--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu…
Chương 850
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Hai bên trở về doanh trại, Nam Dương Vương thì nghỉ ngơi, còn Kiều Triều thông báo cho người đến bàn bạc đại sự.Kiều Triều tin rằng Cố Sư Tiệp sẽ đồng ý, mà khi đó đối thủ còn lại của hắn chỉ là Nam Dương Vương. Vì vậy, hắn đã bắt đầu lên kế hoạch cho bước tiếp theo trong ba ngày chờ đợi.Ba ngày sau, Kiều Triều dẫn quân đến Châu Đông Di, một trong bốn châu Đông Bắc và là châu lớn nhất.Vân Mộng Hạ VũTrên tường thành, Cố Sư Tiệp lệnh mở cổng để nghênh đón Kiều Triều. Đội quân của Kiều Triều vào thành một cách trật tự tiếp quản toàn bộ châu mà không có hành vi cướp bóc, họ tiếp tục tiến tới ba châu còn lại.Nam Dương Vương không đích thân đến, mà chỉ cử người theo Kiều Triều. Đến khi tới Liêu Châu, một quan lại và một tướng lĩnh của Nam Dương Vương đòi được quyền quản lý Liêu Châu. Ngay lập tức, bị Kiều Triều rút đao c.h.é.m đầu.Sau đó, tất cả binh lính của Nam Dương Vương cũng bị tiêu diệt hoàn toàn!Kiều Triều sắc mặt không đổi, tiếp tục tiếp quản hai châu còn lại. Ngay lúc đó, Nam Dương Vương gây rối, dẫn mười vạn quân tấn công Trì Định.Kiều Triều lập tức ra lệnh tiếp quản nhanh chóng hai châu còn lại và tự mình trở về Trì Định, dù đã có sắp xếp trước nhưng hắn vẫn lo lắng cho Chân Nguyệt đang ở đó.Khi Trì Định bị mười vạn quân tấn công, Chân Nguyệt không quá lo lắng, bởi ở Hàm Châu, năm vạn quân của họ đã bắt đầu tấn công ba châu thuộc lãnh địa của Nam Dương Vương. Không chỉ vậy, Lạc Châu và Độ Châu cũng bị bao vây và truy quét.Tại Trì Định, quân của Chân Nguyệt không vội giao chiến mà rút lui về phía Hàm Châu. Khi Trì Định liên tục bị tấn công và phải lùi dần, Chân Nguyệt đã đến Hàm Châu từ trước.Bỏ lại Trì Định cũng không thành vấn đề, vì cuối cùng quân của họ sẽ bao vây toàn bộ Trì Định.Bên phía Nam Dương Vương, khi nghe tin ba châu, Độ Châu, Lạc Châu đều bị quân của Kiều Định Vương bao vây và truy quét, hắn ta vô cùng hoảng sợ: "Hắn làm sao có thể có nhiều binh lực đến vậy! Lại còn tác chiến trên bốn mặt trận, lương thảo của họ có đủ không? Trước tiên ta phải chiếm lấy Trì Định, còn lại chắc chắn chỉ là hư binh! Hãy lệnh mọi người phòng thủ trước."Một cận thần bên cạnh nói: "Nhưng Kiều Định Vương phi rất giỏi canh tác, nghe nói lương thảo của họ thực sự có thể đủ a."Nam Dương Vương cáu kỉnh: "Đủ là đủ thế nào?"Nam Dương Vương giậm chân đầy tức giận. Hắn ta đã hợp tác với Kiều Định Vương suốt thời gian dài, nên cũng hiểu rõ năng lực của đối phương, không thể không thừa nhận rằng Kiều Định Vương thực sự rất tài giỏi. Nhưng để hắn ta nhận thua sao? Chuyện đó không bao giờ có khả năng!Khi Trì Định hoàn toàn rơi vào tay quân Nam Dương Vương, Kiều Triều đã trở về cùng đội quân của mình. Sau vài trận chiến quyết liệt, quân của hắn dần dần chiếm lại lãnh thổ của Nam Dương Vương, cuối cùng đẩy quân hắn ta đến bờ biển.Lúc này, Nam Dương Vương biết rằng đại cuộc đã mất, nhưng trong lòng vẫn không cam chịu, hơn nữa hắn ta cũng không muốn chết. Rõ ràng hắn ta đã đến các bước cuối, vậy vì sao lại không thể là hắn ta thắng?Trước kia, hắn ta là một quý tộc thế gia, còn Kiều Định Vương kia chỉ là kẻ xuất thân từ nơi thôn quê, một thường dân. Dựa vào cái gì mà Kiều Định Vương lại thắng?Kiều Triều bình thản nói: "Nhận thua đi."Nam Dương Vương lớn tiếng đáp: "Ta sẽ không bao giờ nhận thua! Nếu còn sống, ta nhất định sẽ trở lại!" Nói rồi, Nam Dương Vương nhảy xuống vách đá, rơi vào biển cả.
