Năm 1979. Sau khi lập thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm lên đến 20 độ. Gió bắc thổi tới, cái cửa ở sương phòng bị gió thổi đập qua đập lại. Bên trong cỏ khô nằm hai đứa bé mắt đều nhắm chặt, mặt mũi xanh xao, trong đó bé gái đã bị sốt đến mơ hồ. Trên trán cô bé chảy đầy máu, trong miệng lẩm bẩm không rõ, “Anh! anh trai! ” Cũng không biết qua bao lâu, một người phụ nữ mặc áo bông đi từ bên ngoài vào, sau khi nhìn xem hai đứa bé này, cô ta tức đến mức xoay người cho người đàn ông phía sau một cái tát. “Cái thứ phế vật, trông chừng hai đứa nhỏ thôi mà cũng khiến chúng nó như sắp chết! Mày có biết hai món hàng này có thể bán bao nhiêu tiền không?” Chị Hồng tức đến mức gan đều đau. Tay người đàn ông bụm mặt, đáy mắt hiện lên một tia âm ngoan, chẳng hề để ý nói, “Một đứa ngốc thì có thể bán được bao nhiêu tiền?” “Cút mẹ nó đi! Mày thì biết cái chó gì, lớn lên đẹp, dù có ngốc thì cũng là hàng tốt! Nếu mày còn không trông chừng chúng nó cẩn thận, làm hỏng món hàng của tao, tao sẽ cắt hai…
Chương 570
Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở LạiTác giả: Lệnh VụTruyện Điền Văn, Truyện Trọng SinhNăm 1979. Sau khi lập thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm lên đến 20 độ. Gió bắc thổi tới, cái cửa ở sương phòng bị gió thổi đập qua đập lại. Bên trong cỏ khô nằm hai đứa bé mắt đều nhắm chặt, mặt mũi xanh xao, trong đó bé gái đã bị sốt đến mơ hồ. Trên trán cô bé chảy đầy máu, trong miệng lẩm bẩm không rõ, “Anh! anh trai! ” Cũng không biết qua bao lâu, một người phụ nữ mặc áo bông đi từ bên ngoài vào, sau khi nhìn xem hai đứa bé này, cô ta tức đến mức xoay người cho người đàn ông phía sau một cái tát. “Cái thứ phế vật, trông chừng hai đứa nhỏ thôi mà cũng khiến chúng nó như sắp chết! Mày có biết hai món hàng này có thể bán bao nhiêu tiền không?” Chị Hồng tức đến mức gan đều đau. Tay người đàn ông bụm mặt, đáy mắt hiện lên một tia âm ngoan, chẳng hề để ý nói, “Một đứa ngốc thì có thể bán được bao nhiêu tiền?” “Cút mẹ nó đi! Mày thì biết cái chó gì, lớn lên đẹp, dù có ngốc thì cũng là hàng tốt! Nếu mày còn không trông chừng chúng nó cẩn thận, làm hỏng món hàng của tao, tao sẽ cắt hai… Để chứng minh mình không khoác lác, bạn học kia còn nói với các bạn học còn lại: "Nếu các cậu không tin thì có thể về nhà lấy báo ra đọc. Nếu trong nhà các cậu không có báo, ngày mai tớ sẽ mang báo tới, sau khi các cậu đọc xong là biết ngay."Ôn Oanh rất ít khi tham gia vào cuộc thảo luận của các bạn học.Nhưng hôm nay, cô bé bỗng nhiên tham dự vào, hỏi: "Vị ảnh để này trông thế nào vậy? Cậu có nhìn thấy không?"Người bạn học kia gật đầu nói: "Thấy rồi, là một nam diễn viên rất đẹp trai, không biết tại sao lại cảm thấy có hơi quen mắt, hình như trước đó đã từng thấy qua rồi."