Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…
Chương 63
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Đi cả một ngày. Ai chẳng biết ngươi đến tìm Trình nhị? Bây giờ còn giả vờ trong sạch, gọi nhân tình tới trừng trị muội tử của ta. Ta vốn còn nể mặt người nhà mà giữ thể diện cho ngươi, cho ngươi thể diện mà không cần!"Diệp Trương thị nhổ nước bọt xuống đất, kéo Diệp Gia muốn động thủ: "Bao ngươi đi thì ngươi đi, cái đồ đĩ nhà ngươi vẫn còn không biết xấu hổ mà giả vờ giả vịt!"Bàn tay to khỏe của nàng ta suýt chút nữa thì kéo gãy tay Diệp Gia.Trình nhị bên kia vẫn luôn nhìn về phía này, lập tức muốn tới giúp. Tay mắt lanh lẹ bịt miệng Diệp Trương thị, cánh tay Diệp Trương thị đang kép Diệp Gia bị một bàn tay trắng nõn gỡ xuống.Diệp Trương thị kêu thảm một tiếng. Chỉ thấy trong đám người có một người trẻ tuổi cao gầy bước ra.Người trẻ tuổi nói một câu dịu dàng: "Gia nương."Hắn đứng ra, đám người đều yên lặng.Diệp Gia nhìn thấy hắn cũng không kinh ngạc. Vừa rồi Diệp Trương thị ồn ào lớn như vậy, hắn không điếc nên nghe thấy được. Thấy hắn không có nạng, Diệp Gia lắc lắc cánh tay hỏi một câu: "Không cần nạng vẫn có thể đi được sao?""Ừm"" Hắn lặng lẽ đứng ở đó, xuân quang rực rỡ chiếu vào cả người hắn trắng muốt như ngọc.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-63.html.]Ánh mắt Chu Cảnh Sâm rơi xuống mặt của Diệp Trương thị đang há to mồm choáng váng. Người bên cạnh xem náo nhiệt đều là người bán hàng rong của chợ ngói, đều nhận ra hắn, một hồi như thế cũng nhận ra đây là hai lão bản của quầy hàng tây thi. Ánh mắt cổ quái đảo quanh trong đám người, Trình nhị bên cạnh thu hồi cánh tay đang nâng lên. Đứng thẳng ở bên khác, híp mắt dò xét Chu Cảnh Sâm.Không cần phải nói, chỉ cần không mù cũng biết được người này là ai. Diệp Trương thị phản ứng một lát, đôi mắt nhìn chằm chằm Chu Cảnh Sâm đảo vòng quanh. Vừa rồi vội đến Chu gia, không chú ý tới vị muội phu này. Bây giờ thấy dáng vẻ của muội phu, dường như đã nghe thấy những gì nàng ta vừa nói. Nhưng mà dù nghe nàng ta nói nàng dâu nhà mình cấu kết với nam nhân trên trấn, nét mặt hắn vẫn lạnh nhạt, nhìn không ra manh mối gì.Diệp Trương thị buông tay xuống, đau đến co giật. Ngẩng đầu nhìn, muội tử ruột đang ở cách đó không xa. Trình nhị nói ném người xuống sống thật ra không làm thật, nếu không sao có thể kéo tới lúc nàng ta chạy đi chạy về như thế.Lúc này hai người trẻ tuổi kéo Trương Xuân Phân còn chưa đi, mở to hai mắt nhìn bên này.Cũng không biết đầu óc của Diệp Trương thị bị làm sao, hay là thật sự không biết sợ. Cũng đã đến nước này, muội ruột đang còn bị người ta túm chặt. Nàng ta không để ý tới những điều này, ngược lại còn tức giận Diệp Gia không nể mặt nàng ta, muốn Diệp Gia mất mặt trước mặt mọi người.Chỉ thấy nàng ta dừng một chút, sau đó kéo tay Chu Cảnh Sâm nhiều chuyện nói: "Tam muội phu đúng không? Ta là đại tẩu tử của Diệp Gia, ngươi gọi ta đại tẩu là được rồi. Ngươi tới muộn chắc là không biết được xảy ra chuyện gì, ta sẽ nói cho ngươi biết. Bà nương này của ngươi không chung thủy, thừa dịp ngươi không ở nhà câu kết với người trên trấn! Lúc này nhân tình của nàng ta vì xả giận cho nàng ta, tìm người tới ức h.i.