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Hai bên trở về doanh trại, Nam Dương Vương thì nghỉ ngơi, còn Kiều Triều thông báo cho người đến bàn bạc đại sự.Kiều Triều tin rằng Cố Sư Tiệp sẽ đồng ý, mà khi đó đối thủ còn lại của hắn chỉ là Nam Dương Vương. Vì vậy, hắn đã bắt đầu lên kế hoạch cho bước tiếp theo trong ba ngày chờ đợi.Ba ngày sau, Kiều Triều dẫn quân đến Châu Đông Di, một trong bốn châu Đông Bắc và là châu lớn nhất.Vân Mộng Hạ VũTrên tường thành, Cố Sư Tiệp lệnh mở cổng để nghênh đón Kiều Triều. Đội quân của Kiều Triều vào thành một cách trật tự tiếp quản toàn bộ châu mà không có hành vi cướp bóc, họ tiếp tục tiến tới ba châu còn lại.Nam Dương Vương không đích thân đến, mà chỉ cử người theo Kiều Triều. Đến khi tới Liêu Châu, một quan lại và một tướng lĩnh của Nam Dương Vương đòi được quyền quản lý Liêu Châu. Ngay lập tức, bị Kiều Triều rút đao c.h.é.m đầu.Sau đó, tất cả binh lính của Nam Dương Vương cũng bị tiêu diệt hoàn toàn!Kiều Triều sắc mặt không đổi, tiếp tục tiếp quản hai châu còn lại. Ngay lúc đó, Nam Dương Vương gây rối, dẫn mười vạn quân tấn công Trì Định.Kiều Triều lập tức ra lệnh tiếp quản nhanh chóng hai châu còn lại và tự mình trở về Trì Định, dù đã có sắp xếp trước nhưng hắn vẫn lo lắng cho Chân Nguyệt đang ở đó.Khi Trì Định bị mười vạn quân tấn công, Chân Nguyệt không quá lo lắng, bởi ở Hàm Châu, năm vạn quân của họ đã bắt đầu tấn công ba châu thuộc lãnh địa của Nam Dương Vương. Không chỉ vậy, Lạc Châu và Độ Châu cũng bị bao vây và truy quét.Tại Trì Định, quân của Chân Nguyệt không vội giao chiến mà rút lui về phía Hàm Châu. Khi Trì Định liên tục bị tấn công và phải lùi dần, Chân Nguyệt đã đến Hàm Châu từ trước.Bỏ lại Trì Định cũng không thành vấn đề, vì cuối cùng quân của họ sẽ bao vây toàn bộ Trì Định.Bên phía Nam Dương Vương, khi nghe tin ba châu, Độ Châu, Lạc Châu đều bị quân của Kiều Định Vương bao vây và truy quét, hắn ta vô cùng hoảng sợ: "Hắn làm sao có thể có nhiều binh lực đến vậy! Lại còn tác chiến trên bốn mặt trận, lương thảo của họ có đủ không? Trước tiên ta phải chiếm lấy Trì Định, còn lại chắc chắn chỉ là hư binh! Hãy lệnh mọi người phòng thủ trước."Một cận thần bên cạnh nói: "Nhưng Kiều Định Vương phi rất giỏi canh tác, nghe nói lương thảo của họ thực sự có thể đủ a."Nam Dương Vương cáu kỉnh: "Đủ là đủ thế nào?"Nam Dương Vương giậm chân đầy tức giận. Hắn ta đã hợp tác với Kiều Định Vương suốt thời gian dài, nên cũng hiểu rõ năng lực của đối phương, không thể không thừa nhận rằng Kiều Định Vương thực sự rất tài giỏi. Nhưng để hắn ta nhận thua sao? Chuyện đó không bao giờ có khả năng!Khi Trì Định hoàn toàn rơi vào tay quân Nam Dương Vương, Kiều Triều đã trở về cùng đội quân của mình. Sau vài trận chiến quyết liệt, quân của hắn dần dần chiếm lại lãnh thổ của Nam Dương Vương, cuối cùng đẩy quân hắn ta đến bờ biển.Lúc này, Nam Dương Vương biết rằng đại cuộc đã mất, nhưng trong lòng vẫn không cam chịu, hơn nữa hắn ta cũng không muốn chết. Rõ ràng hắn ta đã đến các bước cuối, vậy vì sao lại không thể là hắn ta thắng?Trước kia, hắn ta là một quý tộc thế gia, còn Kiều Định Vương kia chỉ là kẻ xuất thân từ nơi thôn quê, một thường dân. Dựa vào cái gì mà Kiều Định Vương lại thắng?Kiều Triều bình thản nói: "Nhận thua đi."Nam Dương Vương lớn tiếng đáp: "Ta sẽ không bao giờ nhận thua! Nếu còn sống, ta nhất định sẽ trở lại!" Nói rồi, Nam Dương Vương nhảy xuống vách đá, rơi vào biển cả.
