Tác giả:

Năm 1979. Sau khi lập thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm lên đến 20 độ. Gió bắc thổi tới, cái cửa ở sương phòng bị gió thổi đập qua đập lại. Bên trong cỏ khô nằm hai đứa bé mắt đều nhắm chặt, mặt mũi xanh xao, trong đó bé gái đã bị sốt đến mơ hồ. Trên trán cô bé chảy đầy máu, trong miệng lẩm bẩm không rõ, “Anh! anh trai! ” Cũng không biết qua bao lâu, một người phụ nữ mặc áo bông đi từ bên ngoài vào, sau khi nhìn xem hai đứa bé này, cô ta tức đến mức xoay người cho người đàn ông phía sau một cái tát. “Cái thứ phế vật, trông chừng hai đứa nhỏ thôi mà cũng khiến chúng nó như sắp chết! Mày có biết hai món hàng này có thể bán bao nhiêu tiền không?” Chị Hồng tức đến mức gan đều đau. Tay người đàn ông bụm mặt, đáy mắt hiện lên một tia âm ngoan, chẳng hề để ý nói, “Một đứa ngốc thì có thể bán được bao nhiêu tiền?” “Cút mẹ nó đi! Mày thì biết cái chó gì, lớn lên đẹp, dù có ngốc thì cũng là hàng tốt! Nếu mày còn không trông chừng chúng nó cẩn thận, làm hỏng món hàng của tao, tao sẽ cắt hai…

Chương 639

Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở LạiTác giả: Lệnh VụTruyện Điền Văn, Truyện Trọng SinhNăm 1979. Sau khi lập thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm lên đến 20 độ. Gió bắc thổi tới, cái cửa ở sương phòng bị gió thổi đập qua đập lại. Bên trong cỏ khô nằm hai đứa bé mắt đều nhắm chặt, mặt mũi xanh xao, trong đó bé gái đã bị sốt đến mơ hồ. Trên trán cô bé chảy đầy máu, trong miệng lẩm bẩm không rõ, “Anh! anh trai! ” Cũng không biết qua bao lâu, một người phụ nữ mặc áo bông đi từ bên ngoài vào, sau khi nhìn xem hai đứa bé này, cô ta tức đến mức xoay người cho người đàn ông phía sau một cái tát. “Cái thứ phế vật, trông chừng hai đứa nhỏ thôi mà cũng khiến chúng nó như sắp chết! Mày có biết hai món hàng này có thể bán bao nhiêu tiền không?” Chị Hồng tức đến mức gan đều đau. Tay người đàn ông bụm mặt, đáy mắt hiện lên một tia âm ngoan, chẳng hề để ý nói, “Một đứa ngốc thì có thể bán được bao nhiêu tiền?” “Cút mẹ nó đi! Mày thì biết cái chó gì, lớn lên đẹp, dù có ngốc thì cũng là hàng tốt! Nếu mày còn không trông chừng chúng nó cẩn thận, làm hỏng món hàng của tao, tao sẽ cắt hai… Luật Cảnh Chi luôn quan sát phản ứng của Ôn Oanh.Biểu cảm của Ôn Oanh thay đổi liên tục, một lúc sau mới không vui nói: “Bây giờ như vậy không tốt sao? Tại sao nhất định phải kết hôn?”Anh trai cô phải vật lộn qua hai kiếp mới tìm được đối tượng kết hôn phù hợp.Ông cậu cô cả đời không kết hôn.Bà nội góa bụa suốt nửa đời người.Ba cô thì sau khi tỉnh ngộ, ly hôn rồi cũng không muốn tái hôn nữa.Vậy kết hôn có gì tốt chứ?Cũng đâu có hạnh phúc.