Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…
Chương 264
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Từ chưởng quỹ có vẻ không thành tâm kinh doanh." Diệp Gia tới để tích trữ hàng, chứ không phải thực sự không cung cấp nổi xà phòng thơm cho tháng sau,"Nếu ngươi nói như vậy, chúng ta cũng không cần làm ăn tiếp nữa. Phía ta đã ký khế thư, dù rằng khế thư vẫn chưa được nha môn duyệt. Nhưng hai bên đã ký tên đóng dấu, đó là bằng chứng. Ngươi đơn phương nuết lời, ta có quyền yêu cầu bồi thường hợp lý."Diệp Gia xưa nay không phải loại dễ bắt nạt, nàng giúp người khác đạt được lợi ích thì cũng sẽ lấy được lợi ích cho bản thân. Nếu mọi người hoà khí sinh tài, nàng cũng vui vẻ cho người ta thể diện, nhưng nếu đã muốn xấu hổ, nàng cũng không sợ trở mặt: "Từ chưởng quỹ đã nghĩ kỹ rồi, ngươi thật sự muốn vi phạm khế thư sao?"Từ Hữu Tài không ngờ Diệp Gia nhìn tuổi không lớn, vậy mà tính nết lại cứng rắn như vậy. Tướng công ngồi bên cạnh còn chưa nói gì, bản thân nàng đã dám đơn phương nói không làm ăn nữa cũng được.Thái độ của nàng khiến hắn ta cũng có chút hoảng hốt, Từ Hữu Tài lập tức nhìn vê phía Chu Cảnh Sâm: "... Vị này?".“Ta họ Chu.”"Chu đại nhân, việc hợp tác làm ăn này không phải là chuyện nhỏ, người cũng không có cách nào khác sao?" Từ Hữu Tài cân nhắc nam nhân mới là người đứng đầu một nhà, nếu lúc này tướng công của Diệp Gia đã đi theo, tất nhiên là tướng công sẽ làm chủ.Chu Cảnh Sâm đi theo thật ra là sợ có xung đột, một nữ tử như Diệp Gia dễ chịu thiệt. Xưa nay hắn không can thiệp vào việc làm ăn của Diệp Gia, lúc này chỉ chậm rãi nhếch môi cười, mang theo chí khí hùng hồn của người ăn bám theo: "Trong nhà nội tử kiếm tiền nuôi gia đình, tất nhiên theo ý nội tử."Từ Hữu Tài nghẹn lời, trong tích tắc, ánh mắt nhìn Chu Cảnh Sâm cũng trở nên kỳ quái.Hắn ta vừa kinh hoảng trước thái độ cứng rắn đến vậy của Diệp Gia, vậy mà chẳng có đến một chút thỏa hiệp mem mại nào, mặt khác, cũng thật sự khiếp sợ. Khiếp sợ trước quan quân cao to lực lưỡng như Chu Cảnh Sâm, thế mà chuyện gì cũng nghe theo bà nương. Muốn nói gì đó, nhưng lại không dám nói ra trước mặt hai người: "Diệp chưởng quỹ, ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Trong trấn này ngoại trừ đậu tắm nhà ta có thể dùng điều chế ra xà phòng thơm tốt, đậu tắm nhà khác không có tác dụng được như vậy đâu."Nếu Diệp Gia có thể bị hắn ta hù dọa thì đã không phải Diệp Gia, nói làm đậu tắm thì nàng cũng làm được. Nếu không phải vì thấy chế biến đậu tắm quá phiền phức, cần nhiều công đoạn, thời gian dài, nàng đã có thể bao trọn. Ai còn cần phải dây dưa về những điều thế này với người khác!"Là Từ chưởng quỹ ngươi phải suy nghĩ kỹ càng mới đúng." Diệp Gia lạnh lùng nói,"Nếu ngươi thành thật muốn làm ăn với, đâu phải giá cả không thể thương lượng thêm. Nhưng ngươi lại