“Ngư ca nhi, mau lên, mấy người còn lề mề gì nữa!” Thái Xuân Hoa đứng ở cửa lớn tiếng gọi, “Giờ này rồi mà còn chưa trang điểm xong, nhanh lên!” “Mợ nó à, mặt còn chưa xoa phấn xong mà.” “Thôi, thôi, nhanh lên. Người nhà họ Lộc đã tới, bảo là đang trên đường rồi.” Thái Xuân Hoa có chút sốt ruột. Một ca nhi không cha không mẹ, nuôi tám năm trời, cuối cùng chỉ đổi được mười lượng bạc. Hừ, đúng là lỗ vốn! Thêm hai bộ chăn cưới, y phục cưới linh tinh các thứ, lại mất thêm hai lượng bạc, hai lượng bạc chứ ít gì, nghĩ mà xót ruột! Trong căn phòng nhỏ lờ mờ, một ca nhi gầy yếu đang được mấy bà thím vây quanh trang điểm. Bình thường y không ở phòng này, vẫn luôn ngủ ở nhà kho. Nhưng hôm nay là ngày y xuất giá, Thái Xuân Hoa sợ người ta nói ra nói vào, mới cho y ở tạm phòng của biểu muội Nguyệt Nương để làm lễ xuất giá. Người xoa mặt ra tay hơi mạnh, khiến mặt Lâm Ngư đỏ ửng lên từng mảng, nhưng y không hề kêu ca một tiếng. Cơn đau này so với những trận đòn roi của cữu ma thì chẳng đáng là gì…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...