“Kết hôn sinh con, chẳng phải là chuyện rất bình thường sao? Anh trai tớ nói, có thể anh ấy sẽ kết hôn muộn một chút. Anh ấy nói IQ của tớ rất cao, không nên lãng phí. Tìm một người có chỉ số IQ tương đương để kết hôn sinh con. Tốt nhất là sinh nhiều con một chút. Hương Thành không hạn chế sinh đẻ, có thể sinh nhiều con. Đến lúc đó chọn một đứa thích kinh doanh để tiếp quản công ty của anh ấy."“Anh trai cậu không kết hôn, tại sao lại bắt cậu kết hôn?" Ôn Oanh nghĩ Luật Cảnh Chi thật là ngốc.Luật Cảnh Chi thở dài: “Anh trai tớ nói, đối tượng kết hôn sau này của anh ấy chắc chắn là liên hôn. Còn không biết người kia sẽ như thế nào.”“Sao anh Hạo Chi lại trở nên như vậy? Tớ có lý do để nghi ngờ anh ấy không muốn kết hôn, cho nên mới chuyển áp lực lên người cậu. Ôn Oanh bất bình thay Luật Cảnh Chi.Trong mắt Luật Cảnh Chi có chút ý cười, cậu đứng dậy mở tivi, rồi mở DVD và cho vào một đĩa, sau đó cầm điều khiển rồi quay lại nằm xuống.“Đó là tài sản hàng trăm tỷ, chẳng khác nào miếng bánh từ trên trời rơi xuống. Dù sao tớ cũng không có nhiều tiền, tớ khá nghèo, không thể biến con trai mình thành tỷ phú siêu giàu được.Luật Cảnh Chi chưa ấn điều khiển, cậu muốn nghe xem Ôn Oanh sẽ đánh giá thế nào về cậu.Ôn Oanh ngồi dậy, kích động nói: "Cậu không thể tầm thường như vậy! Giá trị mà cậu tạo ra còn lớn hơn số tiền đó nhiều. Cậu là nhân tài hàng đầu trong lĩnh vực của cậu. Sự tồn tại của cậu không thể đo lường bằng tiền bạc được.“Cho dù có bao nhiêu tiền, nhân tài cũng không muốn quay về nước để cống hiến cả đời cho đất nước. Họ muốn ở nước ngoài, theo đuổi danh lợi cao hơn. Nhưng cậu thì khác, cậu sẵn lòng âm thầm cống hiến tất cả cho đất nước.Luật Cảnh Chi nhìn đôi mắt sáng lấp lánh đầy phấn khích của cô gái nhỏ.Cậu thầm nghĩ, cậu không cao thượng như cô tưởng đâu.Khi du học ở nước ngoài, cậu đã thấy nhiều thứ và hiểu biết cũng sớm hơn.Sau khi trưởng thành, cậu nhận ra mình đã thích một cô gái, trong lòng rất vui mừng. Cậu quay về là vì cô gái cậu yêu, chứ không phải vì cái gọi là đại nghĩa quốc gia.Cô gái cậu yêu, thích cậu cống hiến tất cả cho đất nước, nên cậu mới làm như vậy.“Xem phim nhé, nghe nói có bộ phim hay lắm. Khi công chiếu ở Hương Thành, doanh thu khá tốt, chỉ là đánh giá không cao lắm. Nhưng ai xem rồi cũng nói là rất thú vị.Để cô có thể vui vẻ cười lên một chút.Cậu muốn làm cô vui.“Phim gì vậy?” Ôn Oanh có chút tò mò.Luật Cảnh Chi cầm điều khiển lên và ấn nút, hình ảnh xuất hiện trên màn hình tivi.Ôn Oanh muốn biết bộ phim này hài hước đến mức nào nên xem rất chăm chú. Cô thấy có một người hơi quen nhưng lại không dám chắc, cô cứ cảm thấy người đàn ông môi dày ấy giống ba cô.Nhưng thật sự rất buồn cười.

Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở LạiTác giả: Lệnh VụTruyện Điền Văn, Truyện Trọng SinhNăm 1979. Sau khi lập thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm lên đến 20 độ. Gió bắc thổi tới, cái cửa ở sương phòng bị gió thổi đập qua đập lại. Bên trong cỏ khô nằm hai đứa bé mắt đều nhắm chặt, mặt mũi xanh xao, trong đó bé gái đã bị sốt đến mơ hồ. Trên trán cô bé chảy đầy máu, trong miệng lẩm bẩm không rõ, “Anh! anh trai! ” Cũng không biết qua bao lâu, một người phụ nữ mặc áo bông đi từ bên ngoài vào, sau khi nhìn xem hai đứa bé này, cô ta tức đến mức xoay người cho người đàn ông phía sau một cái tát. “Cái thứ phế vật, trông chừng hai đứa nhỏ thôi mà cũng khiến chúng nó như sắp chết! Mày có biết hai món hàng này có thể bán bao nhiêu tiền không?” Chị Hồng tức đến mức gan đều đau. Tay người đàn ông bụm mặt, đáy mắt hiện lên một tia âm ngoan, chẳng hề để ý nói, “Một đứa ngốc thì có thể bán được bao nhiêu tiền?” “Cút mẹ nó đi! Mày thì biết cái chó gì, lớn lên đẹp, dù có ngốc thì cũng là hàng tốt! Nếu mày còn không trông chừng chúng nó cẩn thận, làm hỏng món hàng của tao, tao sẽ cắt hai… Luật Cảnh Chi luôn quan sát phản ứng của Ôn Oanh.Biểu cảm của Ôn Oanh thay đổi liên tục, một lúc sau mới không vui nói: “Bây giờ như vậy không tốt sao? Tại sao nhất định phải kết hôn?”Anh trai cô phải vật lộn qua hai kiếp mới tìm được đối tượng kết hôn phù hợp.Ông cậu cô cả đời không kết hôn.Bà nội góa bụa suốt nửa đời người.Ba cô thì sau khi tỉnh ngộ, ly hôn rồi cũng không muốn tái hôn nữa.Vậy kết hôn có gì tốt chứ?Cũng đâu có hạnh phúc.“Kết hôn sinh con, chẳng phải là chuyện rất bình thường sao? Anh trai tớ nói, có thể anh ấy sẽ kết hôn muộn một chút. Anh ấy nói IQ của tớ rất cao, không nên lãng phí. Tìm một người có chỉ số IQ tương đương để kết hôn sinh con. Tốt nhất là sinh nhiều con một chút. Hương Thành không hạn chế sinh đẻ, có thể sinh nhiều con. Đến lúc đó chọn một đứa thích kinh doanh để tiếp quản công ty của anh ấy."“Anh trai cậu không kết hôn, tại sao lại bắt cậu kết hôn?" Ôn Oanh nghĩ Luật Cảnh Chi thật là ngốc.Luật Cảnh Chi thở dài: “Anh trai tớ nói, đối tượng kết hôn sau này của anh ấy chắc chắn là liên hôn. Còn không biết người kia sẽ như thế nào.”“Sao anh Hạo Chi lại trở nên như vậy? Tớ có lý do để nghi ngờ anh ấy không muốn kết hôn, cho nên mới chuyển áp lực lên người cậu. Ôn Oanh bất bình thay Luật Cảnh Chi.Trong mắt Luật Cảnh Chi có chút ý cười, cậu đứng dậy mở tivi, rồi mở DVD và cho vào một đĩa, sau đó cầm điều khiển rồi quay lại nằm xuống.“Đó là tài sản hàng trăm tỷ, chẳng khác nào miếng bánh từ trên trời rơi xuống. Dù sao tớ cũng không có nhiều tiền, tớ khá nghèo, không thể biến con trai mình thành tỷ phú siêu giàu được.Luật Cảnh Chi chưa ấn điều khiển, cậu muốn nghe xem Ôn Oanh sẽ đánh giá thế nào về cậu.