Tác giả:

Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…

Chương 107

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Nàng không có nhiều thời gian, sáng mai phải dậy sớm, cho nên phải vội vàng làm xong việc rồi quay lại ngủ. Để làm nguội trứng càng sớm càng tốt, nàng lấy một chậu nước giếng rồi cho bát trứng vào nước giếng. Chờ trứng chiên nguội lạnh, lại xoay người đặt lên chậu nước rồi mang rau hẹ đã cắt bưng tới.Khoảnh khắc quay lại, Chu Cảnh Sâm chớp mắt một cái, cực kì tự giác đứng lên bưng mì vắt đã chín.Diệp Gia hài lòng cười một tiếng, sau đó tiếp tục làm việc.Sau khi mọi việc đã xong, Dư thị đem nồi đi rửa ở sau bếp. Biết được lát nữa người nhà đều phải dùng nước, bà ấy thuận tay đun một nồi lớn nước nóng. Đặt nước vào hai bình treo bên cạnh bếp lò. Kéo một chiếc ghê dài tới, một nhà ba người ngồi chung một chỗ bắt đầu làm việc. Dư thị bây giờ cũng có thể gói một hai cái, một nhà ba người cùng nhau gói, chưa tới một canh giờ đã gói xong.Làm khoảng ba trăm năm mươi cái, làm ít hơn chút so với bình thường.Diệp Gia ngước mắt nhìn sắc trời, đã đêm khuya."Được rồi, hôm nay làm đến đây đi." Làm việc cả ngày cũng mệt mỏi, Diệp Gia gân như buồn ngủ,"Nhanh rửa mặt rồi về ngủ. Nương, Nhuy Tả Nhi ngủ rồi, người đi rửa mặt trước đi. Con và tướng công sẽ ở đây dọn dẹp một chút."Dư thị thật ra thì cũng mệt mỏi quá sức, bà ấy gật đầu một cái, ôm Nhuy Tả Nhi mà trở về tây phòng.Diệp Gia bỏ nồi chảo vào một cái chậu lớn, đổ nước vào, vừa quay trở lại liền đụng phải một bức tường thịt. Ngẩng đầu lên, Chu Cảnh Sâm như một môn thần đứng ở cửa. Diệp Gia vốn muốn hắn nhường một chút, phát hiện ánh mắt của người này không đúng. Cặp mắt kia đang nhìn thẳng vào nàng, Diệp Gia cúi đầu nhìn một chút, trên người không dính gì. Giơ tay lên sờ Sờ gò má, thật giống như cũng không mò được gì."Chàng nhìn cái gì?" Diệp Gia bị nhìn chằm chằm đến hồi hộp.Ai ngờ người này dường như không nghe được, chỉ nhìn chằm chằm như vậy.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-107.html.]Thành thật mà nói, bị một người dáng dấp đẹp như vậy nhìn chằm chằm vào, là nữ tử nào cũng sẽ nóng mặt. Gương mặt Diệp Gia thiếu chút nữa bị thiêu cháy, hắn cuối cùng cũng dời đi tầm mắt. Sau đó trực tiếp vượt qua nàng ra khỏi phòng đi ra ngoài.Lúc đi tới cửa, còn vấp ngã một phát.Diệp Gia sau đó mới biết ý thức được một chuyện, người này là thật sự say, làm việc nhiều như vậy mà vẫn chưa tỉnh rượu."Chậc" Gãi gãi mặt, Diệp Gia có chút xấu hổ, nàng lại thiếu chút nữa bị một tên say rượu quyến rũ. Suy nghĩ một chút, thật nhanh đem đồ đạc rửa sạch sẽ đặt lại, sau đó Diệp Gia ra phía sau bếp tắm rửa.Khi quay lại phòng, trong phòng hoàn toàn đen nhánh.Tây phòng bên kia ngược lại vẫn còn sáng đèn, đông phòng trừ ánh trăng cũng chỉ còn dư lại ánh mắt xanh biếc của con vật nhỏ bé. Diệp Gia đặt đèn dầu hỏa lên trên mặt bàn, không chút do dự đi lấy một bát sữa dê về cho Điểm Điểm đã tỉnh kêu ngao ngao ăn.Ăn được một nửa thì nó ngã vào bát sữa.Diệp Gia sau khi lau sạch lông cho nó sạch sẽ rồi đưa nó lại ở ngủ. sau đó nàng mới quay trở lại phòng, cởi giày ra ngồi ở mép dường dọc theo thượng, Diệp Gia mới hung hăng cho mình một cái tát, cuối cùng cũng phát hiện chỗ nào không đúng. Chu Cảnh Sâm người này không phải hẳn ngủ dưới đất sao? Thế nào nằm ở trên giường của nàng? Còn ngủ say như vậy?Diệp Gia trợn to hai mắt, giơ tay lên đẩy cái người đưa lưng về phía mình. Người này ngủ tựa như heo chết, căn bản không có tỉnh lại ý.Cái này là ý gì? Là để cho nàng buổi tối ngủ dưới đất sao?Nàng không muốn!Trên đất có hơi ẩm, ngủ dưới đất đối với nữ tử không tốt, nhất là đối với tử cung và buồng trứng của phụ nữ. Thứ này nếu thật sự hư sớm, chẳng phải nàng sẽ chưa già đã yếu sao. Đừng tưởng rằng uống rượu say liền có thể ngủ giường của nàng, nghĩ cũng đừng nghĩĩ