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Hai bên trở về doanh trại, Nam Dương Vương thì nghỉ ngơi, còn Kiều Triều thông báo cho người đến bàn bạc đại sự.Kiều Triều tin rằng Cố Sư Tiệp sẽ đồng ý, mà khi đó đối thủ còn lại của hắn chỉ là Nam Dương Vương. Vì vậy, hắn đã bắt đầu lên kế hoạch cho bước tiếp theo trong ba ngày chờ đợi.Ba ngày sau, Kiều Triều dẫn quân đến Châu Đông Di, một trong bốn châu Đông Bắc và là châu lớn nhất.Vân Mộng Hạ VũTrên tường thành, Cố Sư Tiệp lệnh mở cổng để nghênh đón Kiều Triều. Đội quân của Kiều Triều vào thành một cách trật tự tiếp quản toàn bộ châu mà không có hành vi cướp bóc, họ tiếp tục tiến tới ba châu còn lại.Nam Dương Vương không đích thân đến, mà chỉ cử người theo Kiều Triều. Đến khi tới Liêu Châu, một quan lại và một tướng lĩnh của Nam Dương Vương đòi được quyền quản lý Liêu Châu. Ngay lập tức, bị Kiều Triều rút đao c.h.é.m đầu.Sau đó, tất cả binh lính của Nam Dương Vương cũng bị tiêu diệt hoàn toàn!Kiều Triều sắc mặt không đổi, tiếp tục tiếp quản hai châu còn lại. Ngay lúc đó, Nam Dương Vương gây rối, dẫn mười vạn quân tấn công Trì Định.Kiều Triều lập tức ra lệnh tiếp quản nhanh chóng hai châu còn lại và tự mình trở về Trì Định, dù đã có sắp xếp trước nhưng hắn vẫn lo lắng cho Chân Nguyệt đang ở đó.Khi Trì Định bị mười vạn quân tấn công, Chân Nguyệt không quá lo lắng, bởi ở Hàm Châu, năm vạn quân của họ đã bắt đầu tấn công ba châu thuộc lãnh địa của Nam Dương Vương. Không chỉ vậy, Lạc Châu và Độ Châu cũng bị bao vây và truy quét.Tại Trì Định, quân của Chân Nguyệt không vội giao chiến mà rút lui về phía Hàm Châu. Khi Trì Định liên tục bị tấn công và phải lùi dần, Chân Nguyệt đã đến Hàm Châu từ trước.Bỏ lại Trì Định cũng không thành vấn đề, vì cuối cùng quân của họ sẽ bao vây toàn bộ Trì Định.Bên phía Nam Dương Vương, khi nghe tin ba châu, Độ Châu, Lạc Châu đều bị quân của Kiều Định Vương bao vây và truy quét, hắn ta vô cùng hoảng sợ: "Hắn làm sao có thể có nhiều binh lực đến vậy! Lại còn tác chiến trên bốn mặt trận, lương thảo của họ có đủ không? Trước tiên ta phải chiếm lấy Trì Định, còn lại chắc chắn chỉ là hư binh! Hãy lệnh mọi người phòng thủ trước."Một cận thần bên cạnh nói: "Nhưng Kiều Định Vương phi rất giỏi canh tác, nghe nói lương thảo của họ thực sự có thể đủ a."Nam Dương Vương cáu kỉnh: "Đủ là đủ thế nào?"Nam Dương Vương giậm chân đầy tức giận. Hắn ta đã hợp tác với Kiều Định Vương suốt thời gian dài, nên cũng hiểu rõ năng lực của đối phương, không thể không thừa nhận rằng Kiều Định Vương thực sự rất tài giỏi. Nhưng để hắn ta nhận thua sao? Chuyện đó không bao giờ có khả năng!Khi Trì Định hoàn toàn rơi vào tay quân Nam Dương Vương, Kiều Triều đã trở về cùng đội quân của mình. Sau vài trận chiến quyết liệt, quân của hắn dần dần chiếm lại lãnh thổ của Nam Dương Vương, cuối cùng đẩy quân hắn ta đến bờ biển.Lúc này, Nam Dương Vương biết rằng đại cuộc đã mất, nhưng trong lòng vẫn không cam chịu, hơn nữa hắn ta cũng không muốn chết. Rõ ràng hắn ta đã đến các bước cuối, vậy vì sao lại không thể là hắn ta thắng?Trước kia, hắn ta là một quý tộc thế gia, còn Kiều Định Vương kia chỉ là kẻ xuất thân từ nơi thôn quê, một thường dân. Dựa vào cái gì mà Kiều Định Vương lại thắng?Kiều Triều bình thản nói: "Nhận thua đi."Nam Dương Vương lớn tiếng đáp: "Ta sẽ không bao giờ nhận thua! Nếu còn sống, ta nhất định sẽ trở lại!" Nói rồi, Nam Dương Vương nhảy xuống vách đá, rơi vào biển cả.