--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu…
Chương 556
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Đến ngày lành, Kiều gia g.i.ế.c heo. Trong thôn có mấy nhà đến giúp. Một con heo to béo được khiêng từ sân sau ra phía trước. Ai nấy nhìn con heo lớn đều thèm thuồng, lâu rồi họ mới có thịt ăn.Nước sôi đã được chuẩn bị sẵn, đồ tể hạ dao, con heo kêu to, m.á.u tươi phun ra, khiến mọi người vội vàng giữ chặt con heo lại.Việc g.i.ế.c heo đã quá quen thuộc với Kiều gia. Nồi nước lớn cũng được chuẩn bị sẵn. Khi con heo bị xẻ thịt, nội tạng được lấy ra, thịt heo thái thành miếng. Rau xanh được rửa sạch, mùi cơm đã lan tỏa khắp sân.Mỡ được chiên trước, sau đó đem bỏ vào bình. Tiếp theo, thịt heo được xào trên lửa lớn, rau xanh thêm vào cùng...Nồi canh xương heo cũng đang sôi, bên trong có thả củ cải, mùi thơm thanh nhẹ.Khi Kiều Triều trở về cùng mấy người nữa, bữa cơm đã sẵn sàng. Kiều gia đã bày thêm một mâm lớn cho họ ăn. Chân Nguyệt lo không đủ cơm nên bảo Kiều Nhị nhóm lửa nấu thêm một nồi, màn thầu cũng chất đầy cả chậu.Kiều Triều mang về một xe gạch xanh lớn, nhưng vẫn chưa đủ: "Ngày mai ta sẽ cho người kéo thêm hai xe nữa."Chân Nguyệt sờ mặt hắn: "Vất vả quá, vào ăn cơm trước đi." Lúc trước hắn về nhà gầy rộc nhưng rắn chắc, nhìn đã biết là ăn không được ngon miệng, giờ ở nhà ăn uống tốt hơn, cuối cùng đã khỏe lại.Kiều Triều gật đầu: "Ừ."Sau khi ăn xong, dân làng bắt đầu mua thịt heo, có người dùng lương thực để đổi. Chân Nguyệt làm một bát lớn thịt kho tàu và bỏ vào hộp cho Kiều Triều mang về."Cứ hâm nóng lại vào buổi tối mà ăn."Kiều Triều nói: "Khoai tây còn không? Cho ta mấy củ mang theo."Chân Nguyệt gói một túi khoai tây để hắn mang đi.Kiều Triều vừa ăn vừa cưỡi ngựa đi, đến tối khi mọi người dùng cơm, hắn lén lút hâm lại thịt kho tàu, nhưng vẫn bị vài người phát hiện!"Ăn vụng hả! Ta cũng muốn ăn!""Là thịt kho tàu! Cho ta một miếng!""Kiều Đại, ngươi thật không được rồi, sao lại ăn một mình? Chia cho ta một miếng đi."Kiều Triều: ... Một đám quỷ đói đầu thai, mùi thịt thoáng qua là ngửi thấy ngay.Vân Mộng Hạ VũCố Sư Tiệp đi tới,"Ôi, còn thịt à? Cho ta một miếng nữa!"Kiều Triều: ... Cuối cùng cả bát thịt, hắn chỉ ăn được có hai miếng, bởi hắn sợ nếu không ăn nhanh, sẽ bị lấy hết mất.Cũng may là... Vẫn còn vài củ khoai tây trong đống lửa mà chưa ai biết đến.Sau vài ngày chuẩn bị, vật liệu để xây nhà đã sẵn sàng, nhưng vấn đề nấu nướng lại phát sinh.Chân Nguyệt kiểm tra lương thực trong nhà, dạo gần đây ăn hơi nhiều, nhưng vẫn còn đủ dùng. Hơn nữa, chỉ khoảng một tháng nữa là lương thực ngoài đồng cũng đến kỳ thu hoạch.Kiều