là lăn ra ngủ, kết quả sáng hôm sau tỉnh dậy,toàn thân đau nhức. Nghĩ là do mình làm việc quá sức nên không để ý, kết quảlà tối nào cũng như vậy, cứ như bị ai đó đánh cả đêm, đau muốn chết.Cô nói xem... Có phải tôi bị bóng đè rồi không?"An Như Cố ngước mắt lên, đánh giá Triệu Nghiệp từ trên xuống dưới, quả thựccó một tia âm khí.Cô khẽ gật đầu, ánh mắt bình tĩnh: "Bị bóng đè quả thực sẽ khiến toàn thân uểoải, nhưng ma quỷ thông thường sẽ không vô duyên vô cớ dây dưa với anh, gầnđây anh có thù oán với ai, người đó đã qua đời hay không?"Triệu Nghiệp vắt óc suy nghĩ, sau đó lắc đầu nguầy nguậy: "Tôi bình thườngkhông dám đắc tội với ai, lấy đâu ra kẻ thù, xung quanh cũng không có ngườithân bạn bè nào qua đời."Điều đó thật kỳ lạ.An Như Cố suy nghĩ một lúc, hỏi: "Anh sống ở đâu?""Sống ở trung tâm thành phố." Triệu Nghiệp lập tức trả lời: "Quan chủ, cầu xincô giúp tôi thu phục con ma đó đi, nếu không tôi không dám ở căn nhà đó nữa!"An Như Cố ừ một tiếng: "Được."

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Vì cô ta đã chủ động hỏi, vậy cô sẽ nói.Khương Tô sững sờ tại chỗ, vai rũ xuống, trong mắt có chút bi thương: "... Cônói có lý, nỗi buồn của con người quả thực không giống nhau."Bạn trai cô ta thường ngày phàn nàn làm lập trình viên quá mệt mỏi, trong lòngcô ta có chút xót xa cho anh ta nhưng vẫn không thể nào cảm nhận được.An Như Cố ngẩng đầu nhìn Khương Tô đang lảng tránh ánh mắt: "Xã hội bâygiờ ngày càng cởi mở, nếu không muốn kết hôn thì cũng không nhất định phảikết hôn, hy vọng cho dù cô có đi ngược lại với thế giới, cũng phải kiên định vớisuy nghĩ của bản thân, sống thành một con người độc lập."Khương Tô mở to mắt, suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cũng hiểu ra, chân thànhnói: "Tôi biết rồi, cảm ơn đại sư.""Tôi vẫn còn khá là không tin tưởng bạn trai mình, ừm... Tôi sẽ xem xét lại tìnhcảm của chúng tôi."Hiện tại, cô ta đang hoang mang và thiếu thốn tình yêu, nếu bước vào hôn nhân,e rằng sẽ khiến cả hai đều không được thoải mái."Ừm, hãy nghe theo trái tim mình."Người hữu duyên hài lòng rời đi, tâm trạng như được khai sáng. Cha mẹ và bạnbè luôn khuyên cô ta tuổi tác đã lớn nên an phận, trong lòng cô ta không đồng ý,nhưng lại bị suy nghĩ của họ chi phối, đưa ra những lựa chọn không phù hợpvới ý nguyện của bản thân.Bây giờ, lời nói của An Như Cố đã tiếp thêm cho cô ta một liều thuốc bổ.Cô ta thực sự không thích người bạn trai này, muốn thay đổi đối phương cònkhiến bản thân bị kiện, vậy thì không an phận nữa!Lúc này, An Như Cố đưa tay bấm đốt ngón tay tính toán, vận mệnh của đốiphương như mặt hồ dậy sóng, xuất hiện sự thay đổi, đi theo hướng hoàn toàntrái ngược với trước đây.Người hữu duyên này bản chất là một cô gái ngoan ngoãn, rõ ràng không muốnkết hôn, nhưng lại phải đi xem mắt kết hôn, đối với bạn trai không thể nói là cóbao nhiêu yêu thương. Vận đào hoa vô cùng trắc trở, có thể thấy rõ là khôngsuôn sẻ.Bản thân cô ta là người không muốn chịu thiệt thòi, bạn trai cũng không phải làngười phù hợp, hai người không phải là duyên phận của nhau.Cho dù không có chuyện máy mô phỏng sinh nở này, cô ta và chồng cũng sẽ lyhôn không lâu sau đó.Bây giờ vận mệnh của cô ta đã thay đổi, không còn vì sự ép buộc của cha mẹmà an phận nữa.Cô ta độc thân vài năm, chuyên tâm làm việc. Sự nghiệp khá thuận lợi, tích gópđược một khoản tiền. Sau đó, cô ta tìm được một người mà mình yêu và yêumình thật lòng.Trùng hợp thay, đó là bạn học cũ của người hữu duyên, từng thầm mến cô ta khicòn đi học, sau khi biết cô tabđộc thân trong