ế.p nàng nương nhà lành!"Diệp Gia cũng đến cạn lời với người có đâu óc không được bình thường này, lúc này rồi còn nhớ tìm phiên phức cho nàng?Nàng đi lên một tay đẩy tay của Diệp Trương thị xuống, còn chưa lên tiếng, Chu Cảnh Sâm liếc nhìn động tác của Diệp Gia, nhìn về phía Diệp Trương thị chậm rãi mở miệng. Giọng nói của hắn quạnh quẽ như gió, vừa ra khỏi miệng đã khiến cho người ta tỉnh táo: "Đại tẩu nên quản lý tốt muội muội ruột nhà mình rồi nói sau."Khuôn mặt mia mai của Diệp Trương thị cứng đờ, nghẹn lời.Chu Cảnh Sâm cũng không nói nhiều, lẳng lặng quét mắt một vòng. Ánh mắt rơi xuống khuôn mặt của Trình Phong, trong giây lát rồi lại quay lại Diệp Gia.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Đi cả một ngày. Ai chẳng biết ngươi đến tìm Trình nhị? Bây giờ còn giả vờ trong sạch, gọi nhân tình tới trừng trị muội tử của ta. Ta vốn còn nể mặt người nhà mà giữ thể diện cho ngươi, cho ngươi thể diện mà không cần!"Diệp Trương thị nhổ nước bọt xuống đất, kéo Diệp Gia muốn động thủ: "Bao ngươi đi thì ngươi đi, cái đồ đĩ nhà ngươi vẫn còn không biết xấu hổ mà giả vờ giả vịt!"Bàn tay to khỏe của nàng ta suýt chút nữa thì kéo gãy tay Diệp Gia.Trình nhị bên kia vẫn luôn nhìn về phía này, lập tức muốn tới giúp. Tay mắt lanh lẹ bịt miệng Diệp Trương thị, cánh tay Diệp Trương thị đang kép Diệp Gia bị một bàn tay trắng nõn gỡ xuống.Diệp Trương thị kêu thảm một tiếng. Chỉ thấy trong đám người có một người trẻ tuổi cao gầy bước ra.Người trẻ tuổi nói một câu dịu dàng: "Gia nương."Hắn đứng ra, đám người đều yên lặng.Diệp Gia nhìn thấy hắn cũng không kinh ngạc. Vừa rồi Diệp Trương thị ồn ào lớn như vậy, hắn không điếc nên nghe thấy được. Thấy hắn không có nạng, Diệp Gia lắc lắc cánh tay hỏi một câu: "Không cần nạng vẫn có thể đi được sao?""Ừm"" Hắn lặng lẽ đứng ở đó, xuân quang rực rỡ chiếu vào cả người hắn trắng muốt như ngọc.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-63.html.]Ánh mắt Chu Cảnh Sâm rơi xuống mặt của Diệp Trương thị đang há to mồm choáng váng. Người bên cạnh xem náo nhiệt đều là người bán hàng rong của chợ ngói, đều nhận ra hắn, một hồi như thế cũng nhận ra đây là hai lão bản của quầy hàng tây thi. Ánh mắt cổ quái đảo quanh trong đám người, Trình nhị bên cạnh thu hồi cánh tay đang nâng lên. Đứng thẳng ở bên khác, híp mắt dò xét Chu Cảnh Sâm.Không cần phải nói, chỉ cần không mù cũng biết được người này là ai. Diệp Trương thị phản ứng một lát, đôi mắt nhìn chằm chằm Chu Cảnh Sâm đảo vòng quanh. Vừa rồi vội đến Chu gia, không chú ý tới vị muội phu