Triều nhanh chóng dẫn theo người đến, đều là các thành viên trong đội của hắn. Họ biết nhà Kiều Triều nấu ăn ngon hơn hẳn so với đồ ăn trong doanh trại, nên ai nấy đều vui vẻ đến giúp.Chân Nguyệt mời Trịnh nương tử cùng Lư thị nhà bà Hồ tới giúp việc nấu nướng, lo bữa cơm cho đội xây nhà.Tất nhiên, bọn họ cũng giúp đỡ chút việc. Kiều Nhị và Kiều Tam cũng tham gia dựng nhà, còn việc đồng áng cũng không thể ngừng lại. Chân Nguyệt ở nhà trông coi mọi việc, vì họ đang xây nhà nên căn lều cũ đã bị tháo dỡ, cả sân nhà trở nên ngổn ngang.Thịt thì không phải ngày nào cũng có thể ăn, nhưng cơm thì luôn đủ no. Thỉnh thoảng Kiều Triều lại vào rừng săn bắn, mang về chút thịt cho mọi người. Chỉ cần một con gà rừng để nấu nồi canh lớn cũng khiến ai nấy hài lòng.So với đồ ăn trong doanh trại thì hơn cả trăm lần! Dù chỉ là rau xanh hay dưa muối, cũng khiến mọi người cảm thấy ngon.
Đến ngày lành, Kiều gia g.i.ế.c heo. Trong thôn có mấy nhà đến giúp. Một con heo to béo được khiêng từ sân sau ra phía trước. Ai nấy nhìn con heo lớn đều thèm thuồng, lâu rồi họ mới có thịt ăn.
Nước sôi đã được chuẩn bị sẵn, đồ tể hạ dao, con heo kêu to, m.á.u tươi phun ra, khiến mọi người vội vàng giữ chặt con heo lại.
Việc g.i.ế.c heo đã quá quen thuộc với Kiều gia. Nồi nước lớn cũng được chuẩn bị sẵn. Khi con heo bị xẻ thịt, nội tạng được lấy ra, thịt heo thái thành miếng. Rau xanh được rửa sạch, mùi cơm đã lan tỏa khắp sân.
Mỡ được chiên trước, sau đó đem bỏ vào bình. Tiếp theo, thịt heo được xào trên lửa lớn, rau xanh thêm vào cùng...
Nồi canh xương heo cũng đang sôi, bên trong có thả củ cải, mùi thơm thanh nhẹ.
Khi Kiều Triều trở về cùng mấy người nữa, bữa cơm đã sẵn sàng. Kiều gia đã bày thêm một mâm lớn cho họ ăn. Chân Nguyệt lo không đủ cơm nên bảo Kiều Nhị nhóm lửa nấu thêm một nồi, màn thầu cũng chất đầy cả chậu.
Kiều Triều mang về một xe gạch xanh lớn, nhưng vẫn chưa đủ: "Ngày mai ta sẽ cho người kéo thêm hai xe nữa."
Chân Nguyệt sờ mặt hắn: "Vất vả quá, vào ăn cơm trước đi." Lúc trước hắn về nhà gầy rộc nhưng rắn chắc, nhìn đã biết là ăn không được ngon miệng, giờ ở nhà ăn uống tốt hơn, cuối cùng đã khỏe lại.
Kiều Triều gật đầu: "Ừ."
Sau khi ăn xong, dân làng bắt đầu mua thịt heo, có người dùng lương thực để đổi. Chân Nguyệt làm một bát lớn thịt kho tàu và bỏ vào hộp cho Kiều Triều mang về.
"Cứ hâm nóng lại vào buổi tối mà ăn."
Kiều Triều nói: "Khoai tây còn không? Cho ta mấy củ mang theo."
Chân Nguyệt gói một túi khoai tây để hắn mang đi.
Kiều Triều vừa ăn vừa cưỡi ngựa đi, đến tối khi mọi người dùng cơm, hắn lén lút hâm lại thịt kho tàu, nhưng vẫn bị vài người phát hiện!