Nàng không có nhiều thời gian, sáng mai phải dậy sớm, cho nên phải vội vàng làm xong việc rồi quay lại ngủ. Để làm nguội trứng càng sớm càng tốt, nàng lấy một chậu nước giếng rồi cho bát trứng vào nước giếng. Chờ trứng chiên nguội lạnh, lại xoay người đặt lên chậu nước rồi mang rau hẹ đã cắt bưng tới.

Khoảnh khắc quay lại, Chu Cảnh Sâm chớp mắt một cái, cực kì tự giác đứng lên bưng mì vắt đã chín.

Diệp Gia hài lòng cười một tiếng, sau đó tiếp tục làm việc.

Sau khi mọi việc đã xong, Dư thị đem nồi đi rửa ở sau bếp. Biết được lát nữa người nhà đều phải dùng nước, bà ấy thuận tay đun một nồi lớn nước nóng. Đặt nước vào hai bình treo bên cạnh bếp lò. Kéo một chiếc ghê dài tới, một nhà ba người ngồi chung một chỗ bắt đầu làm việc. Dư thị bây giờ cũng có thể gói một hai cái, một nhà ba người cùng nhau gói, chưa tới một canh giờ đã gói xong.

Làm khoảng ba trăm năm mươi cái, làm ít hơn chút so với bình thường.

Diệp Gia ngước mắt nhìn sắc trời, đã đêm khuya.

"Được rồi, hôm nay làm đến đây đi." Làm việc cả ngày cũng mệt mỏi, Diệp Gia gân như buồn ngủ,"Nhanh rửa mặt rồi về ngủ. Nương, Nhuy Tả Nhi ngủ rồi, người đi rửa mặt trước đi. Con và tướng công sẽ ở đây dọn dẹp một chút."

Dư thị thật ra thì cũng mệt mỏi quá sức, bà ấy gật đầu một cái, ôm Nhuy Tả Nhi mà trở về tây phòng.

Diệp Gia bỏ nồi chảo vào một cái chậu lớn, đổ nước vào, vừa quay trở lại liền đụng phải một bức tường thịt. Ngẩng đầu lên, Chu Cảnh Sâm như một môn thần đứng ở cửa. Diệp Gia vốn muốn hắn nhường một chút, phát hiện ánh mắt của người này không đúng. Cặp mắt kia đang nhìn thẳng vào nàng, Diệp Gia cúi đầu nhìn một chút, trên người không dính gì. Giơ tay lên sờ Sờ gò má, thật giống như cũng không mò được gì.

"Chàng nhìn cái gì?" Diệp Gia bị nhìn chằm chằm đến hồi hộp.

Ai ngờ người này dường như không nghe được, chỉ nhìn chằm chằm như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - 

https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-107.html

.]