Ôn Oanh nghĩ có thể là đã nhìn thấy ở cổng trường học, dù sao lúc ấy ngày nào ba cũng đưa đón cô bé.Đã lâu lắm rồi.Tuy Ôn Oanh rất muốn cho người khác biết ba mình chính là vị ảnh để đệ nhất nước Hoa trong miệng bạn học để thỏa mãn lòng hư vinh của mình.Nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.Anh trai nói: "Làm người phải khiêm tốn"Những gì anh trai nói là chân lý.Ôn Oanh tôn sùng lời lẽ chí lý, kiên quyết chấp hành.Buổi chiều tan học.Ôn Oanh đạp chiếc xe đạp màu hồng phấn của mình chạy như bay về nhà.Thấy bà nội còn chưa về, cô bé lại đạp xe đạp tiếp tục chạy về phía cửa hàng.Khi đến cửa hàng.Ôn Oanh kích động gọi: "Bà nội! Bà đọc báo chưa? Hôm nay nhà chúng ta có mua báo không?"Bà Ôn nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn của cháu gái bèn biết ngay cháu gái cũng nghe được tin tức.Bà chỉ vào một đống báo trên bàn nói: "Bảo ở đó, con muốn đọc thì tự qua lấy mà xem. Ôn Oanh hưng phấn nhỏ giọng thét lên một tiếng, lập tức cầm tờ báo trên bàn lên xem."Bà nội, đúng là ba! Ba thật lợi hại.""Hôm nay con ở trường học nghe mấy bạn học khác nói mà con cũng không dám tin đó chính là ba con"Ôn Oanh vô cùng hưng phấn, líu ríu như một con chim nhỏ vui vẻ.Bà Ôn cười hỏi cô bé: "Con có nói với các bạn đây chính là ba con không?”Ôn Oanh lắc đầu: "Anh trai nói làm người phải khiêm tốn, cũng giống như không nên thể hiện sự giàu có của mình."Bà Ôn giật mình, không ngờ cháu trai lại nói những lời này với cháu gái."Không nói với người khác cũng tốt, miễn cho rước lấy phiền toái." Bà Ôn đã thấy qua rất nhiều diễn viên sau khi thành danh thì phiền toái cũng nối gót mà đến.Bây giờ khác với quá khứ.Nhưng có một số vấn đề về cơ bản vẫn giống nhau, vẫn sẽ không biến mất.Hương Thành.Ôn Thiều Ngọc còn được ra nước ngoài một chuyển, thủ tục vô cùng phức tạp.Nếu không phải Ôn Độ mua cho hắn một căn nhà ở đây thì hắn muốn làm thủ tục ra nước ngoài cũng không dễ dàng đến thế.Tuy Chương Hoa không giành được giải thưởng lớn nhưng ông ấy được đề cử.Bộ phim mà ông ấy quay cũng được đề cử.Thậm chí còn giành được giải thưởng lớn.Dù sao cả đoàn làm phim cũng thu hoạch được rất nhiều thứ.Sau khi trở lại Hương Thành, bộ phim đã chính thức được công chiếu tại các rạp phim lớn.Không ít người đều muốn đến xem bộ phim đoạt giải này rốt cuộc như thế nào.Những người vốn không xem trọng bộ phim này cũng không ngờ Chương Hoa sẽ gửi bộ phim đến liên hoan phim trước.Đưa đến liên hoan phim, chỉ cần được đề cử là sẽ mang đến không ít độ chú ý.Đoạt giải, mà trong đó nam chính còn giành được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, như vậy tất cả mọi người đều biết bộ phim này tuyệt đối sẽ không lỗ vốn.Nhưng mức độ nổi tiếng của bộ phim này vượt xa dự đoán của công chúng.Chương Hoa kiếm được một mớ tiền.
Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở LạiTác giả: Lệnh VụTruyện Điền Văn, Truyện Trọng SinhNăm 1979. Sau khi lập thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm lên đến 20 độ. Gió bắc thổi tới, cái cửa ở sương phòng bị gió thổi đập qua đập lại. Bên trong cỏ khô nằm hai đứa bé mắt đều nhắm chặt, mặt mũi xanh xao, trong đó bé gái đã bị sốt đến mơ hồ. Trên trán cô bé chảy đầy máu, trong miệng lẩm bẩm không rõ, “Anh! anh trai! ” Cũng không biết qua bao lâu, một người phụ nữ mặc áo bông đi từ bên ngoài vào, sau khi nhìn xem hai đứa bé này, cô ta tức đến mức xoay người cho người đàn ông phía sau một cái tát. “Cái thứ phế vật, trông chừng hai đứa nhỏ thôi mà cũng khiến chúng nó như sắp chết! Mày có biết hai món hàng này có thể bán bao nhiêu tiền không?” Chị Hồng tức đến mức gan đều đau. Tay người đàn ông bụm mặt, đáy mắt hiện lên một tia âm ngoan, chẳng hề để ý nói, “Một đứa ngốc thì có thể bán được bao nhiêu tiền?” “Cút mẹ nó đi! Mày thì biết cái chó gì, lớn lên đẹp, dù có ngốc thì cũng là hàng tốt! Nếu mày còn không trông chừng chúng nó cẩn thận, làm hỏng món hàng của tao, tao sẽ cắt hai… Để chứng minh mình không khoác lác, bạn học kia còn nói với các bạn học còn lại: "Nếu các cậu không tin thì có thể về nhà lấy báo ra đọc. Nếu trong nhà các cậu không có báo, ngày mai tớ sẽ mang báo tới, sau khi các cậu đọc xong là biết ngay."Ôn Oanh rất ít khi tham gia vào cuộc thảo luận của các bạn học.Nhưng hôm nay, cô bé bỗng nhiên tham dự vào, hỏi: "Vị ảnh để này trông thế nào vậy? Cậu có nhìn thấy không?"Người bạn học kia gật đầu nói: "Thấy rồi, là một nam diễn viên rất đẹp trai, không biết tại sao lại cảm thấy có hơi quen mắt, hình như trước đó đã từng thấy qua rồi."Ôn Oanh nghĩ có thể là đã nhìn thấy ở cổng trường học, dù sao lúc ấy ngày nào ba cũng đưa đón cô bé.Đã lâu lắm rồi.Tuy Ôn Oanh rất muốn cho người khác biết ba mình chính là vị ảnh để đệ nhất nước Hoa trong miệng bạn học để thỏa mãn lòng hư vinh của mình.Nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.Anh trai nói: "Làm người phải khiêm tốn"Những gì anh trai nói là chân lý.Ôn Oanh tôn sùng lời lẽ chí lý, kiên quyết chấp hành.Buổi chiều tan học.Ôn Oanh đạp chiếc xe đạp màu hồng phấn của mình chạy như bay về nhà.Thấy bà nội còn chưa về, cô bé lại đạp xe đạp tiếp tục chạy về phía cửa hàng.Khi đến cửa hàng.Ôn Oanh kích động gọi: "Bà nội! Bà đọc báo chưa? Hôm nay nhà chúng ta có mua báo không?"Bà Ôn nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn của cháu gái bèn biết ngay cháu gái cũng nghe được tin tức.Bà chỉ vào một đống báo trên bàn nói: "Bảo ở đó, con muốn đọc thì tự qua lấy mà xem. Ôn Oanh hưng phấn nhỏ giọng thét lên một tiếng, lập tức cầm tờ báo trên bàn lên xem."Bà nội, đúng là ba! Ba thật lợi hại.""Hôm nay con ở trường học nghe mấy bạn học khác nói mà con cũng không dám tin đó chính là ba con"Ôn Oanh vô cùng hưng phấn, líu ríu như một con chim nhỏ vui vẻ.Bà Ôn cười hỏi cô bé: "Con có nói với các bạn đây chính là ba con không?”