"Ăn vụng hả! Ta cũng muốn ăn!"
"Là thịt kho tàu! Cho ta một miếng!"
"Kiều Đại, ngươi thật không được rồi, sao lại ăn một mình? Chia cho ta một miếng đi."
Kiều Triều: ... Một đám quỷ đói đầu thai, mùi thịt thoáng qua là ngửi thấy ngay.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Sư Tiệp đi tới,"Ôi, còn thịt à? Cho ta một miếng nữa!"
Kiều Triều: ... Cuối cùng cả bát thịt, hắn chỉ ăn được có hai miếng, bởi hắn sợ nếu không ăn nhanh, sẽ bị lấy hết mất.
Cũng may là... Vẫn còn vài củ khoai tây trong đống lửa mà chưa ai biết đến.
Sau vài ngày chuẩn bị, vật liệu để xây nhà đã sẵn sàng, nhưng vấn đề nấu nướng lại phát sinh.
Chân Nguyệt kiểm tra lương thực trong nhà, dạo gần đây ăn hơi nhiều, nhưng vẫn còn đủ dùng. Hơn nữa, chỉ khoảng một tháng nữa là lương thực ngoài đồng cũng đến kỳ thu hoạch.
Kiều Triều nhanh chóng dẫn theo người đến, đều là các thành viên trong đội của hắn. Họ biết nhà Kiều Triều nấu ăn ngon hơn hẳn so với đồ ăn trong doanh trại, nên ai nấy đều vui vẻ đến giúp.
Chân Nguyệt mời Trịnh nương tử cùng Lư thị nhà bà Hồ tới giúp việc nấu nướng, lo bữa cơm cho đội xây nhà.
Tất nhiên, bọn họ cũng giúp đỡ chút việc. Kiều Nhị và Kiều Tam cũng tham gia dựng nhà, còn việc đồng áng cũng không thể ngừng lại. Chân Nguyệt ở nhà trông coi mọi việc, vì họ đang xây nhà nên căn lều cũ đã bị tháo dỡ, cả sân nhà trở nên ngổn ngang.
Thịt thì không phải ngày nào cũng có thể ăn, nhưng cơm thì luôn đủ no. Thỉnh thoảng Kiều Triều lại vào rừng săn bắn, mang về chút thịt cho mọi người. Chỉ cần một con gà rừng để nấu nồi canh lớn cũng khiến ai nấy hài lòng.
So với đồ ăn trong doanh trại thì hơn cả trăm lần! Dù chỉ là rau xanh hay dưa muối, cũng khiến mọi người cảm thấy ngon.
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Đến ngày lành, Kiều gia g.i.ế.c heo. Trong thôn có mấy nhà đến giúp. Một con heo to béo được khiêng từ sân sau ra phía trước. Ai nấy nhìn con heo lớn đều thèm thuồng, lâu rồi họ mới có thịt ăn.Nước sôi đã được chuẩn bị sẵn, đồ tể hạ dao, con heo kêu to, m.á.u tươi phun ra, khiến mọi người vội vàng giữ chặt con heo lại.Việc g.i.ế.c heo đã quá quen thuộc với Kiều gia. Nồi nước lớn cũng được chuẩn bị sẵn. Khi con heo bị xẻ thịt, nội tạng được lấy ra, thịt heo thái thành miếng. Rau xanh được rửa sạch, mùi cơm đã lan tỏa khắp sân.Mỡ được chiên trước, sau đó đem bỏ vào bình. Tiếp theo, thịt heo được xào trên lửa lớn, rau xanh thêm vào cùng...Nồi canh xương heo cũng đang sôi, bên trong có thả củ cải, mùi thơm thanh nhẹ.Khi Kiều Triều trở về cùng mấy người nữa, bữa cơm đã sẵn sàng. Kiều gia đã bày