Phủ Định Bắc Hầu hôm nay không quá thái bình, ai cũng nói Tiểu Hầu gia Lục Trầm Chu trúng tà, vừa tỉnh lại liền hỏi là ai đánh lén hắn, lại hỏi Hầu phu nhân ở đâu. Trong phủ trên dưới đều là vẻ mặt kinh ngạc, chưa nói đến không ai dám đến Hầu phủ đánh lén Tiểu Hầu gia. Thứ hai, tiểu Hầu gia còn chưa cưới thê, Hầu phu nhân ở đâu ra? “Có lẽ Hầu gia muốn hỏi là lão phu nhân? Sáng sớm hôm nay lão phu nhân đã cùng tiểu thư, biểu tiểu thư lên núi dâng hương.” Người hầu bên cạnh Lục Trầm Chu cẩn thận trả lời. Lục Trầm Chu đau đầu dữ dội, làm gì cũng có chút không kiên nhẫn, lúc này nghe được người hầu trả lời, càng không kiên nhẫn: "Lỗ tai điếc sao? Bản hầu không hỏi Lão phu nhân, là Hầu phu nhân.” “Hầu... Hầu phu nhân? Hầu gia, ngài còn chưa cưới thê, trong phủ không có Hầu phu nhân.” Lúc người hầu nói lời này, bắp chân đều run rẩy. Lục Trầm Chu ngây ngẩn cả người, hắn liếc mắt nhìn người hầu, đây là người thường đi theo bên cạnh hầu hạ hắn, sẽ không nói dối lừa gạt hắn, gã nói trong phủ…
Chương 26: Tìm đến tận cửa
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm SởTác giả: Mộ Trầm SởTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhPhủ Định Bắc Hầu hôm nay không quá thái bình, ai cũng nói Tiểu Hầu gia Lục Trầm Chu trúng tà, vừa tỉnh lại liền hỏi là ai đánh lén hắn, lại hỏi Hầu phu nhân ở đâu. Trong phủ trên dưới đều là vẻ mặt kinh ngạc, chưa nói đến không ai dám đến Hầu phủ đánh lén Tiểu Hầu gia. Thứ hai, tiểu Hầu gia còn chưa cưới thê, Hầu phu nhân ở đâu ra? “Có lẽ Hầu gia muốn hỏi là lão phu nhân? Sáng sớm hôm nay lão phu nhân đã cùng tiểu thư, biểu tiểu thư lên núi dâng hương.” Người hầu bên cạnh Lục Trầm Chu cẩn thận trả lời. Lục Trầm Chu đau đầu dữ dội, làm gì cũng có chút không kiên nhẫn, lúc này nghe được người hầu trả lời, càng không kiên nhẫn: "Lỗ tai điếc sao? Bản hầu không hỏi Lão phu nhân, là Hầu phu nhân.” “Hầu... Hầu phu nhân? Hầu gia, ngài còn chưa cưới thê, trong phủ không có Hầu phu nhân.” Lúc người hầu nói lời này, bắp chân đều run rẩy. Lục Trầm Chu ngây ngẩn cả người, hắn liếc mắt nhìn người hầu, đây là người thường đi theo bên cạnh hầu hạ hắn, sẽ không nói dối lừa gạt hắn, gã nói trong phủ… Thẩm Căng thấy mọi người đã uống tới nửa say, cân nhắc cũng nên bưng "cơm Thanh Phong" lên bàn, đang cùng tiểu nha hoàn đi phòng bếp, chợt nghe bên ngoài truyền đến một trận tiếng gõ cửa, bất giác cảm thấy kỳ lạ, vội vàng đi mở cửa.Ngẩng đầu vừa vặn chạm vào ánh mắt Lục Trầm Chu, nàng vịn khung cửa, nhất thời có chút ngây người.Lục Trầm Chu sao lại đến nhà bọn họ?Lục Trầm Chu cũng không ngờ tới trong nhà nàng ngay cả người sai vặt cũng không có, lại còn cần chính nàng tới mở cửa, mới che miệng ho khan một tiếng.Tùy tùng đi theo bên cạnh