Ta vẫn còn nhớ rõ, cái ngày phụ thân và mẫu thân ta bỏ đi là một ngày nắng đẹp. Mặt trời lơ lửng trên cao, ánh nắng nhàn nhạt chiếu xuống, còn ta chỉ dám co ro trong góc tường tối tăm, chẳng khác nào con chuột bị người đời khinh rẻ. Ta đói lắm, không chịu nổi nữa, cứ thế mà bước chân ra khỏi cửa nhà lúc nào chẳng hay. Ta tới chợ, lén lút nhìn người phụ nữ sau quầy bán thịt heo. Trước đây, ta và mẫu thân thường hay đến đó lén nhìn bà. Bà họ Tưởng, không con không cái, người trong chợ ai cũng gọi bà là Tưởng đại tẩu, nhưng sau lưng thì lại bảo bà là Tưởng đại trùng*. (*)Thường chỉ người hung dữ, thô lỗ, cộc cằn. Bà chính là chính thê của phụ thân ta, còn phụ thân thì ở rể trong nhà bà. Mẫu thân ta là người phụ thân lén lút qua lại bên ngoài. Kỳ thực, ngay cả danh phận ngoại thất cũng không có, bởi phụ thân ta là con rể đến nhà vợ ở rể, nào có tư cách mà lấy ngoại thất. Hai người họ lén tư tình với nhau, rồi sinh ra ta, sau đó là đệ đệ. Mẫu thân thường dẫn ta đi theo phụ thân, đứng nhìn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...