--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu…
Chương 800
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Chuyện tình cảm đối với A Sơ không quan trọng, trong khi trận chiến này còn chưa biết bao giờ mới kết thúc.Chân Nguyệt gật đầu: "Vậy con thử nghĩ xem có gia đình nào có nữ nhi thích hợp với con không, lần này nương sẽ hỏi rõ ràng." Nhà họ Quản không được, nhưng còn nhiều gia đình khác để chọn.A Sơ đáp: "Vâng, nương."Buổi tối, cả nhà Kiều gia đều biết hôn sự của A Sơ đã tan vỡ, lại còn nghe được chuyện nhà họ Quản làm ra việc như vậy, ai nấy đều bực bội."Nhà bọn họ sao có thể như thế, thật không biết dạy hài tử! Còn thua xa nhà ta." Tiền thị tỏ vẻ không hài lòng, nàng ấy vốn mong chờ hôn sự của A Sơ suôn sẻ để đến lượt A Trọng, nàng ấy cũng rất muốn sớm bế tôn tử, tôn nữ.Kiều Tam nói: "Đại trượng phu sợ gì không có thê tử. A Sơ không cần buồn lòng."A Sơ lắc đầu: "Tam thúc, con không hề buồn. Ban đầu chỉ là chọn gia đình nào có gia thế phù hợp mà thôi." Vì Quản Ương là lão sư dạy của hắn, nên A Sơ nghĩ rằng gia đình họ Quản sẽ có nữ nhi thích hợp làm thê hiền, không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Kiều Trần thị nói: "A Sơ nhà ta ưu tú như vậy, họ không nhìn thấy được là thiệt thòi cho họ. Nếu con muốn, nãi nãi sẽ tìm cho con vài cô nương tốt hơn."Chân Nguyệt: "Vài cô nương sao? Chỉ cần chọn một là được rồi."Vân Mộng Hạ VũA Sơ: "Nãi nãi, không cần vội đâu."Kiều Trần thị sốt ruột: "Sao lại không cần vội, con cũng lớn như vậy rồi, những người bằng tuổi con đã sớm có hài tử rồi."Chân Nguyệt đáp: "Việc tốt thường gian nan, không sao đâu."Chẳng bao lâu, tin tức về việc hôn sự giữa nhà họ Kiều và nhà họ Quản bị hủy bỏ đã lan truyền ra ngoài. Một số người vui mừng, một số khác thích thú hóng chuyện, nhưng rốt cuộc không ai rõ được tình hình thực sự."Coi như hôn sự không thành, thế thì nữ nhi nhà ta có thể có cơ hội rồi!""Quản gia sao lại để lỡ việc tốt như vậy? Nếu Kiều gia sau này thắng trận, chẳng phải nữ nhi nhà họ sẽ là vương phi?""Nhưng chuyện đó còn xa lắm, mấy nữ tử thế gia vẫn kiêu ngạo lắm. Chẳng ai để mắt đến Kiều gia đâu. Kiều đại công tử quanh năm ở quân doanh, chắc cũng không biết chữ gì cả, nhìn chắc là kẻ thô lỗ thôi.""Ngươi nói gì thế? Lão thái gia Quản gia là tiên sinh dạy học của Kiều đại công tử đấy. Nghe nói Kiều đại công tử rất thông minh, tướng quân và phu nhân đều biết chữ, sao nhi tử của họ lại không?""Đúng rồi, ta trước kia ở làng Đại Nam. Kiều gia là gia đình giàu nhất trong làng, hài tử từ nhỏ đã có tiên sinh dạy, đến cả các nữ hài trong nhà cũng thế, nên hài tử nhà Kiều gia đều biết chữ."Lão thái thái Trương gia nghe xong liền trầm ngâm suy nghĩ. Nhà bà không có nữ nhi đến tuổi, nhưng có nhi tử. Bà nghe nói tam phu nhân Kiều gia có một nữ nhi cũng vừa tầm tuổi. Nếu có thể kết thân...Còn phía nhà họ Quản, họ đóng chặt cửa mấy ngày liền. Quản Ương vì cảm thấy có lỗi với A Sơ nên nằm liệt giường mấy ngày, nhưng A Sơ vẫn giữ thái độ tôn trọng, không hề thay đổi.Quản Thư Di rất hài lòng với tình hình hiện tại, còn Quản Thư Vi lại ngồi buồn bã trong phòng. Kiều đại công tử thật là một người tốt. Sau cùng, nàng ấy cắn môi quyết định, lấy hết dũng khí chạy ra khỏi nhà.