thấy có người mở cửa, vội vàng đưa đồ trong tay về phía trước, mỉm cười hỏi: "Xin hỏi cô nương, nơi này có phải nhà của Tiết Ngự Sử?”Thẩm Căng gật đầu một cái, tùy tùng kia tùy tiện cười chỉ vào Lục Trầm Chu nói: "Hầu gia nhà ta và Tiết Ngự Sử có quen biết, đi ngang qua đây nên đến bái phỏng Tiết Ngự Sử.”Lục Trầm Chu chính là Ngự Sử trung thừa tam phẩm, Tiết Hoài Chu chẳng qua là giám sát Ngự Sử bát phẩm, có tài đức gì lại làm phiền được Lục Trầm Chu tới bái phỏng?Trong lòng Thẩm Căng càng nghi ngờ, không biết Lục Trầm Chu muốn làm gì.Lục Trầm Chu nghe tùy tùng càng nói càng thái quá, cũng trách lúc mình đến không nói rõ ràng, liền trực tiếp nói với Thẩm Căng: "Nghe nói hôm nay là sinh nhật Tiết Hoài Tông, các đại nhân Ngự Sử Đài đều đến chúc mừng hắn, bản hầu nếu không biết thì thôi, đã biết liền theo mọi người cùng nhau đưa quà.”“Cái này…”Giao tình giữa hắn và Tiết Hoài Tông, theo như Thẩm Căng biết, chẳng qua là quan hệ cấp trên cấp dưới mà thôi, cần gì phải đích thân hắn đưa quà mừng?Nhưng người tới đều là khách, Thẩm Căng cũng không hỏi nhiều, làm tư thế mời vào, vội vàng cất giọng nói với đám người Tiết Hoài Tông: "Trung thừa đại nhân đến rồi.”Tiết Hoài Tông cùng mấy vị giám sát Ngự Sử vừa nghe, đều vô cùng kinh ngạc, không thể tưởng được một bữa tiệc sinh nhật giám sát Ngự Sử nho nhỏ lại kinh động Ngự Sử Trung Thừa Định Bắc Hầu đại danh đỉnh đỉnh, mấy người hoảng hốt vội vàng đặt bát đũa xuống đứng dậy nghênh đón.Lục Trầm Chu chắp tay vào cửa, nói không cần đa lễ, tùy ý đưa mắt nhìn.Nhìn nhà dân này bề ngoài mặc dù đơn sơ, bên trong lại có Càn Khôn khác, trong sân không lớn, giá hoa bằng gỗ xếp thành hai dãy, phía trên theo thứ tự đặt các loại chậu hoa.Phía trên dựng dàn nho, dây leo màu tím và cành nho xanh từ trên rủ xuống.Phía dưới đặt một cái bàn bát tiên tứ phương, cùng mấy cái ghế thấp, trên bàn bát tiên xếp chồng lên nhau, sử dụng đồ dùng cũng không quá quý báu, nhưng thắng ở chỗ chất phác đơn giản.Bởi vì hắn là thượng khách, Tiết Hoài Tông liền dẫn hắn tới chủ vị ngồi xuống, nhìn bàn đầy chén không… xấu hổ gãi gãi đầu: "Hạ quan không biết Trung thừa đại nhân cũng sẽ giá lâm, cùng mấy vị Ngự Sử đại nhân ăn trước, cái này... Bàn canh thừa này không thể chiêu đãi đại nhân, kính xin đại nhân đợi một lát, hạ quan đi đặt mua một bàn thức ăn mới.”Lục Trầm Chu nhẹ khoát tay áo, hắn tới đây cũng không phải chỉ vì ăn uống, chỉ là nhất thời cao hứng, liền nói với đám người Tiết Hoài Tông: "Không cần gò bó như thế, bản hầu cũng chỉ là du ngoạn đến đây, thuận chân tới đây ngồi một chút thôi, các ngươi vừa rồi như thế nào, bây giờ cứ như thế ấy.”“Vâng.” Tiết Hoài Tông cùng mấy vị giám sát Ngự Sử lần lượt ngồi xuống, cũng không nói đùa giống lúc trước.