buổi họp lớp đã chủ động tỏ tình.Sau khi kết hôn, cuộc sống của họ rất hạnh phúc, con cháu đầy đàn.Sau khi Khương Tô rời đi, An Như Cố thu hồi suy nghĩ, tiếp tục xem bói chonhững vị khách còn lại.Xem xong bốn quẻ, một người đàn ông có vẻ mặt bối rối cầm số thứ tự năm, từngoài cửa bước vào.Anh ta khoảng hai mươi mấy tuổi, mặc áo phông và quần dài, tóc tai rối bù,quầng thâm mắt rất nặng. Thỉnh thoảng lại ngoái đầu nhìn lại, dường như đangsợ hãi điều gì đó.Triệu Nghiệp vừa nhìn thấy An Như Cố, liền như nhìn thấy cha mẹ mình, tronglòng bỗng chốc bình tĩnh lại, nói với vẻ sợ hãi: "Quan chủ cứu mạng, tôi, tôigặp ma rồi!"Kể từ khi gặp chuyện kỳ lạ, điều đầu tiên anh ta nghĩ đến chính là nữ streamerhuyền học mà gần đây anh ta hay xem, hôm nay đã đặc biệt xin nghỉ phép, láixe đến thôn Thang Trì, cầu cứu nữ streamer mà mình vô cùng tin tưởng.Anh ta là khán giả lâu năm của An Như Cố, chưa từng bỏ lỡ buổi phát sóng trựctiếp nào, rất hiểu rõ về khả năng của cô.An Như Cố đặt cuốn sách trong tay xuống, ánh mắt lướt qua Triệu Nghiệp,động tác không nhanh không chậm."Chuyện gì đã xảy ra?"Triệu Nghiệp chạm phải ánh mắt bình tĩnh của cô, cảm giác như có làn gió mátmùa hè thổi qua mặt, lập tức thả lỏng, vội vàng than thở."Gần đây tôi đi làm rất bận, về nhà là lăn ra ngủ, kết quả sáng hôm sau tỉnh dậy,toàn thân đau nhức. Nghĩ là do mình làm việc quá sức nên không để ý, kết quảlà tối nào cũng như vậy, cứ như bị ai đó đánh cả đêm, đau muốn chết.Cô nói xem... Có phải tôi bị bóng đè rồi không?"An Như Cố ngước mắt lên, đánh giá Triệu Nghiệp từ trên xuống dưới, quả thựccó một tia âm khí.Cô khẽ gật đầu, ánh mắt bình tĩnh: "Bị bóng đè quả thực sẽ khiến toàn thân uểoải, nhưng ma quỷ thông thường sẽ không vô duyên vô cớ dây dưa với anh, gầnđây anh có thù oán với ai, người đó đã qua đời hay không?"Triệu Nghiệp vắt óc suy nghĩ, sau đó lắc đầu nguầy nguậy: "Tôi bình thườngkhông dám đắc tội với ai, lấy đâu ra kẻ thù, xung quanh cũng không có ngườithân bạn bè nào qua đời."Điều đó thật kỳ lạ.An Như Cố suy nghĩ một lúc, hỏi: "Anh sống ở đâu?""Sống ở trung tâm thành phố." Triệu Nghiệp lập tức trả lời: "Quan chủ, cầu xincô giúp tôi thu phục con ma đó đi, nếu không tôi không dám ở căn nhà đó nữa!"An Như Cố ừ một tiếng: "Được."

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Vì cô ta đã chủ động hỏi, vậy cô sẽ nói.Khương Tô sững sờ tại chỗ, vai rũ xuống, trong mắt có chút bi thương: "... Cônói có lý, nỗi buồn của con người quả thực không giống nhau."Bạn trai cô ta thường ngày phàn nàn làm lập trình viên quá mệt mỏi, trong lòngcô ta có chút xót xa cho anh ta nhưng vẫn không thể nào cảm nhận được.An Như Cố ngẩng đầu nhìn Khương Tô đang lảng tránh ánh mắt: "Xã hội bâygiờ ngày càng cởi mở, nếu không muốn kết hôn thì cũng không nhất định phảikết hôn, hy vọng cho dù cô có đi ngược lại với thế giới, cũng phải kiên định vớisuy nghĩ của bản thân, sống thành một con người độc lập."Khương Tô mở to mắt, suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cũng hiểu ra, chân thànhnói: "Tôi biết rồi, cảm ơn đại sư.""Tôi vẫn còn khá là không tin tưởng bạn trai mình, ừm... Tôi sẽ xem xét lại tìnhcảm của chúng tôi."Hiện tại, cô ta đang hoang mang và thiếu thốn tình yêu, nếu bước vào hôn nhân,e rằng sẽ khiến cả hai đều không được thoải mái."