này. Bây giờ thấy dáng vẻ của muội phu, dường như đã nghe thấy những gì nàng ta vừa nói. Nhưng mà dù nghe nàng ta nói nàng dâu nhà mình cấu kết với nam nhân trên trấn, nét mặt hắn vẫn lạnh nhạt, nhìn không ra manh mối gì.Diệp Trương thị buông tay xuống, đau đến co giật. Ngẩng đầu nhìn, muội tử ruột đang ở cách đó không xa. Trình nhị nói ném người xuống sống thật ra không làm thật, nếu không sao có thể kéo tới lúc nàng ta chạy đi chạy về như thế.Lúc này hai người trẻ tuổi kéo Trương Xuân Phân còn chưa đi, mở to hai mắt nhìn bên này.Cũng không biết đầu óc của Diệp Trương thị bị làm sao, hay là thật sự không biết sợ. Cũng đã đến nước này, muội ruột đang còn bị người ta túm chặt. Nàng ta không để ý tới những điều này, ngược lại còn tức giận Diệp Gia không nể mặt nàng ta, muốn Diệp Gia mất mặt trước mặt mọi người.Chỉ thấy nàng ta dừng một chút, sau đó kéo tay Chu Cảnh Sâm nhiều chuyện nói: "Tam muội phu đúng không? Ta là đại tẩu tử của Diệp Gia, ngươi gọi ta đại tẩu là được rồi. Ngươi tới muộn chắc là không biết được xảy ra chuyện gì, ta sẽ nói cho ngươi biết. Bà nương này của ngươi không chung thủy, thừa dịp ngươi không ở nhà câu kết với người trên trấn! Lúc này nhân tình của nàng ta vì xả giận cho nàng ta, tìm người tới ức h.i.ế.p nàng nương nhà lành!"Diệp Gia cũng đến cạn lời với người có đâu óc không được bình thường này, lúc này rồi còn nhớ tìm phiên phức cho nàng?Nàng đi lên một tay đẩy tay của Diệp Trương thị xuống, còn chưa lên tiếng, Chu Cảnh Sâm liếc nhìn động tác của Diệp Gia, nhìn về phía Diệp Trương thị chậm rãi mở miệng. Giọng nói của hắn quạnh quẽ như gió, vừa ra khỏi miệng đã khiến cho người ta tỉnh táo: "Đại tẩu nên quản lý tốt muội muội ruột nhà mình rồi nói sau."Khuôn mặt mia mai của Diệp Trương thị cứng đờ, nghẹn lời.Chu Cảnh Sâm cũng không nói nhiều, lẳng lặng quét mắt một vòng. Ánh mắt rơi xuống khuôn mặt của Trình Phong, trong giây lát rồi lại quay lại Diệp Gia.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Đi cả một ngày. Ai chẳng biết ngươi đến tìm Trình nhị? Bây giờ còn giả vờ trong sạch, gọi nhân tình tới trừng trị muội tử của ta. Ta vốn còn nể mặt người nhà mà giữ thể diện cho ngươi, cho ngươi thể diện mà không cần!"Diệp Trương thị nhổ nước bọt xuống đất, kéo Diệp Gia muốn động thủ: "Bao ngươi đi thì ngươi đi, cái đồ đĩ nhà ngươi vẫn còn không biết xấu hổ mà giả vờ giả vịt!"Bàn tay to khỏe của nàng ta suýt chút nữa thì kéo gãy tay Diệp Gia.Trình nhị bên kia vẫn luôn nhìn về phía này, lập tức muốn tới giúp. Tay mắt lanh lẹ bịt miệng Diệp Trương thị, cánh tay Diệp Trương thị đang kép Diệp Gia bị một bàn tay trắng nõn gỡ xuống.Diệp Trương thị kêu thảm một tiếng. Chỉ thấy trong đám người có một người trẻ tuổi cao gầy bước ra.Người trẻ tuổi nói một câu dịu dàng: "Gia nương."Hắn đứng ra, đám người đều yên lặng.Diệp Gia nhìn thấy hắn cũng không kinh ngạc. Vừa rồi Diệp Trương thị ồn ào lớn như vậy, hắn không điếc nên nghe thấy được. Thấy hắn không có nạng, Diệp Gia lắc lắc cánh tay hỏi một câu: "Không cần nạng vẫn có thể đi được sao?""