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm SởTác giả: Mộ Trầm SởTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhPhủ Định Bắc Hầu hôm nay không quá thái bình, ai cũng nói Tiểu Hầu gia Lục Trầm Chu trúng tà, vừa tỉnh lại liền hỏi là ai đánh lén hắn, lại hỏi Hầu phu nhân ở đâu. Trong phủ trên dưới đều là vẻ mặt kinh ngạc, chưa nói đến không ai dám đến Hầu phủ đánh lén Tiểu Hầu gia. Thứ hai, tiểu Hầu gia còn chưa cưới thê, Hầu phu nhân ở đâu ra? “Có lẽ Hầu gia muốn hỏi là lão phu nhân? Sáng sớm hôm nay lão phu nhân đã cùng tiểu thư, biểu tiểu thư lên núi dâng hương.” Người hầu bên cạnh Lục Trầm Chu cẩn thận trả lời. Lục Trầm Chu đau đầu dữ dội, làm gì cũng có chút không kiên nhẫn, lúc này nghe được người hầu trả lời, càng không kiên nhẫn: "Lỗ tai điếc sao? Bản hầu không hỏi Lão phu nhân, là Hầu phu nhân.” “Hầu... Hầu phu nhân? Hầu gia, ngài còn chưa cưới thê, trong phủ không có Hầu phu nhân.” Lúc người hầu nói lời này, bắp chân đều run rẩy. Lục Trầm Chu ngây ngẩn cả người, hắn liếc mắt nhìn người hầu, đây là người thường đi theo bên cạnh hầu hạ hắn, sẽ không nói dối lừa gạt hắn, gã nói trong phủ… Thẩm Căng thấy mọi người đã uống tới nửa say, cân nhắc cũng nên bưng "cơm Thanh Phong" lên bàn, đang cùng tiểu nha hoàn đi phòng bếp, chợt nghe bên ngoài truyền đến một trận tiếng gõ cửa, bất giác cảm thấy kỳ lạ, vội vàng đi mở cửa.Ngẩng đầu vừa vặn chạm vào ánh mắt Lục Trầm Chu, nàng vịn khung cửa, nhất thời có chút ngây người.Lục Trầm Chu sao lại đến nhà bọn họ?Lục Trầm Chu cũng không ngờ tới trong nhà nàng ngay cả người sai vặt cũng không có, lại còn cần chính nàng tới mở cửa, mới che miệng ho khan một tiếng.Tùy tùng đi theo bên cạnh thấy có người mở cửa, vội vàng đưa đồ trong tay về phía trước, mỉm cười hỏi: "Xin hỏi cô nương, nơi này có phải nhà của Tiết Ngự Sử?”Thẩm Căng gật đầu một cái, tùy tùng kia tùy tiện cười chỉ vào Lục Trầm Chu nói: "Hầu gia nhà ta và Tiết Ngự Sử có quen biết, đi ngang qua đây nên đến bái phỏng Tiết Ngự Sử.”Lục Trầm Chu chính là Ngự Sử trung thừa tam phẩm, Tiết Hoài Chu chẳng qua là giám sát Ngự Sử bát phẩm, có tài đức gì lại làm phiền được Lục Trầm Chu tới bái phỏng?Trong lòng Thẩm Căng càng nghi ngờ, không biết Lục Trầm Chu muốn làm gì.Lục Trầm Chu nghe tùy tùng càng nói càng thái quá, cũng trách lúc mình đến không nói rõ ràng, liền trực tiếp nói với Thẩm Căng: "Nghe nói hôm nay là sinh nhật Tiết Hoài Tông, các đại nhân Ngự Sử Đài đều đến chúc mừng hắn, bản hầu nếu không biết thì thôi, đã biết liền theo mọi người cùng nhau đưa quà.”