Ôn Oanh ngồi dậy, kích động nói: "Cậu không thể tầm thường như vậy! Giá trị mà cậu tạo ra còn lớn hơn số tiền đó nhiều. Cậu là nhân tài hàng đầu trong lĩnh vực của cậu. Sự tồn tại của cậu không thể đo lường bằng tiền bạc được.“Cho dù có bao nhiêu tiền, nhân tài cũng không muốn quay về nước để cống hiến cả đời cho đất nước. Họ muốn ở nước ngoài, theo đuổi danh lợi cao hơn. Nhưng cậu thì khác, cậu sẵn lòng âm thầm cống hiến tất cả cho đất nước.Luật Cảnh Chi nhìn đôi mắt sáng lấp lánh đầy phấn khích của cô gái nhỏ.Cậu thầm nghĩ, cậu không cao thượng như cô tưởng đâu.Khi du học ở nước ngoài, cậu đã thấy nhiều thứ và hiểu biết cũng sớm hơn.Sau khi trưởng thành, cậu nhận ra mình đã thích một cô gái, trong lòng rất vui mừng. Cậu quay về là vì cô gái cậu yêu, chứ không phải vì cái gọi là đại nghĩa quốc gia.Cô gái cậu yêu, thích cậu cống hiến tất cả cho đất nước, nên cậu mới làm như vậy.“Xem phim nhé, nghe nói có bộ phim hay lắm. Khi công chiếu ở Hương Thành, doanh thu khá tốt, chỉ là đánh giá không cao lắm. Nhưng ai xem rồi cũng nói là rất thú vị.Để cô có thể vui vẻ cười lên một chút.Cậu muốn làm cô vui.“Phim gì vậy?” Ôn Oanh có chút tò mò.Luật Cảnh Chi cầm điều khiển lên và ấn nút, hình ảnh xuất hiện trên màn hình tivi.Ôn Oanh muốn biết bộ phim này hài hước đến mức nào nên xem rất chăm chú. Cô thấy có một người hơi quen nhưng lại không dám chắc, cô cứ cảm thấy người đàn ông môi dày ấy giống ba cô.Nhưng thật sự rất buồn cười.

Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở LạiTác giả: Lệnh VụTruyện Điền Văn, Truyện Trọng SinhNăm 1979. Sau khi lập thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm lên đến 20 độ. Gió bắc thổi tới, cái cửa ở sương phòng bị gió thổi đập qua đập lại. Bên trong cỏ khô nằm hai đứa bé mắt đều nhắm chặt, mặt mũi xanh xao, trong đó bé gái đã bị sốt đến mơ hồ. Trên trán cô bé chảy đầy máu, trong miệng lẩm bẩm không rõ, “Anh! anh trai! ” Cũng không biết qua bao lâu, một người phụ nữ mặc áo bông đi từ bên ngoài vào, sau khi nhìn xem hai đứa bé này, cô ta tức đến mức xoay người cho người đàn ông phía sau một cái tát. “Cái thứ phế vật, trông chừng hai đứa nhỏ thôi mà cũng khiến chúng nó như sắp chết! Mày có biết hai món hàng này có thể bán bao nhiêu tiền không?” Chị Hồng tức đến mức gan đều đau. Tay người đàn ông bụm mặt, đáy mắt hiện lên một tia âm ngoan, chẳng hề để ý nói, “Một đứa ngốc thì có thể bán được bao nhiêu tiền?” “Cút mẹ nó đi! Mày thì biết cái chó gì, lớn lên đẹp, dù có ngốc thì cũng là hàng tốt! Nếu mày còn không trông chừng chúng nó cẩn thận, làm hỏng món hàng của tao, tao sẽ cắt hai… Luật Cảnh Chi luôn quan sát phản ứng của Ôn Oanh.Biểu cảm của Ôn Oanh thay đổi liên tục, một lúc sau mới không vui nói: “Bây giờ như vậy không tốt sao? Tại sao nhất định phải kết hôn?”Anh trai cô phải vật lộn qua hai kiếp mới tìm được đối tượng kết hôn phù hợp.