Ừm"" Hắn lặng lẽ đứng ở đó, xuân quang rực rỡ chiếu vào cả người hắn trắng muốt như ngọc.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-63.html.]Ánh mắt Chu Cảnh Sâm rơi xuống mặt của Diệp Trương thị đang há to mồm choáng váng. Người bên cạnh xem náo nhiệt đều là người bán hàng rong của chợ ngói, đều nhận ra hắn, một hồi như thế cũng nhận ra đây là hai lão bản của quầy hàng tây thi. Ánh mắt cổ quái đảo quanh trong đám người, Trình nhị bên cạnh thu hồi cánh tay đang nâng lên. Đứng thẳng ở bên khác, híp mắt dò xét Chu Cảnh Sâm.Không cần phải nói, chỉ cần không mù cũng biết được người này là ai. Diệp Trương thị phản ứng một lát, đôi mắt nhìn chằm chằm Chu Cảnh Sâm đảo vòng quanh. Vừa rồi vội đến Chu gia, không chú ý tới vị muội phu này. Bây giờ thấy dáng vẻ của muội phu, dường như đã nghe thấy những gì nàng ta vừa nói. Nhưng mà dù nghe nàng ta nói nàng dâu nhà mình cấu kết với nam nhân trên trấn, nét mặt hắn vẫn lạnh nhạt, nhìn không ra manh mối gì.Diệp Trương thị buông tay xuống, đau đến co giật. Ngẩng đầu nhìn, muội tử ruột đang ở cách đó không xa. Trình nhị nói ném người xuống sống thật ra không làm thật, nếu không sao có thể kéo tới lúc nàng ta chạy đi chạy về như thế.Lúc này hai người trẻ tuổi kéo Trương Xuân Phân còn chưa đi, mở to hai mắt nhìn bên này.Cũng không biết đầu óc của Diệp Trương thị bị làm sao, hay là thật sự không biết sợ. Cũng đã đến nước này, muội ruột đang còn bị người ta túm chặt. Nàng ta không để ý tới những điều này, ngược lại còn tức giận Diệp Gia không nể mặt nàng ta, muốn Diệp Gia mất mặt trước mặt mọi người.Chỉ thấy nàng ta dừng một chút, sau đó kéo tay Chu Cảnh Sâm nhiều chuyện nói: "Tam muội phu đúng không? Ta là đại tẩu tử của Diệp Gia, ngươi gọi ta đại tẩu là được rồi. Ngươi tới muộn chắc là không biết được xảy ra chuyện gì, ta sẽ nói cho ngươi biết. Bà nương này của ngươi không chung thủy, thừa dịp ngươi không ở nhà câu kết với người trên trấn! Lúc này nhân tình của nàng ta vì xả giận cho nàng ta, tìm người tới ức h.i.ế.p nàng nương nhà lành!"Diệp Gia cũng đến cạn lời với người có đâu óc không được bình thường này, lúc này rồi còn nhớ tìm phiên phức cho nàng?Nàng đi lên một tay đẩy tay của Diệp Trương thị xuống, còn chưa lên tiếng, Chu Cảnh Sâm liếc nhìn động tác của Diệp Gia, nhìn về phía Diệp Trương thị chậm rãi mở miệng. Giọng nói của hắn quạnh quẽ như gió, vừa ra khỏi miệng đã khiến cho người ta tỉnh táo: "Đại tẩu nên quản lý tốt muội muội ruột nhà mình rồi nói sau."Khuôn mặt mia mai của Diệp Trương thị cứng đờ, nghẹn lời.Chu Cảnh Sâm cũng không nói nhiều, lẳng lặng quét mắt một vòng. Ánh mắt rơi xuống khuôn mặt của Trình Phong, trong giây lát rồi lại quay lại Diệp Gia.