“Cái này…”Giao tình giữa hắn và Tiết Hoài Tông, theo như Thẩm Căng biết, chẳng qua là quan hệ cấp trên cấp dưới mà thôi, cần gì phải đích thân hắn đưa quà mừng?Nhưng người tới đều là khách, Thẩm Căng cũng không hỏi nhiều, làm tư thế mời vào, vội vàng cất giọng nói với đám người Tiết Hoài Tông: "Trung thừa đại nhân đến rồi.”Tiết Hoài Tông cùng mấy vị giám sát Ngự Sử vừa nghe, đều vô cùng kinh ngạc, không thể tưởng được một bữa tiệc sinh nhật giám sát Ngự Sử nho nhỏ lại kinh động Ngự Sử Trung Thừa Định Bắc Hầu đại danh đỉnh đỉnh, mấy người hoảng hốt vội vàng đặt bát đũa xuống đứng dậy nghênh đón.Lục Trầm Chu chắp tay vào cửa, nói không cần đa lễ, tùy ý đưa mắt nhìn.Nhìn nhà dân này bề ngoài mặc dù đơn sơ, bên trong lại có Càn Khôn khác, trong sân không lớn, giá hoa bằng gỗ xếp thành hai dãy, phía trên theo thứ tự đặt các loại chậu hoa.Phía trên dựng dàn nho, dây leo màu tím và cành nho xanh từ trên rủ xuống.Phía dưới đặt một cái bàn bát tiên tứ phương, cùng mấy cái ghế thấp, trên bàn bát tiên xếp chồng lên nhau, sử dụng đồ dùng cũng không quá quý báu, nhưng thắng ở chỗ chất phác đơn giản.Bởi vì hắn là thượng khách, Tiết Hoài Tông liền dẫn hắn tới chủ vị ngồi xuống, nhìn bàn đầy chén không… xấu hổ gãi gãi đầu: "Hạ quan không biết Trung thừa đại nhân cũng sẽ giá lâm, cùng mấy vị Ngự Sử đại nhân ăn trước, cái này... Bàn canh thừa này không thể chiêu đãi đại nhân, kính xin đại nhân đợi một lát, hạ quan đi đặt mua một bàn thức ăn mới.”Lục Trầm Chu nhẹ khoát tay áo, hắn tới đây cũng không phải chỉ vì ăn uống, chỉ là nhất thời cao hứng, liền nói với đám người Tiết Hoài Tông: "Không cần gò bó như thế, bản hầu cũng chỉ là du ngoạn đến đây, thuận chân tới đây ngồi một chút thôi, các ngươi vừa rồi như thế nào, bây giờ cứ như thế ấy.”“Vâng.” Tiết Hoài Tông cùng mấy vị giám sát Ngự Sử lần lượt ngồi xuống, cũng không nói đùa giống lúc trước.
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm SởTác giả: Mộ Trầm SởTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhPhủ Định Bắc Hầu hôm nay không quá thái bình, ai cũng nói Tiểu Hầu gia Lục Trầm Chu trúng tà, vừa tỉnh lại liền hỏi là ai đánh lén hắn, lại hỏi Hầu phu nhân ở đâu. Trong phủ trên dưới đều là vẻ mặt kinh ngạc, chưa nói đến không ai dám đến Hầu phủ đánh lén Tiểu Hầu gia. Thứ hai, tiểu Hầu gia còn chưa cưới thê, Hầu phu nhân ở đâu ra? “Có lẽ Hầu gia muốn hỏi là lão phu nhân? Sáng sớm hôm nay lão phu nhân đã cùng tiểu thư, biểu tiểu thư lên núi dâng hương.” Người hầu bên cạnh Lục Trầm Chu cẩn thận trả lời. Lục Trầm Chu đau đầu dữ dội, làm gì cũng có chút không kiên nhẫn, lúc này nghe được người hầu trả lời, càng không kiên nhẫn: "Lỗ tai điếc sao? Bản hầu không hỏi Lão phu nhân, là Hầu phu nhân.” “Hầu... Hầu phu nhân? Hầu gia, ngài còn chưa cưới thê, trong phủ không có Hầu phu nhân.” Lúc người hầu nói lời này, bắp chân đều run rẩy. Lục Trầm Chu ngây ngẩn cả người, hắn liếc mắt nhìn người hầu, đây là người thường đi theo bên cạnh hầu hạ hắn, sẽ không nói dối lừa gạt hắn, gã nói trong phủ… Thẩm Căng thấy mọi người đã uống tới nửa say, cân nhắc cũng nên bưng "cơm Thanh Phong" lên bàn, đang cùng tiểu nha hoàn đi phòng bếp, chợt nghe bên ngoài truyền đến một trận tiếng gõ cửa, bất giác cảm thấy kỳ lạ, vội vàng đi mở cửa.Ngẩng đầu vừa vặn chạm vào ánh mắt Lục Trầm Chu, nàng vịn khung cửa, nhất thời có chút ngây