--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu…
Chương 74
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Kiếm được tiền, Kiều Triều lập tức đi mua lương thực và một ít gà con. Khi về đến nhà, hắn đưa lại cho Chân Nguyệt số tiền còn lại là 280 văn. Chân Nguyệt lại bắt đầu chia tiền cho mọi người. Lần này Kiều Tam không đi theo vì bận chuẩn bị quà nhập học, nên không được phần.Chân Nguyệt chia cho Kiều Triều và Kiều Nhị mỗi người 20 văn vì lần này họ đã thực hiện thành công một vụ làm ăn lớn. Tiền thị và Chân Nguyệt mỗi người được 10 văn, số tiền còn lại 220 văn được giao cho Kiều Trần thị giữ.Mọi người trong nhà đều vui mừng, ngay cả Tiểu Hoa và các em cũng vui vẻ vì Kiều Triều mua đồ ăn vặt về cho họ.Chân Nguyệt hỏi: "Hiện tại nhà mình có bao nhiêu tiền rồi?"Kiều Trần thị đáp: "Khoảng hơn 10 lượng."Chân Nguyệt liền hỏi tiếp: "Xe lừa giá bao nhiêu? Bảy tám lượng có đủ không?"Mọi người trong nhà chưa ai rõ giá cả, Kiều Đại Sơn nói: "Chắc là đủ, tùy thuộc vào việc chọn loại lừa có phẩm chất ra sao."Chân Nguyệt nhìn Kiều Triều và nói: "Ngày mai huynh cùng cha đi xem thử, hỏi giá một chút. So sánh các nơi, nếu hợp lý thì mua một con lừa về. Về sau nhà mình sẽ phải thường xuyên vận chuyển rau củ đến huyện hoặc chợ."Kiều Triều hơi ngạc nhiên vì mọi chuyện diễn ra nhanh hơn dự tính: "Mình có cần tích cóp thêm ít tiền rồi hẵng mua không?"Chân Nguyệt đáp chắc nịch: "Không cần, mua sớm thì hưởng thụ sớm."Kiều Triều nghe vậy cười thầm, đây là lần đầu tiên hắn nghe câu "mua sớm hưởng sớm," nhưng đúng là nghe rất có lý.Kiều Trần thị tuy đau lòng vì tiền chưa ấm tay đã phải chi ra, nhưng cũng không nói thêm gì.Chân Nguyệt tiếp lời: "Nhân tiện, mua luôn một cái cối xay lúa. Khi tới mùa, mình có thể dùng cối để xay gạo, không cần phải đợi người khác."Thực tế, trong thôn có cối xay đá, nhưng mỗi lần đều phải xếp hàng lâu, quan trọng hơn là mỗi lần Kiều Đại Sơn đến lượt thường bị người ta cắt ngang hàng mà không dám nói gì."Còn nữa, nhớ mua thêm hạt giống rau về. Khu đất trồng củ cải sau nhà, ta cũng phải chuẩn bị trồng thêm loại khác."Kiều Triều hỏi: "Muốn trồng loại rau gì?"Chân Nguyệt đáp: "Mua hạt giống đậu nành và cây đậu đũa."Kiều Trần thị nói: "Nhà mình còn hạt giống đậu đũa, không cần mua."Chân Nguyệt ngạc nhiên: "Sao lại không trồng?"Kiều Trần thị giải thích: "Muốn trồng nhưng không còn đất."Chân Nguyệt liền bảo: "Vậy lấy ra để con trồng."Sáng hôm sau, Kiều Triều cùng Kiều Đại Sơn đi lên trấn. Ở đây chỉ có một nơi bán lừa, giá lừa thượng đẳng là 10 lượng, lừa trung đẳng 8 lượng, và lừa hạ đẳng 6 lượng.Kiều Đại Sơn đề nghị: "Hay mình mua lừa hạ đẳng, như vậy sẽ tiết kiệm được ít tiền."Kiều Triều lắc đầu: "Mua lừa trung đẳng đi. Về sau nó sẽ phải làm việc nhiều, cần phải đầu tư một chút. Nhưng ở đây chỉ có một chỗ bán thôi sao?"Kiều Đại Sơn gật đầu: "Đúng vậy, nếu muốn, mình có thể lên huyện xem."Kiều Triều đồng ý: "Vậy ngày mai mình lên huyện xem thử, đúng như Chân Nguyệt nói, cần so sánh giá cả."Khi trở về nhà, Kiều Triều báo lại giá cả cho mọi người và nói: "Ngày mai con sẽ cùng cha lên huyện xem tiếp".
