--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu…

Chương 694

Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Mạn Châu mỉm cười: "Vừa hay muội mới làm ít đá bào đậu xanh, hai người uống chút cho mát." Băng đá này là do Chân Nguyệt sắp xếp người mang đến.Kiều Tam cũng vội lấy ghế cho mọi người ngồi. Tiền thị uống một ngụm đá bào, cảm thấy dễ chịu hơn, rồi bắt đầu nói: "Phụ thân của Tiểu Hoa gần đây cứ thỉnh thoảng đến tìm con bé. Ta đã đuổi đánh hắn ta vài lần, nhưng hắn ta cứ đứng từ xa nhìn, thật đáng sợ!"Kiều Tam nghe vậy liền bực mình: "Để đệ cho người đánh hắn ta thêm một trận!"Tiền thị ngăn lại: "Không cần vội. Ta định gửi Tiểu Hoa sang đây ở một thời gian, chắc hắn ta biết con bé không còn ở nhà chúng ta nữa thì sẽ không tới nữa."Mạn Châu đồng ý: "Không thành vấn đề. Muội sẽ dọn phòng ngay."Tiền thị mỉm cười: "Vậy nhờ muội. Tiểu Hoa có thể giúp trông A Đóa nữa. À, nếu muội biết ai tử tế, có thể giới thiệu cho Tiểu Hoa một người tốt."Mạn Châu gật đầu: "Được, muội sẽ để ý giúp."Tiền thị lại hỏi: "Đại ca muội đâu rồi? Lần trước không phải đến huyện thành để chuẩn bị thi tú tài sao?"Mạn Châu đáp: "Đúng vậy, nhưng sau đó huynh ấy phải lên phủ thành để thi. Hiện giờ vẫn chưa có tin tức gì."Tiền thị ngạc nhiên: "Không thi ở đây sao?" Kiều gia không có ai đi thi cử, chỉ có Kiều Tam biết chữ, nhưng cũng chưa thi đậu tú tài, nên gia đình không rõ chuyện thi cử lắm.Mạn Châu giải thích: "Phải thi ở phủ thành. Tuy nhiên, đường từ huyện thành tới phủ thành cũng không xa. Trước khi đi, huynh ấy còn ở nhà muội đọc sách và liên lạc với mấy người cùng trường, rồi cùng nhau lên đường.""Thì ra là vậy!" Tiền thị gật đầu hiểu ra, sau đó trò chuyện thêm một lúc rồi dẫn Tiểu Hoa về nhà chuẩn bị đồ đạc.Vài ngày sau, Chung Giai Hàng trở về từ phủ thành, nhưng sắc mặt không được tốt lắm."Đại ca! Huynh đã về rồi!" Mạn Châu vui mừng khi thấy xe ngựa dừng lại trước tiệm, Chung Giai Hàng bước xuống với vẻ mệt mỏi.Chung Giai Hàng đáp ngắn gọn: "Ừ, đã về rồi."Kiều Tam vội vàng lấy ghế cho Chung Giai Hàng ngồi, rồi nói: "Để đệ đi mua chút đồ ăn cho đại ca." Sau đó, hắn nhanh chóng đi sang tiệm cơm đối diện.Vân Mộng Hạ VũTiểu Hoa mới đến hôm qua, mang ra một chén nước cho Chung Giai Hàng. Hắn nhận lấy: "Cảm ơn."Tiểu Hoa thẹn thùng cười đáp lại, rồi quay về tiếp tục trông nom A Đóa.Mạn Châu nhìn thấy sắc mặt của Chung Giai Hàng không tốt, liền hỏi: "Đại ca, có chuyện gì sao? Khảo thí không tốt cũng không sao đâu, sau này vẫn còn cơ hội mà."Chung Giai Hàng lắc đầu, thở dài: "Không phải, ta đã không thi nữa, chỉ phí tiền mà thôi!"Một lúc sau, Kiều Tam trở về với đồ ăn. Chung Giai Hàng bắt đầu kể: "Lần này có tổng cộng hơn bảy mươi người tham gia thi, nhưng chỉ có ba người đỗ. Ba người đó đều là con nhà quyền quý ở phủ thành, gia đình có người làm quan.""Sau khi thi xong, có người đồn rằng đề thi đã bị lộ trước, nhưng ngay ngày hôm sau, người đó lại c.h.ế.t tại khách điếm.""Lúc ấy, chúng ta – những người cùng trường thi – đều hoảng sợ, chẳng dám ra khỏi khách điếm, cũng không dám nói gì thêm.""Có vài người nổi giận, đi phủ nha đòi công bằng, nhưng rồi tất cả bọn họ cũng biến mất vào ngày hôm sau. Cuối cùng, chỉ có tin đồn rằng họ không đỗ và bỏ trốn."Chung Giai Hàng thở dài: "Ta nghĩ mình không nên thi nữa. Giờ ta định về quê làm phu tử dạy học." 

Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Mạn Châu mỉm cười: "Vừa hay muội mới làm ít đá bào đậu xanh, hai người uống chút cho mát." Băng đá này là do Chân Nguyệt sắp xếp người mang đến.Kiều Tam cũng vội lấy ghế cho mọi người ngồi. Tiền thị uống một ngụm đá bào, cảm thấy dễ chịu hơn, rồi bắt đầu nói: "Phụ thân của Tiểu Hoa gần đây cứ thỉnh thoảng đến tìm con bé. Ta đã đuổi đánh hắn ta vài lần, nhưng hắn ta cứ đứng từ xa nhìn, thật đáng sợ!"Kiều Tam nghe vậy liền bực mình: "Để đệ cho người đánh hắn ta thêm một trận!"Tiền thị ngăn lại: "Không cần vội. Ta định gửi Tiểu Hoa sang đây ở một thời gian, chắc hắn ta biết con bé không còn ở nhà chúng ta nữa thì sẽ không tới nữa."Mạn Châu đồng ý: "Không thành vấn đề. Muội sẽ dọn phòng ngay."Tiền thị mỉm cười: "Vậy nhờ muội. Tiểu Hoa có thể giúp trông A Đóa nữa. À, nếu muội biết ai tử tế, có thể giới thiệu cho Tiểu Hoa một người tốt."Mạn Châu gật đầu: "Được, muội sẽ để ý giúp."Tiền thị lại hỏi: "Đại ca muội đâu rồi? Lần trước không phải đến huyện thành để chuẩn bị thi tú tài sao?"Mạn Châu đáp: "Đúng vậy, nhưng sau đó huynh ấy phải lên phủ thành để thi. Hiện giờ vẫn chưa có tin tức gì."Tiền thị ngạc nhiên: "Không thi ở đây sao?" Kiều gia không có ai đi thi cử, chỉ có Kiều Tam biết chữ, nhưng cũng chưa thi đậu tú tài, nên gia đình không rõ chuyện thi cử lắm.Mạn Châu giải thích: "Phải thi ở phủ thành. Tuy nhiên, đường từ huyện thành tới phủ thành cũng không xa. Trước khi đi, huynh ấy còn ở nhà muội đọc sách và liên lạc với mấy người cùng trường, rồi cùng nhau lên đường.""Thì ra là vậy!" Tiền thị gật đầu hiểu ra, sau đó trò chuyện thêm một lúc rồi dẫn Tiểu Hoa về nhà chuẩn bị đồ đạc.Vài ngày sau, Chung Giai Hàng trở về từ phủ thành, nhưng sắc mặt không được tốt lắm."Đại ca! Huynh đã về rồi!" Mạn Châu vui mừng khi thấy xe ngựa dừng lại trước tiệm, Chung Giai Hàng bước xuống với vẻ mệt mỏi.Chung Giai Hàng đáp ngắn gọn: "Ừ, đã về rồi."Kiều Tam vội vàng lấy ghế cho Chung Giai Hàng ngồi, rồi nói: "Để đệ đi mua chút đồ ăn cho đại ca." Sau đó, hắn nhanh chóng đi sang tiệm cơm đối diện.Vân Mộng Hạ VũTiểu Hoa mới đến hôm qua, mang ra một chén nước cho Chung Giai Hàng. Hắn nhận lấy: "Cảm ơn."Tiểu Hoa thẹn thùng cười đáp lại, rồi quay về tiếp tục trông nom A Đóa.Mạn Châu nhìn thấy sắc mặt của Chung Giai Hàng không tốt, liền hỏi: "Đại ca, có chuyện gì sao? Khảo thí không tốt cũng không sao đâu, sau này vẫn còn cơ hội mà."Chung Giai Hàng lắc đầu, thở dài: "Không phải, ta đã không thi nữa, chỉ phí tiền mà thôi!"Một lúc sau, Kiều Tam trở về với đồ ăn. Chung Giai Hàng bắt đầu kể: "Lần này có tổng cộng hơn bảy mươi người tham gia thi, nhưng chỉ có ba người đỗ. Ba người đó đều là con nhà quyền quý ở phủ thành, gia đình có người làm quan.""Sau khi thi xong, có người đồn rằng đề thi đã bị lộ trước, nhưng ngay ngày hôm sau, người đó lại c.h.ế.t tại khách điếm.""Lúc ấy, chúng ta – những người cùng trường thi – đều hoảng sợ, chẳng dám ra khỏi khách điếm, cũng không dám nói gì thêm.""Có vài người nổi giận, đi phủ nha đòi công bằng, nhưng rồi tất cả bọn họ cũng biến mất vào ngày hôm sau. Cuối cùng, chỉ có tin đồn rằng họ không đỗ và bỏ trốn."Chung Giai Hàng thở dài: "Ta nghĩ mình không nên thi nữa. Giờ ta định về quê làm phu tử dạy học." 

Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Mạn Châu mỉm cười: "Vừa hay muội mới làm ít đá bào đậu xanh, hai người uống chút cho mát." Băng đá này là do Chân Nguyệt sắp xếp người mang đến.Kiều Tam cũng vội lấy ghế cho mọi người ngồi. Tiền thị uống một ngụm đá bào, cảm thấy dễ chịu hơn, rồi bắt đầu nói: "Phụ thân của Tiểu Hoa gần đây cứ thỉnh thoảng đến tìm con bé. Ta đã đuổi đánh hắn ta vài lần, nhưng hắn ta cứ đứng từ xa nhìn, thật đáng sợ!"Kiều Tam nghe vậy liền bực mình: "Để đệ cho người đánh hắn ta thêm một trận!"Tiền thị ngăn lại: "Không cần vội. Ta định gửi Tiểu Hoa sang đây ở một thời gian, chắc hắn ta biết con bé không còn ở nhà chúng ta nữa thì sẽ không tới nữa."Mạn Châu đồng ý: "Không thành vấn đề. Muội sẽ dọn phòng ngay."Tiền thị mỉm cười: "Vậy nhờ muội. Tiểu Hoa có thể giúp trông A Đóa nữa. À, nếu muội biết ai tử tế, có thể giới thiệu cho Tiểu Hoa một người tốt."Mạn Châu gật đầu: "Được, muội sẽ để ý giúp."Tiền thị lại hỏi: "Đại ca muội đâu rồi? Lần trước không phải đến huyện thành để chuẩn bị thi tú tài sao?"Mạn Châu đáp: "Đúng vậy, nhưng sau đó huynh ấy phải lên phủ thành để thi. Hiện giờ vẫn chưa có tin tức gì."Tiền thị ngạc nhiên: "Không thi ở đây sao?" Kiều gia không có ai đi thi cử, chỉ có Kiều Tam biết chữ, nhưng cũng chưa thi đậu tú tài, nên gia đình không rõ chuyện thi cử lắm.Mạn Châu giải thích: "Phải thi ở phủ thành. Tuy nhiên, đường từ huyện thành tới phủ thành cũng không xa. Trước khi đi, huynh ấy còn ở nhà muội đọc sách và liên lạc với mấy người cùng trường, rồi cùng nhau lên đường.""Thì ra là vậy!" Tiền thị gật đầu hiểu ra, sau đó trò chuyện thêm một lúc rồi dẫn Tiểu Hoa về nhà chuẩn bị đồ đạc.Vài ngày sau, Chung Giai Hàng trở về từ phủ thành, nhưng sắc mặt không được tốt lắm."Đại ca! Huynh đã về rồi!" Mạn Châu vui mừng khi thấy xe ngựa dừng lại trước tiệm, Chung Giai Hàng bước xuống với vẻ mệt mỏi.Chung Giai Hàng đáp ngắn gọn: "Ừ, đã về rồi."Kiều Tam vội vàng lấy ghế cho Chung Giai Hàng ngồi, rồi nói: "Để đệ đi mua chút đồ ăn cho đại ca." Sau đó, hắn nhanh chóng đi sang tiệm cơm đối diện.Vân Mộng Hạ VũTiểu Hoa mới đến hôm qua, mang ra một chén nước cho Chung Giai Hàng. Hắn nhận lấy: "Cảm ơn."Tiểu Hoa thẹn thùng cười đáp lại, rồi quay về tiếp tục trông nom A Đóa.Mạn Châu nhìn thấy sắc mặt của Chung Giai Hàng không tốt, liền hỏi: "Đại ca, có chuyện gì sao? Khảo thí không tốt cũng không sao đâu, sau này vẫn còn cơ hội mà."Chung Giai Hàng lắc đầu, thở dài: "Không phải, ta đã không thi nữa, chỉ phí tiền mà thôi!"Một lúc sau, Kiều Tam trở về với đồ ăn. Chung Giai Hàng bắt đầu kể: "Lần này có tổng cộng hơn bảy mươi người tham gia thi, nhưng chỉ có ba người đỗ. Ba người đó đều là con nhà quyền quý ở phủ thành, gia đình có người làm quan.""Sau khi thi xong, có người đồn rằng đề thi đã bị lộ trước, nhưng ngay ngày hôm sau, người đó lại c.h.ế.t tại khách điếm.""Lúc ấy, chúng ta – những người cùng trường thi – đều hoảng sợ, chẳng dám ra khỏi khách điếm, cũng không dám nói gì thêm.""Có vài người nổi giận, đi phủ nha đòi công bằng, nhưng rồi tất cả bọn họ cũng biến mất vào ngày hôm sau. Cuối cùng, chỉ có tin đồn rằng họ không đỗ và bỏ trốn."Chung Giai Hàng thở dài: "Ta nghĩ mình không nên thi nữa. Giờ ta định về quê làm phu tử dạy học." 

Chương 694