người.Lục Trầm Chu sao lại đến nhà bọn họ?Lục Trầm Chu cũng không ngờ tới trong nhà nàng ngay cả người sai vặt cũng không có, lại còn cần chính nàng tới mở cửa, mới che miệng ho khan một tiếng.Tùy tùng đi theo bên cạnh thấy có người mở cửa, vội vàng đưa đồ trong tay về phía trước, mỉm cười hỏi: "Xin hỏi cô nương, nơi này có phải nhà của Tiết Ngự Sử?”Thẩm Căng gật đầu một cái, tùy tùng kia tùy tiện cười chỉ vào Lục Trầm Chu nói: "Hầu gia nhà ta và Tiết Ngự Sử có quen biết, đi ngang qua đây nên đến bái phỏng Tiết Ngự Sử.”Lục Trầm Chu chính là Ngự Sử trung thừa tam phẩm, Tiết Hoài Chu chẳng qua là giám sát Ngự Sử bát phẩm, có tài đức gì lại làm phiền được Lục Trầm Chu tới bái phỏng?Trong lòng Thẩm Căng càng nghi ngờ, không biết Lục Trầm Chu muốn làm gì.Lục Trầm Chu nghe tùy tùng càng nói càng thái quá, cũng trách lúc mình đến không nói rõ ràng, liền trực tiếp nói với Thẩm Căng: "Nghe nói hôm nay là sinh nhật Tiết Hoài Tông, các đại nhân Ngự Sử Đài đều đến chúc mừng hắn, bản hầu nếu không biết thì thôi, đã biết liền theo mọi người cùng nhau đưa quà.”“Cái này…”Giao tình giữa hắn và Tiết Hoài Tông, theo như Thẩm Căng biết, chẳng qua là quan hệ cấp trên cấp dưới mà thôi, cần gì phải đích thân hắn đưa quà mừng?Nhưng người tới đều là khách, Thẩm Căng cũng không hỏi nhiều, làm tư thế mời vào, vội vàng cất giọng nói với đám người Tiết Hoài Tông: "Trung thừa đại nhân đến rồi.”Tiết Hoài Tông cùng mấy vị giám sát Ngự Sử vừa nghe, đều vô cùng kinh ngạc, không thể tưởng được một bữa tiệc sinh nhật giám sát Ngự Sử nho nhỏ lại kinh động Ngự Sử Trung Thừa Định Bắc Hầu đại danh đỉnh đỉnh, mấy người hoảng hốt vội vàng đặt bát đũa xuống đứng dậy nghênh đón.Lục Trầm Chu chắp tay vào cửa, nói không cần đa lễ, tùy ý đưa mắt nhìn.Nhìn nhà dân này bề ngoài mặc dù đơn sơ, bên trong lại có Càn Khôn khác, trong sân không lớn, giá hoa bằng gỗ xếp thành hai dãy, phía trên theo thứ tự đặt các loại chậu hoa.Phía trên dựng dàn nho, dây leo màu tím và cành nho xanh từ trên rủ xuống.Phía dưới đặt một cái bàn bát tiên tứ phương, cùng mấy cái ghế thấp, trên bàn bát tiên xếp chồng lên nhau, sử dụng đồ dùng cũng không quá quý báu, nhưng thắng ở chỗ chất phác đơn giản.Bởi vì hắn là thượng khách, Tiết Hoài Tông liền dẫn hắn tới chủ vị ngồi xuống, nhìn bàn đầy chén không… xấu hổ gãi gãi đầu: "Hạ quan không biết Trung thừa đại nhân cũng sẽ giá lâm, cùng mấy vị Ngự Sử đại nhân ăn trước, cái này... Bàn canh thừa này không thể chiêu đãi đại nhân, kính xin đại nhân đợi một lát, hạ quan đi đặt mua một bàn thức ăn mới.”Lục Trầm Chu nhẹ khoát tay áo, hắn tới đây cũng không phải chỉ vì ăn uống, chỉ là nhất thời cao hứng, liền nói với đám người Tiết Hoài Tông: "Không cần gò bó như thế, bản hầu cũng chỉ là du ngoạn đến đây, thuận chân tới đây ngồi một chút thôi, các ngươi vừa rồi như thế nào, bây giờ cứ như thế ấy.”“Vâng.” Tiết Hoài Tông cùng mấy vị giám sát Ngự Sử lần lượt ngồi xuống, cũng không nói đùa giống lúc trước.