cố tình mưu tính những chuyện này để khống chế ta, đê tiện như thế không có thành tín, cho dù lòng ta có lớn hơn nữa thì cũng không dám hợp tác lâu dài với ngươi."Nói xong, Diệp Gia cũng không buồn giữ hoà khí: "Về chuyện ngươi vi phạm khế thư, ta sẽ không tìm quan phủ tới truy cứu. Tướng công ta chính là quan quân ở nơi đóng quân, nếu ngươi không muốn gây rắc rối, trả tiền bồi thường theo khế thư là được."Nàng cũng không thanh cao lắm, có đồ tốt không dùng thì chẳng khác nào kẻ ngốc.Đôi mắt trong suốt liếc nhìn Chu Cảnh Sâm, trong nháy mắt Chu Cảnh Sâm nhận được ánh mắt ra hiệu của nàng thì suýt chút nữa bật cười. Nhưng nét mặt vẫn căng chặt, bày ra dáng vẻ lạnh lùng. Khi không tiến vào trạng thái thì hắn trông rất dịu dàng ôn hòa, nhưng một khi đã bày ra tư thế, khí thế sắc bén của người ngồi trên vị trí cao đó lại vô cùng doạ người.Chu Cảnh Sâm nhàn nhạt mở miệng: "Từ chưởng quỹ, suy nghĩ cho kỹ."Việc giao hàng vào ngày mùng 5 hàng tháng chỉ tốn vài ngày.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Từ chưởng quỹ có vẻ không thành tâm kinh doanh." Diệp Gia tới để tích trữ hàng, chứ không phải thực sự không cung cấp nổi xà phòng thơm cho tháng sau,"Nếu ngươi nói như vậy, chúng ta cũng không cần làm ăn tiếp nữa. Phía ta đã ký khế thư, dù rằng khế thư vẫn chưa được nha môn duyệt. Nhưng hai bên đã ký tên đóng dấu, đó là bằng chứng. Ngươi đơn phương nuết lời, ta có quyền yêu cầu bồi thường hợp lý."Diệp Gia xưa nay không phải loại dễ bắt nạt, nàng giúp người khác đạt được lợi ích thì cũng sẽ lấy được lợi ích cho bản thân. Nếu mọi người hoà khí sinh tài, nàng cũng vui vẻ cho người ta thể diện, nhưng nếu đã muốn xấu hổ, nàng cũng không sợ trở mặt: "Từ chưởng quỹ đã nghĩ kỹ rồi, ngươi thật sự muốn vi phạm khế thư sao?"Từ Hữu Tài không ngờ Diệp Gia nhìn tuổi không lớn, vậy mà tính nết lại cứng rắn như vậy. Tướng công ngồi bên cạnh còn chưa nói gì, bản thân nàng đã dám đơn phương nói không làm ăn nữa cũng được.Thái độ của nàng khiến hắn ta cũng có chút hoảng hốt, Từ Hữu Tài lập tức nhìn vê phía Chu Cảnh Sâm: "... Vị này?".“Ta họ Chu.”"Chu đại nhân, việc hợp tác làm ăn này không phải là chuyện nhỏ, người cũng không có cách nào khác sao?" Từ Hữu Tài cân nhắc nam nhân mới là người đứng đầu một nhà, nếu lúc này tướng công của Diệp Gia đã đi theo, tất nhiên là tướng công sẽ làm chủ.Chu Cảnh Sâm đi theo thật ra là sợ có xung đột, một nữ tử như Diệp Gia dễ chịu thiệt. Xưa nay hắn không can thiệp vào việc làm ăn của Diệp Gia, lúc này chỉ chậm rãi nhếch môi cười, mang theo chí khí hùng hồn của người ăn bám theo: "Trong nhà nội tử kiếm tiền nuôi gia đình, tất nhiên theo ý nội tử."Từ Hữu Tài nghẹn lời, trong tích tắc, ánh mắt nhìn Chu Cảnh Sâm cũng trở nên kỳ quái.Hắn ta vừa kinh hoảng trước thái độ cứng rắn đến vậy của Diệp Gia, vậy mà chẳng có