Thành thật mà nói, bị một người dáng dấp đẹp như vậy nhìn chằm chằm vào, là nữ tử nào cũng sẽ nóng mặt. Gương mặt Diệp Gia thiếu chút nữa bị thiêu cháy, hắn cuối cùng cũng dời đi tầm mắt. Sau đó trực tiếp vượt qua nàng ra khỏi phòng đi ra ngoài.

Lúc đi tới cửa, còn vấp ngã một phát.

Diệp Gia sau đó mới biết ý thức được một chuyện, người này là thật sự say, làm việc nhiều như vậy mà vẫn chưa tỉnh rượu.

"Chậc" Gãi gãi mặt, Diệp Gia có chút xấu hổ, nàng lại thiếu chút nữa bị một tên say rượu quyến rũ. Suy nghĩ một chút, thật nhanh đem đồ đạc rửa sạch sẽ đặt lại, sau đó Diệp Gia ra phía sau bếp tắm rửa.

Khi quay lại phòng, trong phòng hoàn toàn đen nhánh.

Tây phòng bên kia ngược lại vẫn còn sáng đèn, đông phòng trừ ánh trăng cũng chỉ còn dư lại ánh mắt xanh biếc của con vật nhỏ bé. Diệp Gia đặt đèn dầu hỏa lên trên mặt bàn, không chút do dự đi lấy một bát sữa dê về cho Điểm Điểm đã tỉnh kêu ngao ngao ăn.

Ăn được một nửa thì nó ngã vào bát sữa.

Diệp Gia sau khi lau sạch lông cho nó sạch sẽ rồi đưa nó lại ở ngủ. sau đó nàng mới quay trở lại phòng, cởi giày ra ngồi ở mép dường dọc theo thượng, Diệp Gia mới hung hăng cho mình một cái tát, cuối cùng cũng phát hiện chỗ nào không đúng. Chu Cảnh Sâm người này không phải hẳn ngủ dưới đất sao? Thế nào nằm ở trên giường của nàng? Còn ngủ say như vậy?

Diệp Gia trợn to hai mắt, giơ tay lên đẩy cái người đưa lưng về phía mình. Người này ngủ tựa như heo chết, căn bản không có tỉnh lại ý.

Cái này là ý gì? Là để cho nàng buổi tối ngủ dưới đất sao?

Nàng không muốn!

Trên đất có hơi ẩm, ngủ dưới đất đối với nữ tử không tốt, nhất là đối với tử cung và buồng trứng của phụ nữ. Thứ này nếu thật sự hư sớm, chẳng phải nàng sẽ chưa già đã yếu sao. Đừng tưởng rằng uống rượu say liền có thể ngủ giường của nàng, nghĩ cũng đừng nghĩĩ