Ừm, hãy nghe theo trái tim mình."Người hữu duyên hài lòng rời đi, tâm trạng như được khai sáng. Cha mẹ và bạnbè luôn khuyên cô ta tuổi tác đã lớn nên an phận, trong lòng cô ta không đồng ý,nhưng lại bị suy nghĩ của họ chi phối, đưa ra những lựa chọn không phù hợpvới ý nguyện của bản thân.Bây giờ, lời nói của An Như Cố đã tiếp thêm cho cô ta một liều thuốc bổ.Cô ta thực sự không thích người bạn trai này, muốn thay đổi đối phương cònkhiến bản thân bị kiện, vậy thì không an phận nữa!Lúc này, An Như Cố đưa tay bấm đốt ngón tay tính toán, vận mệnh của đốiphương như mặt hồ dậy sóng, xuất hiện sự thay đổi, đi theo hướng hoàn toàntrái ngược với trước đây.Người hữu duyên này bản chất là một cô gái ngoan ngoãn, rõ ràng không muốnkết hôn, nhưng lại phải đi xem mắt kết hôn, đối với bạn trai không thể nói là cóbao nhiêu yêu thương. Vận đào hoa vô cùng trắc trở, có thể thấy rõ là khôngsuôn sẻ.Bản thân cô ta là người không muốn chịu thiệt thòi, bạn trai cũng không phải làngười phù hợp, hai người không phải là duyên phận của nhau.Cho dù không có chuyện máy mô phỏng sinh nở này, cô ta và chồng cũng sẽ lyhôn không lâu sau đó.Bây giờ vận mệnh của cô ta đã thay đổi, không còn vì sự ép buộc của cha mẹmà an phận nữa.Cô ta độc thân vài năm, chuyên tâm làm việc. Sự nghiệp khá thuận lợi, tích gópđược một khoản tiền. Sau đó, cô ta tìm được một người mà mình yêu và yêumình thật lòng.Trùng hợp thay, đó là bạn học cũ của người hữu duyên, từng thầm mến cô ta khicòn đi học, sau khi biết cô tabđộc thân trong buổi họp lớp đã chủ động tỏ tình.Sau khi kết hôn, cuộc sống của họ rất hạnh phúc, con cháu đầy đàn.Sau khi Khương Tô rời đi, An Như Cố thu hồi suy nghĩ, tiếp tục xem bói chonhững vị khách còn lại.Xem xong bốn quẻ, một người đàn ông có vẻ mặt bối rối cầm số thứ tự năm, từngoài cửa bước vào.Anh ta khoảng hai mươi mấy tuổi, mặc áo phông và quần dài, tóc tai rối bù,quầng thâm mắt rất nặng. Thỉnh thoảng lại ngoái đầu nhìn lại, dường như đangsợ hãi điều gì đó.Triệu Nghiệp vừa nhìn thấy An Như Cố, liền như nhìn thấy cha mẹ mình, tronglòng bỗng chốc bình tĩnh lại, nói với vẻ sợ hãi: "Quan chủ cứu mạng, tôi, tôigặp ma rồi!"Kể từ khi gặp chuyện kỳ lạ, điều đầu tiên anh ta nghĩ đến chính là nữ streamerhuyền học mà gần đây anh ta hay xem, hôm nay đã đặc biệt xin nghỉ phép, láixe đến thôn Thang Trì, cầu cứu nữ streamer mà mình vô cùng tin tưởng.Anh ta là khán giả lâu năm của An Như Cố, chưa từng bỏ lỡ buổi phát sóng trựctiếp nào, rất hiểu rõ về khả năng của cô.An Như Cố đặt cuốn sách trong tay xuống, ánh mắt lướt qua Triệu Nghiệp,động tác không nhanh không chậm."Chuyện gì đã xảy ra?"Triệu Nghiệp chạm phải ánh mắt bình tĩnh của cô, cảm giác như có làn gió mátmùa hè thổi qua mặt, lập tức thả lỏng, vội vàng than thở."Gần đây tôi đi làm rất bận, về nhà là lăn ra ngủ, kết quả sáng hôm sau tỉnh dậy,toàn thân đau nhức. Nghĩ là do mình làm việc quá sức nên không để ý, kết quảlà tối nào cũng như vậy, cứ như bị ai đó đánh cả đêm, đau muốn chết.Cô nói xem... Có phải tôi bị bóng đè rồi không?"An Như Cố ngước mắt lên, đánh giá Triệu Nghiệp từ trên xuống dưới, quả thựccó một tia âm khí.Cô khẽ gật đầu, ánh mắt bình tĩnh: "Bị bóng đè quả thực sẽ khiến toàn thân uểoải, nhưng ma quỷ thông thường sẽ không vô duyên vô cớ dây dưa với anh, gầnđây anh có thù oán với ai, người đó đã qua đời hay không?"Triệu Nghiệp vắt óc suy nghĩ, sau đó lắc đầu nguầy nguậy: "Tôi bình thườngkhông dám đắc tội với ai, lấy đâu ra kẻ thù, xung quanh cũng không có ngườithân bạn bè nào qua đời."Điều đó thật kỳ lạ.An Như Cố suy nghĩ một lúc, hỏi: "Anh sống ở đâu?""Sống ở trung tâm thành phố." Triệu Nghiệp lập tức trả lời: "Quan chủ, cầu xincô giúp tôi thu phục con ma đó đi, nếu không tôi không dám ở căn nhà đó nữa!"An Như Cố ừ một tiếng: "Được."

Chương 267