thêm một mâm lớn cho họ ăn. Chân Nguyệt lo không đủ cơm nên bảo Kiều Nhị nhóm lửa nấu thêm một nồi, màn thầu cũng chất đầy cả chậu.Kiều Triều mang về một xe gạch xanh lớn, nhưng vẫn chưa đủ: "Ngày mai ta sẽ cho người kéo thêm hai xe nữa."Chân Nguyệt sờ mặt hắn: "Vất vả quá, vào ăn cơm trước đi." Lúc trước hắn về nhà gầy rộc nhưng rắn chắc, nhìn đã biết là ăn không được ngon miệng, giờ ở nhà ăn uống tốt hơn, cuối cùng đã khỏe lại.Kiều Triều gật đầu: "Ừ."Sau khi ăn xong, dân làng bắt đầu mua thịt heo, có người dùng lương thực để đổi. Chân Nguyệt làm một bát lớn thịt kho tàu và bỏ vào hộp cho Kiều Triều mang về."Cứ hâm nóng lại vào buổi tối mà ăn."Kiều Triều nói: "Khoai tây còn không? Cho ta mấy củ mang theo."Chân Nguyệt gói một túi khoai tây để hắn mang đi.Kiều Triều vừa ăn vừa cưỡi ngựa đi, đến tối khi mọi người dùng cơm, hắn lén lút hâm lại thịt kho tàu, nhưng vẫn bị vài người phát hiện!"Ăn vụng hả! Ta cũng muốn ăn!""Là thịt kho tàu! Cho ta một miếng!""Kiều Đại, ngươi thật không được rồi, sao lại ăn một mình? Chia cho ta một miếng đi."Kiều Triều: ... Một đám quỷ đói đầu thai, mùi thịt thoáng qua là ngửi thấy ngay.Vân Mộng Hạ VũCố Sư Tiệp đi tới,"Ôi, còn thịt à? Cho ta một miếng nữa!"Kiều Triều: ... Cuối cùng cả bát thịt, hắn chỉ ăn được có hai miếng, bởi hắn sợ nếu không ăn nhanh, sẽ bị lấy hết mất.Cũng may là... Vẫn còn vài củ khoai tây trong đống lửa mà chưa ai biết đến.Sau vài ngày chuẩn bị, vật liệu để xây nhà đã sẵn sàng, nhưng vấn đề nấu nướng lại phát sinh.Chân Nguyệt kiểm tra lương thực trong nhà, dạo gần đây ăn hơi nhiều, nhưng vẫn còn đủ dùng. Hơn nữa, chỉ khoảng một tháng nữa là lương thực ngoài đồng cũng đến kỳ thu hoạch.Kiều Triều nhanh chóng dẫn theo người đến, đều là các thành viên trong đội của hắn. Họ biết nhà Kiều Triều nấu ăn ngon hơn hẳn so với đồ ăn trong doanh trại, nên ai nấy đều vui vẻ đến giúp.Chân Nguyệt mời Trịnh nương tử cùng Lư thị nhà bà Hồ tới giúp việc nấu nướng, lo bữa cơm cho đội xây nhà.Tất nhiên, bọn họ cũng giúp đỡ chút việc. Kiều Nhị và Kiều Tam cũng tham gia dựng nhà, còn việc đồng áng cũng không thể ngừng lại. Chân Nguyệt ở nhà trông coi mọi việc, vì họ đang xây nhà nên căn lều cũ đã bị tháo dỡ, cả sân nhà trở nên ngổn ngang.Thịt thì không phải ngày nào cũng có thể ăn, nhưng cơm thì luôn đủ no. Thỉnh thoảng Kiều Triều lại vào rừng săn bắn, mang về chút thịt cho mọi người. Chỉ cần một con gà rừng để nấu nồi canh lớn cũng khiến ai nấy hài lòng.So với đồ ăn trong doanh trại thì hơn cả trăm lần! Dù chỉ là rau xanh hay dưa muối, cũng khiến mọi người cảm thấy ngon.