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Nàng không có nhiều thời gian, sáng mai phải dậy sớm, cho nên phải vội vàng làm xong việc rồi quay lại ngủ. Để làm nguội trứng càng sớm càng tốt, nàng lấy một chậu nước giếng rồi cho bát trứng vào nước giếng. Chờ trứng chiên nguội lạnh, lại xoay người đặt lên chậu nước rồi mang rau hẹ đã cắt bưng tới.Khoảnh khắc quay lại, Chu Cảnh Sâm chớp mắt một cái, cực kì tự giác đứng lên bưng mì vắt đã chín.Diệp Gia hài lòng cười một tiếng, sau đó tiếp tục làm việc.Sau khi mọi việc đã xong, Dư thị đem nồi đi rửa ở sau bếp. Biết được lát nữa người nhà đều phải dùng nước, bà ấy thuận tay đun một nồi lớn nước nóng. Đặt nước vào hai bình treo bên cạnh bếp lò. Kéo một chiếc ghê dài tới, một nhà ba người ngồi chung một chỗ bắt đầu làm việc. Dư thị bây giờ cũng có thể gói một hai cái, một nhà ba người cùng nhau gói, chưa tới một canh giờ đã gói xong.Làm khoảng ba trăm năm mươi cái, làm ít hơn chút so với bình thường.Diệp Gia ngước mắt nhìn sắc trời, đã đêm khuya."Được rồi, hôm nay làm đến đây đi." Làm việc cả ngày cũng mệt mỏi, Diệp Gia gân như buồn ngủ,"Nhanh rửa mặt rồi về ngủ. Nương, Nhuy Tả Nhi ngủ rồi, người đi rửa mặt trước đi. Con và tướng công sẽ ở đây dọn dẹp một chút."Dư thị thật ra thì cũng mệt mỏi quá sức, bà ấy gật đầu một cái, ôm Nhuy Tả Nhi mà trở về tây phòng.Diệp Gia bỏ nồi chảo vào một cái chậu lớn, đổ nước vào, vừa quay trở lại liền đụng phải một bức tường thịt. Ngẩng đầu lên, Chu Cảnh Sâm như một môn thần đứng ở cửa. Diệp Gia vốn muốn hắn nhường một chút, phát hiện ánh mắt của người này không đúng. Cặp mắt kia đang nhìn thẳng vào nàng, Diệp Gia cúi đầu nhìn một chút, trên người không dính gì. Giơ tay lên sờ Sờ gò má, thật giống như cũng không mò được gì."Chàng nhìn cái gì?" Diệp Gia bị nhìn chằm chằm đến hồi hộp.Ai ngờ người này dường như không nghe được, chỉ nhìn chằm chằm như vậy.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-107.html.]Thành thật mà nói, bị một người dáng dấp đẹp như vậy nhìn chằm chằm vào, là nữ tử nào cũng sẽ nóng mặt. Gương mặt Diệp Gia thiếu chút nữa bị thiêu cháy, hắn cuối cùng cũng dời đi tầm mắt. Sau đó trực tiếp vượt qua nàng ra khỏi phòng đi ra ngoài.Lúc đi tới cửa, còn vấp ngã một phát.Diệp Gia sau đó mới biết ý thức được một chuyện, người này là thật sự say, làm việc nhiều như vậy mà vẫn chưa tỉnh rượu."Chậc" Gãi gãi mặt, Diệp Gia có chút xấu hổ, nàng lại thiếu chút nữa bị một tên say rượu quyến rũ. Suy nghĩ một chút, thật nhanh đem đồ đạc rửa sạch sẽ đặt lại, sau đó Diệp Gia ra phía sau bếp tắm rửa.Khi quay lại phòng, trong phòng hoàn toàn đen nhánh.Tây phòng bên kia ngược lại vẫn còn sáng đèn, đông phòng trừ ánh trăng cũng chỉ còn dư lại ánh mắt xanh biếc của con vật nhỏ bé. Diệp Gia đặt đèn dầu hỏa lên trên mặt bàn, không chút do dự đi lấy một bát sữa dê về cho Điểm Điểm đã tỉnh kêu ngao ngao ăn.Ăn được một nửa thì nó ngã vào bát sữa.Diệp Gia sau khi lau sạch lông cho nó sạch sẽ rồi đưa nó lại ở ngủ. sau đó nàng mới quay trở lại phòng, cởi giày ra ngồi ở mép dường dọc theo thượng, Diệp Gia mới hung hăng cho mình một cái tát, cuối cùng cũng phát hiện chỗ nào không đúng. Chu Cảnh Sâm người này không phải hẳn ngủ dưới đất sao? Thế nào nằm ở trên giường của nàng? Còn ngủ say như vậy?Diệp Gia trợn to hai mắt, giơ tay lên đẩy cái người đưa lưng về phía mình. Người này ngủ tựa như heo chết, căn bản không có tỉnh lại ý.Cái này là ý gì? Là để cho nàng buổi tối ngủ dưới đất sao?Nàng không muốn!Trên đất có hơi ẩm, ngủ dưới đất đối với nữ tử không tốt, nhất là đối với tử cung và buồng trứng của phụ nữ. Thứ này nếu thật sự hư sớm, chẳng phải nàng sẽ chưa già đã yếu sao. Đừng tưởng rằng uống rượu say liền có thể ngủ giường của nàng, nghĩ cũng đừng nghĩĩ

Chương 107