--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu…
Chương 758
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Vào ngày thứ hai, khi Kiều Triều định xin phép trở về, Hoài Dương Vương bất ngờ mời hắn đi tửu lâu uống rượu và cho vời một ca nữ đến hầu hạ. Kiều Triều thoái thác, nói rằng ở nhà mình có "hổ cái" ghen lắm, sợ bị phát hiện sẽ gặp rắc rối.Hoài Dương Vương không hiểu được liền cười lớn: "Đường đường là tướng quân lại sợ thê tử! Ngươi đúng là hiếm thấy! Có lẽ thê tử ngươi đã già rồi đi, lại chỉ là nông phụ thô kệch không biết chữ thì làm sao xứng được với ngươi, ta đây tặng ngươi một người tâm đầu ý hợp, không cần ngại ngùng!"Kiều Triều ngoài cười nhưng trong lòng lạnh lẽo: "Đa tạ Vương gia." A Nguyệt nhà hắn không biết chữ sao? A Nguyệt nhà hắn là nông phụ thô lỗ sao? Hắn về sau sẽ làm cho tên này mở rộng tầm mắt."Như Họa, về sau ngươi chính là người của Kiều tướng quân.""Dạ." Nữ tử gọi là Như Họa đi đến bên cạnh rót rượu cho Kiều Triều,"Đại nhân, mời ngài uống rượu."Kiều Triều bưng chén rượu lên uống một ngụm, theo sau ngã quỵ ở trên mặt bàn, thủ hạ của Hoài Dương Vương cười lớn: "Vậy mà đã say rồi"Cơ Sơn: "Một tên nông phu thôi mà, sao có thể từng uống rượu ngon!""Đúng như ngài nói, Như Họa, mang theo người đi nghỉ ngơi đi.""Dạ vâng."Như Họa đưa Kiều Triều về phòng, định thay hắn cởi áo thì bất ngờ Kiều Triều bật dậy, một tay vung d.a.o đập nhẹ vào gáy nàng ta làm nàng ta ngất đi, sau đó đẩy nàng ta xuống gầm giường, tựa vào tường lắng nghe động tĩnh phòng bên cạnh. Nhưng phòng bên chỉ có tiếng vui đùa cùng ca kỹ, không có tin tức gì quan trọng. Kiều Triều liền nghỉ ngơi, mặc cho Như Họa nằm trên đất.Ngày hôm sau, Kiều Triều xin phép trở về huyện Thương Quận, Như Họa cũng được Hoài Dương Vương gửi gắm để đi theo. Uất Trì Thịnh biết được, dè dặt hỏi: "Ngài ... không sợ Kiều phu nhân giận sao?"Kiều Triều: "Ngươi mang theo một phần binh lính về trước rồi nói với nương tử ta."Uất Trì Thịnh liền đi trước về báo tin cho Chân Nguyệt, kể lại việc Hoài Dương Vương đã phong chức Tiên Phong tướng quân cho Kiều Triều và còn gửi Như Họa đi theo.A Sơ nghe vậy liền tức giận: "Nương! Vậy chúng ta không cần phụ thân nữa! Con sẽ đi theo nương!"Chân Nguyệt không giận, chỉ hỏi kỹ thêm tình hình. Biết Như Họa là người Hoài Dương Vương ban cho Kiều Triều khi phong hắn làm tướng quân."Binh lực đâu? Có thể có bao nhiêu?" Chân Nguyệt bắt được trọng điểm.Uất Trì Thịnh: "Hoài Dương Vương nói đại nhân có thể điều khiển binh mã huyện Thương Quận."Chân Nguyệt: "... Cho nên chỉ là ban cho một cái chức danh dễ nghe? Đúng là tính toán rất tốt đấy. Đại nhân nhà ngươi không có tức giận chứ?"Uất Trì Thịnh lắc đầu,"Tạm thời không thấy đại nhân tức giận.""Ta đã biết, các ngươi đi trước nghỉ ngơi đi." Uất Trì Thịnh gãi gãi đầu, cũng không biết Chân Nguyệt có tức giận hay không nữa, nhìn nàng rất bình tĩnh.Sau khi mọi người rời đi, A Sơ ở một bên quan sát vẻ mặt Chân Nguyệt,"Nương, nếu phụ thân thật sự có người thì phải làm sao bây giờ?"Chân Nguyệt: "Làm sao bây giờ? Đem hắn đi thiến."A Sơ:...Chân Nguyệt: "Tin tưởng phụ thân con một chút, người nọ là Hoài Dương Vương cho, phụ thân con mà nói không cần thì rất có thể xảy ra xung đột, trước tiên chờ hắn trở về rồi nói sau."Tuy nhiên, tin tức nhanh chóng đến tai Kiều Trần thị và cả nhà họ Kiều đều lo lắng mà nhìn Chân Nguyệt.Kiều Trần thị : "Nếu lão đại thực sự không phải với con, ta sẽ đuổi hắn đi. Con và hài tử mãi mãi là người nhà Kiều gia."Kiều Đại Sơn: "Đúng!"
