--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu…

Chương 624

Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Mọi người vội vàng an ủi bà ấy, không ai dám nhắc đến chuyện làm quan nữa."À, mà không biết Kiều gia có cần người làm vào mùa đông không. Nếu có, các con nhớ đi hỏi để xin việc.""Vâng, thưa nương."Quả thật, Kiều gia cũng đang cần người làm việc. Mùa thu hoạch đến, họ cần người giúp thu lúa và các loại ngũ cốc. Nghe vậy, bà Tần liền gọi hai nhi tử đi đăng ký. Cuối cùng, tam nhi tử của bà ấy cũng được thuê để giúp cắt lúa.Đám A Sơ đều bị sai ra đồng nhặt bông lúa, đeo theo giỏ tre trên lưng, cứ thấy bông lúa rơi xuống là nhặt lên. Ngoài A Sơ, mấy hài tử trong làng cũng làm y như vậy. Kiều Tam ở cửa hàng Kiều gia trông coi, còn lại những người khác đã quay về để giúp thu hoạch lúa, tuốt hạt, rồi đem phơi thóc. Chân Nguyệt cầm cái cào tre, rải đều những hạt thóc thành từng hàng để phơi dưới nắng.Thỉnh thoảng phải để ý trời mưa, thấy mây đen kéo đến thì cả nhà vội vàng chạy vào sân gom lúa vào nhanh chóng, ai cũng mệt mỏi, mồ hôi đầm đìa.Rơm rạ sau khi phơi khô thì xếp thành đống như núi nhỏ ở góc sân, có thể dùng để bện thành đồ vật, còn Kiều gia thì dùng để nuôi bò.Chân Nguyệt nhìn thấy đám tiểu hài tử đan dây thừng lớn, treo lên cành cây làm xích đu, rồi từng đứa một lên chơi vui vẻ.A Sơ cũng muốn chơi, bèn nói với Chân Nguyệt. Sau đó, Chân Nguyệt nhờ người làm cho A Sơ một cái xích đu thật trong sân. Bọn Tiểu Hoa cũng lần lượt lên chơi, sân nhà đầy ắp tiếng cười.Chân Nguyệt còn trồng thêm nho bên cạnh xích đu, nghĩ sau này khi nho lớn lên, giàn nho sẽ rất đẹp. Nhưng nho dễ bị sâu bọ, sợ có con rơi xuống thì thật là đáng sợ.Từng bao lương thực được cất vào kho, nhà kho cũ ở phía trước giờ không còn dùng được vì nơi đó dành cho gia nhân, nên lương thực không thể để ở đó. Chân Nguyệt tính nhờ Kiều Nhị đào thêm một cái hầm chứa nữa.Lúa, tiểu mạch, đậu nành, kê và các loại lương thực khác đều được phân loại và sắp xếp cẩn thận. Nhìn lương thực đầy kho, Chân Nguyệt cảm thấy yên tâm hơn nhiều, vì lương thực rất quan trọng.Tiền thị mặc áo vải thô, lau mồ hôi, nói: "Mệt quá, ta chắc ốm đi rồi." Cả nhà, từ già đến trẻ, đều ra đồng làm việc."Làm phúc thì hưởng phúc, nhưng việc nặng nhọc này làm mãi không hết." Tiền thị vừa than vừa đ.ấ.m lưng.Chân Nguyệt đáp: "Không làm việc thì làm sao có phúc hưởng, phúc là do đôi tay này mà tạo ra.""Đại tẩu nói đúng quá." Mạn Châu đứng cạnh, cầm quạt phe phẩy.Tiểu Hoa bưng ra một chén chè đá: "Thẩm, ăn một chút cho mát.""Cảm ơn Tiểu Hoa."Mọi người vừa ăn vừa nghỉ ngơi. Chân Nguyệt ngồi dựa vào một góc, mệt đến mức gần như thiếp đi. A Sơ chạy đến xoa chân cho Chân Nguyệt, nói: "Nương, con bóp chân cho nương."Chân Nguyệt xoa đầu A Sơ, hỏi: "Hôm nay con đã viết chữ xong chưa?""Dạ, con viết xong rồi.""Thế thì tốt."Khi đã thu hoạch xong lương thực, Chân Nguyệt đề nghị g.i.ế.c heo khao cả làng. Heo nhà nuôi ở Háo Tử Sơn lớn rồi, nuôi lâu lắm rồi, giờ có thể làm thịt.Ai giúp Kiều gia thu hoạch đều được mời ăn tiệc g.i.ế.c heo. Trưởng thôn, Chung gia cũng tham gia.Chân lão đại sau khi làm xong việc nhà mình cũng qua hỗ trợ cho Kiều gia nên cũng được mời. Chân lão nhị vốn nuôi heo cho Kiều gia, đương nhiên cũng có phần. Cả nhà của nhị tỷ Tiền thị cũng đến, nhưng tam tỷ ở xa nên không tới được. 

Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Mọi người vội vàng an ủi bà ấy, không ai dám nhắc đến chuyện làm quan nữa."À, mà không biết Kiều gia có cần người làm vào mùa đông không. Nếu có, các con nhớ đi hỏi để xin việc.""Vâng, thưa nương."Quả thật, Kiều gia cũng đang cần người làm việc. Mùa thu hoạch đến, họ cần người giúp thu lúa và các loại ngũ cốc. Nghe vậy, bà Tần liền gọi hai nhi tử đi đăng ký. Cuối cùng, tam nhi tử của bà ấy cũng được thuê để giúp cắt lúa.Đám A Sơ đều bị sai ra đồng nhặt bông lúa, đeo theo giỏ tre trên lưng, cứ thấy bông lúa rơi xuống là nhặt lên. Ngoài A Sơ, mấy hài tử trong làng cũng làm y như vậy. Kiều Tam ở cửa hàng Kiều gia trông coi, còn lại những người khác đã quay về để giúp thu hoạch lúa, tuốt hạt, rồi đem phơi thóc. Chân Nguyệt cầm cái cào tre, rải đều những hạt thóc thành từng hàng để phơi dưới nắng.Thỉnh thoảng phải để ý trời mưa, thấy mây đen kéo đến thì cả nhà vội vàng chạy vào sân gom lúa vào nhanh chóng, ai cũng mệt mỏi, mồ hôi đầm đìa.Rơm rạ sau khi phơi khô thì xếp thành đống như núi nhỏ ở góc sân, có thể dùng để bện thành đồ vật, còn Kiều gia thì dùng để nuôi bò.Chân Nguyệt nhìn thấy đám tiểu hài tử đan dây thừng lớn, treo lên cành cây làm xích đu, rồi từng đứa một lên chơi vui vẻ.A Sơ cũng muốn chơi, bèn nói với Chân Nguyệt. Sau đó, Chân Nguyệt nhờ người làm cho A Sơ một cái xích đu thật trong sân. Bọn Tiểu Hoa cũng lần lượt lên chơi, sân nhà đầy ắp tiếng cười.Chân Nguyệt còn trồng thêm nho bên cạnh xích đu, nghĩ sau này khi nho lớn lên, giàn nho sẽ rất đẹp. Nhưng nho dễ bị sâu bọ, sợ có con rơi xuống thì thật là đáng sợ.Từng bao lương thực được cất vào kho, nhà kho cũ ở phía trước giờ không còn dùng được vì nơi đó dành cho gia nhân, nên lương thực không thể để ở đó. Chân Nguyệt tính nhờ Kiều Nhị đào thêm một cái hầm chứa nữa.Lúa, tiểu mạch, đậu nành, kê và các loại lương thực khác đều được phân loại và sắp xếp cẩn thận. Nhìn lương thực đầy kho, Chân Nguyệt cảm thấy yên tâm hơn nhiều, vì lương thực rất quan trọng.Tiền thị mặc áo vải thô, lau mồ hôi, nói: "Mệt quá, ta chắc ốm đi rồi." Cả nhà, từ già đến trẻ, đều ra đồng làm việc."Làm phúc thì hưởng phúc, nhưng việc nặng nhọc này làm mãi không hết." Tiền thị vừa than vừa đ.ấ.m lưng.Chân Nguyệt đáp: "Không làm việc thì làm sao có phúc hưởng, phúc là do đôi tay này mà tạo ra.""Đại tẩu nói đúng quá." Mạn Châu đứng cạnh, cầm quạt phe phẩy.Tiểu Hoa bưng ra một chén chè đá: "Thẩm, ăn một chút cho mát.""Cảm ơn Tiểu Hoa."Mọi người vừa ăn vừa nghỉ ngơi. Chân Nguyệt ngồi dựa vào một góc, mệt đến mức gần như thiếp đi. A Sơ chạy đến xoa chân cho Chân Nguyệt, nói: "Nương, con bóp chân cho nương."Chân Nguyệt xoa đầu A Sơ, hỏi: "Hôm nay con đã viết chữ xong chưa?""Dạ, con viết xong rồi.""Thế thì tốt."Khi đã thu hoạch xong lương thực, Chân Nguyệt đề nghị g.i.ế.c heo khao cả làng. Heo nhà nuôi ở Háo Tử Sơn lớn rồi, nuôi lâu lắm rồi, giờ có thể làm thịt.Ai giúp Kiều gia thu hoạch đều được mời ăn tiệc g.i.ế.c heo. Trưởng thôn, Chung gia cũng tham gia.Chân lão đại sau khi làm xong việc nhà mình cũng qua hỗ trợ cho Kiều gia nên cũng được mời. Chân lão nhị vốn nuôi heo cho Kiều gia, đương nhiên cũng có phần. Cả nhà của nhị tỷ Tiền thị cũng đến, nhưng tam tỷ ở xa nên không tới được. 

Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Mọi người vội vàng an ủi bà ấy, không ai dám nhắc đến chuyện làm quan nữa."À, mà không biết Kiều gia có cần người làm vào mùa đông không. Nếu có, các con nhớ đi hỏi để xin việc.""Vâng, thưa nương."Quả thật, Kiều gia cũng đang cần người làm việc. Mùa thu hoạch đến, họ cần người giúp thu lúa và các loại ngũ cốc. Nghe vậy, bà Tần liền gọi hai nhi tử đi đăng ký. Cuối cùng, tam nhi tử của bà ấy cũng được thuê để giúp cắt lúa.Đám A Sơ đều bị sai ra đồng nhặt bông lúa, đeo theo giỏ tre trên lưng, cứ thấy bông lúa rơi xuống là nhặt lên. Ngoài A Sơ, mấy hài tử trong làng cũng làm y như vậy. Kiều Tam ở cửa hàng Kiều gia trông coi, còn lại những người khác đã quay về để giúp thu hoạch lúa, tuốt hạt, rồi đem phơi thóc. Chân Nguyệt cầm cái cào tre, rải đều những hạt thóc thành từng hàng để phơi dưới nắng.Thỉnh thoảng phải để ý trời mưa, thấy mây đen kéo đến thì cả nhà vội vàng chạy vào sân gom lúa vào nhanh chóng, ai cũng mệt mỏi, mồ hôi đầm đìa.Rơm rạ sau khi phơi khô thì xếp thành đống như núi nhỏ ở góc sân, có thể dùng để bện thành đồ vật, còn Kiều gia thì dùng để nuôi bò.Chân Nguyệt nhìn thấy đám tiểu hài tử đan dây thừng lớn, treo lên cành cây làm xích đu, rồi từng đứa một lên chơi vui vẻ.A Sơ cũng muốn chơi, bèn nói với Chân Nguyệt. Sau đó, Chân Nguyệt nhờ người làm cho A Sơ một cái xích đu thật trong sân. Bọn Tiểu Hoa cũng lần lượt lên chơi, sân nhà đầy ắp tiếng cười.Chân Nguyệt còn trồng thêm nho bên cạnh xích đu, nghĩ sau này khi nho lớn lên, giàn nho sẽ rất đẹp. Nhưng nho dễ bị sâu bọ, sợ có con rơi xuống thì thật là đáng sợ.Từng bao lương thực được cất vào kho, nhà kho cũ ở phía trước giờ không còn dùng được vì nơi đó dành cho gia nhân, nên lương thực không thể để ở đó. Chân Nguyệt tính nhờ Kiều Nhị đào thêm một cái hầm chứa nữa.Lúa, tiểu mạch, đậu nành, kê và các loại lương thực khác đều được phân loại và sắp xếp cẩn thận. Nhìn lương thực đầy kho, Chân Nguyệt cảm thấy yên tâm hơn nhiều, vì lương thực rất quan trọng.Tiền thị mặc áo vải thô, lau mồ hôi, nói: "Mệt quá, ta chắc ốm đi rồi." Cả nhà, từ già đến trẻ, đều ra đồng làm việc."Làm phúc thì hưởng phúc, nhưng việc nặng nhọc này làm mãi không hết." Tiền thị vừa than vừa đ.ấ.m lưng.Chân Nguyệt đáp: "Không làm việc thì làm sao có phúc hưởng, phúc là do đôi tay này mà tạo ra.""Đại tẩu nói đúng quá." Mạn Châu đứng cạnh, cầm quạt phe phẩy.Tiểu Hoa bưng ra một chén chè đá: "Thẩm, ăn một chút cho mát.""Cảm ơn Tiểu Hoa."Mọi người vừa ăn vừa nghỉ ngơi. Chân Nguyệt ngồi dựa vào một góc, mệt đến mức gần như thiếp đi. A Sơ chạy đến xoa chân cho Chân Nguyệt, nói: "Nương, con bóp chân cho nương."Chân Nguyệt xoa đầu A Sơ, hỏi: "Hôm nay con đã viết chữ xong chưa?""Dạ, con viết xong rồi.""Thế thì tốt."Khi đã thu hoạch xong lương thực, Chân Nguyệt đề nghị g.i.ế.c heo khao cả làng. Heo nhà nuôi ở Háo Tử Sơn lớn rồi, nuôi lâu lắm rồi, giờ có thể làm thịt.Ai giúp Kiều gia thu hoạch đều được mời ăn tiệc g.i.ế.c heo. Trưởng thôn, Chung gia cũng tham gia.Chân lão đại sau khi làm xong việc nhà mình cũng qua hỗ trợ cho Kiều gia nên cũng được mời. Chân lão nhị vốn nuôi heo cho Kiều gia, đương nhiên cũng có phần. Cả nhà của nhị tỷ Tiền thị cũng đến, nhưng tam tỷ ở xa nên không tới được. 

Chương 624