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Kiếm được tiền, Kiều Triều lập tức đi mua lương thực và một ít gà con. Khi về đến nhà, hắn đưa lại cho Chân Nguyệt số tiền còn lại là 280 văn. Chân Nguyệt lại bắt đầu chia tiền cho mọi người. Lần này Kiều Tam không đi theo vì bận chuẩn bị quà nhập học, nên không được phần.Chân Nguyệt chia cho Kiều Triều và Kiều Nhị mỗi người 20 văn vì lần này họ đã thực hiện thành công một vụ làm ăn lớn. Tiền thị và Chân Nguyệt mỗi người được 10 văn, số tiền còn lại 220 văn được giao cho Kiều Trần thị giữ.Mọi người trong nhà đều vui mừng, ngay cả Tiểu Hoa và các em cũng vui vẻ vì Kiều Triều mua đồ ăn vặt về cho họ.Chân Nguyệt hỏi: "Hiện tại nhà mình có bao nhiêu tiền rồi?"Kiều Trần thị đáp: "Khoảng hơn 10 lượng."Chân Nguyệt liền hỏi tiếp: "Xe lừa giá bao nhiêu? Bảy tám lượng có đủ không?"Mọi người trong nhà chưa ai rõ giá cả, Kiều Đại Sơn nói: "Chắc là đủ, tùy thuộc vào việc chọn loại lừa có phẩm chất ra sao."Chân Nguyệt nhìn Kiều Triều và nói: "Ngày mai huynh cùng cha đi xem thử, hỏi giá một chút. So sánh các nơi, nếu hợp lý thì mua một con lừa về. Về sau nhà mình sẽ phải thường xuyên vận chuyển rau củ đến huyện hoặc chợ."Kiều Triều hơi ngạc nhiên vì mọi chuyện diễn ra nhanh hơn dự tính: "Mình có cần tích cóp thêm ít tiền rồi hẵng mua không?"Chân Nguyệt đáp chắc nịch: "Không cần, mua sớm thì hưởng thụ sớm."Kiều Triều nghe vậy cười thầm, đây là lần đầu tiên hắn nghe câu "mua sớm hưởng sớm," nhưng đúng là nghe rất có lý.Kiều Trần thị tuy đau lòng vì tiền chưa ấm tay đã phải chi ra, nhưng cũng không nói thêm gì.Chân Nguyệt tiếp lời: "Nhân tiện, mua luôn một cái cối xay lúa. Khi tới mùa, mình có thể dùng cối để xay gạo, không cần phải đợi người khác."Thực tế, trong thôn có cối xay đá, nhưng mỗi lần đều phải xếp hàng lâu, quan trọng hơn là mỗi lần Kiều Đại Sơn đến lượt thường bị người ta cắt ngang hàng mà không dám nói gì."Còn nữa, nhớ mua thêm hạt giống rau về. Khu đất trồng củ cải sau nhà, ta cũng phải chuẩn bị trồng thêm loại khác."Kiều Triều hỏi: "Muốn trồng loại rau gì?"Chân Nguyệt đáp: "Mua hạt giống đậu nành và cây đậu đũa."Kiều Trần thị nói: "Nhà mình còn hạt giống đậu đũa, không cần mua."Chân Nguyệt ngạc nhiên: "Sao lại không trồng?"Kiều Trần thị giải thích: "Muốn trồng nhưng không còn đất."Chân Nguyệt liền bảo: "Vậy lấy ra để con trồng."Sáng hôm sau, Kiều Triều cùng Kiều Đại Sơn đi lên trấn. Ở đây chỉ có một nơi bán lừa, giá lừa thượng đẳng là 10 lượng, lừa trung đẳng 8 lượng, và lừa hạ đẳng 6 lượng.Kiều Đại Sơn đề nghị: "Hay mình mua lừa hạ đẳng, như vậy sẽ tiết kiệm được ít tiền."Kiều Triều lắc đầu: "Mua lừa trung đẳng đi. Về sau nó sẽ phải làm việc nhiều, cần phải đầu tư một chút. Nhưng ở đây chỉ có một chỗ bán thôi sao?"Kiều Đại Sơn gật đầu: "Đúng vậy, nếu muốn, mình có thể lên huyện xem."Kiều Triều đồng ý: "Vậy ngày mai mình lên huyện xem thử, đúng như Chân Nguyệt nói, cần so sánh giá cả."Khi trở về nhà, Kiều Triều báo lại giá cả cho mọi người và nói: "Ngày mai con sẽ cùng cha lên huyện xem tiếp".