đến một chút thỏa hiệp mem mại nào, mặt khác, cũng thật sự khiếp sợ. Khiếp sợ trước quan quân cao to lực lưỡng như Chu Cảnh Sâm, thế mà chuyện gì cũng nghe theo bà nương. Muốn nói gì đó, nhưng lại không dám nói ra trước mặt hai người: "Diệp chưởng quỹ, ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Trong trấn này ngoại trừ đậu tắm nhà ta có thể dùng điều chế ra xà phòng thơm tốt, đậu tắm nhà khác không có tác dụng được như vậy đâu."Nếu Diệp Gia có thể bị hắn ta hù dọa thì đã không phải Diệp Gia, nói làm đậu tắm thì nàng cũng làm được. Nếu không phải vì thấy chế biến đậu tắm quá phiền phức, cần nhiều công đoạn, thời gian dài, nàng đã có thể bao trọn. Ai còn cần phải dây dưa về những điều thế này với người khác!"Là Từ chưởng quỹ ngươi phải suy nghĩ kỹ càng mới đúng." Diệp Gia lạnh lùng nói,"Nếu ngươi thành thật muốn làm ăn với, đâu phải giá cả không thể thương lượng thêm. Nhưng ngươi lại cố tình mưu tính những chuyện này để khống chế ta, đê tiện như thế không có thành tín, cho dù lòng ta có lớn hơn nữa thì cũng không dám hợp tác lâu dài với ngươi."Nói xong, Diệp Gia cũng không buồn giữ hoà khí: "Về chuyện ngươi vi phạm khế thư, ta sẽ không tìm quan phủ tới truy cứu. Tướng công ta chính là quan quân ở nơi đóng quân, nếu ngươi không muốn gây rắc rối, trả tiền bồi thường theo khế thư là được."Nàng cũng không thanh cao lắm, có đồ tốt không dùng thì chẳng khác nào kẻ ngốc.Đôi mắt trong suốt liếc nhìn Chu Cảnh Sâm, trong nháy mắt Chu Cảnh Sâm nhận được ánh mắt ra hiệu của nàng thì suýt chút nữa bật cười. Nhưng nét mặt vẫn căng chặt, bày ra dáng vẻ lạnh lùng. Khi không tiến vào trạng thái thì hắn trông rất dịu dàng ôn hòa, nhưng một khi đã bày ra tư thế, khí thế sắc bén của người ngồi trên vị trí cao đó lại vô cùng doạ người.Chu Cảnh Sâm nhàn nhạt mở miệng: "Từ chưởng quỹ, suy nghĩ cho kỹ."Việc giao hàng vào ngày mùng 5 hàng tháng chỉ tốn vài ngày.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Từ chưởng quỹ có vẻ không thành tâm kinh doanh." Diệp Gia tới để tích trữ hàng, chứ không phải thực sự không cung cấp nổi xà phòng thơm cho tháng sau,"Nếu ngươi nói như vậy, chúng ta cũng không cần làm ăn tiếp nữa. Phía ta đã ký khế thư, dù rằng khế thư vẫn chưa được nha môn duyệt. Nhưng hai bên đã ký tên đóng dấu, đó là bằng chứng. Ngươi đơn phương nuết lời, ta có quyền yêu cầu bồi thường hợp lý."Diệp Gia xưa nay không phải loại dễ bắt nạt, nàng giúp người khác đạt được lợi ích thì cũng sẽ lấy được lợi ích cho bản thân. Nếu mọi người hoà khí sinh tài, nàng cũng vui vẻ cho người ta thể diện, nhưng nếu đã muốn xấu hổ, nàng cũng không sợ trở mặt: "Từ chưởng quỹ đã nghĩ kỹ rồi, ngươi thật sự muốn vi phạm khế thư sao?"Từ Hữu Tài không ngờ Diệp Gia nhìn tuổi không lớn, vậy mà tính nết lại cứng rắn như vậy. Tướng công ngồi bên cạnh còn chưa nói gì, bản thân nàng đã dám đơn phương nói không làm ăn nữa cũng được.Thái độ của nàng khiến hắn ta cũng có chút hoảng hốt, Từ Hữu Tài lập tức nhìn vê phía Chu Cảnh Sâm: "... Vị này?".