Ôn Oanh lắc đầu: "Anh trai nói làm người phải khiêm tốn, cũng giống như không nên thể hiện sự giàu có của mình."Bà Ôn giật mình, không ngờ cháu trai lại nói những lời này với cháu gái."Không nói với người khác cũng tốt, miễn cho rước lấy phiền toái." Bà Ôn đã thấy qua rất nhiều diễn viên sau khi thành danh thì phiền toái cũng nối gót mà đến.Bây giờ khác với quá khứ.Nhưng có một số vấn đề về cơ bản vẫn giống nhau, vẫn sẽ không biến mất.Hương Thành.Ôn Thiều Ngọc còn được ra nước ngoài một chuyển, thủ tục vô cùng phức tạp.Nếu không phải Ôn Độ mua cho hắn một căn nhà ở đây thì hắn muốn làm thủ tục ra nước ngoài cũng không dễ dàng đến thế.Tuy Chương Hoa không giành được giải thưởng lớn nhưng ông ấy được đề cử.Bộ phim mà ông ấy quay cũng được đề cử.Thậm chí còn giành được giải thưởng lớn.Dù sao cả đoàn làm phim cũng thu hoạch được rất nhiều thứ.Sau khi trở lại Hương Thành, bộ phim đã chính thức được công chiếu tại các rạp phim lớn.Không ít người đều muốn đến xem bộ phim đoạt giải này rốt cuộc như thế nào.Những người vốn không xem trọng bộ phim này cũng không ngờ Chương Hoa sẽ gửi bộ phim đến liên hoan phim trước.Đưa đến liên hoan phim, chỉ cần được đề cử là sẽ mang đến không ít độ chú ý.Đoạt giải, mà trong đó nam chính còn giành được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, như vậy tất cả mọi người đều biết bộ phim này tuyệt đối sẽ không lỗ vốn.Nhưng mức độ nổi tiếng của bộ phim này vượt xa dự đoán của công chúng.Chương Hoa kiếm được một mớ tiền.
Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở LạiTác giả: Lệnh VụTruyện Điền Văn, Truyện Trọng SinhNăm 1979. Sau khi lập thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm lên đến 20 độ. Gió bắc thổi tới, cái cửa ở sương phòng bị gió thổi đập qua đập lại. Bên trong cỏ khô nằm hai đứa bé mắt đều nhắm chặt, mặt mũi xanh xao, trong đó bé gái đã bị sốt đến mơ hồ. Trên trán cô bé chảy đầy máu, trong miệng lẩm bẩm không rõ, “Anh! anh trai! ” Cũng không biết qua bao lâu, một người phụ nữ mặc áo bông đi từ bên ngoài vào, sau khi nhìn xem hai đứa bé này, cô ta tức đến mức xoay người cho người đàn ông phía sau một cái tát. “Cái thứ phế vật, trông chừng hai đứa nhỏ thôi mà cũng khiến chúng nó như sắp chết! Mày có biết hai món hàng này có thể bán bao nhiêu tiền không?” Chị Hồng tức đến mức gan đều đau. Tay người đàn ông bụm mặt, đáy mắt hiện lên một tia âm ngoan, chẳng hề để ý nói, “Một đứa ngốc thì có thể bán được bao nhiêu tiền?” “Cút mẹ nó đi! Mày thì biết cái chó gì, lớn lên đẹp, dù có ngốc thì cũng là hàng tốt! Nếu mày còn không trông chừng chúng nó cẩn thận, làm hỏng món hàng của tao, tao sẽ cắt hai… Để chứng minh mình không khoác lác, bạn học kia còn nói với các bạn học còn lại: "Nếu các cậu không tin thì có thể về nhà lấy báo ra đọc. Nếu trong nhà các cậu không có báo, ngày mai tớ sẽ mang báo tới, sau khi các cậu đọc xong là biết ngay."