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Chuyện tình cảm đối với A Sơ không quan trọng, trong khi trận chiến này còn chưa biết bao giờ mới kết thúc.Chân Nguyệt gật đầu: "Vậy con thử nghĩ xem có gia đình nào có nữ nhi thích hợp với con không, lần này nương sẽ hỏi rõ ràng." Nhà họ Quản không được, nhưng còn nhiều gia đình khác để chọn.A Sơ đáp: "Vâng, nương."Buổi tối, cả nhà Kiều gia đều biết hôn sự của A Sơ đã tan vỡ, lại còn nghe được chuyện nhà họ Quản làm ra việc như vậy, ai nấy đều bực bội."Nhà bọn họ sao có thể như thế, thật không biết dạy hài tử! Còn thua xa nhà ta." Tiền thị tỏ vẻ không hài lòng, nàng ấy vốn mong chờ hôn sự của A Sơ suôn sẻ để đến lượt A Trọng, nàng ấy cũng rất muốn sớm bế tôn tử, tôn nữ.Kiều Tam nói: "Đại trượng phu sợ gì không có thê tử. A Sơ không cần buồn lòng."A Sơ lắc đầu: "Tam thúc, con không hề buồn. Ban đầu chỉ là chọn gia đình nào có gia thế phù hợp mà thôi." Vì Quản Ương là lão sư dạy của hắn, nên A Sơ nghĩ rằng gia đình họ Quản sẽ có nữ nhi thích hợp làm thê hiền, không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Kiều Trần thị nói: "A Sơ nhà ta ưu tú như vậy, họ không nhìn thấy được là thiệt thòi cho họ. Nếu con muốn, nãi nãi sẽ tìm cho con vài cô nương tốt hơn."Chân Nguyệt: "Vài cô nương sao? Chỉ cần chọn một là được rồi."Vân Mộng Hạ VũA Sơ: "Nãi nãi, không cần vội đâu."Kiều Trần thị sốt ruột: "Sao lại không cần vội, con cũng lớn như vậy rồi, những người bằng tuổi con đã sớm có hài tử rồi."Chân Nguyệt đáp: "Việc tốt thường gian nan, không sao đâu."Chẳng bao lâu, tin tức về việc hôn sự giữa nhà họ Kiều và nhà họ Quản bị hủy bỏ đã lan truyền ra ngoài. Một số người vui mừng, một số khác thích thú hóng chuyện, nhưng rốt cuộc không ai rõ được tình hình thực sự."Coi như hôn sự không thành, thế thì nữ nhi nhà ta có thể có cơ hội rồi!""Quản gia sao lại để lỡ việc tốt như vậy? Nếu Kiều gia sau này thắng trận, chẳng phải nữ nhi nhà họ sẽ là vương phi?""Nhưng chuyện đó còn xa lắm, mấy nữ tử thế gia vẫn kiêu ngạo lắm. Chẳng ai để mắt đến Kiều gia đâu. Kiều đại công tử quanh năm ở quân doanh, chắc cũng không biết chữ gì cả, nhìn chắc là kẻ thô lỗ thôi.""Ngươi nói gì thế? Lão thái gia Quản gia là tiên sinh dạy học của Kiều đại công tử đấy. Nghe nói Kiều đại công tử rất thông minh, tướng quân và phu nhân đều biết chữ, sao nhi tử của họ lại không?""Đúng rồi, ta trước kia ở làng Đại Nam. Kiều gia là gia đình giàu nhất trong làng, hài tử từ nhỏ đã có tiên sinh dạy, đến cả các nữ hài trong nhà cũng thế, nên hài tử nhà Kiều gia đều biết chữ."Lão thái thái Trương gia nghe xong liền trầm ngâm suy nghĩ. Nhà bà không có nữ nhi đến tuổi, nhưng có nhi tử. Bà nghe nói tam phu nhân Kiều gia có một nữ nhi cũng vừa tầm tuổi. Nếu có thể kết thân...Còn phía nhà họ Quản, họ đóng chặt cửa mấy ngày liền. Quản Ương vì cảm thấy có lỗi với A Sơ nên nằm liệt giường mấy ngày, nhưng A Sơ vẫn giữ thái độ tôn trọng, không hề thay đổi.Quản Thư Di rất hài lòng với tình hình hiện tại, còn Quản Thư Vi lại ngồi buồn bã trong phòng. Kiều đại công tử thật là một người tốt. Sau cùng, nàng ấy cắn môi quyết định, lấy hết dũng khí chạy ra khỏi nhà.