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Vào ngày thứ hai, khi Kiều Triều định xin phép trở về, Hoài Dương Vương bất ngờ mời hắn đi tửu lâu uống rượu và cho vời một ca nữ đến hầu hạ. Kiều Triều thoái thác, nói rằng ở nhà mình có "hổ cái" ghen lắm, sợ bị phát hiện sẽ gặp rắc rối.Hoài Dương Vương không hiểu được liền cười lớn: "Đường đường là tướng quân lại sợ thê tử! Ngươi đúng là hiếm thấy! Có lẽ thê tử ngươi đã già rồi đi, lại chỉ là nông phụ thô kệch không biết chữ thì làm sao xứng được với ngươi, ta đây tặng ngươi một người tâm đầu ý hợp, không cần ngại ngùng!"Kiều Triều ngoài cười nhưng trong lòng lạnh lẽo: "Đa tạ Vương gia." A Nguyệt nhà hắn không biết chữ sao? A Nguyệt nhà hắn là nông phụ thô lỗ sao? Hắn về sau sẽ làm cho tên này mở rộng tầm mắt."Như Họa, về sau ngươi chính là người của Kiều tướng quân.""Dạ." Nữ tử gọi là Như Họa đi đến bên cạnh rót rượu cho Kiều Triều,"Đại nhân, mời ngài uống rượu."Kiều Triều bưng chén rượu lên uống một ngụm, theo sau ngã quỵ ở trên mặt bàn, thủ hạ của Hoài Dương Vương cười lớn: "Vậy mà đã say rồi"Cơ Sơn: "Một tên nông phu thôi mà, sao có thể từng uống rượu ngon!""Đúng như ngài nói, Như Họa, mang theo người đi nghỉ ngơi đi.""Dạ vâng."Như Họa đưa Kiều Triều về phòng, định thay hắn cởi áo thì bất ngờ Kiều Triều bật dậy, một tay vung d.a.o đập nhẹ vào gáy nàng ta làm nàng ta ngất đi, sau đó đẩy nàng ta xuống gầm giường, tựa vào tường lắng nghe động tĩnh phòng bên cạnh. Nhưng phòng bên chỉ có tiếng vui đùa cùng ca kỹ, không có tin tức gì quan trọng. Kiều Triều liền nghỉ ngơi, mặc cho Như Họa nằm trên đất.Ngày hôm sau, Kiều Triều xin phép trở về huyện Thương Quận, Như Họa cũng được Hoài Dương Vương gửi gắm để đi theo. Uất Trì Thịnh biết được, dè dặt hỏi: "Ngài ... không sợ Kiều phu nhân giận sao?"Kiều Triều: "Ngươi mang theo một phần binh lính về trước rồi nói với nương tử ta."Uất Trì Thịnh liền đi trước về báo tin cho Chân Nguyệt, kể lại việc Hoài Dương Vương đã phong chức Tiên Phong tướng quân cho Kiều Triều và còn gửi Như Họa đi theo.A Sơ nghe vậy liền tức giận: "Nương! Vậy chúng ta không cần phụ thân nữa! Con sẽ đi theo nương!"Chân Nguyệt không giận, chỉ hỏi kỹ thêm tình hình. Biết Như Họa là người Hoài Dương Vương ban cho Kiều Triều khi phong hắn làm tướng quân."Binh lực đâu? Có thể có bao nhiêu?" Chân Nguyệt bắt được trọng điểm.Uất Trì Thịnh: "Hoài Dương Vương nói đại nhân có thể điều khiển binh mã huyện Thương Quận."Chân Nguyệt: "... Cho nên chỉ là ban cho một cái chức danh dễ nghe? Đúng là tính toán rất tốt đấy. Đại nhân nhà ngươi không có tức giận chứ?"Uất Trì Thịnh lắc đầu,"Tạm thời không thấy đại nhân tức giận.""Ta đã biết, các ngươi đi trước nghỉ ngơi đi." Uất Trì Thịnh gãi gãi đầu, cũng không biết Chân Nguyệt có tức giận hay không nữa, nhìn nàng rất bình tĩnh.Sau khi mọi người rời đi, A Sơ ở một bên quan sát vẻ mặt Chân Nguyệt,"Nương, nếu phụ thân thật sự có người thì phải làm sao bây giờ?"Chân Nguyệt: "Làm sao bây giờ? Đem hắn đi thiến."A Sơ:...Chân Nguyệt: "Tin tưởng phụ thân con một chút, người nọ là Hoài Dương Vương cho, phụ thân con mà nói không cần thì rất có thể xảy ra xung đột, trước tiên chờ hắn trở về rồi nói sau."Tuy nhiên, tin tức nhanh chóng đến tai Kiều Trần thị và cả nhà họ Kiều đều lo lắng mà nhìn Chân Nguyệt.Kiều Trần thị : "Nếu lão đại thực sự không phải với con, ta sẽ đuổi hắn đi. Con và hài tử mãi mãi là người nhà Kiều gia."Kiều Đại Sơn: "Đúng!"