Ôn Oanh rất ít khi tham gia vào cuộc thảo luận của các bạn học.Nhưng hôm nay, cô bé bỗng nhiên tham dự vào, hỏi: "Vị ảnh để này trông thế nào vậy? Cậu có nhìn thấy không?"Người bạn học kia gật đầu nói: "Thấy rồi, là một nam diễn viên rất đẹp trai, không biết tại sao lại cảm thấy có hơi quen mắt, hình như trước đó đã từng thấy qua rồi."Ôn Oanh nghĩ có thể là đã nhìn thấy ở cổng trường học, dù sao lúc ấy ngày nào ba cũng đưa đón cô bé.Đã lâu lắm rồi.Tuy Ôn Oanh rất muốn cho người khác biết ba mình chính là vị ảnh để đệ nhất nước Hoa trong miệng bạn học để thỏa mãn lòng hư vinh của mình.Nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.Anh trai nói: "Làm người phải khiêm tốn"Những gì anh trai nói là chân lý.Ôn Oanh tôn sùng lời lẽ chí lý, kiên quyết chấp hành.Buổi chiều tan học.Ôn Oanh đạp chiếc xe đạp màu hồng phấn của mình chạy như bay về nhà.Thấy bà nội còn chưa về, cô bé lại đạp xe đạp tiếp tục chạy về phía cửa hàng.Khi đến cửa hàng.Ôn Oanh kích động gọi: "Bà nội! Bà đọc báo chưa? Hôm nay nhà chúng ta có mua báo không?"Bà Ôn nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn của cháu gái bèn biết ngay cháu gái cũng nghe được tin tức.Bà chỉ vào một đống báo trên bàn nói: "Bảo ở đó, con muốn đọc thì tự qua lấy mà xem. Ôn Oanh hưng phấn nhỏ giọng thét lên một tiếng, lập tức cầm tờ báo trên bàn lên xem."Bà nội, đúng là ba! Ba thật lợi hại.""Hôm nay con ở trường học nghe mấy bạn học khác nói mà con cũng không dám tin đó chính là ba con"Ôn Oanh vô cùng hưng phấn, líu ríu như một con chim nhỏ vui vẻ.Bà Ôn cười hỏi cô bé: "Con có nói với các bạn đây chính là ba con không?”Ôn Oanh lắc đầu: "Anh trai nói làm người phải khiêm tốn, cũng giống như không nên thể hiện sự giàu có của mình."Bà Ôn giật mình, không ngờ cháu trai lại nói những lời này với cháu gái."Không nói với người khác cũng tốt, miễn cho rước lấy phiền toái." Bà Ôn đã thấy qua rất nhiều diễn viên sau khi thành danh thì phiền toái cũng nối gót mà đến.Bây giờ khác với quá khứ.Nhưng có một số vấn đề về cơ bản vẫn giống nhau, vẫn sẽ không biến mất.Hương Thành.Ôn Thiều Ngọc còn được ra nước ngoài một chuyển, thủ tục vô cùng phức tạp.Nếu không phải Ôn Độ mua cho hắn một căn nhà ở đây thì hắn muốn làm thủ tục ra nước ngoài cũng không dễ dàng đến thế.Tuy Chương Hoa không giành được giải thưởng lớn nhưng ông ấy được đề cử.Bộ phim mà ông ấy quay cũng được đề cử.Thậm chí còn giành được giải thưởng lớn.Dù sao cả đoàn làm phim cũng thu hoạch được rất nhiều thứ.Sau khi trở lại Hương Thành, bộ phim đã chính thức được công chiếu tại các rạp phim lớn.Không ít người đều muốn đến xem bộ phim đoạt giải này rốt cuộc như thế nào.Những người vốn không xem trọng bộ phim này cũng không ngờ Chương Hoa sẽ gửi bộ phim đến liên hoan phim trước.Đưa đến liên hoan phim, chỉ cần được đề cử là sẽ mang đến không ít độ chú ý.Đoạt giải, mà trong đó nam chính còn giành được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, như vậy tất cả mọi người đều biết bộ phim này tuyệt đối sẽ không lỗ vốn.Nhưng mức độ nổi tiếng của bộ phim này vượt xa dự đoán của công chúng.Chương Hoa kiếm được một mớ tiền.