“Ta họ Chu.”"Chu đại nhân, việc hợp tác làm ăn này không phải là chuyện nhỏ, người cũng không có cách nào khác sao?" Từ Hữu Tài cân nhắc nam nhân mới là người đứng đầu một nhà, nếu lúc này tướng công của Diệp Gia đã đi theo, tất nhiên là tướng công sẽ làm chủ.Chu Cảnh Sâm đi theo thật ra là sợ có xung đột, một nữ tử như Diệp Gia dễ chịu thiệt. Xưa nay hắn không can thiệp vào việc làm ăn của Diệp Gia, lúc này chỉ chậm rãi nhếch môi cười, mang theo chí khí hùng hồn của người ăn bám theo: "Trong nhà nội tử kiếm tiền nuôi gia đình, tất nhiên theo ý nội tử."Từ Hữu Tài nghẹn lời, trong tích tắc, ánh mắt nhìn Chu Cảnh Sâm cũng trở nên kỳ quái.Hắn ta vừa kinh hoảng trước thái độ cứng rắn đến vậy của Diệp Gia, vậy mà chẳng có đến một chút thỏa hiệp mem mại nào, mặt khác, cũng thật sự khiếp sợ. Khiếp sợ trước quan quân cao to lực lưỡng như Chu Cảnh Sâm, thế mà chuyện gì cũng nghe theo bà nương. Muốn nói gì đó, nhưng lại không dám nói ra trước mặt hai người: "Diệp chưởng quỹ, ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Trong trấn này ngoại trừ đậu tắm nhà ta có thể dùng điều chế ra xà phòng thơm tốt, đậu tắm nhà khác không có tác dụng được như vậy đâu."Nếu Diệp Gia có thể bị hắn ta hù dọa thì đã không phải Diệp Gia, nói làm đậu tắm thì nàng cũng làm được. Nếu không phải vì thấy chế biến đậu tắm quá phiền phức, cần nhiều công đoạn, thời gian dài, nàng đã có thể bao trọn. Ai còn cần phải dây dưa về những điều thế này với người khác!"Là Từ chưởng quỹ ngươi phải suy nghĩ kỹ càng mới đúng." Diệp Gia lạnh lùng nói,"Nếu ngươi thành thật muốn làm ăn với, đâu phải giá cả không thể thương lượng thêm. Nhưng ngươi lại cố tình mưu tính những chuyện này để khống chế ta, đê tiện như thế không có thành tín, cho dù lòng ta có lớn hơn nữa thì cũng không dám hợp tác lâu dài với ngươi."Nói xong, Diệp Gia cũng không buồn giữ hoà khí: "Về chuyện ngươi vi phạm khế thư, ta sẽ không tìm quan phủ tới truy cứu. Tướng công ta chính là quan quân ở nơi đóng quân, nếu ngươi không muốn gây rắc rối, trả tiền bồi thường theo khế thư là được."Nàng cũng không thanh cao lắm, có đồ tốt không dùng thì chẳng khác nào kẻ ngốc.Đôi mắt trong suốt liếc nhìn Chu Cảnh Sâm, trong nháy mắt Chu Cảnh Sâm nhận được ánh mắt ra hiệu của nàng thì suýt chút nữa bật cười. Nhưng nét mặt vẫn căng chặt, bày ra dáng vẻ lạnh lùng. Khi không tiến vào trạng thái thì hắn trông rất dịu dàng ôn hòa, nhưng một khi đã bày ra tư thế, khí thế sắc bén của người ngồi trên vị trí cao đó lại vô cùng doạ người.Chu Cảnh Sâm nhàn nhạt mở miệng: "Từ chưởng quỹ, suy nghĩ cho kỹ."Việc giao hàng vào ngày mùng 5 hàng tháng chỉ tốn vài ngày.