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Vào ngày thứ hai, khi Kiều Triều định xin phép trở về, Hoài Dương Vương bất ngờ mời hắn đi tửu lâu uống rượu và cho vời một ca nữ đến hầu hạ. Kiều Triều thoái thác, nói rằng ở nhà mình có "hổ cái" ghen lắm, sợ bị phát hiện sẽ gặp rắc rối.Hoài Dương Vương không hiểu được liền cười lớn: "Đường đường là tướng quân lại sợ thê tử! Ngươi đúng là hiếm thấy! Có lẽ thê tử ngươi đã già rồi đi, lại chỉ là nông phụ thô kệch không biết chữ thì làm sao xứng được với ngươi, ta đây tặng ngươi một người tâm đầu ý hợp, không cần ngại ngùng!"Kiều Triều ngoài cười nhưng trong lòng lạnh lẽo: "Đa tạ Vương gia." A Nguyệt nhà hắn không biết chữ sao? A Nguyệt nhà hắn là nông phụ thô lỗ sao? Hắn về sau sẽ làm cho tên này mở rộng tầm mắt."Như Họa, về sau ngươi chính là người của Kiều tướng quân.""Dạ." Nữ tử gọi là Như Họa đi đến bên cạnh rót rượu cho Kiều Triều,"Đại nhân, mời ngài uống rượu."Kiều Triều bưng chén rượu lên uống một ngụm, theo sau ngã quỵ ở trên mặt bàn, thủ hạ của Hoài Dương Vương cười lớn: "Vậy mà đã say rồi"Cơ Sơn: "Một tên nông phu thôi mà, sao có thể từng uống rượu ngon!""Đúng như ngài nói, Như Họa, mang theo người đi nghỉ ngơi đi.""Dạ vâng."Như Họa đưa Kiều Triều về phòng, định thay hắn cởi áo thì bất ngờ Kiều Triều bật dậy, một tay vung d.a.o đập nhẹ vào gáy nàng ta làm nàng ta ngất đi, sau đó đẩy nàng ta xuống gầm giường, tựa vào tường lắng nghe động tĩnh phòng bên cạnh. Nhưng phòng bên chỉ có tiếng vui đùa cùng ca kỹ, không có tin tức gì quan trọng. Kiều Triều liền nghỉ ngơi, mặc cho Như Họa nằm trên đất.Ngày hôm sau, Kiều Triều xin phép trở về huyện Thương Quận, Như Họa cũng được Hoài Dương Vương gửi gắm để đi theo. Uất Trì Thịnh biết được, dè dặt hỏi: "Ngài ... không sợ Kiều phu nhân giận sao?"Kiều Triều: "Ngươi mang theo một phần binh lính về trước rồi nói với nương tử ta."Uất Trì Thịnh liền đi trước về báo tin cho Chân Nguyệt, kể lại việc Hoài Dương Vương đã phong chức Tiên Phong tướng quân cho Kiều Triều và còn gửi Như Họa đi theo.A Sơ nghe vậy liền tức giận: "Nương! Vậy chúng ta không cần phụ thân nữa! Con sẽ đi theo nương!"Chân Nguyệt không giận, chỉ hỏi kỹ thêm tình hình. Biết Như Họa là người Hoài Dương Vương ban cho Kiều Triều khi phong hắn làm tướng quân."Binh lực đâu? Có thể có bao nhiêu?" Chân Nguyệt bắt được trọng điểm.Uất Trì Thịnh: "Hoài Dương Vương nói đại nhân có thể điều khiển binh mã huyện Thương Quận."Chân Nguyệt: "... Cho nên chỉ là ban cho một cái chức danh dễ nghe? Đúng là tính toán rất tốt đấy. Đại nhân nhà ngươi không có tức giận chứ?"Uất Trì Thịnh lắc đầu,"Tạm thời không thấy đại nhân tức giận.""Ta đã biết, các ngươi đi trước nghỉ ngơi đi." Uất Trì Thịnh gãi gãi đầu, cũng không biết Chân Nguyệt có tức giận hay không nữa, nhìn nàng rất bình tĩnh.Sau khi mọi người rời đi, A Sơ ở một bên quan sát vẻ mặt Chân Nguyệt,"Nương, nếu phụ thân thật sự có người thì phải làm sao bây giờ?"Chân Nguyệt: "Làm sao bây giờ? Đem hắn đi thiến."A Sơ:...Chân Nguyệt: "Tin tưởng phụ thân con một chút, người nọ là Hoài Dương Vương cho, phụ thân con mà nói không cần thì rất có thể xảy ra xung đột, trước tiên chờ hắn trở về rồi nói sau."Tuy nhiên, tin tức nhanh chóng đến tai Kiều Trần thị và cả nhà họ Kiều đều lo lắng mà nhìn Chân Nguyệt.Kiều Trần thị : "Nếu lão đại thực sự không phải với con, ta sẽ đuổi hắn đi. Con và hài tử mãi mãi là người nhà Kiều gia."Kiều Đại Sơn: "Đúng!"