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Kiếm được tiền, Kiều Triều lập tức đi mua lương thực và một ít gà con. Khi về đến nhà, hắn đưa lại cho Chân Nguyệt số tiền còn lại là 280 văn. Chân Nguyệt lại bắt đầu chia tiền cho mọi người. Lần này Kiều Tam không đi theo vì bận chuẩn bị quà nhập học, nên không được phần.Chân Nguyệt chia cho Kiều Triều và Kiều Nhị mỗi người 20 văn vì lần này họ đã thực hiện thành công một vụ làm ăn lớn. Tiền thị và Chân Nguyệt mỗi người được 10 văn, số tiền còn lại 220 văn được giao cho Kiều Trần thị giữ.Mọi người trong nhà đều vui mừng, ngay cả Tiểu Hoa và các em cũng vui vẻ vì Kiều Triều mua đồ ăn vặt về cho họ.Chân Nguyệt hỏi: "Hiện tại nhà mình có bao nhiêu tiền rồi?"Kiều Trần thị đáp: "Khoảng hơn 10 lượng."Chân Nguyệt liền hỏi tiếp: "Xe lừa giá bao nhiêu? Bảy tám lượng có đủ không?"Mọi người trong nhà chưa ai rõ giá cả, Kiều Đại Sơn nói: "Chắc là đủ, tùy thuộc vào việc chọn loại lừa có phẩm chất ra sao."Chân Nguyệt nhìn Kiều Triều và nói: "Ngày mai huynh cùng cha đi xem thử, hỏi giá một chút. So sánh các nơi, nếu hợp lý thì mua một con lừa về. Về sau nhà mình sẽ phải thường xuyên vận chuyển rau củ đến huyện hoặc chợ."Kiều Triều hơi ngạc nhiên vì mọi chuyện diễn ra nhanh hơn dự tính: "Mình có cần tích cóp thêm ít tiền rồi hẵng mua không?"Chân Nguyệt đáp chắc nịch: "Không cần, mua sớm thì hưởng thụ sớm."Kiều Triều nghe vậy cười thầm, đây là lần đầu tiên hắn nghe câu "mua sớm hưởng sớm," nhưng đúng là nghe rất có lý.Kiều Trần thị tuy đau lòng vì tiền chưa ấm tay đã phải chi ra, nhưng cũng không nói thêm gì.Chân Nguyệt tiếp lời: "Nhân tiện, mua luôn một cái cối xay lúa. Khi tới mùa, mình có thể dùng cối để xay gạo, không cần phải đợi người khác."Thực tế, trong thôn có cối xay đá, nhưng mỗi lần đều phải xếp hàng lâu, quan trọng hơn là mỗi lần Kiều Đại Sơn đến lượt thường bị người ta cắt ngang hàng mà không dám nói gì."Còn nữa, nhớ mua thêm hạt giống rau về. Khu đất trồng củ cải sau nhà, ta cũng phải chuẩn bị trồng thêm loại khác."Kiều Triều hỏi: "Muốn trồng loại rau gì?"Chân Nguyệt đáp: "Mua hạt giống đậu nành và cây đậu đũa."Kiều Trần thị nói: "Nhà mình còn hạt giống đậu đũa, không cần mua."Chân Nguyệt ngạc nhiên: "Sao lại không trồng?"Kiều Trần thị giải thích: "Muốn trồng nhưng không còn đất."Chân Nguyệt liền bảo: "Vậy lấy ra để con trồng."Sáng hôm sau, Kiều Triều cùng Kiều Đại Sơn đi lên trấn. Ở đây chỉ có một nơi bán lừa, giá lừa thượng đẳng là 10 lượng, lừa trung đẳng 8 lượng, và lừa hạ đẳng 6 lượng.Kiều Đại Sơn đề nghị: "Hay mình mua lừa hạ đẳng, như vậy sẽ tiết kiệm được ít tiền."Kiều Triều lắc đầu: "Mua lừa trung đẳng đi. Về sau nó sẽ phải làm việc nhiều, cần phải đầu tư một chút. Nhưng ở đây chỉ có một chỗ bán thôi sao?"Kiều Đại Sơn gật đầu: "Đúng vậy, nếu muốn, mình có thể lên huyện xem."Kiều Triều đồng ý: "Vậy ngày mai mình lên huyện xem thử, đúng như Chân Nguyệt nói, cần so sánh giá cả."Khi trở về nhà, Kiều Triều báo lại giá cả cho mọi người và nói: "Ngày mai con sẽ cùng cha lên huyện xem tiếp".