Ông cậu cô cả đời không kết hôn.Bà nội góa bụa suốt nửa đời người.Ba cô thì sau khi tỉnh ngộ, ly hôn rồi cũng không muốn tái hôn nữa.Vậy kết hôn có gì tốt chứ?Cũng đâu có hạnh phúc.“Kết hôn sinh con, chẳng phải là chuyện rất bình thường sao? Anh trai tớ nói, có thể anh ấy sẽ kết hôn muộn một chút. Anh ấy nói IQ của tớ rất cao, không nên lãng phí. Tìm một người có chỉ số IQ tương đương để kết hôn sinh con. Tốt nhất là sinh nhiều con một chút. Hương Thành không hạn chế sinh đẻ, có thể sinh nhiều con. Đến lúc đó chọn một đứa thích kinh doanh để tiếp quản công ty của anh ấy."“Anh trai cậu không kết hôn, tại sao lại bắt cậu kết hôn?" Ôn Oanh nghĩ Luật Cảnh Chi thật là ngốc.Luật Cảnh Chi thở dài: “Anh trai tớ nói, đối tượng kết hôn sau này của anh ấy chắc chắn là liên hôn. Còn không biết người kia sẽ như thế nào.”“Sao anh Hạo Chi lại trở nên như vậy? Tớ có lý do để nghi ngờ anh ấy không muốn kết hôn, cho nên mới chuyển áp lực lên người cậu. Ôn Oanh bất bình thay Luật Cảnh Chi.Trong mắt Luật Cảnh Chi có chút ý cười, cậu đứng dậy mở tivi, rồi mở DVD và cho vào một đĩa, sau đó cầm điều khiển rồi quay lại nằm xuống.“Đó là tài sản hàng trăm tỷ, chẳng khác nào miếng bánh từ trên trời rơi xuống. Dù sao tớ cũng không có nhiều tiền, tớ khá nghèo, không thể biến con trai mình thành tỷ phú siêu giàu được.Luật Cảnh Chi chưa ấn điều khiển, cậu muốn nghe xem Ôn Oanh sẽ đánh giá thế nào về cậu.Ôn Oanh ngồi dậy, kích động nói: "Cậu không thể tầm thường như vậy! Giá trị mà cậu tạo ra còn lớn hơn số tiền đó nhiều. Cậu là nhân tài hàng đầu trong lĩnh vực của cậu. Sự tồn tại của cậu không thể đo lường bằng tiền bạc được.“Cho dù có bao nhiêu tiền, nhân tài cũng không muốn quay về nước để cống hiến cả đời cho đất nước. Họ muốn ở nước ngoài, theo đuổi danh lợi cao hơn. Nhưng cậu thì khác, cậu sẵn lòng âm thầm cống hiến tất cả cho đất nước.Luật Cảnh Chi nhìn đôi mắt sáng lấp lánh đầy phấn khích của cô gái nhỏ.Cậu thầm nghĩ, cậu không cao thượng như cô tưởng đâu.Khi du học ở nước ngoài, cậu đã thấy nhiều thứ và hiểu biết cũng sớm hơn.Sau khi trưởng thành, cậu nhận ra mình đã thích một cô gái, trong lòng rất vui mừng. Cậu quay về là vì cô gái cậu yêu, chứ không phải vì cái gọi là đại nghĩa quốc gia.Cô gái cậu yêu, thích cậu cống hiến tất cả cho đất nước, nên cậu mới làm như vậy.“Xem phim nhé, nghe nói có bộ phim hay lắm. Khi công chiếu ở Hương Thành, doanh thu khá tốt, chỉ là đánh giá không cao lắm. Nhưng ai xem rồi cũng nói là rất thú vị.Để cô có thể vui vẻ cười lên một chút.Cậu muốn làm cô vui.“Phim gì vậy?” Ôn Oanh có chút tò mò.Luật Cảnh Chi cầm điều khiển lên và ấn nút, hình ảnh xuất hiện trên màn hình tivi.Ôn Oanh muốn biết bộ phim này hài hước đến mức nào nên xem rất chăm chú. Cô thấy có một người hơi quen nhưng lại không dám chắc, cô cứ cảm thấy người đàn ông môi dày ấy giống ba cô.Nhưng thật sự rất buồn cười.

Chương 639