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Chuyện tình cảm đối với A Sơ không quan trọng, trong khi trận chiến này còn chưa biết bao giờ mới kết thúc.Chân Nguyệt gật đầu: "Vậy con thử nghĩ xem có gia đình nào có nữ nhi thích hợp với con không, lần này nương sẽ hỏi rõ ràng." Nhà họ Quản không được, nhưng còn nhiều gia đình khác để chọn.A Sơ đáp: "Vâng, nương."Buổi tối, cả nhà Kiều gia đều biết hôn sự của A Sơ đã tan vỡ, lại còn nghe được chuyện nhà họ Quản làm ra việc như vậy, ai nấy đều bực bội."Nhà bọn họ sao có thể như thế, thật không biết dạy hài tử! Còn thua xa nhà ta." Tiền thị tỏ vẻ không hài lòng, nàng ấy vốn mong chờ hôn sự của A Sơ suôn sẻ để đến lượt A Trọng, nàng ấy cũng rất muốn sớm bế tôn tử, tôn nữ.Kiều Tam nói: "Đại trượng phu sợ gì không có thê tử. A Sơ không cần buồn lòng."A Sơ lắc đầu: "Tam thúc, con không hề buồn. Ban đầu chỉ là chọn gia đình nào có gia thế phù hợp mà thôi." Vì Quản Ương là lão sư dạy của hắn, nên A Sơ nghĩ rằng gia đình họ Quản sẽ có nữ nhi thích hợp làm thê hiền, không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Kiều Trần thị nói: "A Sơ nhà ta ưu tú như vậy, họ không nhìn thấy được là thiệt thòi cho họ. Nếu con muốn, nãi nãi sẽ tìm cho con vài cô nương tốt hơn."Chân Nguyệt: "Vài cô nương sao? Chỉ cần chọn một là được rồi."Vân Mộng Hạ VũA Sơ: "Nãi nãi, không cần vội đâu."Kiều Trần thị sốt ruột: "Sao lại không cần vội, con cũng lớn như vậy rồi, những người bằng tuổi con đã sớm có hài tử rồi."Chân Nguyệt đáp: "Việc tốt thường gian nan, không sao đâu."Chẳng bao lâu, tin tức về việc hôn sự giữa nhà họ Kiều và nhà họ Quản bị hủy bỏ đã lan truyền ra ngoài. Một số người vui mừng, một số khác thích thú hóng chuyện, nhưng rốt cuộc không ai rõ được tình hình thực sự."Coi như hôn sự không thành, thế thì nữ nhi nhà ta có thể có cơ hội rồi!""Quản gia sao lại để lỡ việc tốt như vậy? Nếu Kiều gia sau này thắng trận, chẳng phải nữ nhi nhà họ sẽ là vương phi?""Nhưng chuyện đó còn xa lắm, mấy nữ tử thế gia vẫn kiêu ngạo lắm. Chẳng ai để mắt đến Kiều gia đâu. Kiều đại công tử quanh năm ở quân doanh, chắc cũng không biết chữ gì cả, nhìn chắc là kẻ thô lỗ thôi.""Ngươi nói gì thế? Lão thái gia Quản gia là tiên sinh dạy học của Kiều đại công tử đấy. Nghe nói Kiều đại công tử rất thông minh, tướng quân và phu nhân đều biết chữ, sao nhi tử của họ lại không?""Đúng rồi, ta trước kia ở làng Đại Nam. Kiều gia là gia đình giàu nhất trong làng, hài tử từ nhỏ đã có tiên sinh dạy, đến cả các nữ hài trong nhà cũng thế, nên hài tử nhà Kiều gia đều biết chữ."Lão thái thái Trương gia nghe xong liền trầm ngâm suy nghĩ. Nhà bà không có nữ nhi đến tuổi, nhưng có nhi tử. Bà nghe nói tam phu nhân Kiều gia có một nữ nhi cũng vừa tầm tuổi. Nếu có thể kết thân...Còn phía nhà họ Quản, họ đóng chặt cửa mấy ngày liền. Quản Ương vì cảm thấy có lỗi với A Sơ nên nằm liệt giường mấy ngày, nhưng A Sơ vẫn giữ thái độ tôn trọng, không hề thay đổi.Quản Thư Di rất hài lòng với tình hình hiện tại, còn Quản Thư Vi lại ngồi buồn bã trong phòng. Kiều đại công tử thật là một người tốt. Sau cùng, nàng ấy cắn môi quyết định, lấy hết dũng khí chạy ra khỏi nhà.